Anh trút bỏ quần áo của cả hai rồi bắt đầu hôn lên từng tất thịt của cô. Thu Nhã cũng phối hợp để đưa hai người cùng nhau lên đỉnh dục vọng của thể xác. Và ngay khi hai người cùng đạt đến cao trào thì một luồng năng lượng toả ra từ cơ thể hai người hoà huyện vào nhau, kết hợp chặt chẽ với nhau, rồi không ngừng lớn mạnh. Sau đó thì tất cả đều chui vào người của Khánh Tường.

Nhưng mà lúc này, anh lại hoàn toàn không để ý điều này. Trong tâm trí anh chỉ có Thu Nhã, anh chỉ muốn có cô, nhiều, càng nhiều hơn nữa. Muốn nghe tiếng rên rỉ của cô, muốn nhìn thấy cơ thể cô co giật vặn vẹo vì sung sướng, muốn cho cả hai tận hưởng hết cảm giác khoái cảm của thể xác lẫn tâm hồn. Cùng nhau đi lên đỉnh điểm của dục vọng.

Còn Thu Nhã, lúc này cô ngoài sự tận hưởng được đôi môi mềm mại, đầu lưỡi điêu luyện, bàn tay vuốt ve mơn trớn, và cự vật cứng rắn liên tục ra vào ở cô bé của mình làm cô sung sướng đến tận mây xanh ra. Thì cô còn muốn cho Khánh Tường mau thăng cấp. Đêm nay, cô sẽ không song tu cùng anh, mà ngược lại, cô sẽ làm lô đỉnh cho anh. Cho nên, nguồn năng lượng toả ra từ hai người, mới nhập vào anh toàn bộ. Bởi vì cô muốn anh sớm thăng thiên thoát khỏi thế giới này. Như vậy cô mới có thể chính thức hoàn thành nhiệm vụ của mình được.

Nhiệm vụ chính của cô là tìm chồng, nhiệm vụ phụ là thăng thiên. Mà bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ chính trước mới có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ. Nhưng mà cô không thể lấy Khánh Tường, chính xác mà nói là cô không muốn nguyên chủ lấy Trúc Lâm.

Hắc Ám Ảnh nói không sai, Trúc Lâm là một kẻ máu lạnh vô tình, tuyệt đối sẽ không yêu nguyên chủ. Cho dù Khánh Tường có để lại ký ức cho hắn thì thế nào, không chừng cũng sẽ như Vương Tường ở thế giới trước, cho rằng lúc đó mình bị hồ đồ, não úng nước, thà chết lưu danh muôn thuở còn hơn trở về sống với người vợ xấu xí.

Mà Trúc Lâm cũng vậy, tuy hắn không chết nhưng khi thăng thiên sẽ như thế nào? Liệu hắn có chấp nhận Thanh Liên không? Cô không muốn làm cho một nguyên chủ nữa phải đau khổ. Chính vì thế, cô đã quyết định cho Khánh Tường thăng thiên trước. Tuy không biết nhiệm vụ của Khánh Tường là gì nhưng linh cảm cho cô biết, chỉ cần Khánh Tường thăng thiên thì anh cũng sẽ rời khỏi thể xác của Trúc Lâm.

Khánh Tường đi, Trúc Lâm đi. Như vậy thì cô sẽ không còn phải ngần ngại mà chọn cho nguyên chủ đối tượng khác. Mà đối tượng cô nhắm đến, chính là Hắc Ám Ảnh. Bởi vì cô có cảm giác, hắn tuyệt đối sẽ lại tìm đến nữa. Lúc đó cô chỉ cần đưa ra điều kiện, hắn phải kết bạn lữ cùng song tu với cô thì cô mới đi theo hắn, còn nếu là thị thiếp thì miễn nhé. Tu vi hắn cũng là Độ Kiếp, song tu với hắn cũng sẽ nhanh thăng thiên thôi. Với lại hắn cũng là người có trách nhiệm, nếu không, cũng đã không đi tìm nguyên chủ trở lại. Cô tin, kết duyên với hắn, nguyên chủ sẽ hạnh phúc. Cô cũng không biết sao cô lại có suy nghĩ như vậy. Nhưng mà trực giác của phụ nữ lại nói cho cô biết như thế. Thôi thì cô cứ thử làm theo trực giác một lần xem sao.

Năng lượng được Thu Nhã đưa qua toàn bộ, nên Khánh Tường cũng không hề biết mệt mỏi là gì. Anh cứ rong ruổi trên người cô liên tục không ngừng nghỉ, ngày thứ ba, ngày thứ năm, thậm chí đến ngày thứ bảy. Mặc dù độ hảo cảm của anh đã đạt đủ, nhiệm vụ chính đã hoàn thành rồi nhưng anh vẫn không nỡ buông cô ra.

Mãi cho đến khi Hắc Miêu trong hệ thống cảnh báo:

- Ký chủ! Tu vi của nguyên chủ đã đạt đến Độ Kiếp tầng chín, sắp sửa thăng thiên….

- Cái gì?

Khánh Tường lúc này mới kinh ngạc dừng lại. Kiểm tra cơ thể phát hiện đúng là tu vi đã đạt đến Độ Kiếp đỉnh điểm rồi, cũng đã đến lúc phải thăng thiên. Nhưng khi anh kiểm tra cho Thu Nhã thì bất ngờ phát hiện tu vi của cô không chỉ không tăng lên mà thậm chí linh lực trong người cũng gần như cạn kiệt. Anh điếng người:

- Sao lại thế này? Nhã… Nhã…

Anh gọi cô, nhưng tiếc là bây giờ cô đã mệt mỏi ngủ say rồi. Khánh Tường hỏi Hắc Miêu:



- Sao cô ấy lại như vậy? Đã là song tu thì cả hai phải cùng tăng lên chứ?

Hắc Miêu đáp:

- Là do cô ấy không chịu nhận năng lượng. Cho nên năng lượng đều chuyển qua cho ký chủ.

- Tại sao cô ấy không chịu nhận? - Khánh Tường hỏi.

Hắc Miêu thản nhiên đáp:

- Không biết! Ký chủ chờ cô ấy dậy thì hỏi đi.

Khánh Tường chỉ có thể chờ Thu Nhã thức dậy để hỏi cho ra lẽ thôi. Trong lúc chờ đợi thì anh cũng không ngừng tự trách bản thân. Anh đã quá sơ suất, chỉ có biết sung sướng cho mình mà lại không xem xét cảm nhận của Thu Nhã. Không biết cô có giận anh không? Sau này, anh nhất định sẽ không để tình trạng tương tự tái diễn nữa. Anh thề!

Tuy nhiên, anh chưa chờ được Thu Nhã tỉnh lại thì trên bầu trời, mây đen đã kéo tới vần vũ. Che kín cả bầu trời gần như biến toàn bộ thế gian chìm trong bóng tối. Khánh Tường kinh ngạc hô:

- Chuyện gì vậy? Sao trời bỗng nhiên tối đen như mực?

Tiếng Hắc Miêu trong hệ thống vang lên:

- Ký chủ! Chuẩn bị thăng thiên.

- Nhưng còn Thu Nhã….

- Ký chủ! Cô ấy chỉ đang ngủ thôi, sẽ không sao. Ký chủ phải mau lên, nếu trễ thời cơ sẽ vĩnh viễn không thể thăng thiên được. Nhiệm vụ sẽ vĩnh viễn không thể hoàn thành.



Nghe vậy, mặc dù Khánh Tường rất không nỡ rời xa Thu Nhã nhưng anh không thể làm khác. Giá như cô không làm nhiệm vụ thì anh cho dù không hoàn thành nhiệm vụ, cũng sẽ không thăng thiên, để có thể vĩnh viễn ở bên cô. Khánh Tường lưu luyến hôn lên môi Thu Nhã lần cuối, khẽ nói:

- Anh sẽ đợi em ở thế giới của chúng ta! Nhưng nếu có gặp nhau ở thế giới khác lần nữa thì em cũng phải nhận ra anh đấy nhé! Yêu em!

Khánh Tường lại đặt một nụ hôn lên trán cô lần cuối. Sau đó mở cửa ra ngoài. Lúc này, bên ngoài kết giới rừng trúc cũng đã có rất nhiều người. Oanh động lớn như vậy thì làm sao các vị tu luyện lại không thể biết được cơ chứ. Mà trong đó, cũng có những người tu vi Độ Kiếp như Mộc Uyển, Kim Ngọc thiền sư, Thủy bà bà và có cả Hắc Ám Ảnh đều có mặt.

Kim Ngọc thiền sư chắp tay trước ngược nói:

- Mô phật! Cuối cùng trong năm người chúng ta cũng đã có người dẫn đầu thăng thiên.

Thủy bà bà bên cạnh nói:

- Tiểu tử này vậy mà vượt mặt bà già ta, tức chết mà.

Mộc Uyển cũng nói:

- Đứng đây hứng chút lộc biết đâu người thăng thiên tiếp theo sẽ là ta thì sao? Ha ha ha….

Duy chỉ có Hắc Ám Ảnh là không nói gì, bàn tay hắn siết chặt đến mức móng tay gần như đâm vào da thịt. Hắn nhìn chầm chầm vào cột sáng vàng từ trên bầu trời đang bắt đầu rọi xuống. Hắn muốn biết, có phải chỉ có Trúc Lâm thăng thiên hay không, hay có thêm Thanh Liên nữa. Nếu có thì hắn vô cùng mừng cho họ nhưng nếu chỉ có Trúc Lâm…

Hắn không suy nghĩ nữa, chỉ tập trung nhìn bóng dáng từ từ theo cột sáng bay lên bầu trời mà thôi.

Khánh Tường bước ra giữa sân đón nhận cột sáng rọi xuống mình. Anh cảm thấy thân thể từ từ bay lên. Đột nhiên, tiếng Hắc Miêu cũng vang lên:

- Ký chủ! Nhiệm vụ đã hoàn thành chuẩn bị rời khỏi thế giới. Ba, hai…

Và khi Hắc Miêu đếm tới một thì trước mắt anh đã tối sầm, đầu óc cũng quay cuồng. Khi mở mắt ra thì anh đã trở lại hệ thống.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương