Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
-
Chương 2: Hệ thống trói buộc ---- Cưỡng chế định vị nhiệm vụ thế giới
Giữa trời đất ảm đạm. Chỉ có một ánh sáng trắng ở trung tâm nhấp nháy.
Nhiều lần.
Không gian vặn vẹo, một bóng dáng uyển chuyển bỗng nhiên xuất hiện.
Vân Khuynh từ trong hỗn độn tỉnh lại, nhìn nơi kỳ lạ này, nhất thời không phản ứng lại.
Nàng không phải......chết rồi sao?
Chẳng lẽ, nơi này là địa ngục?
Chợt, một màn ánh sáng ở trước mặt mở ra, kinh ngạc đến nàng lùi lại một bước.
Không, chuẩn xác mà nói, là "phiêu" một cái.
Lúc này, nàng mới phát hiện cả người bản thân là trạng thái hư ảo.
Chỉ là, vẫn duy trì bộ dáng thê thảm cả người là máu trước khi chết.
Vân Khuynh nhíu mày, nhìn vật có hình dáng như trang sách đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Phía trên, liệt kê một số thuật ngữ kỳ quái.
"Ký chủ đã khóa chặt, mời ký kết khế ước nhiệm vụ."
Bỗng dưng, một giọng nói lạnh lùng vang vọng, Vân Khuynh nhìn xung quanh: "Ai?"
"Mời ký kết khế ước nhiệm vụ. Nếu không, sẽ bị mạt sát."
Mạt sát: giết chết
Tuy rằng dùng từ kỳ lạ, nhưng ý nghĩa của ""mạt sát"" kia Vân Khuynh vẫn là hiểu.
"Không." Chỉ là chết thêm lần nữa mà thôi.
Lúc còn sống, nàng đã báo thú, trên đời lại không có gì lưu luyến, còn sợ gì?
Giọng nói đó dừng lại. Một giây sau, một vệt sáng tản ra, nhưng lại không vào trong cơ thể của Vân Khuynh.
Sau khi khôi phục lại yên bình, trong đầu nàng liền xuất hiện thêm cái tên là ""hệ thống"".
Hoàn thành nhiệm vụ, chính là giúp "hệ thống" làm việc, có thể khôi phục linh hồn, sống lại một đời, thậm chí có thể khôi phục dung mạo, có được nhiều lợi ích.
Mà hệ thống này chọn nàng, chính là vì mục tiêu nhiệm vụ đều là các ""nguyên phôi"" bi thảm như nàng. Các nàng sau khi chết, tế linh hồn, để cầu báo thù.
Nguyên phối: vợ đầu tiên của người chồng
Vân Khuynh hiểu ra, nhưng vẫn là cười: "Không.""
Tuy, tra nam tiện nữ đáng hận, nhưng, những ""nguyên phối"" bi thảm kia, ai lại có thể chờ đợi người khác đến cứu?
Như nàng, vì từng quen người không rõ, chỉ có thể trước khi chết dùng máu vì bản thân giành ra một con đường phục thù!
Nàng mệt rồi, đã mệt rồi.
Còn về những lợi ích kia, đối với một người đã chết tâm, lại có ích gì?
"Kính luân hồi mở ra."
Đột nhiên, màn ánh sáng lóe lên, lại hiện ra hình ảnh quen thuộc.
Vân Khuynh chăm chú nhìn, đó hiện thị, vậy mà là Tiêu Tịnh Diễn và Tô Hề Hề!
Rõ ràng, nàng liều chết đâm cho Tô Hề Hề một đao, lại hạ thuốc độc cho Tiêu Tịnh Diễn, theo lý nói, sợ là sống không được.
Nhưng, nàng lúc này lại thấy rõ ràng, Tô Hề Hề cầm lấy một khối ngọc bội quen mắt, kéo theo Tiêu Tịnh Diễn. Trong nháy mắt, liền từ trong phòng biến mất, cuối cùng tới một nơi như tiên cảnh vậy.
Hai người ở một vũng thanh tuyền uống, không lâu sau liền khỏi bệnh!
Vân Khuynh không thể tin trợn to mắt, nhìn đôi cẩu nam nữ kia như cũ bên nhau, kể lại các loại lật đổ Vân gia, vành mắt muốn nứt.
"Cảnh ngộ của ngươi, đều do vận may không giống."
Trong thoáng chốc, một loạt tin tức lần nữa tràn vào trong não, vận may, quyết định chính là số mệnh của con người.
Người có vận may cao, mọi chuyện suông sẻ ; Mà thấp, mặc ngươi có ưu tú, cũng thoát không khỏi một đời bi kịch.
Thế giới vô biên, các loại vị diện, thường được tạo ra "vận khi chi nam", "vận khí chi nữ", giống như vai chính trong kịch bản, thần phật khó cản ; Mà nếu bị coi như là địch, liền trở thành đá kê chân, chỉ có luân lạc!
Vân Khuynh nhìn giá trị vận may - 100000 của mình trước bảng sáng, cười khổ.
Lúc này, giọng nói kia lại vang lên, "Hoàn thành nhiệm vụ cao cấp, có thể quay ngược thời gian."
Cả người Vân Khuynh chấn động, hô hấp nhất thời dồn dập, nàng nghĩ tới một khả năng.
Nếu như có thể quay về quá khứ, có phải nghĩ là, nàng có cơ hội thay đổi vận rủi của Vân thị nhất tộc?
Hoàn thành nhiệm vụ "nguyên phối" phục thù, thu thập giá trị vận may......
Đột nhiên, hồng quang nổi lên.
"Tích tích tích ----- Luân hồi thế giới sắp đóng, mời Ký chủ nhanh chóng lựa chọn trói buộc!"
Tiếng nhắc nhở gấp gáp vang lên, cùng lúc đó, thế giới yên tĩnh rung động lên, như mảnh vụn vỡ ra.
"Trói buộc!" Vân Khuynh không còn do dự. Giây sau, trước mắt nàng tối sầm lại, mất đi ý thức.
"Trói buộc thành công. Thời gian không đủ, cưỡng chế định vị thế giới."
"Đã khóa chặt ---- Nhiệm vụ "Hào môn cấm luyến" cấp F, bắt đầu truyền tống.""
"A......Thật giỏi......Các anh hư lắm......Nhẹ một chút......"
Thế giới sau khi khôi phục ánh sáng, Vân Khuynh ngã xuống đất, hóa đá rồi.
(lúc này đã đổi thế giới rồi nên mình đổi lại xưng hô nhé, thay vì nàng thì thế là cô)
Vừa rồi, trên đường truyền tống, tin tức cưỡng ép truyền thụ, sớm khiến cô toàn thân đau đớn.
Nhưng, dù thế nào đi nữa, cũng không so được với chấn động này!
Bởi vì, trước mắt Vân Khuynh, bỗng nhiên đang diễn ra một chuyện hương diễm! Phòng khách ở chỗ sâu, một con gái xinh đẹp thanh thuần, bị ba đàn ông vây quanh ở giữa. Bốn người, điên cuồng dây dưa.
Mà nguyên chủ, thì trốn ở sau cửa trước, nhìn thấy một màn kinh thế hãi tục này......
Mà lúc này, Vân Khuynh xuyên đến, càng là muốn ói ra.
Cô không nghĩ tới, nhiệm vụ thế giới đầu tiên, chính là một dị thế giới ""hiện đại"" hoàn toàn không giống với triều đại của mình. Trong lúc gấp gáp truyền tống, tin tức trong đầu cô cũng không thể tiêu hóa nổi!
Càng khó ngờ chính là, vừa đến, liền đụng phải loại cảnh tượng này!
Kiếp trước, Vân Khuynh thân là "cổ đại khuê tú"", tuy đã gả cho người, nhưng ngay cả đêm tân hôn cũng không hoàn thành, căn bản chưa trải qua chuyện này.
Đã từng, cô cho rằng, ""tẩu tử"" Tô Hề Hề và ""phu quân"" của cô Tiêu Tịnh Diễn thông đồng với nhau, đã là vô sỉ lắm rồi.
Không nghĩ tới, hôm nay lại thấy được hiện trường họ hàng loạn luân!
Không sai, căn cứ thông tin của vị diện hệ thống đưa, con gái đó, tên là Diệp Âm Âm, chính là ""vận khí chi nữ"" của thế giới này, cũng là chị em của nguyên chủ. Mà trong ba đàn ông, lại có hai người là cha và anh trai! Người còn lại, là ""chồng"" của nguyên chủ!
Gút thắc trong này, thật sự là phức tạp.
Vân Khuynh nhất thời còn chưa làm rõ, chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy người này làm ra hành động lộ liễu.
Lúc hoảng sợ, lại lỡ tay đụng phải thanh ngang của cái cửa!
Nhất thời, "cạch"" một tiếng vang thật lớn.
"Này.....tiếng, tiếng gì......" Giọng nói mềm mại vang lên, còn mang theo vài phần ái muội.
"Anh đi xem thử." Giọng đàn ông thô thở hổn hển. Trong mấy nam nữ khỏa thân, một người lưu luyến mà từ trên người cô gái đi xuống, đi về phía cửa.
Chính là chồng của nguyên chủ ---- Giang Diệc Thừa!
Trong lòng Vân Khuynh giật mình, trong đầu nhanh chóng lóe lên cảnh ngộ của nguyên chủ. Thời điểm này, chắc là.....
Nguyên chủ ngoài ý muốn phát hiện chuyện xấu này, bị bắt tại chỗ!
Mà vì sợ cô tiết lộ bí mật, ba đàn ông kia, vậy mà......
Vậy mà kêu một đám bảo vệ, cưỡng hiếp nguyên chủ tại chỗ!
Nghĩ đến tình tiết này, Vân Khuynh hô hấp bị kiềm hãm, sắc mặt trắng bệch!
Trong ký ức, bất kể nguyên chủ cực lực giãy dụa, nhưng thân thể yếu đuối bị bệnh tim bẩm sinh, căn bản phản kháng không lại mấy đàn ông to lớn!
Hiện tại, bản thân tuy là xuyên qua, nhưng lại rõ ràng hiểu được, bên trong của nguyên chủ, như cũ vô cùng yếu đuối.
Một khi bị phát hiện, sợ rằng cô vẫn là sẽ rơi vào kết cục giống nguyên chủ!
Vân Khuynh cắn chặt môi, ở trong lòng điên cuồng kêu "hệ thống", nhưng lại không có trả lời.
Cô nghĩ rất nhiều, thật ra, cũng chỉ vài giây. Nhưng lúc này, tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Giang Diệc Thừa, mắt thấy sắp tới cửa trước rồi!
Nhiều lần.
Không gian vặn vẹo, một bóng dáng uyển chuyển bỗng nhiên xuất hiện.
Vân Khuynh từ trong hỗn độn tỉnh lại, nhìn nơi kỳ lạ này, nhất thời không phản ứng lại.
Nàng không phải......chết rồi sao?
Chẳng lẽ, nơi này là địa ngục?
Chợt, một màn ánh sáng ở trước mặt mở ra, kinh ngạc đến nàng lùi lại một bước.
Không, chuẩn xác mà nói, là "phiêu" một cái.
Lúc này, nàng mới phát hiện cả người bản thân là trạng thái hư ảo.
Chỉ là, vẫn duy trì bộ dáng thê thảm cả người là máu trước khi chết.
Vân Khuynh nhíu mày, nhìn vật có hình dáng như trang sách đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Phía trên, liệt kê một số thuật ngữ kỳ quái.
"Ký chủ đã khóa chặt, mời ký kết khế ước nhiệm vụ."
Bỗng dưng, một giọng nói lạnh lùng vang vọng, Vân Khuynh nhìn xung quanh: "Ai?"
"Mời ký kết khế ước nhiệm vụ. Nếu không, sẽ bị mạt sát."
Mạt sát: giết chết
Tuy rằng dùng từ kỳ lạ, nhưng ý nghĩa của ""mạt sát"" kia Vân Khuynh vẫn là hiểu.
"Không." Chỉ là chết thêm lần nữa mà thôi.
Lúc còn sống, nàng đã báo thú, trên đời lại không có gì lưu luyến, còn sợ gì?
Giọng nói đó dừng lại. Một giây sau, một vệt sáng tản ra, nhưng lại không vào trong cơ thể của Vân Khuynh.
Sau khi khôi phục lại yên bình, trong đầu nàng liền xuất hiện thêm cái tên là ""hệ thống"".
Hoàn thành nhiệm vụ, chính là giúp "hệ thống" làm việc, có thể khôi phục linh hồn, sống lại một đời, thậm chí có thể khôi phục dung mạo, có được nhiều lợi ích.
Mà hệ thống này chọn nàng, chính là vì mục tiêu nhiệm vụ đều là các ""nguyên phôi"" bi thảm như nàng. Các nàng sau khi chết, tế linh hồn, để cầu báo thù.
Nguyên phối: vợ đầu tiên của người chồng
Vân Khuynh hiểu ra, nhưng vẫn là cười: "Không.""
Tuy, tra nam tiện nữ đáng hận, nhưng, những ""nguyên phối"" bi thảm kia, ai lại có thể chờ đợi người khác đến cứu?
Như nàng, vì từng quen người không rõ, chỉ có thể trước khi chết dùng máu vì bản thân giành ra một con đường phục thù!
Nàng mệt rồi, đã mệt rồi.
Còn về những lợi ích kia, đối với một người đã chết tâm, lại có ích gì?
"Kính luân hồi mở ra."
Đột nhiên, màn ánh sáng lóe lên, lại hiện ra hình ảnh quen thuộc.
Vân Khuynh chăm chú nhìn, đó hiện thị, vậy mà là Tiêu Tịnh Diễn và Tô Hề Hề!
Rõ ràng, nàng liều chết đâm cho Tô Hề Hề một đao, lại hạ thuốc độc cho Tiêu Tịnh Diễn, theo lý nói, sợ là sống không được.
Nhưng, nàng lúc này lại thấy rõ ràng, Tô Hề Hề cầm lấy một khối ngọc bội quen mắt, kéo theo Tiêu Tịnh Diễn. Trong nháy mắt, liền từ trong phòng biến mất, cuối cùng tới một nơi như tiên cảnh vậy.
Hai người ở một vũng thanh tuyền uống, không lâu sau liền khỏi bệnh!
Vân Khuynh không thể tin trợn to mắt, nhìn đôi cẩu nam nữ kia như cũ bên nhau, kể lại các loại lật đổ Vân gia, vành mắt muốn nứt.
"Cảnh ngộ của ngươi, đều do vận may không giống."
Trong thoáng chốc, một loạt tin tức lần nữa tràn vào trong não, vận may, quyết định chính là số mệnh của con người.
Người có vận may cao, mọi chuyện suông sẻ ; Mà thấp, mặc ngươi có ưu tú, cũng thoát không khỏi một đời bi kịch.
Thế giới vô biên, các loại vị diện, thường được tạo ra "vận khi chi nam", "vận khí chi nữ", giống như vai chính trong kịch bản, thần phật khó cản ; Mà nếu bị coi như là địch, liền trở thành đá kê chân, chỉ có luân lạc!
Vân Khuynh nhìn giá trị vận may - 100000 của mình trước bảng sáng, cười khổ.
Lúc này, giọng nói kia lại vang lên, "Hoàn thành nhiệm vụ cao cấp, có thể quay ngược thời gian."
Cả người Vân Khuynh chấn động, hô hấp nhất thời dồn dập, nàng nghĩ tới một khả năng.
Nếu như có thể quay về quá khứ, có phải nghĩ là, nàng có cơ hội thay đổi vận rủi của Vân thị nhất tộc?
Hoàn thành nhiệm vụ "nguyên phối" phục thù, thu thập giá trị vận may......
Đột nhiên, hồng quang nổi lên.
"Tích tích tích ----- Luân hồi thế giới sắp đóng, mời Ký chủ nhanh chóng lựa chọn trói buộc!"
Tiếng nhắc nhở gấp gáp vang lên, cùng lúc đó, thế giới yên tĩnh rung động lên, như mảnh vụn vỡ ra.
"Trói buộc!" Vân Khuynh không còn do dự. Giây sau, trước mắt nàng tối sầm lại, mất đi ý thức.
"Trói buộc thành công. Thời gian không đủ, cưỡng chế định vị thế giới."
"Đã khóa chặt ---- Nhiệm vụ "Hào môn cấm luyến" cấp F, bắt đầu truyền tống.""
"A......Thật giỏi......Các anh hư lắm......Nhẹ một chút......"
Thế giới sau khi khôi phục ánh sáng, Vân Khuynh ngã xuống đất, hóa đá rồi.
(lúc này đã đổi thế giới rồi nên mình đổi lại xưng hô nhé, thay vì nàng thì thế là cô)
Vừa rồi, trên đường truyền tống, tin tức cưỡng ép truyền thụ, sớm khiến cô toàn thân đau đớn.
Nhưng, dù thế nào đi nữa, cũng không so được với chấn động này!
Bởi vì, trước mắt Vân Khuynh, bỗng nhiên đang diễn ra một chuyện hương diễm! Phòng khách ở chỗ sâu, một con gái xinh đẹp thanh thuần, bị ba đàn ông vây quanh ở giữa. Bốn người, điên cuồng dây dưa.
Mà nguyên chủ, thì trốn ở sau cửa trước, nhìn thấy một màn kinh thế hãi tục này......
Mà lúc này, Vân Khuynh xuyên đến, càng là muốn ói ra.
Cô không nghĩ tới, nhiệm vụ thế giới đầu tiên, chính là một dị thế giới ""hiện đại"" hoàn toàn không giống với triều đại của mình. Trong lúc gấp gáp truyền tống, tin tức trong đầu cô cũng không thể tiêu hóa nổi!
Càng khó ngờ chính là, vừa đến, liền đụng phải loại cảnh tượng này!
Kiếp trước, Vân Khuynh thân là "cổ đại khuê tú"", tuy đã gả cho người, nhưng ngay cả đêm tân hôn cũng không hoàn thành, căn bản chưa trải qua chuyện này.
Đã từng, cô cho rằng, ""tẩu tử"" Tô Hề Hề và ""phu quân"" của cô Tiêu Tịnh Diễn thông đồng với nhau, đã là vô sỉ lắm rồi.
Không nghĩ tới, hôm nay lại thấy được hiện trường họ hàng loạn luân!
Không sai, căn cứ thông tin của vị diện hệ thống đưa, con gái đó, tên là Diệp Âm Âm, chính là ""vận khí chi nữ"" của thế giới này, cũng là chị em của nguyên chủ. Mà trong ba đàn ông, lại có hai người là cha và anh trai! Người còn lại, là ""chồng"" của nguyên chủ!
Gút thắc trong này, thật sự là phức tạp.
Vân Khuynh nhất thời còn chưa làm rõ, chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy người này làm ra hành động lộ liễu.
Lúc hoảng sợ, lại lỡ tay đụng phải thanh ngang của cái cửa!
Nhất thời, "cạch"" một tiếng vang thật lớn.
"Này.....tiếng, tiếng gì......" Giọng nói mềm mại vang lên, còn mang theo vài phần ái muội.
"Anh đi xem thử." Giọng đàn ông thô thở hổn hển. Trong mấy nam nữ khỏa thân, một người lưu luyến mà từ trên người cô gái đi xuống, đi về phía cửa.
Chính là chồng của nguyên chủ ---- Giang Diệc Thừa!
Trong lòng Vân Khuynh giật mình, trong đầu nhanh chóng lóe lên cảnh ngộ của nguyên chủ. Thời điểm này, chắc là.....
Nguyên chủ ngoài ý muốn phát hiện chuyện xấu này, bị bắt tại chỗ!
Mà vì sợ cô tiết lộ bí mật, ba đàn ông kia, vậy mà......
Vậy mà kêu một đám bảo vệ, cưỡng hiếp nguyên chủ tại chỗ!
Nghĩ đến tình tiết này, Vân Khuynh hô hấp bị kiềm hãm, sắc mặt trắng bệch!
Trong ký ức, bất kể nguyên chủ cực lực giãy dụa, nhưng thân thể yếu đuối bị bệnh tim bẩm sinh, căn bản phản kháng không lại mấy đàn ông to lớn!
Hiện tại, bản thân tuy là xuyên qua, nhưng lại rõ ràng hiểu được, bên trong của nguyên chủ, như cũ vô cùng yếu đuối.
Một khi bị phát hiện, sợ rằng cô vẫn là sẽ rơi vào kết cục giống nguyên chủ!
Vân Khuynh cắn chặt môi, ở trong lòng điên cuồng kêu "hệ thống", nhưng lại không có trả lời.
Cô nghĩ rất nhiều, thật ra, cũng chỉ vài giây. Nhưng lúc này, tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Giang Diệc Thừa, mắt thấy sắp tới cửa trước rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook