Hệ Thống Ma Cà Rồng Của Tôi
Chapter 148. Peter vs Earl

Cung Chúc Tân Xuân! Tặng Ngay 30% Giá Trị Nạp Từ Ngày 29/1 Đến Hết Ngày 31/1 (Tức Từ Mồng 1 Đến Mồng 3 Tết!), Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!!

Bên ngoài tòa nhà dành cho sinh viên năm hai, ngoài bãi đất trống, Layla và Vorden vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Peter đã đi vào được một lúc, nhưng bây giờ họ bắt đầu tự hỏi điều gì đã khiến Peter lâu trở lại như vậy.

 

"Cậu có nghĩ rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với Peter không?" Layla hỏi, nhìn hai học sinh năm hai đứng ngay bên ngoài tòa nhà, giống như chúng là chó bảo vệ.

 

"Tớ không chắc. Cậu ấy trông không giống kiểu người giỏi nói dối." Vorden trả lời câu hỏi của cô. "Nhưng trước đây cậu ta đã lừa tớ và Quinn mà chúng tớ không hề hay biết."

 

"Cậu có thể đừng quá khắt khe về điều đó được không? Nó đang trở nên khó chịu đấy." Layla nói, phát ốm vì Vorden dường như coi thường Peter mỗi khi họ nói về cậu ấy. "Giờ tất cả chúng ta đang cố gắng giúp đỡ lẫn nhau. Đó là cách nó nên diễn ra. Đó là cách thế giới này nên có ngay từ đầu trước khi sự xuất hiện của sức mạnh và thay đổi mọi thứ."

 

Vorden có thể nói rằng dường như có một nỗi đau nào đó đằng sau những lời nói của Layla. Việc những người thuộc tầng lớp thấp không hài lòng với hệ thống hiện tại là điều bình thường. Trước cuộc chiến với Dalki, mọi người đều có tiếng nói của riêng mình. Họ có quyền bầu cử và có cơ hội thay đổi mọi thứ.

 

Nhưng sau chiến tranh, tất cả đã thay đổi. Bây giờ, nếu bạn thuộc tầng lớp thấp hơn, những người có quyền lực không quan tâm đến những gì bạn nghĩ.

 

"Không phải bản thân các thế lực có lỗi." Vorden trả lời. "Chính những người đứng đầu đã tạo ra hệ thống hiện tại, những người đó mới có lỗi."

 

Cuối cùng thì hai người họ cảm thấy họ đã chờ đợi quá lâu. Họ đi đến kết luận rằng không có khả năng Peter sẽ sớm ra ngoài, họ có cảm giác rằng có thể đã có chuyện gì đó xảy ra. Với suy nghĩ đó, hai người quyết định dừng chờ đợi ở phía trước, và bắt đầu vòng ra phía sau. Không có lối vào trường từ phía sau vì tòa nhà dành cho năm hai nằm đối diện với bức tường của trường, bao quanh toàn bộ doanh trại quân đội.

 

Nhưng có lẽ, họ có thể tìm thấy một số lối vào khác, bằng cách leo lên một số bức tường, hoặc thông qua một số phương tiện khác.

 

Hai người họ cần phải cẩn thận để không bị nhìn thấy khi đang lén lút, vì vậy hai người sẽ sử dụng dị năng của Layla để đảm bảo điều đó. Khi họ đi vòng ra phía sau tòa nhà, họ có thể thấy một học viên khác đang đứng gác ở đó. Sử dụng sức mạnh của Layla, cả hai cùng nhấc một vài viên đá lên và ném chúng để đánh lạc hướng hắn.

 

"Cậu đã sẵn sàng chưa?" Layla hỏi với một nụ cười trên khuôn mặt. Khi Layla nhận ra biểu cảm trên khuôn mặt của mình, cô ấy nhanh chóng dừng lại. Layla không thể tin rằng cô ấy thực sự đang vui vẻ với việc lén lút và gây rắc rối. Và lại còn là cùng với Vorden, người cô ấy không có thiện cảm.

 

“Đúng như tớ nghĩ, trông cậu có chút dễ thương khi cười.” Vorden nói như một câu trả lời.

 

*****

 

Peter kiên nhẫn đợi bên ngoài nơi mà Earl đã gợi ý. Trong khi chờ đợi, Peter bắt đầu nhìn quanh nơi này. Vì không có lối ra nên không có nhiều học viên di chuyển về đây. Ngoài ra còn có một bức tường đơn giản, nhưng gần như không ai có thể mở rộng quy mô trừ khi họ có một số loại dị năng.

 

Khi Peter tiếp tục nhìn vào bức tường, cậu ấy tự hỏi liệu với tình trạng hiện tại của mình, cậu có thể làm được điều đó không. Nhưng ngay khi Peter đang suy nghĩ miên man, cậu nghe thấy một giọng nói từ phía sau.

 

"Này! Này, Peter! Cũng lâu rồi nhỉ?" Earl nói, khi cậu ta bước lại gần trước khi nói thêm: "Mày biết đấy, gần đây, Duke đã đổ lỗi cho tao về tất cả những nỗ lực thất bại trước Vorden, vì vậy tao đã không nhận được bất kỳ phần thưởng nào, mày sẽ giải quyết điều đó cho tao như thế nào? "

 

Trong khi tiến lại gần Peter, Earl nhìn vào thứ trong tay Peter, đó là những cuốn sách dị năng đất cấp 2, 3 và 4. Mặc dù Earl đã là một người sử dụng đất cấp 4 và bản thân cậu ta không cần những cuốn sách, nhưng hắn ta luôn có thể bán chúng trên thị trường để kiếm tiền.

 

"Đưa chúng ra đây, đồ khốn." Earl nói khi tát vào mặt Peter, để lại một vết đỏ.

 

Sự thật là, Earl không thực sự quan tâm đến những cuốn sách. Và nếu hắnta yêu cầu chúng, thì rất có thể Peter sẽ phải giao ra. Tất cả những gì Earl muốn làm là trút bỏ sự thất vọng dồn nén của mình lên ai đó, và Peter là một mục tiêu hoàn hảo.

 

Chỉ một lúc trước, Duke đã không trao bất kỳ phần thưởng nào cho những nỗ lực của cậu ta, không giống như những gì ông ta đã hứa.

 

Tại sao cậu ta không được khen thưởng? Trên hết, sau tất cả những gì Earl đã trải qua, hắn đã bị Erin đánh đập. Ngay sau đó, bạn bè cũng đã bỏ rơi hắn, nói rằng họ không còn muốn giúp đỡ hắn nữa.

 

Đối với họ, điều đó quá nguy hiểm và họ cũng không muốn bị thương bởi Erin. Sau đó, Earl lại bị Vorden trừng phạt thêm. Cậu vẫn không thể ngủ ngay sau những gì Vorden đã làm với cậu.

 

Peter nhìn vết thương trên mặt. Thông thường, trong một tình huống như thế này, tay cậu sẽ run rẩy. Trong quá khứ, cậu ấy đã từng suy sụp tinh thần đến mức ngay cả khi Earl giơ tay lên cũng khiến cậu ấy nao núng… Nhưng hôm nay thì không. Có một cái gì đó hoàn toàn khác.

 

Sau khi cảnh Earl bị cắt cổ xuất hiện trong đầu Peter, những suy nghĩ kỳ lạ bắt đầu xuất hiện trong đầu cậu ta. 'Điều gì sẽ xảy ra nếu mình có thể biến điều đó thành hiện thực?' Peter nghĩ.

 

Earl sau đó tiếp tục đá vào bụng Peter trước khi túm cổ áo và ném cậu xuống đất.

 

Lúc này Peter đang ở giữa hai tòa nhà, cụ thể là tòa nhà dành cho sinh viên năm hai và một trong những phòng chứa đồ. Đó là một nơi tương đối tối tăm, trừ phi có người cố ý vòng ra phía sau tìm bọn họ, nếu không sẽ không có người phát hiện.

 

" Đây không phải là một nơi nhỏ yên tĩnh để hai chúng ta tiến hành công việc thường ngày sao?" Earl hỏi với một nụ cười.

 

Sau đó, Peter đứng dậy và đáp lại bằng một nụ cười, "Đúng vậy nhỉ."

 

*****

 

Sau khi đánh lạc hướng những học viên đang đứng bên cạnh tòa nhà bằng cách sử dụng những viên đá nổi, Layla và Vorden có thể dần dần tiến về phía sau tòa nhà năm hai mà không bị nhìn thấy.

 

Khi đến nơi họ không thấy gì cả. Nó hoàn toàn trống rỗng, không có ai ở đó, ngay cả dãy cửa sổ mà họ nhìn thấy cũng quá cao để họ trèo lên.

 

"Nào. Hãy tiếp tục tìm kiếm," Layla nói. "Phải có cách nào đó để vào trường."

 

Họ nhìn quanh, nhưng không may là họ không tìm thấy gì… cho đến khi Vorden phát hiện ra một con hẻm nhỏ ngay giữa tòa nhà năm hai và phòng chứa đồ. "Có lẽ có một đường ống hoặc một cái gì đó chúng ta có thể trèo lên cửa sổ."

 

"Cậu đã xem quá nhiều phim võ thuật rồi đấy." Layla nói.

 

Tuy nhiên, họ vẫn quyết định kiểm tra nó vì dù sao thì họ cũng đã ở đây. Họ đã tiến xa đến mức này, và điều tối thiểu họ có thể làm là thử mọi thứ trước khi bỏ cuộc. Khi đi đến khoảng trống giữa hai tòa nhà, họ bắt đầu nghe thấy những âm thanh lạ. Một số tiếng răng rắc và ngấu nghiến phát ra, như thể một loại chó hoang nào đó đang ngấu nghiến bữa ăn của nó.

 

Cuối cùng, họ rẽ vào góc phố, và nhìn thấy Peter ở đó. Tuy nhiên, cậu không đơn độc. Tay và miệng cậu ta bê bết máu trong khi một xác chết mặc đồng phục học viên nằm trước mặt cậu ta.

 

Thi thể của học viên bị xé toạc tứ chi, còn có thể nhìn thấy một số xương còn dính một ít thịt, trông như thể ai đó đã thèm khát xé thịt ra khỏi xương.

 

"Peter?" Layla nói. "Cậu... cậu.. đã.. làm.. gì?"

 

Cung Chúc Tân Xuân! Tặng Ngay 30% Giá Trị Nạp Từ Ngày 29/1 Đến Hết Ngày 31/1 (Tức Từ Mồng 1 Đến Mồng 3 Tết!), Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương