Ký chủ: Vệ Tiểu Thiên.

Đẳng cấp: Ngoại Luyện Cửu Trọng.

Điểm kinh nghiệm: 2400/100000.

Công pháp: Cửu Thiên Thập Địa Bồ Tát Dao Đầu Phạ Phạ Kim Quang Phích Lịch Siêu Thần đại pháp, cấp một (0/1000)

Thân pháp: Ta Là Điện Ta Là Quang Ta Là Thần Thoại Duy Nhất, cấp một (0/1000)

Luyện thể: Kim Chung Tráo, cấp một (0/1000)

Chiến kỹ: U Ảnh Trảm (không trọn vẹn)

Vệ Tiểu Thiên nhìn qua tên mà mình đặt gật đầu, không cần tên xấu hay đẹp, tốt hay chê, tên gọi chỉ cần càng dài càng tốt.

Thứ không tốt duy nhất hiện giờ, đó chính là hai chữ cấp một!

Ngoài ra công pháp của hắn được tự động tăng kinh nghiệm, cứ mỗi tiếng sẽ tăng mười điểm.

Tự động tu luyện không gặp trắc trở gì, nói dễ hiểu chính là treo máy!

Về thân pháp cùng luyện thể, mỗi giờ hai loại này cũng tăng mười phần trăm.

Nhìn quá ắt hẳn thấy sự tăng cấp này quá chậm, nhưng bất cứ lúc nào, làm gì, ở đâu cũng tự động tu luyện, như vậy nó không còn chậm nửa mà trở nên đáng sợ.

Nhưng trong số những thông tin của hắn, thứ đáng chú ý nhất chính là Chiến kỹ U Ảnh Trảm.

U Ảnh Trảm chính là chiến kỹ duy nhất mà hắn sờ thi tìm được, chỉ có điều đây là một bản không hoàn chỉnh.

Đối với hệ thống, chiến kỹ U Ảnh Trảm này nó có thể khôi phục trở nên hoàn chỉnh, chỉ có điều hệ thống ra một cái giá cao quá, cao đến một triệu điểm kinh nghiệm.

Quả thật giết hắn bán thịt cũng chả đủ con số trên.

Vệ Tiểu Thiên đối với hệ thống chỉ hận mà không thể làm gì, người dưới mái hiên buộc phải cúi đầu.

Vừa nghe xong thông báo Vệ Tiểu Thiên liền trở nên hưng phấn.

Với tư cách là một chuyên gia mua sắm, hắn mua những đồ giảm giá không ít, nhất là những vật Siêu hạ giá.

"Ta mua mười lần!"

U Ảnh Trảm, ta chém!

Vệ Tiểu Thiên không chờ được mà ngay lập tức dùng thử chiêu này, muốn nghiệm xem sức mạnh mạnh cỡ nào.

Ách, không có động tĩnh gì?

Bà nó, hệ thống lừa người!

Trả hàng, trả hàng, trả ta điểm kinh nghiệm!

Bà nó, bắt đầu trở mặt rồi!

Vệ Tiểu Thiên nhịn cục tức nuốt xuống bụng, hắn đi đến một cây to gần đó, lấy tay bổ xuống một cái.

U Ảnh Trảm!

Cái cây này không tránh khỏi sự độc ác từ hắn, bị chém thành hai đoạn rất ngọt.

Vệ Tiểu Thiên trợn mắt hốc mồm, đây không phải cái gọi là cương khí ngoại phóng sao?

Đương nhiên, cái này không phải cương khí thật, mà chỉ hao hao giống thôi.

Thứ này mang đi trang bức, quả thật tuyệt không chỗ chê.

Quào Quào, 100 điểm kinh nghiệm một lần không lỗ!

Vệ Tiểu Thiên mừng rỡ, có tuyệt chiêu này, lòng tin càng lớn, lần này có thể an tâm ra ngoài sóng rồi.

"Hệ thống, tiếp theo nên đi đâu?" Không hiểu liền hỏi là cách một người muốn sống dai làm.

Hướng đông?

Nhìn qua thì những bộ thi thể này giống như đến từ hướng đó.

Mà suy đoán, vị mỹ nữ kia cũng có thể từ hướng đó đến.

Ách, quả nhiên là đề nghị tốt, ít nhất bây giờ không gặp phiền phức gì.

Không chần chừ thêm, hắn lập tức hướng phía đó mà đi.

..............

Tử Tiêu Sơn Mạch chiếm diện tích bao la, núi non cao thấp ở khắp nơi, những mảng thực vật màu xanh hiện lên một khung cảnh vô biên vô tận.

Một nơi gọi là nhà của hung thú!

Sơn Mạch này càng đi vào trong, cấp bậc của hung thú càng mạnh, chẳng may đi lạc chỉ còn con đường có đi không về.

Nhưng ở rìa ngoài của Sơn Mạch lại là một chuyện khác, đây là nơi mà võ giả nhân loại rất thích, chỉ cần có Tiên Thiên cảnh dẫn đội, thì không còn gì là nguy hiểm.

Toàn thân hung thú đều là bảo, cho dù chỉ là hung thú nhất giai, cũng có thể tăng cường thể chất của võ giả.

Ở Viêm Hoàng đại lục, các cấp bậc tu luyện được chia như sau: Ngoại Luyện, Nội Luyện, Tiên Thiên, Bách Khiếu, Thông Huyền, Trùng Tiêu, Hư Linh, Chân Linh, Thánh Thiên và cuối cùng là Chí Tôn.

Ngoại trừ Ngoại Luyện cùng Nội Luyện được chia làm cửu trọng, những cấp bậc khác được gọi là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn, bốn tiểu cảnh giới nhỏ.

Nhất giai hung thú tương đương với võ giả Nội Luyện nhất trọng, nhưng xét theo các mặt thì mạnh hơn võ giả Nội Luyện nhất trọng, yếu hơn Nội Luyện nhị trọng.

Chỉ cần cẩn thận, ở rìa ngoài Sơn Mạch chính là một nơi rèn luyện tốt nhất.

Bởi vậy khu vực ngoài rìa Sơn Mạch luôn nhìn thấy có rất nhiều người đến rèn luyện, đặc biệt nhất là những đệ tử của các tông môn đến tổ đội.

Lúc này, một đội đệ tử của Thương Lan tông đang rèn luyện, vây công một con hung thú tam giai.

Một nam tử khí chất mạnh mẽ, bộ dạng tuấn tú, ở một bên nhìn trận chiến này, hắn gọi Dư Thành Nhân, là đệ tử hạch tâm Thương Lan tông, chưa đến ba mươi tuổi đã tấn thăng Tiên Thiên cảnh, đủ để xưng là Thiên tài, ngoài ra hắn cũng có chút danh tiếng ở khu vực này.

Trước mặt Dư Thành Nhân là khoảng mười vị sư đệ sư muội, tất cả đều là Nội Luyện nhất trọng, vừa đạt đến tư cách rèn luyện của tông môn nên đến đây rèn luyện.

Mà đây là lần đầu tiên bọn họ đối đầu với hung thú, lần đầu tiên thấy máu!

Đối với mười mấy người hợp lực, vậy mà rất lâu vẫn không bắt được con yêu thú này, dù vậy Dư Thành Nhân vẫn không để ý, hắn chỉ thỉnh thoảng chỉ điểm một chút, trước mắt cứ để đám gà bắp này học thêm kinh nghiệm.

Thiết Khải Tê Ngưu, hung thú tam giai, da dày thịt béo, lực phòng ngự kinh người, với thực lực của những sư đệ sư muội này, bọn họ chỉ có thể làm yêu thú bị thương ngoài da.

Đừng nhìn thấy Thiết Khải Tê Ngưu toàn thân là máu mà phán định, nó chỉ bị thương ngoài da mà thôi, càng làm vậy chỉ tổ làm cho nó càng cuồng bạo, càng làm cho đám đệ tử thêm chật vật.

"Mọi người không cần sợ, những hung thú lớn như Thiết Khải Tê Ngưu, bốn chân của nó chính là điểm yếu, chỉ cần làm bị thương một chân, nó sẽ yếu đi và không còn linh hoạt như bây giờ."

Dư Thành Nhân lớn tiếng chỉ dạy cho đám sư muội sư đệ, đám đệ tử này quả thật là một đám gà mờ.

Nghe thấy Dư Thành Nhân nói, đám sư đệ sư muội liền hiểu rõ, bọn họ nhanh chóng đánh đến bốn chân của Thiết Khải Tê Ngưu.

Trở thành hung thú đều có một ít linh trí nhất định, Thiết Khải Tê Ngưu không bao lâu liền nhận thấy mình gặp nguy hiểm, do đó nó không chần chừ mà quay đầu chạy trốn.

Đám đệ tử mộng bức một lúc mới chợt tỉnh mà đuổi theo, Dư Thành Nhân thấy vậy cũng không ngăn con hung thú mà từ từ theo sau đám đệ tử.

Thất bại để các sư đệ sư muội có thêm kinh nghiệm cũng tốt.

Lúc mà Thiết Khải Tê Ngưu muốn xông vào rừng, bất ngờ có một thân ảnh từ trong đó đi ra, ngay trên đường Thiết Khải Tê Ngưu chạy trốn.

"Coi chừng!"

"Tránh mau!"

"Nguy hiểm!"

"Nguy rồi!"

Đám đệ tử đang truy ở phía sau thấy vậy nhanh chóng hô lên, không nghĩ đến lại xuất hiện chuyện này.

Lúc nguy cấp, người nọ đưa tay lên trời rồi bổ xuống một cái, Thiết Khải Tê Ngưu vậy mà trực tiếp bị chém thành đôi, trở thành hai phần tiếp tục bay qua phía hai bên của người này.

Đám đệ tử chạy đến, một mặt mộng bức nhìn cảnh này!

Dư Thành Nhân ở phía xa cũng kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ, chiêu này quá mạnh đi.

"Ơ kìa, ngươi hù chết ta!"

Người nọ vừa vỗ ngực, vừa quay đầu nhìn thi thể hung thú, kiểu như thật sự bị hù.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương