Hệ Thống Điên Cuồng Tìm Cách Sinh Tồn Trong Truyện BE
-
Chương 99: 99: Ngoại Truyện 2 H
Một.
Dạo này Hứa Kỳ Sâm bối rối hết sức.
Sắp đến sinh nhật Hạ Tri Hứa rồi, đây là sinh nhật đầu tiên sau khi hai người ở bên nhau, cậu muốn cho hắn một bất ngờ, nhưng không biết nên mua quà gì.
Vì chuyện này, thậm chí cậu còn gọi điện thoại cho cả Hạ Tập Thanh.
“Cậu muốn hỏi ý kiến tôi thật à?” Giọng điệu của Hạ Tập Thanh cực kì cợt nhả, “Thế tôi nói, nhưng cậu phải tiếp thu đấy nhé.”
Hứa Kỳ Sâm ngầm hiểu, “Hay thôi…”
“Đừng thôi.” Hạ Tập Thanh ở đầu bên kia điện thoại cười rộ lên, “Tôi nói với cậu, trong mắt cháu trai lớn của tôi, không có món quà nào bằng được bản thân cậu hết, thật đấy.”
Tuy là nói như thế… Nhưng sau khi Hạ Tri Hứa đi làm, Hứa Kỳ Sâm vẫn ra khỏi nhà, đặt cho hắn một chiếc bánh kem sinh nhật, mua một chiếc đồng hồ, về nhà nấu một bàn đầy ắp những món hắn thích ăn.
Hứa Kỳ Sâm cởi tạp dề, ngồi một mình cạnh bàn, cậu nhìn quà tặng và bánh kem, thấy vẫn không thú vị chút nào.
“Ăn sinh nhật như thế này có chán quá không nhỉ?”
Trong phòng không có ai khác, chỉ có 0901 nói chuyện với cậu, “Ngài Hứa, số liệu cho thấy loài người có hàng trăm hàng nghìn cách để chúc mừng sinh nhật thành công, cách thức ngài chọn thực sự là loại nắm xác suất cao nhất trong đó rồi.”
Hứa Kỳ Sâm thở dài, “Bởi vì tôi vốn là một người nhàm chán mà, chẳng nghĩ ra nổi cách gì mới lạ hết.
Nói thật, bây giờ tôi cũng không biết Hạ Tri Hứa muốn gì nhất, hoặc là thích gì nữa.”
“Tôi có thể giúp ngài.” 0901 mở miệng, “Chúng ta có thể xem thử máy trạm của quản trị viên, xem xem trong đó có số liệu gì tham khảo được không, như vậy thì có thể đưa ra được một đánh giá cơ bản rồi.”
Hứa Kỳ Sâm hơi do dự, “Nhưng như thế là nhìn trộm việc riêng tư rồi, tôi thấy không ổn lắm đâu.”
0901 nghiêm trang nói: “Quản trị viên đã giao phó rồi, ngài được sở hữu tất cả các quyền hạn ở cấp bậc cao nhất, chỉ cần ngài muốn nhìn, thông tin của ngài ấy hoàn toàn được công khai với ngài.”
Trí tuệ nhân tạo này có khả năng thuyết phục rất mạnh mẽ, lần nào Hứa Kỳ Sâm cũng bị lay chuyển bởi lời nói của nó.
Cuối cùng, một người một Al lén chui vào gian làm việc của Hạ Tri Hứa, mở máy trạm của hắn lên.
Được sự cho phép, 0901 tiến thẳng vào máy trạm, sau vài giây rà quét, nó nói với Hứa Kỳ Sâm: “Ngài Hứa, trước đó hệ thống đã được thiết lập một cảnh mới, tôi nghĩ ngài nên xem thử một chút.”
Dựa theo hướng dẫn của 0901, Hứa Kỳ Sâm quan sát cảnh tượng mới được Hạ Tri Hứa phỏng dựng lại ở hậu trường dữ liệu, nhưng cậu đọc số liệu chẳng hiểu gì, đành để 0901 vận hành chiếu hình hình ảnh thực tế ảo.
“Chỗ này…” Hứa Kỳ Sâm cẩn thận nhìn hình ảnh thực tế ảo được thu nhỏ lại chỉ lớn bằng bàn làm việc, là một căn phòng rộng rãi trống không có một dãy bồn rửa để giặt cây lau nhà…
“Không phải đây là phòng rửa mặt của trường cấp ba Tĩnh Kiệm sao?” Hứa Kỳ Sâm nhận ra, nhưng cậu thấy hơi khó hiểu, “Sao cậu ấy lại phải tạo ra mô hình này?”
0901 giải thích: “Nguyên nhân cụ thể thì tôi cũng không tường tận được, nhưng ngài Hứa à, quản trị viên đặt tên cho khung cảnh mới này là wet dream…”
Wet dream… (Mộng tinh)
Mặt Hứa Kỳ Sâm lập tức nóng bừng, cậu chợt nhớ tới giấc mơ trước đây Hạ Tri Hứa từng nhắc đến, chẳng lẽ cảnh tượng trong mộng xuân của hắn là phòng rửa mặt này?
Bỗng nhiên có tiếng cửa mở, Hứa Kỳ Sâm vội vàng rời khỏi phòng làm việc của Hạ Tri Hứa.
Cậu ra ngoài phòng khách với vẻ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, Hạ Tri Hứa đang thay giày thì ngửi được mùi thơm, “Anh sắp chết đói rồi, hôm nay em nấu món ngon gì thế?”
“Toàn là món anh thích ăn đấy.” Hứa Kỳ Sâm nói, “Hôm nay sinh nhật anh mà.”
Hạ Tri Hứa mím môi bật cười, dang hai tay ôm lấy Hứa Kỳ Sâm từ đằng sau, đè cả người lên lưng cậu, “Thế quà sinh nhật của anh là gì đây?”
“Xíu nữa anh biết liền.”
Trong lúc ăn cơm, Hạ Tri Hứa liên tục kể cho cậu nghe những chuyện thú vị mấy ngày nay, nhưng Hứa Kỳ Sâm đang mải nghĩ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong phòng rửa mặt nên không để tâm nói chuyện với hắn, chỉ đáp lại câu được câu không.
Cơm nước xong, hai người ngồi dựa vào sô pha, Hứa Kỳ Sâm lấy ra chiếc đồng hồ đã mua cho hắn, đeo lên cổ tay Hạ Tri Hứa, “Đẹp ghê ~”
Hạ Tri Hứa kéo tay Hứa Kỳ Sâm tới, vẻ mặt không được vui cho lắm, “Sao anh cứ có cảm giác hôm nay em lơ đễnh thế nhỉ?”
Hứa Kỳ Sâm vội vàng lắc đầu, “Đâu có.”
“Thật à?” Vẻ mặt Hạ Tri Hứa có phần nghi ngờ, “Được rồi, chắc là do anh suy nghĩ nhiều quá.” Hắn đứng lên, tâm trạng tụt dốc cũng chẳng khá hơn chút nào, “Anh tắm rửa rồi đi ngủ, hơi mệt.”
Hứa Kỳ Sâm không muốn sinh nhật hắn kết thúc như thế, nhưng khi cậu hồi phục tinh thần lại, Hạ Tri Hứa đã vào trong phòng tắm, không cản kịp nữa rồi.
Cậu cảm giác Hạ Tri Hứa có vẻ rất thất vọng…
Âm thanh của 0901 lại xuất hiện, “Ngài Hứa, tôi vừa xem lại kỹ mã code của quản trị viên, trong phần chú thích có một câu, tôi nghĩ có thể sẽ giúp ngài nhớ lại được về khung cảnh mới kia.” Nói xong, nó chiếu đoạn chú thích kia ra cho Hứa Kỳ Sâm xem.
[//Ngày đó mình còn nghĩ, lúc cậu ấy ngủ mà đặt sữa bò chưa uống hết bên cạnh như thế có khi sẽ làm đổ lên người mất, nào ngờ bị đổ sữa bò ướt mặt thật, y như đứa trẻ con.]
Hứa Kỳ Sâm nhớ ra ngay lập tức.
Sao cậu có thể quên được chứ? Cậu không nên quên như vậy.
Phòng rửa mặt này là nơi Hạ Tri Hứa đã cởi đồng phục ra cho cậu mượn khi ấy.
Lúc Hạ Tri Hứa đi ra khỏi phòng tắm, hắn phát hiện trong phòng ngủ không có ai, phòng khách cũng chẳng thấy bóng người, quay một vòng mới thấy Hứa Kỳ Sâm đang ngồi trong phòng làm việc của mình.
“Sao em lại ở trong này?”
Hứa Kỳ Sâm quay đầu lại, đứng lên, “Ừm… Thật ra em còn một món quà nữa muốn tặng cho anh.” Cậu đi tới trước mặt Hạ Tri Hứa, “Nhưng em cần anh giúp.”
“Giúp gì?”
“Đưa em quay về phòng rửa mặt kia.” Hứa Kỳ Sâm đưa tai nghe và kính để bước vào trong hệ thống cho Hạ Tri Hứa.
Hai.
Hạ Tri Hứa không ngờ Hứa Kỳ Sâm lại phát hiện ra khung cảnh mới mình đã lén tạo dựng lên, lại còn chủ động yêu cầu được vào trong, trái tim hắn đập dữ dội.
Căn phòng rửa mặt này không khác gì mấy trong trí nhớ, Hứa Kỳ Sâm trước mặt mặc một chiếc áo sơ mi đồng phục khá rộng, giống như trong hồi ức, mái tóc nâu sẫm, gương mặt trắng nõn, khóe miệng cho đến cổ áo, tất cả đều sót lại dấu vết sữa bò chảy qua.
“Nói cho em nghe, tối hôm đó anh mơ thấy cái gì?”
Giọng Hứa Kỳ Sâm rất đỗi dịu dàng, như dẫn dắt từng bước câu dẫn dục vọng sâu trong đáy lòng Hạ Tri Hứa.
Ngón tay thon dài trắng trẻo của cậu đặt bên hông Hạ Tri Hứa, chầm chậm và nhẹ nhàng rút thắt lưng quần đồng phục ra, tiếng ma sát của của vải vóc nghe rõ mồn một trong không gian tĩnh mịch nhỏ hẹp này.
“Mau nói đi.” Hứa Kỳ Sâm ngước mắt lên nhìn vào mắt Hạ Tri Hứa, “Chỉ cần anh nói ra, em sẽ thỏa mãn anh.
Bởi vì hôm nay là sinh nhật của anh mà.”
Phòng tuyến bên trong gần như sụp đổ trong nháy mắt, Hạ Tri Hứa cúi đầu hôn Hứa Kỳ Sâm, sau đó – không qua bất cứ bước giảm xóc nào – hắn thẳng thừng phát động tấn công vào sâu và mãnh liệt nhất, đầu lưỡi quấn lấy nhau liếm láp, trong khoảng thời gian ngắn ngủi tách ra, hắn đã kể lại những ảo tưởng của mình với người kia ở trong mộng.
“Muốn em làm bằng miệng cho anh, anh bắn lên mặt em.” Hạ Tri Hứa liếm bằng hết sữa trên má cậu, “Trên mặt em chỉ được có sữa của anh thôi.”
Có lẽ vì đang ở trong hệ thống nên Hứa Kỳ Sâm gần như đã trút bỏ mọi sự rụt rè vốn có, thế giới giả tưởng đã cho cậu một cơ hội hợp lý để làm càn.
Ngón tay cậu luồn sâu vào trong quần đồng phục rút dương vật đang cứng lên của Hạ Tri Hứa ra, rướn đầu lưỡi liếm nhẹ lên vành tai của Hạ Tri Hứa, giọng vừa nhẹ nhàng vừa chậm rãi, lẫn cùng một luồng hơi ấm áp, “Thì ra là giấc mơ kiểu này.”
Cậu cúi người xuống, nửa quỳ trước mặt Hạ Tri Hứa.
Đầu tiên, cậu rướn lưỡi liếm nhẹ thứ phồng lên to đùng đằng trước, sau đó ngậm vào trong khoang miệng nóng ướt, phủ lấy bằng môi.
Hạ Tri Hứa cảm giác cả người mình như bị điện giật, vô thức dựa vào vách tường, phát ra tiếng thở dốc trầm thấp nặng nề.
To quá.
Hứa Kỳ Sâm vô thức nhíu mày, “Ưm… Không nuốt hết được…”
“Cục cưng… Em nuốt một nửa thôi là được… Phần còn lại dùng tay…”
Hứa Kỳ Sâm cố gắng nuốt dương vật khổng lồ kia vào trong, cảm giác ở trong miệng mình, thứ đó còn phồng lên nữa.
Tay cậu cọ vào phần sau, xoa bóp tinh hoàn nặng trĩu phía dưới.
Tiếng nước bọt khi nhả ra rồi lại nuốt vào lẫn cùng tiếng hở dốc trầm thấp không thể kìm lại được của Hạ Tri Hứa dần trở nên rõ ràng hơn trong không gian có phần bí mật này.
Hứa Kỳ Sâm không có bất cứ kinh nghiệm “thổi kèn” gì, quai hàm cậu mỏi nhừ, đành phát lùi ra trước đã.
Cậu vuốt ve dương vật ướt sũng, đôi mắt ngập hơi nước nhìn Hạ Tri Hứa, “Thoải mái không?”
Dáng vẻ vừa ngoan ngoãn vừa dâm đãng này – trong mắt Hạ Tri Hứa – như khơi dậy thú tính sâu nhất trong đáy lòng hắn.
Hắn gật đầu, vươn tay chạm lên mặt Hứa Kỳ Sâm.
Như đã nhận được lời khẳng định, Hứa Kỳ Sâm hôn lên phần đằng trước, sau đó nuốt trọn dương vật vào trong, cố gắng vào sâu nhất có thể.
Đùi Hạ Tri Hứa banh đến phát cứng, đầu óc gần như đã rỗng tuếch, khoang miệng chật hẹp nóng ướt bao chặt lên dương vật mẫn cảm nhất, sau lưng hắn rỉ một tầng mồ hôi mỏng, nhịp thở càng lúc càng nặng, không kìm được mà rên lên thành tiếng.
Chút lý trí chẳng còn sót lại bao nhiêu đang phát huy tác dụng.
Nhưng Hứa Kỳ Sâm như ôm trong đầu suy nghĩ xấu xa phải phá hủy hoàn toàn ý chí của hắn, vừa nuốt dương vật hắn vào thật sâu vừa nắm tay Hạ Tri Hứa đặt lên gáy mình như muốn ám chỉ điều gì.
Cọng rơm cuối cùng đã đè sụp tất thảy.
Hạ Tri Hứa cam chịu từ bỏ kìm nén, hai tay hắn đỡ lấy đầu Hứa Kỳ Sâm, đâm vào rút ra kịch liệt, lần nào cũng như muốn đâm xuyên cổ họng cậu.
“Ưm ưm ưm…”
Hạ Tri Hứa gần như đã đánh mất lý trí, hơi nước trong mắt Hứa Kỳ Sâm càng dày, dục vọng của hắn càng sâu hút, càng không thể kiểm soát nổi.
Động tác hắn nhanh dần, Hứa Kỳ Sâm đã không thể thở được nữa, cảm giác hít thở không thông khiến cậu choáng váng, đành phải nhả dương vật đã phồng to đến mức không thể to hơn nữa ra.
Cậu thở phì phò, hôn gân xanh hơi hằn lên, “Thoải mái không? Thoải mái nhỉ…” Cậu vừa mới vuốt ve hai lần, Hạ Tri Hứa đã bắn thẳng ra, hoàn toàn không nằm ngoài dự đoán.
Chất lỏng đặc sệt màu trắng bắn vào mặt Hứa Kỳ Sâm không kịp phòng bị, khiến cậu lộ ra vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
Hạ Tri Hứa cũng hoảng, ban đầu hắn chỉ nói miệng thôi, không ngờ bản thân lại không kìm nổi mà bắn ra thật như thế, “Xin, xin lỗi, để anh lau cho.”
“Không cần.” Hứa Kỳ Sâm đứng lên, liếm thứ dính trên khóe môi, vị cũng không khó nếm lắm.
Nhịp thở của vẫn chưa ổn định, cậu đặt tay lên eo Hạ Tri Hứa, khuôn mặt ửng hồng vì thiếu oxy, “Đây không phải thứ anh muốn nhìn thấy à?”
Tất cả mọi thứ của Hứa Kỳ Sâm đều quá quyến rũ, Hạ Tri Hứa không muốn làm quân tử chính trực nữa, giờ phút này, hắn chỉ muốn đè cậu ra ch*ch một phen, tốt nhất là ch*ch cho đến khi nào cậu bật khóc, xin tha mới thôi.
“Anh nghĩ cái gì đó?”
Hạ Tri Hứa chạm lên khuôn mặt dính tinh dịch của cậu, “Nghĩ xem nên ch*ch em như thế nào.”
Còn chưa kịp hiểu ra, Hứa Kỳ Sâm đã bị hắn quay người lại, lưng dựa vào lồng ngực Hạ Tri Hứa, quần bị tụt xuống.
Tay hắn xâm nhập vào trong từ vạt áo sơ mi, véo đầu ti của cậu, tay còn lại thì làm nhiệm vụ khơi rộng.
Ưu điểm của hệ thống là chỉ có khoái cảm chứ không gây tổn thương, hơn nữa độ mẫn cảm của Hứa Kỳ Sâm đã bị Hạ Tri Hứa chỉnh cao lên gấp mấy lần, gần như là tay chỉ vừa mới vào trong, cả người cậu đã mềm nhũn ngay lập tức, khí thế trêu ghẹo khi nãy chẳng còn sót lại chút gì, “Đừng… Đừng đùa… Em vừa mới giúp anh mà…”
“Em tưởng anh chỉ có mỗi ảo tưởng như vậy với em thôi à?” Hạ Tri Hứa ngậm vành tai cậu, cắn nhẹ, “Anh muốn ch*ch em phát khóc, muốn cả người em chỉ toàn là tinh dịch của anh, bao gồm cả nơi này.” Hắn xấu xa ấn nhẹ ngón tay vào vách trong mềm mại nóng ướt, khiến cho Hứa Kỳ Sâm khe khẽ rên lên tức thì.
“Em có thỏa mãn anh được không?” Đầu lưỡi lần theo dáng tai Hứa Kỳ Sâm, cũng luồn vào rút ra trên tai cậu bắt chước theo hành vi quan hệ.
Hứa Kỳ Sâm đã không còn chút sức nào nữa, khó nhọc ngã vào trong lòng hắn, mặc cho Hạ Tri Hứa bắt nạt.
Hạ Tri Hứa để cậu cúi người bám lấy cửa sổ bên cạnh, tách hai chân cậu ra, thẳng thừng đi sâu vào bên trong với tư thế từ đằng sau.
Dưới sự trợ giúp của hệ thống, quá trình này hết sức mượt mà, nhưng hôm nay Hứa – độ mẫn cảm cao – Kỳ Sâm vừa mới bị đâm vào trong, hai chân đã run lên, “Sâu quá… Tri Hứa…”
Hạ Tri Hứa vén quần áo đằng sau của cậu lên, xoa miết tấm lưng trơn nhẵn, cúi đầu hôn lên sống lưng hơi gồ lên của cậu.
Phía dưới cuối cùng cũng bắt đầu đâm vào rồi rút ra, lỗ nhỏ hẹp bao lấy dương vật, cảm giác thắt lại khiến da đầu Hạ Tri Hứa tê dại, không kìm được mà vỗ mông Hứa Kỳ Sâm, “Thả lỏng ra đi, anh sắp bị em cắn đứt rồi.”
“Không, không được… Không được thật đấy… A… Sâu quá, Tri Hứa…” Hứa Kỳ Sâm thò một bàn tay ra sau hòng bám chặt lấy Hạ Tri Hứa, ngỡ rằng làm vậy có thể tìm được chút niềm an ủi.
Nào ngờ, Hạ Tri Hứa nắm lấy cổ tay cậu, “chơi” càng hăng hơn, lần nào cũng cắm đến điểm sâu nhất.
Giọng nói của Hứa Kỳ Sâm vừa vội vừa nhẹ nhàng, cậu quặp cả ngón chân lại, “Chậm thôi, chậm thôi… A! Xin anh mà…”
Cuối cùng Hạ Tri Hứa cũng nghe lời mà chậm lại, cố dằn xuống suy nghĩ muốn cắm vào nghiền nát bên trong, “Thế này được không? Hửm?”
Cuối cùng Hứa Kỳ Sâm cũng dịu lại, nhưng cách thức tưởng chừng dịu dàng này cũng chẳng tốt hơn là bao, rõ ràng khi nãy còn không chịu nổi mà giờ lại muốn thêm rồi.
Cậu chầm chậm ghé vào cửa sổ thở dốc, cửa sau ướt nhẹp vì bị ma sát, nơi giao thoa giờ đã hỗn độn.
Bỗng dưng Hạ Tri Hứa rút dương vật ra, nhấc người Hứa Kỳ Sâm dậy ôm cậu vào trong lòng, đầu lưỡi quấn lấy cậu mà hôn, “Thế nào?”
Hứa Kỳ Sâm nhìn hắn với đôi mắt ướt sũng, “Sao lại rút ra…”
“Không phải em không cần à?” Hạ Tri Hứa mạnh tay xoa dương vật đã cứng của Hứa Kỳ Sâm, “Vừa nãy mới xin anh như thế mà.”
Hứa Kỳ Sâm tức điên, nhưng vận mệnh của cậu đang bị hắn nắm trong tay tận hưởng, ngữ điệu khi nói chuyện cũng trở nên khác thường, “Anh… thế thì anh cũng đừng vào trong…”
Thật sự đáng yêu chết đi được.
Hạ Tri Hứa ngậm lấy môi dưới của Hứa Kỳ Sâm, “Em đúng là ông trời con đấy, khó hầu thật.
Em cầu xin anh đi thì anh vào.”
Bị dục vọng khống chế, Hứa Kỳ Sâm vứt bỏ những sự rụt rè vô dụng lúc này, cậu hôn trả Hạ Tri Hứa như lấy lòng, giọng nói mềm mại không chịu được, “Chồng ơi, ch*ch em đi, ch*ch em, được không?”
Cách xưng hô này thực sự là mệnh môn của Hạ Tri Hứa, đây là lần đầu tiên cậu chủ động gọi hắn như vậy.
Khoảnh khắc ấy, lý trí như sụp đổ, bằng tư thế nâng một chân Hứa Kỳ Sâm lên, bao quy đầu cực lớn của hắn ma sát hai lần ở cửa huyệt rồi đâm thẳng vào trong.
“A…”
Hứa Kỳ Sâm ngã vào trong lòng Hạ Tri Hứa, dây thần kinh mẫn cảm trong cơ thể cảm nhận được quá trình ch*ch kịch liệt từ cây thịt to lớn, các cơ toàn thân vô thức căng thẳng, Hạ Tri Hứa nắm lấy phần thịt mềm mại trên mông cậu, liếm mút môi cậu.
“Ưm ưm… nhanh quá… chồng ơi…”
“Ừm, anh chậm lại.” Hạ Tri Hứa dỗ dành Hứa Kỳ Sâm, nhưng động tác phía dưới căn bản không hề có dấu hiệu chậm lại.
“Thật sự không được… Anh chậm lại một chút đi! A…” Dương vật của Hứa Kỳ Sâm cọ lên phần bụng áo sơ mi đồng phục của Hạ Tri Hứa theo động tác rút ra của hắn, vải cọ vào phần đầu làm cậu không sao chịu nổi, nước mắt sinh lý như trào ra, bản thân cậu cũng không hề nhận thức được.
Hạ Tri Hứa nhìn rõ, hắn hôn lên mắt Hứa Kỳ Sâm, “Cục cưng không khóc, không khóc nào, một lát nữa là thoải mái ngay mà.”
Dù là nói vậy, eo hắn lại càng vận động ra sức hơn, Hứa Kỳ Sâm cầu xin, giọng nói nức nở hoảng hốt, “Không được, thật sự không được đâu, làm ơn làm ơn… A a… Chồng ơi, Tri Hứa…”
Cảm nhận được động thịt chặt lại, Hạ Tri Hứa biết Hứa Kỳ Sâm sắp đến rồi, vì vậy dồn sức đâm vào rút ra mấy lượt nữa.
Người trong lòng hắn run lên, cuối cùng bắn vào bụng hắn, chất lỏng sền sệt thấm ướt vạt áo đồng phục.
Cứ tưởng như vậy là Hạ Tri Hứa sẽ bỏ qua, Hứa Kỳ Sâm chẳng thể ngờ được rằng động tác của hắn lại không ngừng một giây, thậm chí còn nghiền tuyến tiền liệt của Hứa Kỳ Sâm mạnh hơn nữa, đâm mạnh vào chỗ nhô lên nho nhỏ kia.
“A! A… Tri Hứa, Tri Hứa… Chịu, thật sự chịu rồi… Em không làm được nữa…” Độ mẫn cảm bị phóng đại khiến Hứa Kỳ Sâm sắp bị tình dục đốt rụi, cậu ngửa cổ ra sau, thở dốc hổn hển.
“Ngoan, lát nữa sẽ thoải mái hơn.” Hạ Tri Hứa liếm mút cổ cậu, những dấu hôn đỏ thẫm rải dày lên nhau.
Hứa Kỳ Sâm gần như bị ch*ch mất ý thức, hoàn toàn không biết rằng khuôn mặt mình đã ướt đẫm nước, cậu cảm nhận được một cơn kích thích rất kì lạ, “Không được, em muốn….
muốn ra… Dừng lại mau! Nhanh lên, Tri Hứa!”
“Bắn ra đi, không sao.” Hạ Tri Hứa đâm vào rút ra thật mạnh, âm thanh trầm thấp.
“Không phải… không phải bắn… Em muốn tè ra quần… Tri Hứa!”
Nghe được sự gấp rút trong giọng nói của Hứa Kỳ Sâm, Hạ Tri Hứa hôn cậu, dỗ dành, “Không sao, cục cưng, đây không phải hiện thực, em muốn làm gì cũng được, không sao hết.” Vừa nói, hắn vừa tiến vào mạnh hơn, gần như là xâm chiếm con đường chật hẹp kia như mưa rền gió dữ.
“A… Đừng… Chết mất, em chết mất… A!”
Giọng cậu bỗng cao vút, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy đầy xấu hổ và giận dữ.
Hứa Kỳ Sâm nhũn cả người ngã vào trong lòng Hạ Tri Hứa không thể tin nổi, cậu thực sự bị Hạ Tri Hứa cầm thú ch*ch đứng đến nỗi mất kiểm soát.
Hạ Tri Hứa làm trong hệ thống không hề kiêng kị gì.
Hắn nhìn Hứa Kỳ Sâm trượt dọc theo vách tường ngồi sụp xuống đất, người dính đầy tinh dịch, gương mặt thanh tú ửng đỏ thất thần như sắp mất đi ý thức.
Hạ Tri Hứa cũng ngồi xổm xuống, liếm môi Hứa Kỳ Sâm, “Cục cưng, đứng làm mệt lắm đúng không?”
Hứa Kỳ Sâm ngoan ngoãn gật đầu như đứa trẻ con, đầu óc cậu trống rỗng.
“Thế chúng ta về làm nhé.” Hạ Tri Hứa xoa mặt Hứa Kỳ Sâm, “Anh muốn quà sinh nhật chân thực hơn cơ.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook