Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới Bản Dịch
-
32: Bí Cảnh 1
Càng khiến mọi người không ngờ tới chính là lão nhân này lại liếc mắt một cái đã nhìn ra Tiểu Bạch là ma thú Huyền cảnh, vậy lão nhân này mạnh đến mức nào? Là cảnh giới cao đến mức nào?
Tiểu Bạch thấy lão đầu này nhìn ra cảnh giới trước mắt của mình, cũng đánh giá lão đầu này.
Nhìn lão nhân này bề ngoài xấu xí, lôi thôi lếch thếch, ồ...!Khí tức này có chút quen thuộc a!
Nhưng Tiểu Bạch không quá để ý, mặc kệ ngươi là ai, cảnh giới gì, có chủ nhân ở đây, ngươi có thể lợi hại hơn chủ nhân ta sao?
Lão đầu đi tới trước quầy, đánh giá Dương Phong, lại là một phàm nhân không có một chút linh khí.
- Lão tiên sinh, xin hỏi ngài cần chút gì? Những thứ này là vật phẩm cửa hàng đang bày bán.
Dương Phong chỉ vào quầy hàng giới thiệu!
Lão đầu không nhìn về phía quầy hàng, mà là hỏi Dương Phong: - Chưởng quầy của cửa hàng có ở đây không?
Hắn không nghĩ rằng một phàm nhân có thể có được một cửa hàng như vậy, nhất định là chủ tiệm này đẩy ra làm người ra mặt, lúc hắn đi vào đánh giá một vòng, ngoại trừ ma thú Huyền cảnh kia ra, thì người mạnh nhất cũng chính là Võ Tông.
- Ta chính là chưởng quỹ của cửa hàng này, đây là ma sủng của ta, không biết lão tiên sinh có vấn đề gì?
Dương Phong đã nhìn ra ý tứ trong lời nói của lão đầu!
- Hít!
Ông lão này hít sâu một hơi, nếu như chính như người trẻ tuổi này nói, vậy hắn cũng không phải là phàm nhân, mà là một cao thủ siêu cấp có tu vi cảnh giới cao hơn chính mình a!
Hắn bây giờ là Vũ Hoàng bát giai
Thế nhưng là, trong số những người Vũ Đế cảnh hắn biết không có người này, đột nhiên xuất hiện một siêu cấp cao thủ cùng loại với Vũ Đế, có thể nào không làm hắn khiếp sợ!
- Tại hạ Thương Lan Thiên Tông Triệu Kính Chi, bái kiến tiền bối, xin hỏi tiền bối đến từ phương nào?
Triệu Kính Chi chắp tay bái lễ nói!
Dương Phong cũng không biết Triệu Kính Chi này có lai lịch gì, cho dù có lai lịch và thực lực lớn đến đâu, ở trong tiệm này cũng chỉ có thể mặc cho hắn chà đạp, cho nên hắn chỉ mỉm cười gật gật đầu!
- Cái gì? Lại là trưởng lão Triệu Kính Chi Triệu lão tiền bối của Thương Lan Thiên Tông!
Thế nhưng, trong lòng đám người Ngụy Phách Thiên và Triệu Tung Minh chấn động mãnh liệt, đây chính là lão tiền bối thành danh hơn một trăm năm trước.
Lúc Ngụy Phách Thiên còn trẻ tuổi, Huyễn Nguyệt Ma Sâm từng xuất hiện thú triều một lần, lúc sắp bị công phá ở Thiên Phong thành, chính là Triệu Kính Chi Triệu lão tiền bối này chạy tới, lúc ấy hắn lấy tu vi Võ Hoàng cảnh bằng sức một mình đánh lui thú triều kia!
Được tất cả dân chúng Thiên Phong thành kính yêu, còn lập cho hắn pho tượng, là người duy nhất từ khi thành lập Thiên Phong thành được lập pho tượng!
- A...!Thì ra là hắn, khó trách khí tức quen thuộc như vậy!
Tiểu Bạch nghe được tên của hắn cũng nhớ tới hắn là ai!
Thú triều khi đó là do Thú Hoàng lúc đó ra hiệu cho một ma thú Huyền cảnh đỉnh phong dẫn đội, mà Tiểu Bạch cũng đang âm thầm quan sát.
Lúc đó Tiểu Bạch cũng mới tiến vào Địa Cảnh, nếu toàn lực ra tay thì có thể dễ dàng giết chết Triệu Kính Chi.
Nhưng nó cảm nhận được có cao thủ Võ Hoàng cảnh cao cấp đang âm thầm quan sát.
Tiểu Bạch lúc ấy vụng trộm đi theo thú triều ra ngoài nhìn tình huống của cao thủ nhân loại và thành trì nhân loại, cho nên cũng âm thầm lặng lẽ trở về, nhưng nó cũng nhớ kỹ khí tức của Triệu Kính Chi!
- Triệu lão tiền bối, thật sự là ngài, Ngụy Phách Thiên bái kiến Triệu lão tiền bối!!!!
- Bái kiến Triệu lão tiền bối!!
Đám người Ngụy Phách Thiên vội vàng đến bái kiến, đây chính là đại ân nhân của Thiên Phong thành!
- Ồ...!Ha ha...!Không cần khách khí, không cần khách khí, Ngụy Phách Thiên, ha ha...!Nhớ ra rồi, khi đó ngươi là người anh dũng nhất.
Ồ...!Sao ngươi mới Võ Tông nhất giai vậy? Với thiên phú của ngươi không nên như vậy a?
Triệu Kính Chi nhận ra Ngụy Phách Thiên là tiểu tử xông lên tiền tuyến lúc ấy, nhưng khi hắn nhìn thấy Ngụy Phách Thiên chỉ là Võ Tông nhất giai thì cảm thấy rất kỳ quái!
…
- Đã phụ kỳ vọng của lão tiền bối rồi, 50 năm trước vì đột phá Võ Tông cảnh, ta tiến vào Huyễn Nguyệt Ma Sâm, không may gặp phải ma thú Nhân cảnh, tuy liều chết đào thoát nhưng lại bị trọng thương, cả đời không thể đột phá Võ Tông.
Có lẽ là ông trời thương xót, thời gian trước tại đây nhờ cơ duyên xảo hợp với Dương chưởng quỹ mà ta mới đột phá Võ Tông cảnh.
- Ồ ~~, hóa ra là vậy!!
Lúc này, Triệu Kính Chi nào dám xem thường cửa tiệm hay vị chưởng quỹ này nữa.
Hắn quay đầu nhìn về phía quầy hàng mà Dương Phong vừa chỉ.
Càng nhìn, Triệu Kính Chi càng kinh hãi, càng thêm chấn động, những loại đan dược ở đây ngay cả tông môn của hắn cũng không có, mà bọn họ chính là một trong những thế lực lớn nhất Thiên Thần đại lục, tuy rằng những thứ này vô dụng với cường giả cao giai, nhưng cũng là có tiền cũng không mua được.
Chưởng quỹ đã nói rồi, những vật phẩm trước mắt, ai biết sau này có xuất hiện thứ mà bọn họ cần dùng hay không.
- Vậy, Dương chưởng quỹ, mỗi loại đan dược ngươi lấy cho ta một lọ.
Tuy rằng những loại đan dược này vô dụng với Triệu Kính Chi, nhưng hắn có thể mang về tông môn cho Luyện Đan sư nghiên cứu, biết đâu sau này tông môn có thể tự mình luyện chế ra được!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook