edit: tiểu khê
"Hệ thống, mi có biết sau này Giang Chấp thi đại học trường nào không?"
Nếu không thì mình thi cùng thành phố với hắn? Về sau mặt dày hẹn hắn đi chơi mấy lần?
Hệ thống cũng không biết, "Dùng thành tích của hắn mà nói chắc thi ở thành B, hơn nữa nhà hắn cũng ở đó, nếu cậu muốn học cùng thì cũng phải thi đến thành B mới được."
Quên đi! Hạ Duẫn rất bất đắc dĩ, cậu mà có thể thi đại học đã có thể thắp nhang ăn mừng rồi, có lẽ sau này sẽ không còn gặp hắn nữa.

Đoản mệnh thì đoản mệnh thôi! Kỳ thực cậu cũng không thấy quá quan trọng, chết thì đành chịu vậy.

Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Duẫn nghiêm túc nói với hệ thống, "Hôm qua mi đã ép tao làm nhiệm vụ cao cấp rồi, hôm nay không cho phép mi tuyên bố nhiệm vụ đặc thù nữa."
Hệ thống cũng biết hôm qua mình tuyên bố nhiệm vụ cao cấp có hơi quá đáng, hơn nữa học kì này sắp kết thúc rồi, quả thực không cần gấp gì nữa.

"Vậy được rồi, cậu có thể nghỉ ngơi."
"Này còn coi được."
Đến phòng học đầu khỉ hưng phấn nói cho cậu biết, "Cậu có còn nhớ chuyện đi chơi lần trước tôi nói không?"
"Nhớ tới, không phải là cậu nói nếu tôi đi cùng thì Vương Chiêu Tuyết có thể đi chơi với cậu à?"
"Đúng đúng đúng." Đầu khỉ căng thẳng nhìn cậu, "Cậu đừng có mà đổi ý đấy! Là định đi sau khi thi."
Hạ Duẫn không quan tâm nhún vai, "Có gì mà đổi ý, mà có những ai đi vậy?"
Đầu khỉ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, "Ứng cử viên còn chưa xác định được, khẳng định có hai đứa mình, có lẽ Liễu Siêu Nguyên cũng đi, tôi chỉ biết đến thế thôi, đoán chắc là có nhiều con gái không quen cũng đi cùng, ai đi thì chưa bàn xong, chắc chắn là có không ít người thôi."
Hạ Duẫn gật đầu, liền nghe đầu khỉ tiếp tục nói: "Chiêu Tuyết còn muốn mời Giang Chấp đi nữa, có điều chắc không thành đâu."
Giang Chấp? Hạ Duẫn nghĩ nghĩ, nếu Giang Chấp có thể đi thì thật tốt.


Có điều Giang Chấp không muốn tham gia thì cậu cũng không làm gì được, cậu cứ thành thật ngồi chờ tin vậy, cứ coi như hai người bọn cậu chưa tiếp xúc gì với nhau cả.

Thời gian nghỉ trưa tẻ nhạt, Hạ Duẫn liền cùng đầu khỉ, Diêu Bỉnh Thân còn có Thượng Vũ Tình tụ tập lại, mấy người hợp lại ngôi trong lớp chơi đại mạo hiểm nói thật lòng.

Trong tay cũng không có công cụ, vì vậy mấy người liền lập nhóm trên Wetchat lắc xúc xắc trong đó.

Vòng thứ nhất Hạ Duẫn may mắn lắc được 5 điểm, thành người cao nhất, Diêu Bỉnh Thân thật bất hạnh lắc được 2 điểm đứng bét.

Hạ Duẫn đường làm quan rộng mở, "Nói đi, chọn nói thật lòng hay đại mạo hiểm nào?"
Diêu Bỉnh Thân cắn răng, "Đại mạo hiểm."
Đầu khỉ sợ ngây người, "Hạ Duẫn ra đề thế mà cậu lại chọn đại mạo hiểm! Cậu không sợ chết à!"
Diêu Bỉnh Thân sững sờ, nhanh chóng muốn đổi ý chọn lời thật lòng, Hạ Duẫn lập tức ngăn gã, "Không cho chơi xấu."
Ánh mắt cậu đảo một vòng quanh lớp, lập tức nhìn thấy Giang Chấp.

Tờ giấy xin lỗi hôm qua không có phản ứng, hơn nữa tối qua Giang Chấp lại bị "người khác" hôn trộm, chắc trong lòng hắn vẫn đang tức giận, Hạ Duẫn đột nhiên muốn thăm dò tâm tình của hắn.

"Như vậy đi! Cậu đi buộc tóc Giang Chấp thành một bím tóc nhỏ đi."
Lời này vừa nói ra, ba người kia đều bị chấn động.

"Xem như cậu lợi hại!" Diêu Bỉnh Thân lén nhìn Giang Chấp, tâm lý căng thẳng thình thịch, "Nếu tôi không làm được thì sẽ bị trừng phạt gì?"
"Đương nhiên là có." Hạ Duẫn đem cái thước gỗ gõ trong lòng bàn tay, "Không dám đi liền đánh lòng bàn tay chứ sao."
Diêu Bỉnh Thân bị doạ lùi về sau một bước, lần này bị đánh chắc chắn không nhẹ.


Ánh mắt gã chuyển một vòng, đột nhiên hưng phấn nói: "Tôi không có dây buộc tóc!"
Ai biết Thượng Vũ Tình đột nhiên đưa tay qua, trong lòng bàn tay là sợi dây buộc tóc tròn tròn.

Nhỏ cười híp mắt nói, "Dùng của tôi nè, đừng khách sáo."
Đầu khỉ nhìn Diêu Bỉnh Thân mà cảm thấy buồn cười, "Cậu yên tâm, chỉ cần cậu đi qua làm động tác buộc thành bím tóc là được mà, cho dù không thành công cũng được."
Diêu Bỉnh Thân thấy ba người bọn họ đều mang vẻ mạt xem kịch hay, liền bất đắc dĩ "Đm, mấy người bọn cậu là muốn nhìn tôi bị đánh đúng không!"
Nói xong gã cứng ngắc lại gần Giang Chấp.

Giang Chấp yên tĩnh đọc sách, khí chất lạnh lẽo, như một pho tượng bạch ngọc hoàn mĩ.

"Giang ca." Diêu Bỉnh Thân run run rẩy rẩy cầm dây buộc tóc, "Em chỉ là vận bất đắc dĩ thôi."
Giang Chấp ngẩng đầu nhìn gã, ánh mắt lạnh đến thấu xương.

Hai người đối diện chốc lát, Diêu Bỉnh Thân liền cứng đờ, sững sờ không dám xuống tay.

Đầu khỉ nhỏ giọng nói, "Mẹ nó, khí thế của Giang Chấp cũng quá dọa người rồi, đừng nói là Diệu Bỉnh Thân, đổi thành tôi cũng không dám làm, vẫn luôn nghe nói tính tình hắn không được tốt, xem ra là nói thật rồi."
Gã vỗ vỗ vai Hạ Duẫn, "Xem như cậu lợi hại."
Hạ Duẫn cũng cảm thấy dọa người, đồng thời lại bắt đầu thấy lạ, trước kia cậu nói xấu Giang Chấp cũng không thấy Giang Chấp lộ ra ánh mắt này! Xem ra lần này thật sự là tức giận.

Đoán chừng vẫn còn giận vì cái hôn trộm hôm qua, thôi thì đừng nên chọc hắn nữa thì hơn.


Đang nghĩ ngợi liền thấy Diêu Bỉnh Thân ảo não trở về, gã đến cuối cùng cũng không dám xuống tay, vì vậy bị ba người đánh tay.

Bọn họ vốn muốn đánh mạnh tay, có điều nghĩ tới vòng tiếp theo sẽ đến lượt mình, vì vậy hiếm thấy vì tích góp nhân phẩm mà đánh nhẹ tay.

Vòng thứ hai nhanh chóng bắt đầu.

Hạ Duẫn bắt đầu trước, vừa lắc liền nhận được 1 điểm.

Cậu than một tiếng dựa lưng vào ghế, đầu khỉ cười như muốn điên rồi, Diêu Bỉnh Thân cũng muốn lắc được điểm thật to để báo thù trở lại, kết quả cuối cùng là Thượng Vũ Tình lắc được điểm lớn nhất 6 điểm.

Thấy là Thượng Vũ Tình, Hạ Duẫn yên tâm hơn nhiều.

"Tôi chọn nói thật lòng."
Thượng Vũ Tình gật đầu, liền không do dự hỏi ra vấn đề nhỏ muốn hỏi nhất, "Cậu có người mình thích không?"
Lời này vừa nói ra, xung quanh liền nháy trở nên mắt yên tĩnh.

Ánh mắt của mọi người ít nhiều cùng đều hướng về bên này.

Ngay cả Giang Chấp cũng không nhịn được nhìn sang.

Hạ Duẫn không do dự chút nào, "Đương nhiên không có."
Diêu Bỉnh Thân sửng sốt, "Không phải cậu thích Triệu Hi sao?"
Thượng Vũ Tình lập tức phản bác, "Ai nói cậu ấy thích Triệu Hi? Kia đều do mọi người đồn đại thôi."
Hạ Duẫn cũng không muốn để mọi người đồn đãi khắp nơi, bị nhiều người tới hỏi làm phiền cậu, liền thẳng thắng mượn cơ hội tuyên bố, "Nhỏ chỉ là bạn của tôi, tôi vẫn luôn coi nhỏ như anh em, làm sao có thể thích nhỏ được chứa, trước kia đều do tôi thuận miệng nói bậy."

Cậu chắc chắn khẳng định, "Đây là lời chân tâm của tôi, tôi thật sự không có thích người nào hết."
Giang Chấp nhắm mắt lại, lông mày nhíu chặt cuối cùng cũng thả lỏng ra.

Thì ra là không thích nhỏ đó.

Cho nên trước đấy Hạ Duẫn cứ khen Triệu Hi trước mặt hắn, là muốn tác hợp cho bọn họ?
Giang Chấp đột nhiên cảm thấy có chút cạn lời, ánh mắt nhìn về phía Hạ Duẫn cực kì quái lạ.

Thượng Vũ Tình nghe cậu nói ôm hết lỗi về phía mình, cảm thấy bất công thay cậu, muốn làm rõ do chính Triệu Hi tự mình đồn đãi, kết quả Hạ Duẫn nhìn nhỏ, ý muốn cho nhỏ đừng nói ra.

Nhỏ bất đắc dĩ thở dài.

Hạ Giáo Hoa thật sự quá thiện lương, lúc trước sẽ không nên đồng ý, dựa vào cái gì mà bị mọi người nói thích Triệu Hi chứ! Triệu Hi làm sao có khả năng xứng với cậu ấy?
Giờ thì sao chứ, liền biến thành Hạ Duẫn tự mình thuận miệng nói bậy, chắc chắn mọi người sẽ cảm thấy được Hạ Duẫn không đứng đắn.

Mấy người nhanh chóng chơi ván mới, kết quả Hạ Duẫn xui xẻo cực độ lần thứ hai lắc được điểm nhỏ nhất, mà Diêu Bỉnh Thân quang vinh trở thành chủ lắc được điểm cao nhất.

Diêu Bỉnh Thân nhìn thấy kết quả mừng đến nỗi cười muốn sốc hông, bởi vì lần trước Hạ Duẫn đã chọn nói thật lòng rồi, lần này chỉ có thể chọn đại mạo hiểm.

Hạ Duẫn rũ mắt ngồi im ở đó, một bộ dáng đáng thương mặc người chà đạp.

"Ha ha ha, để tôi nghĩ xem nên để cậu làm gì đây." Gã cười híp mắt nhìn xung quanh, sau đó nhỏ giọng nói một câu, "Hạ Duẫn, nếu cậu có thể mượn áo khoác đồng phục của Giang Chấp mặc cả ngày, hôm nay tôi liền theo họ cậu!"
Gã khiêu khích, "Có dám đánh cuộc hay không?"
Thanh âm gã rất nhỏ, chỉ có mấy người bọn họ nghe thấy..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương