Hệ Thống Bắt Ta Làm Phản Diện , Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La
-
Chương 52: Vạn Hồn Ma Đăng!
Cùng có chung suy nghĩ này với Bạch Tử Phàm, chính là Huyết Thần Giáo Giáo chủ và Ma Môn môn chủ.
Cả hai người đều tâm thần bất định, nghĩ: "Chẳng lẻ, tất cả những việc mà chúng ta cất công tính toàn này, đều đã nằm hết trong suy tính của nàng ta?"
Vẻ mặt của Huyết Chiến Cường biến ảo một lúc, rồi hắn nói:" La Kiệt huynh, đừng để nàng ta hù sợ. Dù cho nàng ta, tính toán chúng ta thì sao chứ?"
"Với thực lực của cả ta và huynh, lần này, chúng ta cùng hợp sức, nhất định sẽ đánh bại được nàng ta."
Nhờ lời nhắc nhở của Huyết Chiến Cường, La Kiệt tâm tình bình phục lại không ít, nói: "Được!!"
La Kiệt chính là danh tính của Ma Môn môn chủ.
Hắn dù gì, cũng là cường giả Thiên Cực Cảnh, tu luyện được đến cảnh giới này, chắc chắn sẽ không phải là hạng người hời hợt, rất nhanh hắn đã ổn định lại trạng thái của mình.
La Kiệt mang theo ánh mắt sắc bén, âm lãnh, sau tấm mặt nạ nhìn về phía Ngu Yên Vũ.
Hắn vô cùng căm hận Ngu Yên Vũ, hận không thể chém nàng ta thành muôn mảnh, nếu không phải năm ấy, Ngu Yên Vũ xuất hiện, phá vỡ hết tất cả kế hoạch của hắn.
Thì bây giờ, rất có thể, hắn đã xưng bá ở đây, khiến người người nghe tên, đã phải khiếp sợ.
Chứ không phải như hiện tại, nhìn thấy nàng ta, mà tỏ ra sợ sệt như vậy.
Huyết Chiến Cường thì mang theo mắt nóng bỏng, bao hàm dục vọng vô biên, nhìn về phía Ngu Yên Vũ.
Hắn tin rằng, với thực lực hiên tại của bản thân, cũng như tương lai, hắn hoàn toàn đủ sức, nắm giữ được Ngu Yên Vũ.
Nhìn chiếc khăn đang che chắn khuân mặt của Ngu Yên Vũ, hắn thầm căm hận cái khăn ấy, hắn hận không thể ngay lập tức, lột nó xuống, để chiêm ngưỡng cái dung nhan tuyệt thế, nằm sau chiếc khăn ấy.
Huyết Chiến Cường và La Kiệt, mỗi người đều mang phần tâm tư của riêng mình đối với Ngu Yên Vũ.
Thế nhưng lúc này, cả 2 đều vô cùng ăn ý, vận lên một nguồn nguyên lực khủng khiếp, bảo phủ cả một vùng trời quanh đây.
Vù vù vù...
Nguồn lực lập tức khiến bụi đất bay đầy trời, mặt đất rung chuyển, không gian xung quanh chấn động.
Các đệ tử hai bên, người có tu vi thấp, bị nguồn nguyên lực này ảnh hưởng, sẽ cảm thấy thân thể mình như bị một ngọn núi đè lên, trực tiếp ngã quỵ ra mặt đất.
Tất cả đệ tử Ma Môn, đều nhanh chóng thối lui, bọn chúng đã quá hiểu Môn chủ của mình, một khi ra tay, sẽ không phân địch ta, giết được là giết!!
Ngu Yên Vũ biết chiến cuộc sắp diễn ra, nàng nhanh chóng diễn hóa ra một đạo ánh sáng, bảo bọc lấy tất cả các đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo.
Nàng hướng về phía khu rừng, phất tay một cái, lập tức cả một khu rừng bị san phẳng thành bình địa, mở ra một con đường rộng lớn, cho các đệ tử Thái Âm Giáo dễ dàng chạy thoát.
Đồng thời, có một đạo ánh sáng bao bọc các đệ tử thân truyền Thái Âm Giáo, hóa thành một vòng tròn, đưa bọn họ thoát ra khỏi chiến trường.
La Kiệt cười hăc hắc nói: "Ngu Yên Vũ, ngươi muốn để đi bọn chúng đi sao, đừng hòng!!". Nói rồi hắn hóa thành một sương đen, bay thẳng về phía Ngu Yên Vũ.
Huyết Chiến Cường toàn xuất hiện huyết sắc, bay về phía Ngu Yên Vũ nói: "Hôm nay, bổn giáo chủ muốn lãnh giáo uy danh của Yên Vũ nương nương, xem có bao nhiêu lợi hại!!"
Cả 2 người bọn đều phản ứng rất nhanh, thế nhưng vẫn chậm hơn so với Ngu Yên Vũ một bước.
Đã để nàng thành công, đưa các đệ tử Thái Âm Giáo của mình, rời khỏi nơi sắp xảy ra cuộc chiến này.
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng ở trong lòng bọn hắn, cũng không lo lắng chút nào.
Ở ngoài kia, đã có sẵn 2 vị cường giả Địa Cực Cảnh của Ma Môn đang ẩn núp gần đấy, sao có thể để cho đám nhóc đệ tử Thái Âm Giáo này, chạy thoát được.
Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt chia thành 2 hướng tấn công vào Ngu Yên Vũ.
Ngu Yên Vũ trên tay cầm ô, xoay tròn một vòng, tay ngọc nâng lên mỗi hướng một chưởng.
Hai chưởng chạm vào hai nguồn lực của Huyết Chiến Cường và La Kiệt đang áp sát đến người nàng, lập tức khiến cho kình phong gào thét.
Rít rào....rít rào....
BÙM!
Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt cấp tốc lui lại sau, mà không có điểm dừng.
Một chưởng của Ngu Yên Vũ trông thì nhẹ nhàng, thế nhưng có nhẹ nhàng thật hay không, chỉ có Huyết Chiến Cường và La Kiệt mới cảm nhận rõ.
Sau lui lại khoảng chừng 100m Huyết Chiến Cường và La Kiệt mới ổn định được thân thể.
Cả Hai người đều giật nảy mình, sắc mặt thâm trầm đến khó coi, đều tự hỏi trong lòng: "Nàng ta có thật bị thương không? Sao có thể mạnh đến như vậy? "
.....
Về phía bên này. Đam Mỹ Hài
Bạch Tử Phàm chỉ thấy tự nhiên trời đất rung chuyển, sau đấy hắn bị một nguồn lực bao phủ, tựa như một cơn gió nhu hòa cuốn đi, tới một nơi, cách chiến trường không xa.
Trong đầu còn đang vang vọng lên, lời truyền âm nhu hòa của Ngu Yên Vũ: "Mau chạy về phía Đông, nơi ấy có sẵn truyền tống trận."
Các đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo cũng nhận được lời truyền âm tương tự, các nàng vui sướng vô cùng, xem ra, Giáo chủ đã sắp xếp hết đường lui cho các nàng.
Còn đối với trận chiến của Giáo chủ nương nương với hai vị cường giả tuyệt đỉnh là Huyết Thần Giáo giáo chủ và Ma Môn môn chủ.
Các nàng cũng không lo lắng chút nào. Bởi, trong lòng các nàng, Giáo chủ nương nương của mình là vô địch, Giáo chủ nương nương không thể nào bại được!!!
Đột nhiên, Thái Vũ cảm ứng được một nguồn lực mạnh mẽ, đang từ phía xa xa bay tới.
Nàng là người có tu vi cao nhất ở đây, nên cũng là người nhận ra được dị tượng sớm nhất.
Thái Vũ gấp gáp mở miệng nói: "Đi nhanh!!"
"Ta cảm ứng được có nguồn lực đáng sợ, đang đuổi tới nơi đây."
Tất cả các đệ tử còn chưa kịp có thời gian nghỉ ngơi, đã phải nhanh chóng rút lui.
Các nàng đều lấy Thái Vũ dẫn đầu, nhanh chóng chạy nơi có sẵn truyền tống trận.
Bạch Tử Phàm cũng đi theo nhóm người các nàng.
......
Trên bầu trời, trận chiến đỉnh cao nhất, từ trước đến nay của Minh Nguyệt Quận, cuối cùng cũng diễn ra.
Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt trên thân khí thế đang không ngừng gia tăng.
Nhìn vào khí thế hai người, Ngu Yên Vũ môi son khẽ mở, lạnh nhạt nói:
"Huyết Chiến Cường, La Kiệt, các người nghĩ với tu vi nửa bước Thiên Vương Cảnh của mình, mà các người tự tin, có thể làm khó được ta sao?"
Ngu Yên Vũ trong lòng, có chút nghi ngờ nhìn về phía La Kiệt, Huyết Chiến Cường đột phá được nửa bước Thiên Vương Cảnh, là nhờ vào phụng dụng Ngọc Dương Đan.
Vậy thì, tên La Kiệt này, là nhờ vào đâu, khi mà thiên phú của hắn, chỉ ngang với Huyết Chiến Cường a!!!
Huyết Chiến Cường trong lòng hỗn loạn, thầm liếc nhìn về phía bóng đen bên cạnh: "La Kiệt cũng đã đạt đến nủa bước Thiên Vương Cảnh??"
"Điều này xảy ra từ khi nào vậy?? Phải biết rằng, ta phải nhờ vào Ngọc Dương Đan mới đạt được đến cảnh giới này, vậy hắn nhờ vào đâu?"
Việc La Kiệt, đạt đến nửa bước Thiên Vương Cảnh, ảnh hưởng rất nhiều tính toán trước đó của Huyết Chiến Cường. Khiến hắn phải âm thầm nghĩ đến kế sách khác.
Trước đây, Huyết Chiến Cường chỉ nghĩ rằng, với vết thương trên thân của Ngu Yên Vũ, hắn không cần thiết lộ ra tu vi chân thật, cũng đã đủ, để chế phục nàng.
Nhưng, mặc cho hắn toán tính kĩ lượng đến mấy đi nữa, cũng thật không ngờ, Ngu Yên Vũ dưới trạng thái bị thương, còn lợi hại đến như vậy!!
Nhưng, điều khiến hắn bất ngờ nhất, không phải là sự lợi hại của Ngu Yên Vũ, mà chính là tu vi hiện tại của La Kiệt, không thua kém gì hắn.
Về phía La Kiệt, âm thầm liếc Huyết Chiến Cường một chút, nghĩ:
"Lão tặc này quả nhiên đủ gian xảo, luôn luôn có điều giấu giếm ta."
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng hắn biết, mình lúc này không thể phân tâm được, phải dồn toàn lực, đối phó nữ nhân trước mắt đã.
La Kiệt lập tức tế một chiếc lông đèn màu trắng, trông nó có bộ dạng vô cùng kỳ dị, chính giữa lồng đèn, treo những sợi dây, có hình đầu lâu vô cùng dữ tợn.
Chiếc lồng đèn này, khiến cho người đối diện, luôn có cảm giác, âm u đến lạnh người.
Nhìn thấy chiếc lồng đèn mới được La Kiệt lấy ra, Ngu Yên Vũ mày liễu khẽ biến, thốt lên: "Vạn Hồn Ma Đăng, Thánh cấp binh khí của Khô Lâu Ma Quân."
La Kiệt cười âm hiểm nói: "Hắc hắc. Có thể nhận ra, binh khí của Ma Quân đại nhân. Ngu Yên Vũ, xem ra lai lịch của ngươi, cũng thật không tầm thường!!"
P/s: Do ảnh hưởng của cốt truyện, nên ta sẽ update lại phần cảnh giới.
Người bình thường → Luyện Khí Cảnh → Luyện Thần Cảnh → Tông Sư Cảnh → Đại Tông Sư Cảnh → Địa Cực Cảnh → Thiên Cực Cảnh →Thiên Vương Cảnh → Thiên Tôn → Thiên Thần → Thiên Thánh → Thiên Quân →Thiên Đế → Thiên Hoàng → Thủy Tổ → Bất Sinh Bất Diệt ( mỗi cảnh giới chia làm: Sơ - Trung _ Đỉnh)
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
"Phiền bỏ mẹ"
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.]
Cả hai người đều tâm thần bất định, nghĩ: "Chẳng lẻ, tất cả những việc mà chúng ta cất công tính toàn này, đều đã nằm hết trong suy tính của nàng ta?"
Vẻ mặt của Huyết Chiến Cường biến ảo một lúc, rồi hắn nói:" La Kiệt huynh, đừng để nàng ta hù sợ. Dù cho nàng ta, tính toán chúng ta thì sao chứ?"
"Với thực lực của cả ta và huynh, lần này, chúng ta cùng hợp sức, nhất định sẽ đánh bại được nàng ta."
Nhờ lời nhắc nhở của Huyết Chiến Cường, La Kiệt tâm tình bình phục lại không ít, nói: "Được!!"
La Kiệt chính là danh tính của Ma Môn môn chủ.
Hắn dù gì, cũng là cường giả Thiên Cực Cảnh, tu luyện được đến cảnh giới này, chắc chắn sẽ không phải là hạng người hời hợt, rất nhanh hắn đã ổn định lại trạng thái của mình.
La Kiệt mang theo ánh mắt sắc bén, âm lãnh, sau tấm mặt nạ nhìn về phía Ngu Yên Vũ.
Hắn vô cùng căm hận Ngu Yên Vũ, hận không thể chém nàng ta thành muôn mảnh, nếu không phải năm ấy, Ngu Yên Vũ xuất hiện, phá vỡ hết tất cả kế hoạch của hắn.
Thì bây giờ, rất có thể, hắn đã xưng bá ở đây, khiến người người nghe tên, đã phải khiếp sợ.
Chứ không phải như hiện tại, nhìn thấy nàng ta, mà tỏ ra sợ sệt như vậy.
Huyết Chiến Cường thì mang theo mắt nóng bỏng, bao hàm dục vọng vô biên, nhìn về phía Ngu Yên Vũ.
Hắn tin rằng, với thực lực hiên tại của bản thân, cũng như tương lai, hắn hoàn toàn đủ sức, nắm giữ được Ngu Yên Vũ.
Nhìn chiếc khăn đang che chắn khuân mặt của Ngu Yên Vũ, hắn thầm căm hận cái khăn ấy, hắn hận không thể ngay lập tức, lột nó xuống, để chiêm ngưỡng cái dung nhan tuyệt thế, nằm sau chiếc khăn ấy.
Huyết Chiến Cường và La Kiệt, mỗi người đều mang phần tâm tư của riêng mình đối với Ngu Yên Vũ.
Thế nhưng lúc này, cả 2 đều vô cùng ăn ý, vận lên một nguồn nguyên lực khủng khiếp, bảo phủ cả một vùng trời quanh đây.
Vù vù vù...
Nguồn lực lập tức khiến bụi đất bay đầy trời, mặt đất rung chuyển, không gian xung quanh chấn động.
Các đệ tử hai bên, người có tu vi thấp, bị nguồn nguyên lực này ảnh hưởng, sẽ cảm thấy thân thể mình như bị một ngọn núi đè lên, trực tiếp ngã quỵ ra mặt đất.
Tất cả đệ tử Ma Môn, đều nhanh chóng thối lui, bọn chúng đã quá hiểu Môn chủ của mình, một khi ra tay, sẽ không phân địch ta, giết được là giết!!
Ngu Yên Vũ biết chiến cuộc sắp diễn ra, nàng nhanh chóng diễn hóa ra một đạo ánh sáng, bảo bọc lấy tất cả các đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo.
Nàng hướng về phía khu rừng, phất tay một cái, lập tức cả một khu rừng bị san phẳng thành bình địa, mở ra một con đường rộng lớn, cho các đệ tử Thái Âm Giáo dễ dàng chạy thoát.
Đồng thời, có một đạo ánh sáng bao bọc các đệ tử thân truyền Thái Âm Giáo, hóa thành một vòng tròn, đưa bọn họ thoát ra khỏi chiến trường.
La Kiệt cười hăc hắc nói: "Ngu Yên Vũ, ngươi muốn để đi bọn chúng đi sao, đừng hòng!!". Nói rồi hắn hóa thành một sương đen, bay thẳng về phía Ngu Yên Vũ.
Huyết Chiến Cường toàn xuất hiện huyết sắc, bay về phía Ngu Yên Vũ nói: "Hôm nay, bổn giáo chủ muốn lãnh giáo uy danh của Yên Vũ nương nương, xem có bao nhiêu lợi hại!!"
Cả 2 người bọn đều phản ứng rất nhanh, thế nhưng vẫn chậm hơn so với Ngu Yên Vũ một bước.
Đã để nàng thành công, đưa các đệ tử Thái Âm Giáo của mình, rời khỏi nơi sắp xảy ra cuộc chiến này.
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng ở trong lòng bọn hắn, cũng không lo lắng chút nào.
Ở ngoài kia, đã có sẵn 2 vị cường giả Địa Cực Cảnh của Ma Môn đang ẩn núp gần đấy, sao có thể để cho đám nhóc đệ tử Thái Âm Giáo này, chạy thoát được.
Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt chia thành 2 hướng tấn công vào Ngu Yên Vũ.
Ngu Yên Vũ trên tay cầm ô, xoay tròn một vòng, tay ngọc nâng lên mỗi hướng một chưởng.
Hai chưởng chạm vào hai nguồn lực của Huyết Chiến Cường và La Kiệt đang áp sát đến người nàng, lập tức khiến cho kình phong gào thét.
Rít rào....rít rào....
BÙM!
Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt cấp tốc lui lại sau, mà không có điểm dừng.
Một chưởng của Ngu Yên Vũ trông thì nhẹ nhàng, thế nhưng có nhẹ nhàng thật hay không, chỉ có Huyết Chiến Cường và La Kiệt mới cảm nhận rõ.
Sau lui lại khoảng chừng 100m Huyết Chiến Cường và La Kiệt mới ổn định được thân thể.
Cả Hai người đều giật nảy mình, sắc mặt thâm trầm đến khó coi, đều tự hỏi trong lòng: "Nàng ta có thật bị thương không? Sao có thể mạnh đến như vậy? "
.....
Về phía bên này. Đam Mỹ Hài
Bạch Tử Phàm chỉ thấy tự nhiên trời đất rung chuyển, sau đấy hắn bị một nguồn lực bao phủ, tựa như một cơn gió nhu hòa cuốn đi, tới một nơi, cách chiến trường không xa.
Trong đầu còn đang vang vọng lên, lời truyền âm nhu hòa của Ngu Yên Vũ: "Mau chạy về phía Đông, nơi ấy có sẵn truyền tống trận."
Các đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo cũng nhận được lời truyền âm tương tự, các nàng vui sướng vô cùng, xem ra, Giáo chủ đã sắp xếp hết đường lui cho các nàng.
Còn đối với trận chiến của Giáo chủ nương nương với hai vị cường giả tuyệt đỉnh là Huyết Thần Giáo giáo chủ và Ma Môn môn chủ.
Các nàng cũng không lo lắng chút nào. Bởi, trong lòng các nàng, Giáo chủ nương nương của mình là vô địch, Giáo chủ nương nương không thể nào bại được!!!
Đột nhiên, Thái Vũ cảm ứng được một nguồn lực mạnh mẽ, đang từ phía xa xa bay tới.
Nàng là người có tu vi cao nhất ở đây, nên cũng là người nhận ra được dị tượng sớm nhất.
Thái Vũ gấp gáp mở miệng nói: "Đi nhanh!!"
"Ta cảm ứng được có nguồn lực đáng sợ, đang đuổi tới nơi đây."
Tất cả các đệ tử còn chưa kịp có thời gian nghỉ ngơi, đã phải nhanh chóng rút lui.
Các nàng đều lấy Thái Vũ dẫn đầu, nhanh chóng chạy nơi có sẵn truyền tống trận.
Bạch Tử Phàm cũng đi theo nhóm người các nàng.
......
Trên bầu trời, trận chiến đỉnh cao nhất, từ trước đến nay của Minh Nguyệt Quận, cuối cùng cũng diễn ra.
Huyết Chiến Cường cùng La Kiệt trên thân khí thế đang không ngừng gia tăng.
Nhìn vào khí thế hai người, Ngu Yên Vũ môi son khẽ mở, lạnh nhạt nói:
"Huyết Chiến Cường, La Kiệt, các người nghĩ với tu vi nửa bước Thiên Vương Cảnh của mình, mà các người tự tin, có thể làm khó được ta sao?"
Ngu Yên Vũ trong lòng, có chút nghi ngờ nhìn về phía La Kiệt, Huyết Chiến Cường đột phá được nửa bước Thiên Vương Cảnh, là nhờ vào phụng dụng Ngọc Dương Đan.
Vậy thì, tên La Kiệt này, là nhờ vào đâu, khi mà thiên phú của hắn, chỉ ngang với Huyết Chiến Cường a!!!
Huyết Chiến Cường trong lòng hỗn loạn, thầm liếc nhìn về phía bóng đen bên cạnh: "La Kiệt cũng đã đạt đến nủa bước Thiên Vương Cảnh??"
"Điều này xảy ra từ khi nào vậy?? Phải biết rằng, ta phải nhờ vào Ngọc Dương Đan mới đạt được đến cảnh giới này, vậy hắn nhờ vào đâu?"
Việc La Kiệt, đạt đến nửa bước Thiên Vương Cảnh, ảnh hưởng rất nhiều tính toán trước đó của Huyết Chiến Cường. Khiến hắn phải âm thầm nghĩ đến kế sách khác.
Trước đây, Huyết Chiến Cường chỉ nghĩ rằng, với vết thương trên thân của Ngu Yên Vũ, hắn không cần thiết lộ ra tu vi chân thật, cũng đã đủ, để chế phục nàng.
Nhưng, mặc cho hắn toán tính kĩ lượng đến mấy đi nữa, cũng thật không ngờ, Ngu Yên Vũ dưới trạng thái bị thương, còn lợi hại đến như vậy!!
Nhưng, điều khiến hắn bất ngờ nhất, không phải là sự lợi hại của Ngu Yên Vũ, mà chính là tu vi hiện tại của La Kiệt, không thua kém gì hắn.
Về phía La Kiệt, âm thầm liếc Huyết Chiến Cường một chút, nghĩ:
"Lão tặc này quả nhiên đủ gian xảo, luôn luôn có điều giấu giếm ta."
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng hắn biết, mình lúc này không thể phân tâm được, phải dồn toàn lực, đối phó nữ nhân trước mắt đã.
La Kiệt lập tức tế một chiếc lông đèn màu trắng, trông nó có bộ dạng vô cùng kỳ dị, chính giữa lồng đèn, treo những sợi dây, có hình đầu lâu vô cùng dữ tợn.
Chiếc lồng đèn này, khiến cho người đối diện, luôn có cảm giác, âm u đến lạnh người.
Nhìn thấy chiếc lồng đèn mới được La Kiệt lấy ra, Ngu Yên Vũ mày liễu khẽ biến, thốt lên: "Vạn Hồn Ma Đăng, Thánh cấp binh khí của Khô Lâu Ma Quân."
La Kiệt cười âm hiểm nói: "Hắc hắc. Có thể nhận ra, binh khí của Ma Quân đại nhân. Ngu Yên Vũ, xem ra lai lịch của ngươi, cũng thật không tầm thường!!"
P/s: Do ảnh hưởng của cốt truyện, nên ta sẽ update lại phần cảnh giới.
Người bình thường → Luyện Khí Cảnh → Luyện Thần Cảnh → Tông Sư Cảnh → Đại Tông Sư Cảnh → Địa Cực Cảnh → Thiên Cực Cảnh →Thiên Vương Cảnh → Thiên Tôn → Thiên Thần → Thiên Thánh → Thiên Quân →Thiên Đế → Thiên Hoàng → Thủy Tổ → Bất Sinh Bất Diệt ( mỗi cảnh giới chia làm: Sơ - Trung _ Đỉnh)
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
"Phiền bỏ mẹ"
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook