Hay Là Mình Sống Chung
-
Chương 81: Cuộc sống sau khi cưới 2
Hôm sinh nhật Tiền Phi, cô đã nhận được một tin nhắn chúc mừng của Uông Nhược Hải. Lý Diệc Phi trông thấy, quả đã “ăn giấm” một trận tưng bừng.
Tiền Phi đập vào vai anh: “Giảm độ pH xuống đi, chua hơn nữa da mặt anh sẽ bị bong da đó. Hơn nữa, đến giờ Kim Điềm vẫn gọi anh là ‘anh trai’ mà, em đã nói gì chưa?”.
Lý Diệc Phi gạt tay cô ra, vẻ mặt không vui: “Em nói xem hai người này sao phiền phức thế này, hay là ghép đôi hai người họ lại đi, chúng ta cũng đỡ lo hơn”.
Tiền Phi cười hì hì: “Anh đừng lo vớ vẩn nữa, Uông Nhược Hải sắp kết hôn rồi”.
Lý Diệc Phi ngớ ra một lúc rồi hỏi: “Với ai?”.
Tiền Phi bĩu môi: “Anh hỏi em sao? Anh ta là cấp dưới của anh, anh phải rõ hơn em chứ?”.
Lý Diệc Phi “hừ” một tiếng: “Tháng trước hắn đã xin thôi việc rồi, em không biết à?”. Anh ngừng lại, tỏ ra vui vẻ: “Tốt quá rồi, chuyện của hắn em càng không biết thì anh càng vui”.
Tiền Phi cười “khà khà” giả tạo: “Anh ta nói trong nhóm bạn học đại học là sắp cưới, còn chụp một tấm hình, cô gái kia nhìn rất bình thường, nói thật là bọn em không ai ngờ là anh ta lại tìm một người có ngoại hình như thế, vì anh ta luôn rất thích gái đẹp. Này này, vẻ mặt anh là sao thế? Chẳng lẽ em từng là bạn gái anh ta lại không xinh đẹp hả? Chẳng phải anh cũng thích gương mặt này của em hay sao? Còn bĩu môi nữa là em bạo hành gia đình anh đó! Nói tóm lại cô gái này tuy ngoại hình bình thường, nhưng trông thì có vẻ Uông Nhược Hải rất hài lòng, cứ khen ngợi không ngớt là vị hôn thê của anh ta là một bà nội trợ đảm đang siêu cấp, nấu cơm cũng rất ngon”.
Lý Diệc Phi đòi xem hình cô gái kia trông như thế nào, Tiền Phi liền lên weibo để tìm kiếm cho anh.
Quả nhiên là trông rất tầm thường, có phần quê mùa, bình thường đến không thể bình thường hơn.
Không hiểu sao, Lý Diệc Phi lại xuýt xoa. Vốn tưởng Uông Nhược Hải và Liêu Thi Ngữ có thể tu thành chính quả, nhưng không ngờ anh ta lại kết hôn với một cô gái ngoại hình bình thường thế này.
Lý Diệc Phi xem hình một lúc, không nói gì.
Tiền Phi nói rằng không ngờ anh ta lại cưới một cô gái như vậy, nhưng theo anh thì chẳng có gì không ngờ tới.
Người mà Uông Nhược Hải vuột tay đánh mất, anh ta đang nghĩ cách để tìm lại. Chẳng hạn như người từng đảm đang nội trợ, người từng nấu ăn rất ngon, người biết tiết kiệm tiền bạc, nếu không thể có lại người ấy, thế thì tìm một người tương tự vậy.
Tiền Phi càng lúc càng nổi tiếng trong ngành. Trong ngành đầu tư hễ nhắc đến nữ bảo đại xinh đẹp đó, gần như ai ai cũng nói: “Ồ, cô ấy hả, rất lợi hại đấy! Dự án mà cô ấy đẩy lên sàn thì giá cổ phiếu tăng như điên, gần như cổ phiếu nào cũng tăng không ngừng”.
Trong một thời gian, danh tiếng về nhan sắc và năng lực của Tiền Phi bay xa, những doanh nghiệp chủ động liên hệ với cô để nhờ cô làm dự án càng lúc càng nhiều.
Những nhà doanh nghiệp trẻ trung có tài xuất hiện cạnh Tiền Phi như nấm mọc sau mưa, có điều khiến Lý Diệc Phi ghen tuông không để đâu cho hết.
Anh ra quy tắc cứng với Tiền Phi, nhân viên tiếp nhận công tác bên phía doanh nghiệp nếu có ngoại hình ưa nhìn một chút, thì dự án đó không được nhận. Thời gian đi công tác mỗi tháng không được quá mười ngày. Mỗi ngày đi đâu đều phải đeo nhẫn cưới.
Sau khi Tiền Phi làm xong dự án cuối cùng cô nhận, Lý Diệc Phi trịnh trọng thương lượng với cô: “Vợ ơi, em nghỉ phép dài ngày đi, được không?”.
Tiền Phi hỏi lý do.
Lý Diệc Phi nói: “Anh cảm thấy chúng ta nên có em bé thôi, nếu không nhanh chóng biến em thành một bà mẹ già mắt kèm nhèm thì anh không yên tâm tí nào!”.
Thế là một tháng sau, “bà dì” của Tiền Phi không đến đúng hẹn. Lại đợi thêm mười ngày nữa, vẫn chẳng thấy gì. Tiền Phi ước chừng có thể cô đã có thai thật rồi, thế là trong một buổi sáng sớm tinh mơ, cô kể cho Lý Diệc Phi còn đang mắt mũi kèm nhèm ngái ngủ.
Lý Diệc Phi nghe xong thì bật dậy khỏi giường như vừa được tiêm thuốc kích thích, nhanh chóng mặc quần áo mang giày vào rồi lon ton lao ra khỏi cửa.
Tiền Phi hỏi anh định làm gì.
Lý Diệc Phi hưng phấn như đào mỏ vàng: “Đi mua que thử thai!”.
Khi Tiền Phi bầu được hơn ba tháng, Lý Diệc Phi đưa Tiền Phi đi bệnh viện phụ sản, bác sĩ nói rằng Tiền Phi đã mang thai một cặp long phụng.
Nghe thấy tin này, Lý Diệc Phi đờ ra một lúc, sau đó sung sướng như phát điên.
Về nhà, anh ra lệnh cho Tiền Phi xin nghỉ việc hoặc nghỉ phép dài hạn: “Nhà họ Lý anh bao đời nay chỉ có một đứa con, còn em thì lại mang thai tới một cặp, em chính là đại công thần của nhà anh! Đại công thần bắt buộc phải được cẩn thận hầu hạ, không thể sơ sót! Mau nghỉ việc và về nhà sớm thôi!”.
Buổi tối, anh hầu hạ Tiền Phi rất chu đáo cẩn thận, khi cô nằm xuống và ngủ rồi, anh liền cầm điện thoại, rón rén ra ngoài ban công.
Trong làn gió đêm, Lý Diệc Phi đang vừa cúi nhìn cảnh đêm, vừa sung sướng rung đùi gọi điện cho đám bạn bè anh, khoe khoang rằng mình đã làm cho vợ mang thai cặp long phụng.
Kiềm chế hơn ba tháng trời, cuối cùng anh đã có thể công bố rồi.
Bộ dạng huênh hoang của anh đúng là trẻ con không chịu nổi.
Còn Tiền Phi đang lặng lẽ tủm tỉm cười, nhìn dáng vẻ trẻ con đó của anh.
Khoảnh khắc đó, cô cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Tiền Phi đập vào vai anh: “Giảm độ pH xuống đi, chua hơn nữa da mặt anh sẽ bị bong da đó. Hơn nữa, đến giờ Kim Điềm vẫn gọi anh là ‘anh trai’ mà, em đã nói gì chưa?”.
Lý Diệc Phi gạt tay cô ra, vẻ mặt không vui: “Em nói xem hai người này sao phiền phức thế này, hay là ghép đôi hai người họ lại đi, chúng ta cũng đỡ lo hơn”.
Tiền Phi cười hì hì: “Anh đừng lo vớ vẩn nữa, Uông Nhược Hải sắp kết hôn rồi”.
Lý Diệc Phi ngớ ra một lúc rồi hỏi: “Với ai?”.
Tiền Phi bĩu môi: “Anh hỏi em sao? Anh ta là cấp dưới của anh, anh phải rõ hơn em chứ?”.
Lý Diệc Phi “hừ” một tiếng: “Tháng trước hắn đã xin thôi việc rồi, em không biết à?”. Anh ngừng lại, tỏ ra vui vẻ: “Tốt quá rồi, chuyện của hắn em càng không biết thì anh càng vui”.
Tiền Phi cười “khà khà” giả tạo: “Anh ta nói trong nhóm bạn học đại học là sắp cưới, còn chụp một tấm hình, cô gái kia nhìn rất bình thường, nói thật là bọn em không ai ngờ là anh ta lại tìm một người có ngoại hình như thế, vì anh ta luôn rất thích gái đẹp. Này này, vẻ mặt anh là sao thế? Chẳng lẽ em từng là bạn gái anh ta lại không xinh đẹp hả? Chẳng phải anh cũng thích gương mặt này của em hay sao? Còn bĩu môi nữa là em bạo hành gia đình anh đó! Nói tóm lại cô gái này tuy ngoại hình bình thường, nhưng trông thì có vẻ Uông Nhược Hải rất hài lòng, cứ khen ngợi không ngớt là vị hôn thê của anh ta là một bà nội trợ đảm đang siêu cấp, nấu cơm cũng rất ngon”.
Lý Diệc Phi đòi xem hình cô gái kia trông như thế nào, Tiền Phi liền lên weibo để tìm kiếm cho anh.
Quả nhiên là trông rất tầm thường, có phần quê mùa, bình thường đến không thể bình thường hơn.
Không hiểu sao, Lý Diệc Phi lại xuýt xoa. Vốn tưởng Uông Nhược Hải và Liêu Thi Ngữ có thể tu thành chính quả, nhưng không ngờ anh ta lại kết hôn với một cô gái ngoại hình bình thường thế này.
Lý Diệc Phi xem hình một lúc, không nói gì.
Tiền Phi nói rằng không ngờ anh ta lại cưới một cô gái như vậy, nhưng theo anh thì chẳng có gì không ngờ tới.
Người mà Uông Nhược Hải vuột tay đánh mất, anh ta đang nghĩ cách để tìm lại. Chẳng hạn như người từng đảm đang nội trợ, người từng nấu ăn rất ngon, người biết tiết kiệm tiền bạc, nếu không thể có lại người ấy, thế thì tìm một người tương tự vậy.
Tiền Phi càng lúc càng nổi tiếng trong ngành. Trong ngành đầu tư hễ nhắc đến nữ bảo đại xinh đẹp đó, gần như ai ai cũng nói: “Ồ, cô ấy hả, rất lợi hại đấy! Dự án mà cô ấy đẩy lên sàn thì giá cổ phiếu tăng như điên, gần như cổ phiếu nào cũng tăng không ngừng”.
Trong một thời gian, danh tiếng về nhan sắc và năng lực của Tiền Phi bay xa, những doanh nghiệp chủ động liên hệ với cô để nhờ cô làm dự án càng lúc càng nhiều.
Những nhà doanh nghiệp trẻ trung có tài xuất hiện cạnh Tiền Phi như nấm mọc sau mưa, có điều khiến Lý Diệc Phi ghen tuông không để đâu cho hết.
Anh ra quy tắc cứng với Tiền Phi, nhân viên tiếp nhận công tác bên phía doanh nghiệp nếu có ngoại hình ưa nhìn một chút, thì dự án đó không được nhận. Thời gian đi công tác mỗi tháng không được quá mười ngày. Mỗi ngày đi đâu đều phải đeo nhẫn cưới.
Sau khi Tiền Phi làm xong dự án cuối cùng cô nhận, Lý Diệc Phi trịnh trọng thương lượng với cô: “Vợ ơi, em nghỉ phép dài ngày đi, được không?”.
Tiền Phi hỏi lý do.
Lý Diệc Phi nói: “Anh cảm thấy chúng ta nên có em bé thôi, nếu không nhanh chóng biến em thành một bà mẹ già mắt kèm nhèm thì anh không yên tâm tí nào!”.
Thế là một tháng sau, “bà dì” của Tiền Phi không đến đúng hẹn. Lại đợi thêm mười ngày nữa, vẫn chẳng thấy gì. Tiền Phi ước chừng có thể cô đã có thai thật rồi, thế là trong một buổi sáng sớm tinh mơ, cô kể cho Lý Diệc Phi còn đang mắt mũi kèm nhèm ngái ngủ.
Lý Diệc Phi nghe xong thì bật dậy khỏi giường như vừa được tiêm thuốc kích thích, nhanh chóng mặc quần áo mang giày vào rồi lon ton lao ra khỏi cửa.
Tiền Phi hỏi anh định làm gì.
Lý Diệc Phi hưng phấn như đào mỏ vàng: “Đi mua que thử thai!”.
Khi Tiền Phi bầu được hơn ba tháng, Lý Diệc Phi đưa Tiền Phi đi bệnh viện phụ sản, bác sĩ nói rằng Tiền Phi đã mang thai một cặp long phụng.
Nghe thấy tin này, Lý Diệc Phi đờ ra một lúc, sau đó sung sướng như phát điên.
Về nhà, anh ra lệnh cho Tiền Phi xin nghỉ việc hoặc nghỉ phép dài hạn: “Nhà họ Lý anh bao đời nay chỉ có một đứa con, còn em thì lại mang thai tới một cặp, em chính là đại công thần của nhà anh! Đại công thần bắt buộc phải được cẩn thận hầu hạ, không thể sơ sót! Mau nghỉ việc và về nhà sớm thôi!”.
Buổi tối, anh hầu hạ Tiền Phi rất chu đáo cẩn thận, khi cô nằm xuống và ngủ rồi, anh liền cầm điện thoại, rón rén ra ngoài ban công.
Trong làn gió đêm, Lý Diệc Phi đang vừa cúi nhìn cảnh đêm, vừa sung sướng rung đùi gọi điện cho đám bạn bè anh, khoe khoang rằng mình đã làm cho vợ mang thai cặp long phụng.
Kiềm chế hơn ba tháng trời, cuối cùng anh đã có thể công bố rồi.
Bộ dạng huênh hoang của anh đúng là trẻ con không chịu nổi.
Còn Tiền Phi đang lặng lẽ tủm tỉm cười, nhìn dáng vẻ trẻ con đó của anh.
Khoảnh khắc đó, cô cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook