Hãy! Giữ Em Đi!
-
Chương 4
Sau khi nghe được lời mời béo bở từ Trúc Du...
Dương Lâm đã thấm thía cái cảm giác xúc động, hạnh phúc của những trẻ em nghèo tình thương a!... Lòng cậu xốn xang như xuân đã về bên bản làng... Cậu cảm thấy lòng mình phơi phới.... tuổi trẻ thật là tươi đẹp!.... Tóm lại là! Cậu đang rất rất vui! Có thể nói ngày hôm nay cậu là người hạnh phúc nhất quả đất! Nào là cười thầm, cười công khai, hát hò,... cậu đã làm đủ hoạt động để bộc lộ cảm xúc! Chỉ còn thiếu lên nóc nhà quẩy mà thôi!
" Sao thế con?"
Huỳnh Thu Ly thấy thằng con trai suýt thì bé bỏng mặt rất phởn thì rất tò mò a!
" Mẹ mẹ a! Con gặp được soái ca đời mình rồi a!"
"..... Soái ca?"
" Thì đó! Hị hị!"
"....." Bà Ly che miệng.... không tin vào tai mình nữa...
" Mẹ vui thì cứ biểu lộ đi a! Ở đây có mỗi con với mẹ thôi~"
Này các bạn nhỏ! Biết không? Huỳnh Thu Ly là người thân sinh ra Dương Lâm. Bà lấy chồng năm 18 tuổi tức là lấy bố cậu rồi sinh ra cậu vào năm 19 tuổi, rất trẻ đúng không?
Người ta biết đến bà là một người phụ nữ còn trẻ nhưng vô cùng tài giỏi, bà mang vẻ đẹp quý phái. Đặc biệt, ở cái tuổi 25 Thu Ly đã sở hữu một chuỗi nhà hàng 5 sao trải khắp thế giới! Chưa hết! Cha của bà - ông Huỳnh Tông Kính hiện đang là chủ tịch của một công ty bất động sản có sức ảnh hưởng tới cả một đất nước mà người kế nhiệm sẽ là đứa con gái duy nhất - Huỳnh Thu Ly!... Chưa hết... còn một khối tài sản của chồng bà để lại trước khi mất.... aaaa!!! Nói cho vuông là quá giàu đi...
Vấn đề chính là! Bà trong công việc là con người nghiêm túc, sắc lạnh nhưng khi trở về căn nhà " nhỏ" bà mới đúng là chính mình - một hủ nữ đã có 10 năm kinh nghiệm! Là người đã dẫn dắt Dương Lâm lạc vào con đường nam sắc không lối về!!!!
Bà cắn răng kìm nén tiếng hét...
" Ai! Là aiii!! Kể mẹ nghe đi connn yêuuu!!!"
" Bất quá.. để con tiến tới thành công thì cần lắm sự thông cảm từ mẫu thân.."
" Hả?"
" Mẹ ạ... con... vì theo đuổi tình yêu đã đau lòng vứt bỏ 1 thứ..."
" Thứ gì!!!!??" Tình yêu? Nụ cười? Nước mắttt?... tò mò quá!!
" Số 0.."
" Hả!!!! Con là số 1 sao?.. mẹ yêu con quá! Con mẹ rất giỏi!!"
[Sơ: dành cho các cháu bé k biết: 1 là công, 0 là thụ]
" Mẹ hiểu nhầm... rồi... số 0 trong điểm 10..."
"...... Tý vào phòng mẹ nói chuyện..."
Chào đồng bào... tôi đi đây....
---------------
Sáng sớm hôm sau - Ngày chủ nhật đáng yêu nhất của tuần trong lòng mỗi em học sinh!
Sau một đêm không ngủ... cậu rất mệt mỏi a! Nhưng mà nghĩ đến viễn cảnh " Chàng dạy nàng học" là bấn loạn không mệt nổiii!
" Cậu là Dương Lâm bạn của thiếu gia ạ?"
" Yup!"
" Mời cậu lên tầng 5, thiếu gia đợi cậu"
Cậu hí hửng bước đi... bỗng va phải một người... Là một đứa trẻ cao hơn hắn một chút! Tầm lớp 4,5! Cũng rất đẹp trai đii... Đứa trẻ rối rít xin lỗi.
" A! Xin thứ lỗi! Quý cô đây quá xinh đẹp làm tôi đi đứng không vững mới va phải..."
.... Đáng lẽ cậu sẽ gào lên một trận nhưng! Đây là nhà soái ca! Mấy nữa mình sẽ là phu nhân nơi đây! Phải giữ hình tượng!
" Thôi thôi..." Mình không thể để Hắc soái đợi lâu a!!
Lúc cậu đứng dậy... đứa bé kia không khỏi sửng sốt! Vừa nãy nói xinh đẹp chỉ là có lệ nhưng mà người này quá quá xinh đẹp đi!!! Đứa trẻ giữ lấy tay cậu, mặt tự nhiên đỏ bừng.
" Tôi.. tôi là Triệu Tấn Lộc... cô đây là..."
Cậu rất bực mình! Thằng oắt này dám cản trở mình tiến tới hạnh phúc a!!! Cậu hất tay đứa bé, chạy đi rồi ném lại một câu.
" Bố là đực rựa!"
"..........?"
..... Tấn Lộc đang đơ như cây cơ... Lộc rất sốc..... mĩ nhân... là con trai...
--------
Cậu trấn an tinh thần, cố giữ cho tim không nhảy ra ngoài!
Đang tính gõ cửa thì cửa mở. Aaaa!!! Hắc soái mở cửa chào đón mìnhhhh!!!
" Vào đi"
Cậu bước vào phòng.... này? Sao phòng hắn to hơn phòng cậu, tường sơn toàn màu đen, mà ở giữa chỉ có cái giường kingsize vậy? Đây là căn phòng mà đứa trẻ tiểu học nên có hả?...
Chờ đã!!! Học ở đâuu???
" Ừm.... Trúc Du... học ở đâu vậy...?"
" Trên giường"
Hảảảảả... Cái cái gì!!!!???? Học.. học trên giường.... rồi hai người nhìn nhau đắm đuối.... rồi ngã xuống... anh... anh ấy tháo caravat thật tình thú... rồi... aaaaa!!! Máu mũi chảy ra mấtttt!!!!!
" Cậu cầm cái bàn gập đằng kia ra đây"
" Để làm gì?"
" Học"
....... Èo...... Nhà anh giàu thế không mua nổi cho thằng con cái bàn học tử tế mà phải học cái bàn gập bé tí kia hả!!!??? Có biết là anh vừa làm tôi cao hứng bay lên chín tầng mây xong rồi không thương tiếc đạp xuống đáy khônggg!!!?
--------
" Đọc thuộc lòng bảng cửu chương"
Dễ quá đi... không biết Hắc soái nghĩ mình ngusi đến mức nào... Nhưng mà mình muốn phân cảnh Hắc soái cười nhẹ rồi gõ yêu lên đầu mìnhhhhh.... Kyaaaa!!!
" 1 × 2 = 1
1 × 3 = 1...."
Hắn dùng ngón trỏ gõ vào đầu cậu...
Cái gõ này rất....nhẹ chỉ đủ làm cậu... ôm đầu lăn ra giường.
" Đọc nghiêm túc"
Đau! Thực con mịa nó đau thấy má đi!!!! Phắcccc!!!!
" Mà Du này"
" Sao?"
Cậu chợt nhận ra điều gì đó! Đỏ mặt...
" Vừa nãy có cái thằng dở người nào va vào tớ đấy!!!"... mình vừa gọi thẳng tên anh ấy!!!! Eo ơi ngại quá!!!
" Ai?"
" Tấn... Tẩn... Lộc Lạc gì đấy ý!!"
Thấy cậu đỏ mặt mà lại nói ấp úng... hai đôi mày lại cau lại... hắn khó chịu!
" Đừng tiếp xúc nhiều, nghe không?"
" Ừm...." Cậu gật đầu " Cậu nói gì tớ cũng nghe hết á!"
" Chắc chắn?"
" Ừm!!!" - Cậu chắc nịch.
Hắn dùng tay che đi nụ cười... nhưng mà cậu đã vô tình thấy được....
Hắn cười!!! Ánh sáng chói lóa mù mắt chó rồiiii!!!!!!
" Cậu cườiiiiiiii!!!!"
"............"
" Tớ nói thật nhé! Càng lớn cậu càng đẹp trai lai láng lắm ý!!!"
Hắn bỏ tay che miệng đi, che miệng cậu.
" Trật tự"
____________________________
Dương Lâm đã thấm thía cái cảm giác xúc động, hạnh phúc của những trẻ em nghèo tình thương a!... Lòng cậu xốn xang như xuân đã về bên bản làng... Cậu cảm thấy lòng mình phơi phới.... tuổi trẻ thật là tươi đẹp!.... Tóm lại là! Cậu đang rất rất vui! Có thể nói ngày hôm nay cậu là người hạnh phúc nhất quả đất! Nào là cười thầm, cười công khai, hát hò,... cậu đã làm đủ hoạt động để bộc lộ cảm xúc! Chỉ còn thiếu lên nóc nhà quẩy mà thôi!
" Sao thế con?"
Huỳnh Thu Ly thấy thằng con trai suýt thì bé bỏng mặt rất phởn thì rất tò mò a!
" Mẹ mẹ a! Con gặp được soái ca đời mình rồi a!"
"..... Soái ca?"
" Thì đó! Hị hị!"
"....." Bà Ly che miệng.... không tin vào tai mình nữa...
" Mẹ vui thì cứ biểu lộ đi a! Ở đây có mỗi con với mẹ thôi~"
Này các bạn nhỏ! Biết không? Huỳnh Thu Ly là người thân sinh ra Dương Lâm. Bà lấy chồng năm 18 tuổi tức là lấy bố cậu rồi sinh ra cậu vào năm 19 tuổi, rất trẻ đúng không?
Người ta biết đến bà là một người phụ nữ còn trẻ nhưng vô cùng tài giỏi, bà mang vẻ đẹp quý phái. Đặc biệt, ở cái tuổi 25 Thu Ly đã sở hữu một chuỗi nhà hàng 5 sao trải khắp thế giới! Chưa hết! Cha của bà - ông Huỳnh Tông Kính hiện đang là chủ tịch của một công ty bất động sản có sức ảnh hưởng tới cả một đất nước mà người kế nhiệm sẽ là đứa con gái duy nhất - Huỳnh Thu Ly!... Chưa hết... còn một khối tài sản của chồng bà để lại trước khi mất.... aaaa!!! Nói cho vuông là quá giàu đi...
Vấn đề chính là! Bà trong công việc là con người nghiêm túc, sắc lạnh nhưng khi trở về căn nhà " nhỏ" bà mới đúng là chính mình - một hủ nữ đã có 10 năm kinh nghiệm! Là người đã dẫn dắt Dương Lâm lạc vào con đường nam sắc không lối về!!!!
Bà cắn răng kìm nén tiếng hét...
" Ai! Là aiii!! Kể mẹ nghe đi connn yêuuu!!!"
" Bất quá.. để con tiến tới thành công thì cần lắm sự thông cảm từ mẫu thân.."
" Hả?"
" Mẹ ạ... con... vì theo đuổi tình yêu đã đau lòng vứt bỏ 1 thứ..."
" Thứ gì!!!!??" Tình yêu? Nụ cười? Nước mắttt?... tò mò quá!!
" Số 0.."
" Hả!!!! Con là số 1 sao?.. mẹ yêu con quá! Con mẹ rất giỏi!!"
[Sơ: dành cho các cháu bé k biết: 1 là công, 0 là thụ]
" Mẹ hiểu nhầm... rồi... số 0 trong điểm 10..."
"...... Tý vào phòng mẹ nói chuyện..."
Chào đồng bào... tôi đi đây....
---------------
Sáng sớm hôm sau - Ngày chủ nhật đáng yêu nhất của tuần trong lòng mỗi em học sinh!
Sau một đêm không ngủ... cậu rất mệt mỏi a! Nhưng mà nghĩ đến viễn cảnh " Chàng dạy nàng học" là bấn loạn không mệt nổiii!
" Cậu là Dương Lâm bạn của thiếu gia ạ?"
" Yup!"
" Mời cậu lên tầng 5, thiếu gia đợi cậu"
Cậu hí hửng bước đi... bỗng va phải một người... Là một đứa trẻ cao hơn hắn một chút! Tầm lớp 4,5! Cũng rất đẹp trai đii... Đứa trẻ rối rít xin lỗi.
" A! Xin thứ lỗi! Quý cô đây quá xinh đẹp làm tôi đi đứng không vững mới va phải..."
.... Đáng lẽ cậu sẽ gào lên một trận nhưng! Đây là nhà soái ca! Mấy nữa mình sẽ là phu nhân nơi đây! Phải giữ hình tượng!
" Thôi thôi..." Mình không thể để Hắc soái đợi lâu a!!
Lúc cậu đứng dậy... đứa bé kia không khỏi sửng sốt! Vừa nãy nói xinh đẹp chỉ là có lệ nhưng mà người này quá quá xinh đẹp đi!!! Đứa trẻ giữ lấy tay cậu, mặt tự nhiên đỏ bừng.
" Tôi.. tôi là Triệu Tấn Lộc... cô đây là..."
Cậu rất bực mình! Thằng oắt này dám cản trở mình tiến tới hạnh phúc a!!! Cậu hất tay đứa bé, chạy đi rồi ném lại một câu.
" Bố là đực rựa!"
"..........?"
..... Tấn Lộc đang đơ như cây cơ... Lộc rất sốc..... mĩ nhân... là con trai...
--------
Cậu trấn an tinh thần, cố giữ cho tim không nhảy ra ngoài!
Đang tính gõ cửa thì cửa mở. Aaaa!!! Hắc soái mở cửa chào đón mìnhhhh!!!
" Vào đi"
Cậu bước vào phòng.... này? Sao phòng hắn to hơn phòng cậu, tường sơn toàn màu đen, mà ở giữa chỉ có cái giường kingsize vậy? Đây là căn phòng mà đứa trẻ tiểu học nên có hả?...
Chờ đã!!! Học ở đâuu???
" Ừm.... Trúc Du... học ở đâu vậy...?"
" Trên giường"
Hảảảảả... Cái cái gì!!!!???? Học.. học trên giường.... rồi hai người nhìn nhau đắm đuối.... rồi ngã xuống... anh... anh ấy tháo caravat thật tình thú... rồi... aaaaa!!! Máu mũi chảy ra mấtttt!!!!!
" Cậu cầm cái bàn gập đằng kia ra đây"
" Để làm gì?"
" Học"
....... Èo...... Nhà anh giàu thế không mua nổi cho thằng con cái bàn học tử tế mà phải học cái bàn gập bé tí kia hả!!!??? Có biết là anh vừa làm tôi cao hứng bay lên chín tầng mây xong rồi không thương tiếc đạp xuống đáy khônggg!!!?
--------
" Đọc thuộc lòng bảng cửu chương"
Dễ quá đi... không biết Hắc soái nghĩ mình ngusi đến mức nào... Nhưng mà mình muốn phân cảnh Hắc soái cười nhẹ rồi gõ yêu lên đầu mìnhhhhh.... Kyaaaa!!!
" 1 × 2 = 1
1 × 3 = 1...."
Hắn dùng ngón trỏ gõ vào đầu cậu...
Cái gõ này rất....nhẹ chỉ đủ làm cậu... ôm đầu lăn ra giường.
" Đọc nghiêm túc"
Đau! Thực con mịa nó đau thấy má đi!!!! Phắcccc!!!!
" Mà Du này"
" Sao?"
Cậu chợt nhận ra điều gì đó! Đỏ mặt...
" Vừa nãy có cái thằng dở người nào va vào tớ đấy!!!"... mình vừa gọi thẳng tên anh ấy!!!! Eo ơi ngại quá!!!
" Ai?"
" Tấn... Tẩn... Lộc Lạc gì đấy ý!!"
Thấy cậu đỏ mặt mà lại nói ấp úng... hai đôi mày lại cau lại... hắn khó chịu!
" Đừng tiếp xúc nhiều, nghe không?"
" Ừm...." Cậu gật đầu " Cậu nói gì tớ cũng nghe hết á!"
" Chắc chắn?"
" Ừm!!!" - Cậu chắc nịch.
Hắn dùng tay che đi nụ cười... nhưng mà cậu đã vô tình thấy được....
Hắn cười!!! Ánh sáng chói lóa mù mắt chó rồiiii!!!!!!
" Cậu cườiiiiiiii!!!!"
"............"
" Tớ nói thật nhé! Càng lớn cậu càng đẹp trai lai láng lắm ý!!!"
Hắn bỏ tay che miệng đi, che miệng cậu.
" Trật tự"
____________________________
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook