Hãy Để Anh Nói: Anh Yêu Em
-
Chương 3-2
Bảo Ngọc vừa bước ra khỏi cửa lớp cùng mấy cô bạn thì bị Đan chặn ở cửa.
- Âu Bảo Ngọc, nói chuyện chút đi.- Đan cười khẩy.
- Chuyện gì chứ? Có gì thì nói nhanh chút đi nha?- Bảo Ngọc giở giọng đanh đá và thái độ khó chịu đáp lại.
Đan bước lại, cầm lấy bàn tay trái của Bảo Ngọc, nhìn rồi nói.- Bàntay trắng trẻo đẹp đẽ thế này mà bị thủy tinh găm vào thì chắc sẽ không còn lành lặn như lúc này đâu nhỉ?- Vừa dứt lời thì một cái tát từ tay Đan giáng xuống mặt Bảo Ngọc mà không một chút thương tiếc. Bảo Ngọc đau đớn ôm lấy mặt, cả đám bạn xôn xao sợ hãi. Đan tiếp lời.- So với những gì Tinh Á chịu đựng thì cái tát này chẳng thấm tháp vào đâu cả, nếu không có Tinh Á thì chị đây bảo đảm khuôn mặt của cô em bây giờ không còn xinh đẹp như thế này đâu. Liệu cái thần hồn của cô em đấy. Hừ! – Nói xong Đan bỏ đi.
- Người đó là ai vậy?- Mọi người hùa vô hỏi Bảo Ngọc.
- K…h…ô…n…g…b…i…ế.
..t…- Bảo Ngọc hoang mang ngã xuống may mà Hồng Quân đỡ được.- Không sao chứ?- Quân hỏi.
- D…ạ…- Bảo ngọc gật đầu, đôi mắt đờ đẫn.
- Âu Tinh Á là chị của em à? Cũng học ở đây sao?- Hồng Quân vội hỏi.
- D..ạ…- Bảo Ngọc đáp.
“Tìm mỏi mòn cũng không biết được một chút thông tin gì về em vậy mà giờ lại học cùng trường. Đúng là xa tận chân trời gần ngay trước
mặt.”- Quân vừa nghĩ vừa cười một mình, Thần Phong đứng gần đó nghe được nên cũng khẽ nhếch môi lên cười nhạt.- ” Xem ra không muốn gặp lại tôi cũng khó đó. Làm sao đây người đẹp ơi, chắc chúng ta đụng mặt nhau thường xuyên rồi”. Tấn Nam nhìn hai ông bạn mà không hiểu gì hết á.
Tan học, Đan và Tinh Á đang định bước lên xe buýt thì một người đã giữ tay Tinh Á lại. Cất tiếng gọi.- Âu Tinh Á?
- Hưh~
- À xin lỗi…- Người đó buông tay cô ra rồi quay đi.- “Không thể nào,đúng là Âu Tinh Á nhưng sao lại khác thế chứ?”. Thật đáng tiếc cho
Mạnh thiếu gia, anh đâu biết rằng phía sau lưng anh có một nụ cười nhạt nhẽo.- “Xin lỗi Mạnh thiếu gia nhé, chắc anh shock dzữ lắm a?”.
Lên xe rồi, Đan ngồi mà không hiểu đầu cua tai nheo gì cả, rõ ràng thì đó là Mạnh Hồng Quân, cũng là người của Eagle mà, sao lại quen Âu Tinh Á thế nhỉ? Hôm trước là Triệu Thần Phong nay lại đến Mạnh Hồng Quân, Tinh Á quả là có sức hút thật y như là cục nam châm á, gặp sắt là hút à.
Tại quán bar Louis, phía trên tầng ba là căn cứ của băng nhóm Eagle và người đứng đầu là Khương Tân. Chị Kiều Oanh là bạn gái của anh đồng thời cũng là người trực tiếp quản lí quán bar này mặc dù chủ quán bar là Đan nhà mình cơ. Mọi người đang ngồi đó bàn về chuyện đua xe để tranh giành lại địa bàn.
- Bọn đó dám cướp địa bàn của chúng ta à? Hại bao nhiêu người của chúng ta phải nằm viện, chết tiệt.- Tấn Nam tức giận đập bàn rầm rầm.
- Các cậu bình tĩnh đi, lần này bọn chúng muốn dùng nữ đấu nữ. Theo tin tình báo thì con nhỏ nào đó ra trận mà trình độ con nhỏ đó chỉ
giỏi phóng bạt mạng không kỹ thuật như bên chúng ta.- Anh Tân nói.
- Nhưng bên chúng ta nữ cũng yếu lắm.- Tấn Nam cau mày.
- Các cậu cứ ngồi đó chơi đi, anh Tân luôn có vũ khí bí mật mà những băng đảng khác không tài nào biết được.- Chị Oanh cười.
- Chị đừng tự tin như vậy, nếu muốn lộ thông tin thì cũng đâu có gì là khó. – Đan bước vào nói. Đi theo sau là Tinh Á. Trong phút đó, cả
Phong, Quân, Nam đều ngạc nhiên. Dường như hiểu được sự thắc mắc của ba người em kết nghĩa, anh Tân cười rồi lên tiếng giải thích.- Nhỏ này là em gái của anh, tên là Khương Nhã Đan hay biệt danh là Đan Funny.
Còn cô bé đeo kính kia là IP mới gia nhập tổ chức chúng ta hai năm nhưng thành tích cũng ngang ngửa các cậu rồi đó.
- Trời, anh nói vậy sao các cậu ấy hiểu được. IP là viết tắt của Ice Princess.- Chị Oanh giải thích.
- Chị lại cầm đèn chạy trước ôtô rồi. Anh Tân quả là bó tay trước cái tật cướp cò của chị.- Đan chọc.
- Sao? Hôm nay gọi tụi em có chuyện gì đây?- Tinh Á (IP) hỏi.
- Bên W đòi đua xe, nếu chúng ta thắng thì mới giành lại được địa bàn.
Mà đòi nữ đấu nữ, anh nghĩ chỉ có hai em mới làm được.- Anh Tân nói.
- W sao? Nếu vậy thì để Đan với mấy cô nàng bên mình mở màn đi, em giải quyết vòng cuối.- Cô nói
- Vòng cuối?- Mọi người không hiểu lắm, những lần trước đều là Đan và cô hợp tác mà sao lần này cô lại đấu đơn.
- Vì vòng cuối chắc chắn bên W sẽ đòi đấu đơn mà đối thủ bên đó chọn là em, Đan tham gia sẽ rất nguy hiểm…- Cô giải thích.
- Chẳng lẽ lại là người đó…?- Đan ngạc nhiên hỏi.
- Ừ, mình không thể thoát được người đó cho dù chính người đó đã bỏ rơi mình. Cậu mà tham gia, người đó sẽ khử cậu ngay trước mặt mình để mình phân tâm vì vậy cậu hãy vì mình mà không tham gia vòng cuối được không?- Cô trầm tư hỏi nhưng trong giọng nói như là đang năn nỉ, van xin.
- Nếu cậu nói vậy thì mình đương nhiên sẽ không có quyền phản đối rồi.- Đan rầu rĩ.
Tinh Á im lặng buộc lại tóc, vứt cái kính xuống bàn rồi đi vào WC thay đồ, lát sau cô bước ra với bộ đồ màu đen làm bằng chất
liệu da, ôm sát thân hình tuyệt đẹp, tay đeo găng tay đen, chân đi đôi boot cao gót, một tông màu đen từ trên xuống dưới nhìn đúng chất một tay đua chính hiệu. Hồng Quân ngồi đó gần như là shock luôn, là Tinh Á nhưng trong mỗi trang phục lại trở thành một con người khác.
- Tay em bị sao vậy?- Anh Tân lo lắng hỏi.
- Anh nhìn thấy mà còn hỏi, bị thương chứ còn bị sao nữa.- Đan nhảy bộp vô nói.
- Mình thấy cậu thích nhảy vào họng người khác ngồi ghê á.- Tinh Á (IP) cười.
- Hay em đừng tham gia trận đua này, không cẩn thận là mất mạng như
chơi.- Chị Oanh nói.
- Không tham gia mà được à? Em mới chính là người mà bên W muốn đối đầu, em mà không tham gia thì mất mặt Eagle quá, vả lại nếu có thể chết thì em cũng vui lắm á. Hahaha…- Tinh Á cười.
- Điên à, chết chóc gì ở đây chứ, ai cho cậu chết hả?- Đan nổi khùng quát lên.
- Mình muốn chết cậu cản được à? Hahaha. À anh Tân hình như quên giới thiệu ba người kia cho bọn em rồi đó.- Cô nói.
- À, em không nhắc là anh cũng quên luôn hahaha… Đây là Triệu Thần Phong, người ngồi ở giữa là Mạnh Hồng Quân, còn người kia là Bảo Tấn Nam.
- Người đẹp à, đừng nói em quên anh rồi nhé?- Bảo Tấn Nam cười, cái dáng vẻ tự tin thái quá của anh ta thì có chết cô cũng không quên.
- Đùa anh Tân chút thôi chứ ba thiếu gia này em biết quý danh lẫn xuất thân hết rồi.- Cô cười.
- HẢ?- Mọi người ngạc nhiên trừ Đan.
- Thì cũng có gì lạ đâu, với một thiên tài máy tính như em thì việc tìm ra thông tin về các anh chỉ là chuyện nhỏ.- Đan vênh mặt “tự
sướng”.
- Đáng lẽ em nên theo ngành công nghệ điện tử khoa Tin mới hợp chứ cái ngành quản trị-kinh doanh này thì không hợp chút nào.- Tấn Nam nói.
- Em là cái bóng của Tinh Á à quên phải gọi là IP chứ, IP đi đâu là em theo đó à.- Đan cười.
Trời sẫm tối, cuộc đua bắt đầu diễn ra. Bên W cử ra một đội hình rất là hoành tráng, bên Eagle cũng chẳng kém cạnh, thậm chí dàn xe bên
Eagle thuộc dạng tốt hơn vì nhân lực và tài chính của Eagle luôn dồi dào. Những cô nàng lẳng lặng lên xe và bắt đầu cuộc đua, tiếng động cơ vang lên, phụt lại những làn khói phía sau. Trên đường đua, Eagle luôn giành lợi thế vì có Đan Funny dẫn đầu và kỹ thuật đua xe cũng rất tốt,hơn nữa các thành viên Eagle phối hợp rất ăn ý khiến cho bên W bị bỏ lại phía sau và Eagle chiến thắng dễ dàng. Bên W ấm ức nhưng không làm gì được, Andy bên W lạnh lùng bước ra vỗ tay tán thưởng.- Hay, rất hay, đúng là không nên xem thường đối thủ, Eagle quả không hổ danh là nơi đào tạo ra những tay đua kiệt xuất.
- Quá khen, W cũng có một đội ngũ rất mạnh đấy.- Đan Funny cười nhạt.
- Tôi muốn đua với tay đua nữ mạnh nhất Eagle.- Andy nói.
- Ok nhưng đợi sau khi thắng được tôi đã Andy.- Đan Funny nói. Chính Đan đã tự quyết định chuyện này vì không muốn Tinh Á gặp nguy hiểm.
Cuối cùng trước sự kiên quyết của Eagle, W đành gật đầu chấp nhận vì trong trận đấu, kẻ nào thắng thì mới có quyền quyết định. Andy và Đan bắt đầu trận đua, hai tay đua đều căng thẳng vì thực lực của đối thủ quá mạnh. Cuối cùng, do trong trận đua đầu, Đan Funny đã mất khá nhiều sức nên lợi dụng được điểm này, Andy đã vượt qua được nhưng khi gần tới đích thì Andy chợt nhìn thấy IP đang đứng phía trên quan sát nên bị phân tâm do đó Đan Funny đã vượt qua và về đích trước một phút.
- Không thắng thì không có quyền thi đấu với IP.- Bên Eagle hô hào.
- Nhưng tôi muốn đua không thì các người đừng hòng lấy lại địa bàn này.- Andy nổi khùng, phản đối kịch liệt.
Bên Eagle định phản kháng đến cùng thì IP đã bước ra chấp nhận.- Được thôi. Tuy nhiên nếu như Andy đuối sức ngay trên đường đua thì tôi không rủ lòng thương mà nhường nhịn đâu.Vòng đua cuối diễn ra làm ai cũng hồi hộp. Trên đường đua, vì vết thương ở tay nên IP cũng không có cơ hội thể hiện phong cách đua của mình và cô cũng cố tình chạy chậm để đợi Andy, do bị khiêu khích nên Andy mất hết lí trí, chỉ phóng bạt mạng như là tự sát vậy. IP cố điều chỉnh tốc độ để đi song song với Andy, cô hét lên.- An à, mình thua
được chưa, cậu đừng liều mạng nữa. Dừng lại đi.
- Tôi không phải là An của cậu, tôi là Andy của W.
Do câu nói đó của IP, Andy dường như mất hết ý chí và đành chấp nhận đi song song với IP. Kết quả là hòa nhưng không ai biết được hai tay đua đã cố tình làm như vậy trừ Đan. Đan biết Tinh Á cố tình làm vậy vì vết thương lòng mà Khiết An gây ra vào cái ngày ấy đã khắc vào tim Tinh Á, có thể là không lành, thi thoảng lại nhói đau lên và Đan cũng cảm nhận được nỗi đau đó trong lòng Tinh Á.
- Mình biết cậu cố tình làm vậy, nhưng cô ta là người đã…- Đan khẽ trách.
- Thôi đủ rồi Đan, dằn vặt nhiều chỉ thêm đau lòng nhau thôi, mình đã đau quá đủ rồi.- Tinh Á nói.
Có ai đã từng nói: “Niềm vui dễ quên nhưng nỗi đau thì không bao giờ”.
Đúng như thế, nếu nỗi đau mà dễ quên thì có lẽ chẳng ai đau cả.
Trở lại quán bar Louis, Eagle mở tiệc rượu tưng bừng mừng chiến thắng và giành lại được địa bàn nhân tiện nhận thêm một
thành viên mới.
- Hôm nay Eagle tiếp nhận thêm một thành viên mới, tuy không giỏi đua xe hay đánh đấm nhưng có thể tăng thêm nguồn tài chính thì cũng có lợi lắm.- Chị Oanh nói với Đan.
Băng bó tay cho Tinh Á xong, cả ba người họ bước xuống phòng họp.
- Xin chào mọi người, em là Âu Bảo Ngọc.- Bảo ngọc đứng lên nói.
- Được rồi không cần vòng vo tam quốc, tôi chính thức tuyên bố Bảo Ngọc sẽ là thành viên của Eagle từ ngày hôm nay.- Anh Tân nói.
- Em phản đối.- Đan lạnh lùng nói nhưng ánh mắt lại phát ra những tia nhìn giận dữ.
- A đầu ngốc, em nói cái gì thế hả?- Anh Tân hỏi lại.
- EM NÓI EM PHẢN ĐỐI THÀNH VIÊN MỚI NÀY.- Đan gằn giọng.
- Tại sao?
- Không thích.- Đan cộc lốc đáp lại.
- Chuyện này không phải đùa đâu Đan.
- Em không đùa.- Đan nghiêm mặt nói.
- Thôi đi Đan. Nói thông tin chính đi, chuyện này không cần thiết phải quan tâm đâu.- Tinh Á khẽ nhắc.
- Ok dù gì chuyện có nhận Bảo Ngọc làm thành viên chính hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì với tụi em hết. Em thay mặt IP xin tuyên bố ĐAN FUNNY VÀ IP SẼ RÚT KHỎI EAGLE BẮT ĐẦU TỪ NGÀY HÔM NAY.- Đan nói.
- Tại sao? Hai em đang làm cái trò gì vậy?- Chị Oanh hỏi.
- Tụi em muốn rút lui từ lâu rồi, cũng không có lí do gì chính đáng nhưng em quá mệt mỏi rồi muốn rút lui để tập trung học hành và lập
nghiệp, tụi em cũng xin cảm ơn mọi người trong suốt thời gian qua.-
Nói xong cô và Đan quay lưng đi, để lại sau lưng những cái nhìn tiếc nuối.
Tinh Á đâu biết rằng có ba người con trai đang dõi theo cô chỉ vì cái thứ mà người ta gọi là TÌNH YÊU.
Họ yêu cô ngay từ cái nhìn đần tiên. Họ đều rung động trước con người cô dù họ chưa biết một chút gì vè cô ngoại trừ cái tên ÂU TINH Á. Thế nhưng cô lại biết họ mặc dù cô chưa từng quan tâm đến họ.
YÊU EM. Chỉ với hai từ đơn giản đó nhưng lại khiến cho ba trái tim cùng lỗi nhịp, cùng thổn thức, cùng nhung nhớ.
Những hành động hay lời nói của Tinh Á đều khiến mọi người quan tâm,để ý. Họ thích cô nhưng không tài nào đến gần và chạm vào cô được. Bởi vì quá xa cách, quá mờ ảo, quá lạnh lùng nhưng họ có biết sau cái lớp vỏ bề ngoài như thế là một cô gái cực kỳ yếu đuối, mỏng manh như cánh hoa tường vi và còn có phần đáng yêu nữa.
Muốn được ở bên em, yêu em nhưng sao khó quá.
Làm sao mới có em đây?
Hay là mãi mãi chỉ nhìn em từ phía sau và để con tim gào thét hai chữ YÊU EM sao?
Hãy cho anh được yêu em, bên em, em nhé?
YÊU EM……………………….
- Âu Bảo Ngọc, nói chuyện chút đi.- Đan cười khẩy.
- Chuyện gì chứ? Có gì thì nói nhanh chút đi nha?- Bảo Ngọc giở giọng đanh đá và thái độ khó chịu đáp lại.
Đan bước lại, cầm lấy bàn tay trái của Bảo Ngọc, nhìn rồi nói.- Bàntay trắng trẻo đẹp đẽ thế này mà bị thủy tinh găm vào thì chắc sẽ không còn lành lặn như lúc này đâu nhỉ?- Vừa dứt lời thì một cái tát từ tay Đan giáng xuống mặt Bảo Ngọc mà không một chút thương tiếc. Bảo Ngọc đau đớn ôm lấy mặt, cả đám bạn xôn xao sợ hãi. Đan tiếp lời.- So với những gì Tinh Á chịu đựng thì cái tát này chẳng thấm tháp vào đâu cả, nếu không có Tinh Á thì chị đây bảo đảm khuôn mặt của cô em bây giờ không còn xinh đẹp như thế này đâu. Liệu cái thần hồn của cô em đấy. Hừ! – Nói xong Đan bỏ đi.
- Người đó là ai vậy?- Mọi người hùa vô hỏi Bảo Ngọc.
- K…h…ô…n…g…b…i…ế.
..t…- Bảo Ngọc hoang mang ngã xuống may mà Hồng Quân đỡ được.- Không sao chứ?- Quân hỏi.
- D…ạ…- Bảo ngọc gật đầu, đôi mắt đờ đẫn.
- Âu Tinh Á là chị của em à? Cũng học ở đây sao?- Hồng Quân vội hỏi.
- D..ạ…- Bảo Ngọc đáp.
“Tìm mỏi mòn cũng không biết được một chút thông tin gì về em vậy mà giờ lại học cùng trường. Đúng là xa tận chân trời gần ngay trước
mặt.”- Quân vừa nghĩ vừa cười một mình, Thần Phong đứng gần đó nghe được nên cũng khẽ nhếch môi lên cười nhạt.- ” Xem ra không muốn gặp lại tôi cũng khó đó. Làm sao đây người đẹp ơi, chắc chúng ta đụng mặt nhau thường xuyên rồi”. Tấn Nam nhìn hai ông bạn mà không hiểu gì hết á.
Tan học, Đan và Tinh Á đang định bước lên xe buýt thì một người đã giữ tay Tinh Á lại. Cất tiếng gọi.- Âu Tinh Á?
- Hưh~
- À xin lỗi…- Người đó buông tay cô ra rồi quay đi.- “Không thể nào,đúng là Âu Tinh Á nhưng sao lại khác thế chứ?”. Thật đáng tiếc cho
Mạnh thiếu gia, anh đâu biết rằng phía sau lưng anh có một nụ cười nhạt nhẽo.- “Xin lỗi Mạnh thiếu gia nhé, chắc anh shock dzữ lắm a?”.
Lên xe rồi, Đan ngồi mà không hiểu đầu cua tai nheo gì cả, rõ ràng thì đó là Mạnh Hồng Quân, cũng là người của Eagle mà, sao lại quen Âu Tinh Á thế nhỉ? Hôm trước là Triệu Thần Phong nay lại đến Mạnh Hồng Quân, Tinh Á quả là có sức hút thật y như là cục nam châm á, gặp sắt là hút à.
Tại quán bar Louis, phía trên tầng ba là căn cứ của băng nhóm Eagle và người đứng đầu là Khương Tân. Chị Kiều Oanh là bạn gái của anh đồng thời cũng là người trực tiếp quản lí quán bar này mặc dù chủ quán bar là Đan nhà mình cơ. Mọi người đang ngồi đó bàn về chuyện đua xe để tranh giành lại địa bàn.
- Bọn đó dám cướp địa bàn của chúng ta à? Hại bao nhiêu người của chúng ta phải nằm viện, chết tiệt.- Tấn Nam tức giận đập bàn rầm rầm.
- Các cậu bình tĩnh đi, lần này bọn chúng muốn dùng nữ đấu nữ. Theo tin tình báo thì con nhỏ nào đó ra trận mà trình độ con nhỏ đó chỉ
giỏi phóng bạt mạng không kỹ thuật như bên chúng ta.- Anh Tân nói.
- Nhưng bên chúng ta nữ cũng yếu lắm.- Tấn Nam cau mày.
- Các cậu cứ ngồi đó chơi đi, anh Tân luôn có vũ khí bí mật mà những băng đảng khác không tài nào biết được.- Chị Oanh cười.
- Chị đừng tự tin như vậy, nếu muốn lộ thông tin thì cũng đâu có gì là khó. – Đan bước vào nói. Đi theo sau là Tinh Á. Trong phút đó, cả
Phong, Quân, Nam đều ngạc nhiên. Dường như hiểu được sự thắc mắc của ba người em kết nghĩa, anh Tân cười rồi lên tiếng giải thích.- Nhỏ này là em gái của anh, tên là Khương Nhã Đan hay biệt danh là Đan Funny.
Còn cô bé đeo kính kia là IP mới gia nhập tổ chức chúng ta hai năm nhưng thành tích cũng ngang ngửa các cậu rồi đó.
- Trời, anh nói vậy sao các cậu ấy hiểu được. IP là viết tắt của Ice Princess.- Chị Oanh giải thích.
- Chị lại cầm đèn chạy trước ôtô rồi. Anh Tân quả là bó tay trước cái tật cướp cò của chị.- Đan chọc.
- Sao? Hôm nay gọi tụi em có chuyện gì đây?- Tinh Á (IP) hỏi.
- Bên W đòi đua xe, nếu chúng ta thắng thì mới giành lại được địa bàn.
Mà đòi nữ đấu nữ, anh nghĩ chỉ có hai em mới làm được.- Anh Tân nói.
- W sao? Nếu vậy thì để Đan với mấy cô nàng bên mình mở màn đi, em giải quyết vòng cuối.- Cô nói
- Vòng cuối?- Mọi người không hiểu lắm, những lần trước đều là Đan và cô hợp tác mà sao lần này cô lại đấu đơn.
- Vì vòng cuối chắc chắn bên W sẽ đòi đấu đơn mà đối thủ bên đó chọn là em, Đan tham gia sẽ rất nguy hiểm…- Cô giải thích.
- Chẳng lẽ lại là người đó…?- Đan ngạc nhiên hỏi.
- Ừ, mình không thể thoát được người đó cho dù chính người đó đã bỏ rơi mình. Cậu mà tham gia, người đó sẽ khử cậu ngay trước mặt mình để mình phân tâm vì vậy cậu hãy vì mình mà không tham gia vòng cuối được không?- Cô trầm tư hỏi nhưng trong giọng nói như là đang năn nỉ, van xin.
- Nếu cậu nói vậy thì mình đương nhiên sẽ không có quyền phản đối rồi.- Đan rầu rĩ.
Tinh Á im lặng buộc lại tóc, vứt cái kính xuống bàn rồi đi vào WC thay đồ, lát sau cô bước ra với bộ đồ màu đen làm bằng chất
liệu da, ôm sát thân hình tuyệt đẹp, tay đeo găng tay đen, chân đi đôi boot cao gót, một tông màu đen từ trên xuống dưới nhìn đúng chất một tay đua chính hiệu. Hồng Quân ngồi đó gần như là shock luôn, là Tinh Á nhưng trong mỗi trang phục lại trở thành một con người khác.
- Tay em bị sao vậy?- Anh Tân lo lắng hỏi.
- Anh nhìn thấy mà còn hỏi, bị thương chứ còn bị sao nữa.- Đan nhảy bộp vô nói.
- Mình thấy cậu thích nhảy vào họng người khác ngồi ghê á.- Tinh Á (IP) cười.
- Hay em đừng tham gia trận đua này, không cẩn thận là mất mạng như
chơi.- Chị Oanh nói.
- Không tham gia mà được à? Em mới chính là người mà bên W muốn đối đầu, em mà không tham gia thì mất mặt Eagle quá, vả lại nếu có thể chết thì em cũng vui lắm á. Hahaha…- Tinh Á cười.
- Điên à, chết chóc gì ở đây chứ, ai cho cậu chết hả?- Đan nổi khùng quát lên.
- Mình muốn chết cậu cản được à? Hahaha. À anh Tân hình như quên giới thiệu ba người kia cho bọn em rồi đó.- Cô nói.
- À, em không nhắc là anh cũng quên luôn hahaha… Đây là Triệu Thần Phong, người ngồi ở giữa là Mạnh Hồng Quân, còn người kia là Bảo Tấn Nam.
- Người đẹp à, đừng nói em quên anh rồi nhé?- Bảo Tấn Nam cười, cái dáng vẻ tự tin thái quá của anh ta thì có chết cô cũng không quên.
- Đùa anh Tân chút thôi chứ ba thiếu gia này em biết quý danh lẫn xuất thân hết rồi.- Cô cười.
- HẢ?- Mọi người ngạc nhiên trừ Đan.
- Thì cũng có gì lạ đâu, với một thiên tài máy tính như em thì việc tìm ra thông tin về các anh chỉ là chuyện nhỏ.- Đan vênh mặt “tự
sướng”.
- Đáng lẽ em nên theo ngành công nghệ điện tử khoa Tin mới hợp chứ cái ngành quản trị-kinh doanh này thì không hợp chút nào.- Tấn Nam nói.
- Em là cái bóng của Tinh Á à quên phải gọi là IP chứ, IP đi đâu là em theo đó à.- Đan cười.
Trời sẫm tối, cuộc đua bắt đầu diễn ra. Bên W cử ra một đội hình rất là hoành tráng, bên Eagle cũng chẳng kém cạnh, thậm chí dàn xe bên
Eagle thuộc dạng tốt hơn vì nhân lực và tài chính của Eagle luôn dồi dào. Những cô nàng lẳng lặng lên xe và bắt đầu cuộc đua, tiếng động cơ vang lên, phụt lại những làn khói phía sau. Trên đường đua, Eagle luôn giành lợi thế vì có Đan Funny dẫn đầu và kỹ thuật đua xe cũng rất tốt,hơn nữa các thành viên Eagle phối hợp rất ăn ý khiến cho bên W bị bỏ lại phía sau và Eagle chiến thắng dễ dàng. Bên W ấm ức nhưng không làm gì được, Andy bên W lạnh lùng bước ra vỗ tay tán thưởng.- Hay, rất hay, đúng là không nên xem thường đối thủ, Eagle quả không hổ danh là nơi đào tạo ra những tay đua kiệt xuất.
- Quá khen, W cũng có một đội ngũ rất mạnh đấy.- Đan Funny cười nhạt.
- Tôi muốn đua với tay đua nữ mạnh nhất Eagle.- Andy nói.
- Ok nhưng đợi sau khi thắng được tôi đã Andy.- Đan Funny nói. Chính Đan đã tự quyết định chuyện này vì không muốn Tinh Á gặp nguy hiểm.
Cuối cùng trước sự kiên quyết của Eagle, W đành gật đầu chấp nhận vì trong trận đấu, kẻ nào thắng thì mới có quyền quyết định. Andy và Đan bắt đầu trận đua, hai tay đua đều căng thẳng vì thực lực của đối thủ quá mạnh. Cuối cùng, do trong trận đua đầu, Đan Funny đã mất khá nhiều sức nên lợi dụng được điểm này, Andy đã vượt qua được nhưng khi gần tới đích thì Andy chợt nhìn thấy IP đang đứng phía trên quan sát nên bị phân tâm do đó Đan Funny đã vượt qua và về đích trước một phút.
- Không thắng thì không có quyền thi đấu với IP.- Bên Eagle hô hào.
- Nhưng tôi muốn đua không thì các người đừng hòng lấy lại địa bàn này.- Andy nổi khùng, phản đối kịch liệt.
Bên Eagle định phản kháng đến cùng thì IP đã bước ra chấp nhận.- Được thôi. Tuy nhiên nếu như Andy đuối sức ngay trên đường đua thì tôi không rủ lòng thương mà nhường nhịn đâu.Vòng đua cuối diễn ra làm ai cũng hồi hộp. Trên đường đua, vì vết thương ở tay nên IP cũng không có cơ hội thể hiện phong cách đua của mình và cô cũng cố tình chạy chậm để đợi Andy, do bị khiêu khích nên Andy mất hết lí trí, chỉ phóng bạt mạng như là tự sát vậy. IP cố điều chỉnh tốc độ để đi song song với Andy, cô hét lên.- An à, mình thua
được chưa, cậu đừng liều mạng nữa. Dừng lại đi.
- Tôi không phải là An của cậu, tôi là Andy của W.
Do câu nói đó của IP, Andy dường như mất hết ý chí và đành chấp nhận đi song song với IP. Kết quả là hòa nhưng không ai biết được hai tay đua đã cố tình làm như vậy trừ Đan. Đan biết Tinh Á cố tình làm vậy vì vết thương lòng mà Khiết An gây ra vào cái ngày ấy đã khắc vào tim Tinh Á, có thể là không lành, thi thoảng lại nhói đau lên và Đan cũng cảm nhận được nỗi đau đó trong lòng Tinh Á.
- Mình biết cậu cố tình làm vậy, nhưng cô ta là người đã…- Đan khẽ trách.
- Thôi đủ rồi Đan, dằn vặt nhiều chỉ thêm đau lòng nhau thôi, mình đã đau quá đủ rồi.- Tinh Á nói.
Có ai đã từng nói: “Niềm vui dễ quên nhưng nỗi đau thì không bao giờ”.
Đúng như thế, nếu nỗi đau mà dễ quên thì có lẽ chẳng ai đau cả.
Trở lại quán bar Louis, Eagle mở tiệc rượu tưng bừng mừng chiến thắng và giành lại được địa bàn nhân tiện nhận thêm một
thành viên mới.
- Hôm nay Eagle tiếp nhận thêm một thành viên mới, tuy không giỏi đua xe hay đánh đấm nhưng có thể tăng thêm nguồn tài chính thì cũng có lợi lắm.- Chị Oanh nói với Đan.
Băng bó tay cho Tinh Á xong, cả ba người họ bước xuống phòng họp.
- Xin chào mọi người, em là Âu Bảo Ngọc.- Bảo ngọc đứng lên nói.
- Được rồi không cần vòng vo tam quốc, tôi chính thức tuyên bố Bảo Ngọc sẽ là thành viên của Eagle từ ngày hôm nay.- Anh Tân nói.
- Em phản đối.- Đan lạnh lùng nói nhưng ánh mắt lại phát ra những tia nhìn giận dữ.
- A đầu ngốc, em nói cái gì thế hả?- Anh Tân hỏi lại.
- EM NÓI EM PHẢN ĐỐI THÀNH VIÊN MỚI NÀY.- Đan gằn giọng.
- Tại sao?
- Không thích.- Đan cộc lốc đáp lại.
- Chuyện này không phải đùa đâu Đan.
- Em không đùa.- Đan nghiêm mặt nói.
- Thôi đi Đan. Nói thông tin chính đi, chuyện này không cần thiết phải quan tâm đâu.- Tinh Á khẽ nhắc.
- Ok dù gì chuyện có nhận Bảo Ngọc làm thành viên chính hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì với tụi em hết. Em thay mặt IP xin tuyên bố ĐAN FUNNY VÀ IP SẼ RÚT KHỎI EAGLE BẮT ĐẦU TỪ NGÀY HÔM NAY.- Đan nói.
- Tại sao? Hai em đang làm cái trò gì vậy?- Chị Oanh hỏi.
- Tụi em muốn rút lui từ lâu rồi, cũng không có lí do gì chính đáng nhưng em quá mệt mỏi rồi muốn rút lui để tập trung học hành và lập
nghiệp, tụi em cũng xin cảm ơn mọi người trong suốt thời gian qua.-
Nói xong cô và Đan quay lưng đi, để lại sau lưng những cái nhìn tiếc nuối.
Tinh Á đâu biết rằng có ba người con trai đang dõi theo cô chỉ vì cái thứ mà người ta gọi là TÌNH YÊU.
Họ yêu cô ngay từ cái nhìn đần tiên. Họ đều rung động trước con người cô dù họ chưa biết một chút gì vè cô ngoại trừ cái tên ÂU TINH Á. Thế nhưng cô lại biết họ mặc dù cô chưa từng quan tâm đến họ.
YÊU EM. Chỉ với hai từ đơn giản đó nhưng lại khiến cho ba trái tim cùng lỗi nhịp, cùng thổn thức, cùng nhung nhớ.
Những hành động hay lời nói của Tinh Á đều khiến mọi người quan tâm,để ý. Họ thích cô nhưng không tài nào đến gần và chạm vào cô được. Bởi vì quá xa cách, quá mờ ảo, quá lạnh lùng nhưng họ có biết sau cái lớp vỏ bề ngoài như thế là một cô gái cực kỳ yếu đuối, mỏng manh như cánh hoa tường vi và còn có phần đáng yêu nữa.
Muốn được ở bên em, yêu em nhưng sao khó quá.
Làm sao mới có em đây?
Hay là mãi mãi chỉ nhìn em từ phía sau và để con tim gào thét hai chữ YÊU EM sao?
Hãy cho anh được yêu em, bên em, em nhé?
YÊU EM……………………….
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook