[Harry Potter] Ma Vương
-
Chương 8: Vẫn không có đề!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng ngày 1 tháng 9, ông Dursley đưa Harry đến Nhà ga Ngã Tư Vua. Cậu tìm đến bức tường giữa số 9 và 10 mà trong truyện đề cập. Chờ một lúc, quả nhiên nhìn thấy gia đình Weasley. Harry đẩy xe hành lý đi theo họ. Một lúc sau cậu đi đến mỉm cười nói: "Thưa bà, bà biết làm sao để vào sân ga 9 3/4 không ạ?" Người phụ nữ - Molly Weasley quay sang mỉm cười nhìn cậu: "Ồ con là học sinh mới của Hogwarts phải không. Con trai của ta, Ron, cũng là học sinh mới năm nay, hai đứa nhất định sẽ là bạn tốt. À phải rồi, để vào sân ga con chỉ cần đi qua bức tường giữa sân ga số 9 và số 10 là được."
Harry gật đầu cảm ơn, cậu nhìn bức tường nghĩ, thật sự phải chạy vào? Thật sự? Sẽ không đụng đầu vào tường chứ? Hay là chạy quá nhanh rồi đâm sầm luôn vào xe lửa?... Được rồi cậu hình như nghĩ hơi quá rồi nhận mệnh đẩy xe chạy vào. Harry quay đầu nhìn cánh cổng lớn sau lưng, may mà không đâm vào xe lửa.
Hừm, đây là xe lửa chạy bằng hơi nước sao? Ở mạt thế lúc đó hình như cũng đã phát minh ra một loại xe hơi chạy bằng năng lượng mặt trời. Không còn cách nào, mạt thế không thiếu nhất chính là ánh nắng chói chang nóng bức đến nỗi tang thi chỉ cần nằm trên mặt đường nửa tiếng là sẽ biến thành thịt chiên ngay a. Cậu vừa nghĩ vừa ngắm một chút rồi lên tàu, đi đến toa cuối cùng. Đóng cửa, đem hành lý để lên ngăn tủ phía trên rồi ngồi xuống ghế tay chống cằm vừa ngâm nga hát vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.
(Mei: Nếu các nàng thắc mắc vì sao tiểu H không thu nhỏ hành lý rồi bỏ vô túi cho thuận tiện như chương trước thì là do, tiểu H chỉ đang đóng kịch cho Dumbledore nhìn mà thôi. Dù sao tiểu H sống từ nhỏ ở giới Muggle thì làm sao biết phép thu nhỏ đúng không nè ^^)
Một lúc sau, tiếng còi vang lên, xe lửa bắt đầu chạy.
Trên đùi Harry là một quyển tập vẽ tranh. Cậu lúc này đang vẽ một con rắn với một đôi cánh lớn sau lưng(1), nếu nhìn kỹ có thể nhận ra cậu đang vẽ Tử Xà. Cậu muốn cho Du Mi một thân thể thật sự, sau bao đắng đo do dự cuối cùng cậu chọn Tử Xà. Vậy nên, lên năm hai cậu sẽ lấy máu, da và nọc của Basilisk để tạo cơ thể cho cô. Dĩ nhiên cậu sẽ không giết nó, dù sao thì Boa sẽ rất buồn nếu chỉ có một mình. A, còn Nagini thì sao nhỉ? Có lẽ cậu sẽ được xem một màn cẩu huyết cuộc tình tay ba giữa Basilisk x Boa x Nagini a ~ Harry hơi cong mắt.
Lúc này cánh cửa toa mở ra, một cô gái tóc xoăn màu nâu đứng trước cửa hỏi: "Cậu có thấy con cóc của Neville không?" Harry hơi ngẩng đầu nhìn cô, nói: "Không, tôi không thấy." Cô gái gật đầu, bỗng cô nhìn vào tập tranh mà Harry đang vẽ, hỏi: "Cậu đang vẽ tranh sao? Thật đẹp. Nhìn nó y như thật vậy. Mà nó là loài gì vậy? Tôi chưa từng thấy trước đây." Harry cười nói: "Cảm ơn cậu, đây là một sinh vật huyền bí, thú cưng của Salazar Slytherin – Basilisk."
Thật... đáng yêu a!!! Cô nhìn vào hai lúm đồng tiền của Harry, trong đầu gào thét. Cô lập tức bước vào nói: "Slytherin? Chính là một trong bốn người sáng lập ra Hogwarts sao?" Harry gật đầu, Hermione nhìn vào hình vẽ: "Cậu vẽ thật sự giống y như thực. Nhưng mà.... Tại sao rắn lại có cánh vậy? Tôi đã đọc rất nhiều sách về giới Pháp Thuật nhưng chưa từng thấy loài rắn nào như vầy, hay là do nó là vật nuôi của Slytherin?.. À phải rồi, tôi là Hermione Granger." Harry ngẩng đầu cười nhìn cô: "Cánh là do tôi thêm vào. Tôi là Harry Potter." Hermione ngạc nhiên: "Cậu là Harry Potter? Tôi đã đọc về cậu trong cuốn Lịch sử phép thuật hiện đại, cuốn Thâm trầm của nghệ thuật hắc ám và cuốn Những sự kiện phù phép lớn trong thế kỷ hai mươi." Harry vờ ngạc nhiên: "Tôi nổi tiếng như vậy?" Hermione gật đầu thật mạnh.
Lúc này cánh cửa lại mở ra, lần này là Draco. Draco đi vào nhìn Harry: "Tôi đi tìm cậu rất lâu, Harry." Xong cậu quay đầu nói với hai người to con bên ngoài: "Hai cậu về trước đi." Rồi nhìn qua Hermione: "Draco Malfoy. Phù thủy máu trong." Hermione gật đầu: "Hermione Granger, ba mẹ tôi đều là người thường." Draco hơi nhíu mày tính nói chuyện thì có thứ gì đó cản lại, cuối cùng cậu gật đầu chào hỏi cô.
Lúc này, một cậu bé tóc đỏ mở cửa nói: "Có ai nhìn thấy... Malfoy!" Cậu chỉ vào Draco la lên. Draco nâng cằm cười lạnh nói: "Weasley." Harry nhìn tình hình có chút không xong liền thở dài đứng lên giảng hòa: "Harry Potter. Xin chào." Cậu bé tóc đỏ lập tức chuyển sự chú ý, cậu vui mừng nói: "Cậu là Harry Potter? Người đã đánh bại Kẻ - mà – ai – cũng – biết – là – ai – đấy? Tôi là Ron, Ron Weasley."
Harry cười gật đầu nói: "Tôi đúng là Harry Potter kia, nhưng mà tôi không nhớ mình rốt cuộc đã đánh bại Voldemort..." Ba người Draco lập tức xanh mặt, "... như thế nào." Ron vẫn còn run rẩy khi nghe tên Voldemort, nhưng cậu lập tức kéo Harry ngồi xuống nói chuyện. Draco không thể làm gì khác ngoài ngồi xuống cạnh Hermione, cậu hơi nhích người cách xa cô một chút.
Dựa vào sự dẫn dắt của Harry (Nhờ Thần lực thì đúng hơn ^^), bầu không khí trong toa xe trở nên đặc biệt hòa hợp. Draco không còn khinh thường Hermione khi biết cô đã học thuộc hết sách giáo khoa năm nay của Hogwarts và nhiều quyển khác. Ron và Draco vẫn cãi nhau, nhưng đã không đầy mùi thuốc súng như ban đầu, nhìn vào giống như bạn bè đang đùa giỡn với nhau hơn.
Khi tàu dừng, bốn người và đoàn học sinh năm nhất theo sau Hagrid cùng đi qua đường mòn, ngồi cùng thuyền đi qua Hồ Đen. Khi đoàn người đi đến cửa chính thì dừng lại, Draco đi tìm ai đó, một lúc sau, cậu kéo một cậu bé da đen đi đến: "Harry, đây là Blaise Zabini. Blaise, đây là Harry Potter." Draco giới thiệu hai người với nhau. Blaise và Harry vươn tay bắt lấy tay nhau. Blaise gật đầu: "Potter." Cậu mỉm cười nhìn Blaise: "Zabini." Blaise hơi ngẩng ra nhìn cậu rồi buông tay lui ra sau, tai hơi đỏ lên. Draco cười thầm, hừ, đâu thể để một mình cậu mất mặt, đúng không? Lúc này, cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ đội chiếc nón nhọn, áo choàng xanh biếc, đôi mắt nghiêm nghị nhìn đoàn học sinh, gật đầu với Hagrid: "Cảm ơn bác Hagrid." Bà quay sang nói với các học sinh: "Đi theo tôi." Rồi mở cửa bước vào trong.
- -----------------
Chương này có quá ngắn không? Tui chỉ nghĩ được nhiêu đây thôi, chắc vừa đủ ha ^^ Vì Harry và bốn người Draco chưa thân lắm nên tui để là tôi – cậu, đến khi thân hơn sẽ chuyển thành tớ - cậu. Chỉ khác một từ nhưng quan hệ lại thân thiết hơn rất nhiều ^^ Hay là mấy nàng muốn nhóm năm người Harry xưng hô với nhau theo cách khác? Cmt nhiệt tình vào a ~ để tui có hứng viết tiếp nha ~ ( Thầy của tui cũng hay nói với lớp tui như vậy: Các em phải nhiệt tình lên thầy cô mới có hứng thú dạy học!)
(1) Đây là hình con rắn có cánh mà tiểu H vẽ (Minh họa Cubellios - Fairy Tail)
Còn đây là kinana - Cubellios khi biến thành người cho nàng nào muốn biết ^^
Sáng ngày 1 tháng 9, ông Dursley đưa Harry đến Nhà ga Ngã Tư Vua. Cậu tìm đến bức tường giữa số 9 và 10 mà trong truyện đề cập. Chờ một lúc, quả nhiên nhìn thấy gia đình Weasley. Harry đẩy xe hành lý đi theo họ. Một lúc sau cậu đi đến mỉm cười nói: "Thưa bà, bà biết làm sao để vào sân ga 9 3/4 không ạ?" Người phụ nữ - Molly Weasley quay sang mỉm cười nhìn cậu: "Ồ con là học sinh mới của Hogwarts phải không. Con trai của ta, Ron, cũng là học sinh mới năm nay, hai đứa nhất định sẽ là bạn tốt. À phải rồi, để vào sân ga con chỉ cần đi qua bức tường giữa sân ga số 9 và số 10 là được."
Harry gật đầu cảm ơn, cậu nhìn bức tường nghĩ, thật sự phải chạy vào? Thật sự? Sẽ không đụng đầu vào tường chứ? Hay là chạy quá nhanh rồi đâm sầm luôn vào xe lửa?... Được rồi cậu hình như nghĩ hơi quá rồi nhận mệnh đẩy xe chạy vào. Harry quay đầu nhìn cánh cổng lớn sau lưng, may mà không đâm vào xe lửa.
Hừm, đây là xe lửa chạy bằng hơi nước sao? Ở mạt thế lúc đó hình như cũng đã phát minh ra một loại xe hơi chạy bằng năng lượng mặt trời. Không còn cách nào, mạt thế không thiếu nhất chính là ánh nắng chói chang nóng bức đến nỗi tang thi chỉ cần nằm trên mặt đường nửa tiếng là sẽ biến thành thịt chiên ngay a. Cậu vừa nghĩ vừa ngắm một chút rồi lên tàu, đi đến toa cuối cùng. Đóng cửa, đem hành lý để lên ngăn tủ phía trên rồi ngồi xuống ghế tay chống cằm vừa ngâm nga hát vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.
(Mei: Nếu các nàng thắc mắc vì sao tiểu H không thu nhỏ hành lý rồi bỏ vô túi cho thuận tiện như chương trước thì là do, tiểu H chỉ đang đóng kịch cho Dumbledore nhìn mà thôi. Dù sao tiểu H sống từ nhỏ ở giới Muggle thì làm sao biết phép thu nhỏ đúng không nè ^^)
Một lúc sau, tiếng còi vang lên, xe lửa bắt đầu chạy.
Trên đùi Harry là một quyển tập vẽ tranh. Cậu lúc này đang vẽ một con rắn với một đôi cánh lớn sau lưng(1), nếu nhìn kỹ có thể nhận ra cậu đang vẽ Tử Xà. Cậu muốn cho Du Mi một thân thể thật sự, sau bao đắng đo do dự cuối cùng cậu chọn Tử Xà. Vậy nên, lên năm hai cậu sẽ lấy máu, da và nọc của Basilisk để tạo cơ thể cho cô. Dĩ nhiên cậu sẽ không giết nó, dù sao thì Boa sẽ rất buồn nếu chỉ có một mình. A, còn Nagini thì sao nhỉ? Có lẽ cậu sẽ được xem một màn cẩu huyết cuộc tình tay ba giữa Basilisk x Boa x Nagini a ~ Harry hơi cong mắt.
Lúc này cánh cửa toa mở ra, một cô gái tóc xoăn màu nâu đứng trước cửa hỏi: "Cậu có thấy con cóc của Neville không?" Harry hơi ngẩng đầu nhìn cô, nói: "Không, tôi không thấy." Cô gái gật đầu, bỗng cô nhìn vào tập tranh mà Harry đang vẽ, hỏi: "Cậu đang vẽ tranh sao? Thật đẹp. Nhìn nó y như thật vậy. Mà nó là loài gì vậy? Tôi chưa từng thấy trước đây." Harry cười nói: "Cảm ơn cậu, đây là một sinh vật huyền bí, thú cưng của Salazar Slytherin – Basilisk."
Thật... đáng yêu a!!! Cô nhìn vào hai lúm đồng tiền của Harry, trong đầu gào thét. Cô lập tức bước vào nói: "Slytherin? Chính là một trong bốn người sáng lập ra Hogwarts sao?" Harry gật đầu, Hermione nhìn vào hình vẽ: "Cậu vẽ thật sự giống y như thực. Nhưng mà.... Tại sao rắn lại có cánh vậy? Tôi đã đọc rất nhiều sách về giới Pháp Thuật nhưng chưa từng thấy loài rắn nào như vầy, hay là do nó là vật nuôi của Slytherin?.. À phải rồi, tôi là Hermione Granger." Harry ngẩng đầu cười nhìn cô: "Cánh là do tôi thêm vào. Tôi là Harry Potter." Hermione ngạc nhiên: "Cậu là Harry Potter? Tôi đã đọc về cậu trong cuốn Lịch sử phép thuật hiện đại, cuốn Thâm trầm của nghệ thuật hắc ám và cuốn Những sự kiện phù phép lớn trong thế kỷ hai mươi." Harry vờ ngạc nhiên: "Tôi nổi tiếng như vậy?" Hermione gật đầu thật mạnh.
Lúc này cánh cửa lại mở ra, lần này là Draco. Draco đi vào nhìn Harry: "Tôi đi tìm cậu rất lâu, Harry." Xong cậu quay đầu nói với hai người to con bên ngoài: "Hai cậu về trước đi." Rồi nhìn qua Hermione: "Draco Malfoy. Phù thủy máu trong." Hermione gật đầu: "Hermione Granger, ba mẹ tôi đều là người thường." Draco hơi nhíu mày tính nói chuyện thì có thứ gì đó cản lại, cuối cùng cậu gật đầu chào hỏi cô.
Lúc này, một cậu bé tóc đỏ mở cửa nói: "Có ai nhìn thấy... Malfoy!" Cậu chỉ vào Draco la lên. Draco nâng cằm cười lạnh nói: "Weasley." Harry nhìn tình hình có chút không xong liền thở dài đứng lên giảng hòa: "Harry Potter. Xin chào." Cậu bé tóc đỏ lập tức chuyển sự chú ý, cậu vui mừng nói: "Cậu là Harry Potter? Người đã đánh bại Kẻ - mà – ai – cũng – biết – là – ai – đấy? Tôi là Ron, Ron Weasley."
Harry cười gật đầu nói: "Tôi đúng là Harry Potter kia, nhưng mà tôi không nhớ mình rốt cuộc đã đánh bại Voldemort..." Ba người Draco lập tức xanh mặt, "... như thế nào." Ron vẫn còn run rẩy khi nghe tên Voldemort, nhưng cậu lập tức kéo Harry ngồi xuống nói chuyện. Draco không thể làm gì khác ngoài ngồi xuống cạnh Hermione, cậu hơi nhích người cách xa cô một chút.
Dựa vào sự dẫn dắt của Harry (Nhờ Thần lực thì đúng hơn ^^), bầu không khí trong toa xe trở nên đặc biệt hòa hợp. Draco không còn khinh thường Hermione khi biết cô đã học thuộc hết sách giáo khoa năm nay của Hogwarts và nhiều quyển khác. Ron và Draco vẫn cãi nhau, nhưng đã không đầy mùi thuốc súng như ban đầu, nhìn vào giống như bạn bè đang đùa giỡn với nhau hơn.
Khi tàu dừng, bốn người và đoàn học sinh năm nhất theo sau Hagrid cùng đi qua đường mòn, ngồi cùng thuyền đi qua Hồ Đen. Khi đoàn người đi đến cửa chính thì dừng lại, Draco đi tìm ai đó, một lúc sau, cậu kéo một cậu bé da đen đi đến: "Harry, đây là Blaise Zabini. Blaise, đây là Harry Potter." Draco giới thiệu hai người với nhau. Blaise và Harry vươn tay bắt lấy tay nhau. Blaise gật đầu: "Potter." Cậu mỉm cười nhìn Blaise: "Zabini." Blaise hơi ngẩng ra nhìn cậu rồi buông tay lui ra sau, tai hơi đỏ lên. Draco cười thầm, hừ, đâu thể để một mình cậu mất mặt, đúng không? Lúc này, cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ đội chiếc nón nhọn, áo choàng xanh biếc, đôi mắt nghiêm nghị nhìn đoàn học sinh, gật đầu với Hagrid: "Cảm ơn bác Hagrid." Bà quay sang nói với các học sinh: "Đi theo tôi." Rồi mở cửa bước vào trong.
- -----------------
Chương này có quá ngắn không? Tui chỉ nghĩ được nhiêu đây thôi, chắc vừa đủ ha ^^ Vì Harry và bốn người Draco chưa thân lắm nên tui để là tôi – cậu, đến khi thân hơn sẽ chuyển thành tớ - cậu. Chỉ khác một từ nhưng quan hệ lại thân thiết hơn rất nhiều ^^ Hay là mấy nàng muốn nhóm năm người Harry xưng hô với nhau theo cách khác? Cmt nhiệt tình vào a ~ để tui có hứng viết tiếp nha ~ ( Thầy của tui cũng hay nói với lớp tui như vậy: Các em phải nhiệt tình lên thầy cô mới có hứng thú dạy học!)
(1) Đây là hình con rắn có cánh mà tiểu H vẽ (Minh họa Cubellios - Fairy Tail)
Còn đây là kinana - Cubellios khi biến thành người cho nàng nào muốn biết ^^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook