[Harry Potter] Ma Vương
-
Chương 30: Giải oan (2)
Fudge tức giận đập bàn. Tên cáo già Dumbledore chết tiệt. Giờ mình phải làm sao mới có thể ôm tiểu mỹ nhân đây? Fudge ngồi lên sopha chóng cằm suy tư. Phía sau hắn đột nhiên một lưỡi kiếm vung đến, Fudge hốt hoảng bật dậy. Vị trí mới nãy hắn ngồi xuất hiện một vết chém sâu, nếu không né kịp thì bây giờ hắn đã bị chém thành hai nửa.
Fudge đổ mồ hôi lạnh nhìn quanh. Không có ai, trong phòng chỉ có một mình hắn. Fudge cầm chặt đũa phép, lại một lưỡi kiếm vung tới nhưng lúc này hắn không may mắn lắm. Chân trái hắn bị chém trúng tạo thành một cái rãnh sâu từ đầu gối tới mắt cá, nhìn kĩ còn có thể thấy xương trắng bên trong. Hắn hét lên đau đớn, nhưng lại không có ai chạy tới.
Fudge vươn tay vịnh vào ghế sopha cố định không để cơ thể ngã xuống. Chết tiệt! Fudge chửi thầm, nơi ở của hắn luôn có vài Thần Sáng hộ vệ, hắn hét to vậy mà lại không có ai tới. Tại sao lại như vậy?
Cộp... cộp...
Tiếng bước chân... phía sau. Fudge nhịn đau xoay người chĩa đũa phép vào nơi phát ra âm thanh. Hắn trợn mắt kinh ngạc nhìn cô nhóc khoác áo choàng đen trước mặt. Cô bé khoảng mười ba tuổi, đôi mắt mèo to tròn một đỏ một xanh lục. Mái tóc đen dài hơi xù lên, gương mặt tròn trắng mịn. Nhìn qua thì đây là một cô bé cực kỳ đáng yêu và thánh khiết, như một thiên thần vậy... nếu bỏ qua thanh kiếm đang rỉ máu trong tay cô.
Fudge run tay, một tia sáng đỏ từ đũa phép hắn bắn tới. Khi đến gần cô bé thì bị một bức tường vô hình cản lại rồi tan mất. Hắn lại trợn mắt, mổ hôi ướt thắm áo hắn. Cô bé vung kiếm lên, theo phản xạ hắn nhắm chặt mắt...
...
...
...
không đau? Fudge từ từ mở mắt ra, lưỡi kiếm hướng thẳng về phía hắn. Lúc này hắn mới thấy, thân kiếm có một cái rãnh kỳ quái, từ cán uốn lượn đến mũi kiếm, nhìn kỹ chút... là một con rắn. Cô bé lại vung kiếm, một thứ chất lỏng màu đen chảy dọc theo đường rãnh từ cán kiếm đến mũi kiếm thì dừng lại. Fudge vung đũa cho mình mấy cái protego nhưng toàn bộ đều bị lưỡi kiếm không chút nương tình phá hủy. Lần này thanh kiếm chém vào tay phải hắn.
...
Người thanh niên trợn mắt nhìn chằm chằm cô bé trước mặt rồi ngã xuống. Cô bé tóc đen mềm mại, đôi mắt mèo một đỏ một lục không chút lưu tình chém bay đầu người thanh niên. Lúc này trên lầu truyền đến một tiếng thét thảm thiết, cô lại như không nghe thấy mà bước đi. Phía sau cô xác chết chồng chất, hình dáng kỳ quái, gương mặt vặn vẹo tím đen. Vừa nhìn là có thể thấy họ chết trong đau đớn tột cùng.
Một gia tinh hoảng hốt tính bỏ chạy liền bị chém làm đôi. Lúc này phía xa xa, một người phụ nữ mặc đồ đen, tóc rối xù, nở nụ cười điên cuồng nhìn cô. Cô bé cười nhìn người phụ nữ: "Dì Bella, đi thôi. Không còn gì vui nữa." Nói xong cô bước lên lầu, người phụ nữ được gọi là Bella kia hơi ngẩn ra một chút rồi đi theo cô.
Fudge ôm cánh tay phải đang chảy máu đen, vết thương tự động lan rộng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Hắn cố kêu gào mong sao có người nghe thấy rồi đến cứu hắn, lúc này cánh cửa phòng chợt mở. Hắn vui mừng há miệng muốn nói gì đó thì trợn mắt nhìn cô bé giống hệt người đối diện kia.
Cô bé không nhìn hắn mà nhìn người còn lại đang ngồi chéo chân trên ghế: "Barbara, mau giải quyết rồi về thôi, em đói." Vừa nói cô vừa chơi đùa con bọ cánh cứng trên tay mình. Barbara nhún vai rồi chợt mắt lóe sáng bật dậy chạy tới ôm lấy người phía sau cô: "Dì Bella ~" Bellatrix bất ngờ bị ôm lấy, nhìn gương mặt tròn tròn đáng yêu đang làm nũng với mình, cô nhìn vào con mắt đỏ giống hệt chủ nhân, người mà cô yêu điên cuồng kia. Hiện tại con mắt đó đang tràn gập thân thiết nhìn cô.
Bellatrix không bối rối lâu, cô quỳ một chân hôn lên góc áo choàng của Barbara. Barbara mỉm cười đỡ cô dậy nói: "Dì Bella ~ Con heo kia thiệt đáng ghét ~ Dì xử lý giùm tụi con đi ~ Nhưng đừng làm quá nhẹ nhàng nha ~" Barbara nũng nịu ôm cánh tay Bellatrix ngọt ngào nói. Bellatrix cười điên cuồng: "Yes, my lord." Rồi vươn đũa phép chỉ vào Fudge đang trợn mắt nhìn họ "Crucio..."
(Mei: Tui không biết miêu tả Bellatrix thế nào luôn QAQ. Thôi thì cho chị ấy bình thường chút vậy, dù sao hiện tại có Barbara với Morriga thuộc dạng điên bật cao rồi =))).... Tính điên cuồng của Bellatrix thật sự không dễ viết chút nào QAQ. Bellatrix trong đây chắc chắn không giống nguyên tác QAQ)
- -----------------------------------
Đầu đề Nhật báo Tiên Tri hôm nay là một tin chấn động "Bộ trưởng Bộ Phép Thuật Cornelius Fugde bị ám sát tàn nhẫn tại nhà riêng!" Mọi người mới đầu là muốn xem trò vui, nhưng khi thấy thảm trạng của ngài bộ trưởng mặt liền trắng bệt, có người còn không nhịn được mà nôn ngay tại chỗ.
Đi kèm theo tin tức này là một tấm hình tại hiện trường. Fugde gương mặt vặn vẹo nằm đó, trên đùi phải là một vết thương sâu thấy rõ cả xương bên trong. Nửa người trên chỉ còn lại bên trái là nguyên vẹn, bên phải đã biến thành một bãi máu đen, ruột gan... toàn bộ đều rơi ra ngoài.
- ---------------------------------
Hôm nay Hogwarts đặt biệt loạn. Vì số báo mới nhất. Cú bay đầy trời, người người bất an.
Phòng Cần Thiết.
Hermione cau mày nói: "Có khi nào có người không muốn Sirius Black kia được giải oan nên mới giết ngài bộ trưởng không?" Harry ngồi bên cạnh xem báo nói: "Sẽ không. Dù người này chết đi thì sẽ có người khác lên thay thế, ai lại nghĩ ra cái phương pháp nhàm chán như vậy." Nói xong cậu nhìn bức hình trên tờ báo, là hình động nên có thể dễ dàng thấy được nửa người trái của Fudge đang từ từ biến thành bãi máu. Nên nói không hổ là con của Voldy sao? Ra tay cũng thật ác, không nghĩ ra một cô bé mười ba tuổi mà có thể tàn nhẫn như vậy.
Hermione gật đầu, đúng nha, nếu vậy không lẽ ai lên làm bộ trưởng cũng đều giết sao? Quả là một việc nhàm chán. Cô quay sang nhìn Draco: "Đã chọn được bộ trưởng mới chưa?" Draco gật đầu: "Ngay khi vừa biết tin Hội Đồng lập tức mở cuộc họp khẩn. Họ chọn Rufus Scrimgeour làm người thay thế tạm thời." Cô cau mày suy tư: "Mong là người này làm tốt hơn tên xui xẻo kia."
Ron nhìn Harry hỏi: "Vậy khi nào họ mới tìm được Sirius Black? Đã gần một tuần rồi." Đúng vậy, gần một tuần kể từ khi Peter Pettigrew bị phát hiện, đội Thần Sáng vẫn chưa tìm được Sirius Black. Không tìm được thì không thể mở tòa án để giải oan cho hắn.
Harry thật ra không vội, ngày mai Voldy sẽ đưa Sirius từ Ý về đây, đến lúc đó mở tòa cũng chưa muộn. Chợt có một tin tức làm cậu chú ý: "Bellatrix Lestrange vượt ngục?" Draco giật mình: "Cái gì? Bà cô điên kia vượt ngục?" Hermione nghi hoặc nhìn Draco: "Sao vậy?" Draco cau mày bất an nói: "Các cậu có lẽ không biết, Bellatrix Lestrange là chị của mẹ tớ. Không những vậy còn là thuộc hạ trung thành của... người kia. Bà ta là một kẻ điên thật sự." Cả bọn cau mày.
Harry hơi suy tư, nếu cậu nhớ không lầm thì Bellatrix phải đến năm tư mới xuất hiện. Tại sao cô ta lại chạy ra sớm như vậy? Ai đã cứu cô ta? Cậu không thích tình huống chợt phát sinh này chút nào, mặc dù trực giác cho cậu biết chuyện này không có nhiều ảnh hưởng đến bản thân, nhưng... tốt nhất đừng để cậu biết ai thả mụ ta ra.
- ----------------------------
" Hắt xì ~" Morriga đang đọc sách quay đầu nhìn nơi phát ra âm thanh: "Bệnh rồi?" Barbara lắc đầu vươn tay sờ mũi: "Không có, chỉ là mũi hơi ngứa một chút, giờ hết rồi." Nói xong cô bắt lại Nagini đang muốn trốn cười nói [Nagini ~ Chúng ta chưa chơi xong mà ~] Nagini khóc không ra nước mắt [Voldy ~ Cứu mạng ~ QAQ] Morriga liếc nhìn Nagini rồi tiếp tục đọc sách. Nagini đáng thương run lên rồi im bật, nó tỏ vẻ mình không thiết sống nữa QAQ.
- --------------------------
Bellatrix mờ mịt nhìn hai người đang đùa giỡn kia rồi nhìn Voldemort – phiên bản đẹp trai đang ngồi mỉm cười đầy ôn nhu nhìn họ. Cúi đầu. Chuyện này thật kỳ lạ, cô ta nhớ mình đã bị Molly Weasley giết chết, nhưng mà khi mở mắt ra thì cô ta lại thấy mình đang ở trong Azkaban, trước mặt là một tiểu thiên sứ, giám ngục xung quanh thì co lại một góc hận không thể lập tức biến mất.
Mọi chuyện tiếp theo càng làm cô hưng phấn hơn. Hai cô bé kia thế nhưng mạnh như vậy. Nhớ lại tình cảnh lúc đó Bellatrix không khống chế được run lên. Thật tuyệt! Cô ta chưa từng nhìn thấy tình cảnh nào đẹp như vậy, cho dù là đời trước cũng chưa từng. Xung quanh tràn đầy máu và xác chết, khung cảnh như địa ngục, mà thảm trạng của tên kia... A ~ lúc đó cô đã quyết định - cô muốn thần phục hai cô bé kia.
Fudge đổ mồ hôi lạnh nhìn quanh. Không có ai, trong phòng chỉ có một mình hắn. Fudge cầm chặt đũa phép, lại một lưỡi kiếm vung tới nhưng lúc này hắn không may mắn lắm. Chân trái hắn bị chém trúng tạo thành một cái rãnh sâu từ đầu gối tới mắt cá, nhìn kĩ còn có thể thấy xương trắng bên trong. Hắn hét lên đau đớn, nhưng lại không có ai chạy tới.
Fudge vươn tay vịnh vào ghế sopha cố định không để cơ thể ngã xuống. Chết tiệt! Fudge chửi thầm, nơi ở của hắn luôn có vài Thần Sáng hộ vệ, hắn hét to vậy mà lại không có ai tới. Tại sao lại như vậy?
Cộp... cộp...
Tiếng bước chân... phía sau. Fudge nhịn đau xoay người chĩa đũa phép vào nơi phát ra âm thanh. Hắn trợn mắt kinh ngạc nhìn cô nhóc khoác áo choàng đen trước mặt. Cô bé khoảng mười ba tuổi, đôi mắt mèo to tròn một đỏ một xanh lục. Mái tóc đen dài hơi xù lên, gương mặt tròn trắng mịn. Nhìn qua thì đây là một cô bé cực kỳ đáng yêu và thánh khiết, như một thiên thần vậy... nếu bỏ qua thanh kiếm đang rỉ máu trong tay cô.
Fudge run tay, một tia sáng đỏ từ đũa phép hắn bắn tới. Khi đến gần cô bé thì bị một bức tường vô hình cản lại rồi tan mất. Hắn lại trợn mắt, mổ hôi ướt thắm áo hắn. Cô bé vung kiếm lên, theo phản xạ hắn nhắm chặt mắt...
...
...
...
không đau? Fudge từ từ mở mắt ra, lưỡi kiếm hướng thẳng về phía hắn. Lúc này hắn mới thấy, thân kiếm có một cái rãnh kỳ quái, từ cán uốn lượn đến mũi kiếm, nhìn kỹ chút... là một con rắn. Cô bé lại vung kiếm, một thứ chất lỏng màu đen chảy dọc theo đường rãnh từ cán kiếm đến mũi kiếm thì dừng lại. Fudge vung đũa cho mình mấy cái protego nhưng toàn bộ đều bị lưỡi kiếm không chút nương tình phá hủy. Lần này thanh kiếm chém vào tay phải hắn.
...
Người thanh niên trợn mắt nhìn chằm chằm cô bé trước mặt rồi ngã xuống. Cô bé tóc đen mềm mại, đôi mắt mèo một đỏ một lục không chút lưu tình chém bay đầu người thanh niên. Lúc này trên lầu truyền đến một tiếng thét thảm thiết, cô lại như không nghe thấy mà bước đi. Phía sau cô xác chết chồng chất, hình dáng kỳ quái, gương mặt vặn vẹo tím đen. Vừa nhìn là có thể thấy họ chết trong đau đớn tột cùng.
Một gia tinh hoảng hốt tính bỏ chạy liền bị chém làm đôi. Lúc này phía xa xa, một người phụ nữ mặc đồ đen, tóc rối xù, nở nụ cười điên cuồng nhìn cô. Cô bé cười nhìn người phụ nữ: "Dì Bella, đi thôi. Không còn gì vui nữa." Nói xong cô bước lên lầu, người phụ nữ được gọi là Bella kia hơi ngẩn ra một chút rồi đi theo cô.
Fudge ôm cánh tay phải đang chảy máu đen, vết thương tự động lan rộng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Hắn cố kêu gào mong sao có người nghe thấy rồi đến cứu hắn, lúc này cánh cửa phòng chợt mở. Hắn vui mừng há miệng muốn nói gì đó thì trợn mắt nhìn cô bé giống hệt người đối diện kia.
Cô bé không nhìn hắn mà nhìn người còn lại đang ngồi chéo chân trên ghế: "Barbara, mau giải quyết rồi về thôi, em đói." Vừa nói cô vừa chơi đùa con bọ cánh cứng trên tay mình. Barbara nhún vai rồi chợt mắt lóe sáng bật dậy chạy tới ôm lấy người phía sau cô: "Dì Bella ~" Bellatrix bất ngờ bị ôm lấy, nhìn gương mặt tròn tròn đáng yêu đang làm nũng với mình, cô nhìn vào con mắt đỏ giống hệt chủ nhân, người mà cô yêu điên cuồng kia. Hiện tại con mắt đó đang tràn gập thân thiết nhìn cô.
Bellatrix không bối rối lâu, cô quỳ một chân hôn lên góc áo choàng của Barbara. Barbara mỉm cười đỡ cô dậy nói: "Dì Bella ~ Con heo kia thiệt đáng ghét ~ Dì xử lý giùm tụi con đi ~ Nhưng đừng làm quá nhẹ nhàng nha ~" Barbara nũng nịu ôm cánh tay Bellatrix ngọt ngào nói. Bellatrix cười điên cuồng: "Yes, my lord." Rồi vươn đũa phép chỉ vào Fudge đang trợn mắt nhìn họ "Crucio..."
(Mei: Tui không biết miêu tả Bellatrix thế nào luôn QAQ. Thôi thì cho chị ấy bình thường chút vậy, dù sao hiện tại có Barbara với Morriga thuộc dạng điên bật cao rồi =))).... Tính điên cuồng của Bellatrix thật sự không dễ viết chút nào QAQ. Bellatrix trong đây chắc chắn không giống nguyên tác QAQ)
- -----------------------------------
Đầu đề Nhật báo Tiên Tri hôm nay là một tin chấn động "Bộ trưởng Bộ Phép Thuật Cornelius Fugde bị ám sát tàn nhẫn tại nhà riêng!" Mọi người mới đầu là muốn xem trò vui, nhưng khi thấy thảm trạng của ngài bộ trưởng mặt liền trắng bệt, có người còn không nhịn được mà nôn ngay tại chỗ.
Đi kèm theo tin tức này là một tấm hình tại hiện trường. Fugde gương mặt vặn vẹo nằm đó, trên đùi phải là một vết thương sâu thấy rõ cả xương bên trong. Nửa người trên chỉ còn lại bên trái là nguyên vẹn, bên phải đã biến thành một bãi máu đen, ruột gan... toàn bộ đều rơi ra ngoài.
- ---------------------------------
Hôm nay Hogwarts đặt biệt loạn. Vì số báo mới nhất. Cú bay đầy trời, người người bất an.
Phòng Cần Thiết.
Hermione cau mày nói: "Có khi nào có người không muốn Sirius Black kia được giải oan nên mới giết ngài bộ trưởng không?" Harry ngồi bên cạnh xem báo nói: "Sẽ không. Dù người này chết đi thì sẽ có người khác lên thay thế, ai lại nghĩ ra cái phương pháp nhàm chán như vậy." Nói xong cậu nhìn bức hình trên tờ báo, là hình động nên có thể dễ dàng thấy được nửa người trái của Fudge đang từ từ biến thành bãi máu. Nên nói không hổ là con của Voldy sao? Ra tay cũng thật ác, không nghĩ ra một cô bé mười ba tuổi mà có thể tàn nhẫn như vậy.
Hermione gật đầu, đúng nha, nếu vậy không lẽ ai lên làm bộ trưởng cũng đều giết sao? Quả là một việc nhàm chán. Cô quay sang nhìn Draco: "Đã chọn được bộ trưởng mới chưa?" Draco gật đầu: "Ngay khi vừa biết tin Hội Đồng lập tức mở cuộc họp khẩn. Họ chọn Rufus Scrimgeour làm người thay thế tạm thời." Cô cau mày suy tư: "Mong là người này làm tốt hơn tên xui xẻo kia."
Ron nhìn Harry hỏi: "Vậy khi nào họ mới tìm được Sirius Black? Đã gần một tuần rồi." Đúng vậy, gần một tuần kể từ khi Peter Pettigrew bị phát hiện, đội Thần Sáng vẫn chưa tìm được Sirius Black. Không tìm được thì không thể mở tòa án để giải oan cho hắn.
Harry thật ra không vội, ngày mai Voldy sẽ đưa Sirius từ Ý về đây, đến lúc đó mở tòa cũng chưa muộn. Chợt có một tin tức làm cậu chú ý: "Bellatrix Lestrange vượt ngục?" Draco giật mình: "Cái gì? Bà cô điên kia vượt ngục?" Hermione nghi hoặc nhìn Draco: "Sao vậy?" Draco cau mày bất an nói: "Các cậu có lẽ không biết, Bellatrix Lestrange là chị của mẹ tớ. Không những vậy còn là thuộc hạ trung thành của... người kia. Bà ta là một kẻ điên thật sự." Cả bọn cau mày.
Harry hơi suy tư, nếu cậu nhớ không lầm thì Bellatrix phải đến năm tư mới xuất hiện. Tại sao cô ta lại chạy ra sớm như vậy? Ai đã cứu cô ta? Cậu không thích tình huống chợt phát sinh này chút nào, mặc dù trực giác cho cậu biết chuyện này không có nhiều ảnh hưởng đến bản thân, nhưng... tốt nhất đừng để cậu biết ai thả mụ ta ra.
- ----------------------------
" Hắt xì ~" Morriga đang đọc sách quay đầu nhìn nơi phát ra âm thanh: "Bệnh rồi?" Barbara lắc đầu vươn tay sờ mũi: "Không có, chỉ là mũi hơi ngứa một chút, giờ hết rồi." Nói xong cô bắt lại Nagini đang muốn trốn cười nói [Nagini ~ Chúng ta chưa chơi xong mà ~] Nagini khóc không ra nước mắt [Voldy ~ Cứu mạng ~ QAQ] Morriga liếc nhìn Nagini rồi tiếp tục đọc sách. Nagini đáng thương run lên rồi im bật, nó tỏ vẻ mình không thiết sống nữa QAQ.
- --------------------------
Bellatrix mờ mịt nhìn hai người đang đùa giỡn kia rồi nhìn Voldemort – phiên bản đẹp trai đang ngồi mỉm cười đầy ôn nhu nhìn họ. Cúi đầu. Chuyện này thật kỳ lạ, cô ta nhớ mình đã bị Molly Weasley giết chết, nhưng mà khi mở mắt ra thì cô ta lại thấy mình đang ở trong Azkaban, trước mặt là một tiểu thiên sứ, giám ngục xung quanh thì co lại một góc hận không thể lập tức biến mất.
Mọi chuyện tiếp theo càng làm cô hưng phấn hơn. Hai cô bé kia thế nhưng mạnh như vậy. Nhớ lại tình cảnh lúc đó Bellatrix không khống chế được run lên. Thật tuyệt! Cô ta chưa từng nhìn thấy tình cảnh nào đẹp như vậy, cho dù là đời trước cũng chưa từng. Xung quanh tràn đầy máu và xác chết, khung cảnh như địa ngục, mà thảm trạng của tên kia... A ~ lúc đó cô đã quyết định - cô muốn thần phục hai cô bé kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook