[Harry Potter] Ma Vương
-
Chương 23: Kết thúc năm hai
Năm người Harry nhìn chăm chú vào người thanh niên trước mặt. Đó là một người rất đẹp trai, khoảng 16 tuổi, có màu xám trắng như mấy linh hồn trong Hogwarts. Chính là, linh hồn hắn đang ngày càng rõ ràng hơn. Tom Riddle cúi chào theo phong cách quý tộc: "Xin chào, ta là Tom Riddle."
Harry nhìn Tom Riddle trước mặt, nói: "Bọn tôi biết anh là ai." Tom nhướng mày nhìn cậu, mấy người Hermione cũng ngạc nhiên nhìn Harry. Bọn họ biết người thanh niên này? Có sao? Harry trước ánh mắt nghi hoặc của bốn người bạn thân quăng cho họ một quả bom: "Anh là Voldemort."
Bốn người Hermione lập tức cứng đờ. Tom Riddle ngây ngẩn một chút rồi bật cười: "Đúng vậy ta là Voldemort. Nhưng làm sao cậu biết được?" Harry nhún vai vẫy đũa phép. Trên không trung xuất hiện dòng chữ "Tom Marvolo Riddle", các chữ cái bắt đầu tách ra rồi xếp lại biến thành dòng chữ "I Am Lord Voldemort"
Tom Riddle chầm chậm vỗ tay hai cái: "Rất thông minh." Bốn người Hermione vẫn còn cứng đờ người. Harry nhìn quanh một chút, tốt lắm Morriga đang ở đây, trên tay là một bịch bánh... Cô tới xem kịch đi. Còn Barbara? Nếu cậu nhớ không lầm thì hiện tại năm tư Slytherin và Gryffindor đang có tiết Độc Dược.
Harry quay đầu nhìn Tom Riddle: "Tốt lắm, sao chúng ta không làm một giao dịch nhỏ nhỉ?" Tom nhướng mày nhìn cậu. Harry lấy từ trong áo choàng ra một thứ - nhẫn Gaunt. "Anh biết đây là gì chứ?" Tom Riddle nhíu mày nhìn chiếc nhẫn, thứ đó cũng là một Hồn Khí giống hắn, có lẽ được tạo ra sau hắn, chỉ là xung quanh nó có một lời nguyền rất đáng sợ. Tại sao cậu nhóc này dám cầm nó như vậy, lỡ dính phải lời nguyền thì sao?... Mà khoan, tại sao hắn phải lo lắng thằng nhóc này có dính lời nguyền hay không?
"Bây giờ tôi đưa nó cho anh, còn anh trả toàn bộ sự sống đã lấy lại cho Ginny. Thế nào?" Harry thấy hắn nhíu mày nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, đôi mắt ngọc bích lóe qua một tia sáng cực nhanh rồi biến mất, cười nói, "Chiếc nhẫn này có sức mạnh lớn hơn Ginny nhiều đó nha ~" Tom Riddle lập tức hoàn hồn mắt sáng rực nhìn chiếc nhẫn. Chỉ cần hấp thu nó thì hắn sẽ có thực thể, còn về cô nhóc Ginny kia... hắn chỉ cần nói là đã trả lại là được, dù sao cậu ta cũng không biết. Nghĩ xong, Tom Riddle gật đầu.
Harry đưa chiếc nhẫn cho hắn. Cậu mới không sợ hắn sẽ không giữ lời. Tom Riddle để chiếc nhẫn lên quyển nhật ký rồi chui vào. Harry im lặng nhìn, sau khi Tom Riddle biến mất bốn người nào đó lập tức tràn đầy sức sống.
Hermione nhíu mày nhìn Harry: "Harry, làm sao cậu biết hắn sẽ giữ lời?" Ron gật đầu phụ họa. Harry cười nói: "Yên tâm, tớ có cách làm hắn giữ lời." Năm người tiếp tục nhìn vào hai thứ dưới đất kia.
Lúc này từ chiếc nhẫn một luồn khói đen bay ra biến thành một người đàn ông khoảng 30 tuổi. Người đàn ông vừa xuất hiện đã dùng ánh mắt sáng rực nhìn Harry. Harry nhìn ánh mắt kia, cậu nói: "Voldemort mau thực hiện lời hứa đi, trả sự sống lại cho Ginny." Hai mắt Harry mở to óng ánh hơi nước.
Voldemort – mảnh hồn trong nhẫn Gaunt khi đã ăn xong mảnh hồn 16 tuổi – không nói hai lời lập tức trả lại. Hắn là người giữ lời, đặc biệt là với bé mèo con Harry Potter đáng yêu kia, vì sao hắn gọi cậu là mèo con? Vì hắn cảm thấy gọi như vậy rất hợp. Làm xong hắn quay sang nhìn cậu bằng ánh mặt dịu dàng: "Harry." Harry cười nhìn hắn: "Tốt lắm anh mau quay lại Hồn Khí đi." Voldemort không đồng ý liền bị Harry trừng mắt nhìn. Được rồi ngay cả khi trừng mắt cũng thật quyết rũ, mắt thấy mèo con sắp nổi giận Voldemort đành quyến luyến nhìn cậu thật sâu rồi chui lại vào nhẫn Gaunt.
Harry nhặt chiếc nhẫn và quyển nhật ký lên, tốt lắm, mảnh hồn trong quyển nhật ký đã bị mảnh hồn trong nhẫn Gaunt hấp thu. Phải nói không hỗ là mảnh hồn của tên kia, ánh mắt kia như muốn ăn cậu vậy. Khi nãy cậu đã thôi miên Voldemort 16 tuổi làm cho sự kiêu ngạo của hắn tăng lên, hậu quả là hắn không chút nghĩ ngợi liền đồng ý. Harry bỏ nhẫn Gaunt vào hộp rồi đốt quyển nhật khí, cậu nhìn năm người xem kịch vui nãy giờ: "Ron cậu mau đi xem Ginny thế nào rồi."
Mặc dù không biết chuyện này và Ginny liên quan gì nhau nhưng Ron vẫn đi xem. Kết quả khi nãy Ginny đột nhiên ngất xỉu, nguyên nhân là sự sống bị xói mòn. Khi thấy Ginny tỉnh lại và bà Pomfrey nói rằng Ginny đã không sao Ron liền thở phào.
- ---------------------
Năm học kết thúc. Vì Dumbledore không hay biết gì về quyển nhật ký nên Gryffindor chỉ được cộng thêm điểm vì thắng trận Quidditch. Và nhờ ơn Barbara mà năm nay điểm của ba nhà, trừ Slytherin, đã thấy đáy. Cho nên, Slytherin lấy được cúp nhà năm nay, Dumbledore vẫn mỉm cười nhưng trong mắt ông hiện lên vẻ buồn bực.
Tại sân ga, Harry nói với bốn người Hermione: "Hè này các cậu rảnh không? Tớ đưa các cậu đến một nơi." Bốn người lập tức gật đầu. Harry vẫy tay tạm biệt rồi đi đến nhà ga Ngã Tư Vua, vừa bước ra lập tức bị ôm lấy. Harry không vẫy ra chỉ yên lặng để hắn ôm, cậu lấy nhẫn Gaunt trong túi ra đưa cho Voldemort: "Cho." Voldemort nhướng mày cầm lấy chiếc nhẫn.
Lúc này trong ống tay áo Harry một con rắn bò ra [Tom, Tom.] Voldemort nhìn xuống [Nagini?] hắn đưa tay đón lấy Nagini vì quá hưng phấn mà sắp rơi khỏi tay áo Harry. Nagini dùng đầu cọ cọ vào tay hắn [Tom, tôi rất nhớ cậu.] Voldemort hơi mỉm cười [Ta cũng nhớ mày, Nagini.] Nagini cọ tay hắn một hồi quay sang nhìn Harry [Cảm ơn cậu Harry.] rồi chui vào tay áo Voldemort.
Voldemort nhìn Harry trong lòng, hôn lên tóc cậu nói: "Hè này có muốn đi du lịch không? Nếu ta không nhớ lầm thì Slytherin có một tòa biệt thự bên Ý." Harry nghĩ một chút gật đầu: "Được, nhân tiện chúng ta tìm hiểu chút về gia tộc Andreassen kia luôn." Voldemort hôn lên vành tai cậu: "Nghe em. Hẹn gặp lại, mèo con nhỏ của ta." rồi đi mất.
Harry vuốt lỗ tai hơi đỏ của mình, Voldemort từ bao giờ bắt đầu thích ôm hôn cậu như vậy? Lúc trước hắn chỉ là dùng ánh mặt "nhìn" cậu thôi. Harry mím môi, cậu nhìn thân thể mình một chút, cơ thể cậu dù đã được bồi bổ nhưng vẫn như mới 10 tuổi, Voldemort mà xuống tay được thì hắn chính là biến thái đích thực a ~
(Mei: Vâng V đại chỉ dùng ánh mắt "nhìn" tiểu H thôi các nàng ạ, chỉ "nhìn" thôi đó ~)
- ------------------------------------
Chuyện là bắt đầu từ tuần sau tui đi thực tập rồi, đi 2 tháng, tới ngày 2/2 mới xong nên khi nào rảnh thì tui sẽ up chương mới, mà cũng có thể từ nay tới tết sẽ không có chương nào ~^0^~
Ps: Yên tâm tui không drop đâu, iu các nàng *ôm ôm* *hun hun*
Harry nhìn Tom Riddle trước mặt, nói: "Bọn tôi biết anh là ai." Tom nhướng mày nhìn cậu, mấy người Hermione cũng ngạc nhiên nhìn Harry. Bọn họ biết người thanh niên này? Có sao? Harry trước ánh mắt nghi hoặc của bốn người bạn thân quăng cho họ một quả bom: "Anh là Voldemort."
Bốn người Hermione lập tức cứng đờ. Tom Riddle ngây ngẩn một chút rồi bật cười: "Đúng vậy ta là Voldemort. Nhưng làm sao cậu biết được?" Harry nhún vai vẫy đũa phép. Trên không trung xuất hiện dòng chữ "Tom Marvolo Riddle", các chữ cái bắt đầu tách ra rồi xếp lại biến thành dòng chữ "I Am Lord Voldemort"
Tom Riddle chầm chậm vỗ tay hai cái: "Rất thông minh." Bốn người Hermione vẫn còn cứng đờ người. Harry nhìn quanh một chút, tốt lắm Morriga đang ở đây, trên tay là một bịch bánh... Cô tới xem kịch đi. Còn Barbara? Nếu cậu nhớ không lầm thì hiện tại năm tư Slytherin và Gryffindor đang có tiết Độc Dược.
Harry quay đầu nhìn Tom Riddle: "Tốt lắm, sao chúng ta không làm một giao dịch nhỏ nhỉ?" Tom nhướng mày nhìn cậu. Harry lấy từ trong áo choàng ra một thứ - nhẫn Gaunt. "Anh biết đây là gì chứ?" Tom Riddle nhíu mày nhìn chiếc nhẫn, thứ đó cũng là một Hồn Khí giống hắn, có lẽ được tạo ra sau hắn, chỉ là xung quanh nó có một lời nguyền rất đáng sợ. Tại sao cậu nhóc này dám cầm nó như vậy, lỡ dính phải lời nguyền thì sao?... Mà khoan, tại sao hắn phải lo lắng thằng nhóc này có dính lời nguyền hay không?
"Bây giờ tôi đưa nó cho anh, còn anh trả toàn bộ sự sống đã lấy lại cho Ginny. Thế nào?" Harry thấy hắn nhíu mày nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, đôi mắt ngọc bích lóe qua một tia sáng cực nhanh rồi biến mất, cười nói, "Chiếc nhẫn này có sức mạnh lớn hơn Ginny nhiều đó nha ~" Tom Riddle lập tức hoàn hồn mắt sáng rực nhìn chiếc nhẫn. Chỉ cần hấp thu nó thì hắn sẽ có thực thể, còn về cô nhóc Ginny kia... hắn chỉ cần nói là đã trả lại là được, dù sao cậu ta cũng không biết. Nghĩ xong, Tom Riddle gật đầu.
Harry đưa chiếc nhẫn cho hắn. Cậu mới không sợ hắn sẽ không giữ lời. Tom Riddle để chiếc nhẫn lên quyển nhật ký rồi chui vào. Harry im lặng nhìn, sau khi Tom Riddle biến mất bốn người nào đó lập tức tràn đầy sức sống.
Hermione nhíu mày nhìn Harry: "Harry, làm sao cậu biết hắn sẽ giữ lời?" Ron gật đầu phụ họa. Harry cười nói: "Yên tâm, tớ có cách làm hắn giữ lời." Năm người tiếp tục nhìn vào hai thứ dưới đất kia.
Lúc này từ chiếc nhẫn một luồn khói đen bay ra biến thành một người đàn ông khoảng 30 tuổi. Người đàn ông vừa xuất hiện đã dùng ánh mắt sáng rực nhìn Harry. Harry nhìn ánh mắt kia, cậu nói: "Voldemort mau thực hiện lời hứa đi, trả sự sống lại cho Ginny." Hai mắt Harry mở to óng ánh hơi nước.
Voldemort – mảnh hồn trong nhẫn Gaunt khi đã ăn xong mảnh hồn 16 tuổi – không nói hai lời lập tức trả lại. Hắn là người giữ lời, đặc biệt là với bé mèo con Harry Potter đáng yêu kia, vì sao hắn gọi cậu là mèo con? Vì hắn cảm thấy gọi như vậy rất hợp. Làm xong hắn quay sang nhìn cậu bằng ánh mặt dịu dàng: "Harry." Harry cười nhìn hắn: "Tốt lắm anh mau quay lại Hồn Khí đi." Voldemort không đồng ý liền bị Harry trừng mắt nhìn. Được rồi ngay cả khi trừng mắt cũng thật quyết rũ, mắt thấy mèo con sắp nổi giận Voldemort đành quyến luyến nhìn cậu thật sâu rồi chui lại vào nhẫn Gaunt.
Harry nhặt chiếc nhẫn và quyển nhật ký lên, tốt lắm, mảnh hồn trong quyển nhật ký đã bị mảnh hồn trong nhẫn Gaunt hấp thu. Phải nói không hỗ là mảnh hồn của tên kia, ánh mắt kia như muốn ăn cậu vậy. Khi nãy cậu đã thôi miên Voldemort 16 tuổi làm cho sự kiêu ngạo của hắn tăng lên, hậu quả là hắn không chút nghĩ ngợi liền đồng ý. Harry bỏ nhẫn Gaunt vào hộp rồi đốt quyển nhật khí, cậu nhìn năm người xem kịch vui nãy giờ: "Ron cậu mau đi xem Ginny thế nào rồi."
Mặc dù không biết chuyện này và Ginny liên quan gì nhau nhưng Ron vẫn đi xem. Kết quả khi nãy Ginny đột nhiên ngất xỉu, nguyên nhân là sự sống bị xói mòn. Khi thấy Ginny tỉnh lại và bà Pomfrey nói rằng Ginny đã không sao Ron liền thở phào.
- ---------------------
Năm học kết thúc. Vì Dumbledore không hay biết gì về quyển nhật ký nên Gryffindor chỉ được cộng thêm điểm vì thắng trận Quidditch. Và nhờ ơn Barbara mà năm nay điểm của ba nhà, trừ Slytherin, đã thấy đáy. Cho nên, Slytherin lấy được cúp nhà năm nay, Dumbledore vẫn mỉm cười nhưng trong mắt ông hiện lên vẻ buồn bực.
Tại sân ga, Harry nói với bốn người Hermione: "Hè này các cậu rảnh không? Tớ đưa các cậu đến một nơi." Bốn người lập tức gật đầu. Harry vẫy tay tạm biệt rồi đi đến nhà ga Ngã Tư Vua, vừa bước ra lập tức bị ôm lấy. Harry không vẫy ra chỉ yên lặng để hắn ôm, cậu lấy nhẫn Gaunt trong túi ra đưa cho Voldemort: "Cho." Voldemort nhướng mày cầm lấy chiếc nhẫn.
Lúc này trong ống tay áo Harry một con rắn bò ra [Tom, Tom.] Voldemort nhìn xuống [Nagini?] hắn đưa tay đón lấy Nagini vì quá hưng phấn mà sắp rơi khỏi tay áo Harry. Nagini dùng đầu cọ cọ vào tay hắn [Tom, tôi rất nhớ cậu.] Voldemort hơi mỉm cười [Ta cũng nhớ mày, Nagini.] Nagini cọ tay hắn một hồi quay sang nhìn Harry [Cảm ơn cậu Harry.] rồi chui vào tay áo Voldemort.
Voldemort nhìn Harry trong lòng, hôn lên tóc cậu nói: "Hè này có muốn đi du lịch không? Nếu ta không nhớ lầm thì Slytherin có một tòa biệt thự bên Ý." Harry nghĩ một chút gật đầu: "Được, nhân tiện chúng ta tìm hiểu chút về gia tộc Andreassen kia luôn." Voldemort hôn lên vành tai cậu: "Nghe em. Hẹn gặp lại, mèo con nhỏ của ta." rồi đi mất.
Harry vuốt lỗ tai hơi đỏ của mình, Voldemort từ bao giờ bắt đầu thích ôm hôn cậu như vậy? Lúc trước hắn chỉ là dùng ánh mặt "nhìn" cậu thôi. Harry mím môi, cậu nhìn thân thể mình một chút, cơ thể cậu dù đã được bồi bổ nhưng vẫn như mới 10 tuổi, Voldemort mà xuống tay được thì hắn chính là biến thái đích thực a ~
(Mei: Vâng V đại chỉ dùng ánh mắt "nhìn" tiểu H thôi các nàng ạ, chỉ "nhìn" thôi đó ~)
- ------------------------------------
Chuyện là bắt đầu từ tuần sau tui đi thực tập rồi, đi 2 tháng, tới ngày 2/2 mới xong nên khi nào rảnh thì tui sẽ up chương mới, mà cũng có thể từ nay tới tết sẽ không có chương nào ~^0^~
Ps: Yên tâm tui không drop đâu, iu các nàng *ôm ôm* *hun hun*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook