Hào Môn: Trốn Gả 101 Lần
-
Chương 60: Không Muốn Dạy Hư Anh (2)
Lăng Việt hoàn toàn không muốn để ý tới cô.
Mộc Tiểu Đồng thật vất vả mới bình thường được thì mắt quét hình ảnh kia một chút, lập tức mặt lại đỏ bừng.
Vừa mới rời giường liền kích thích như thế, trái tim của cô có chút không chịu nổi. Mặc kệ, điều khiển ở đâu rồi, cô muốn mù mắt mất thôi!
Cô là một cô gái trong sáng và ngoan ngoãn, từ trước đến giờ chưa bao giờ xem qua loại phim "hành động tình cảm" này, đừng có mà đầu độc cô.
Bàn tay nhỏ nhắn của Mộc Tiểu Đồng run rẩy, ấn loạn trên điều khiển TV, tắt nó đi, phải mau tắt nó đi!
Nhưng không ngờ, thanh âm triền miên trong TV, đột nhiên bị phóng đại.
Mộc Tiểu Đồng cả người choáng váng, cô ấn sai nút mất rồi.
Lăng Việt nhìn hai tròng mắt của cô lập tức khẽ nhếch, Mộc Tiểu Đồng lập tức giải thích, "Anh, anh đừng nghĩ lung tung, lập tức bỏ ngay cái suy nghĩ không nên có này đi!"
Nuốt một ngụm nước bọt, TV lập tức bị tắt.
Vỗ vỗ ngực, lúc này có mới cảm mới có thể chậm rãi thở một hơi. Haiz, cô không nghĩ tới mình sẽ gặp phải loại sự tình này, mà lại... độ khó tư thế cao như thế cũng có thể sao?
Đột nhiên Lăng Việt đứng lên đi tới chỗ cô, Mộc Tiểu Đồng bị khiếp sợ, anh muốn làm gì, tuyệt đối không nên học theo!
Lăng Việt nhìn về phía ánh mắt của cô nổi lên một tầng khát vọng, anh tiến đến ngày càng gần, nhưng bỗng dưng xoay người đi vào phòng tắm bên kia. Rồi mới ầm một tiếng đóng cửa lại, không lâu tiếng nước rơi tí tách trên trong vang ra.
Đây là anh đi hạ nhiệt độ sao?
Nghĩ tới đây, trong đầu nhịn không được hiện hình ảnh lên vừa rồi Lăng Việt..., trong nháy mắt cả gương mặt đều đỏ ửng, trời ạ, tại sao ngay cả chính cô cũng cảm thấy thân thể nóng lên vậy?
"Không được, mình cũng muốn đi tắm một chút."
...
"Mộc tiểu thư, vừa rồi cô cùng Tam thiếu chung đụng không tệ, hẳn là nên tiếp tục như thế, bỏ ra nhiều thời gian một chút giúp Tam thiếu học tập phương diện kia."
Mộc Tiểu Đồng vừa xuống lầu đã nhìn thấy Tần Ngọc một mặt hài lòng nhìn mình, lại còn ân cần giáo dục cô.
"Không phải như bà nghĩ đâu!" Mộc Tiểu Đồng quýnh lên, cô không biết phải nói cái gì mới tốt.
Không muốn chờ Lăng Việt, cô tự mình tới nhà ăn, từng miếng từng miếng được cho lên miệng như để giảm bớt bi phẫn, những người này thật sự khiến người khác lo lắng, họ thế mà kích thích cô.
Mộc Tiểu Đồng cảm giác tương lai của bản thân thật sự rất u ám, đám người này cứ suốt ngày dạy hư anh, vậy mình chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao?
Mộc Tiểu Đồng vừa ăn ăn vừa nghĩ đối sách, cô quyết định phải đi lừa Lăng Việt lần nữa, dù sao anh ta cũng là một tên ngốc, không phải sao? Cho nên đợi chút nữa cô sẽ nói với anh, phim "hành động tình cảm" có hai người kia, ừm... thật ra là họ đang chơi đấu vật, đúng chính là đấu vật.
Cho nên mấy loại vận động nguy hiểm như thế này, anh tuyệt đối không nên học theo.
...
Mãi cho đến ban đêm, Mộc Tiểu Đồng đều không có cơ hội lừa gạt Lăng Việt, bởi vì không biết anh đi làm cái gì, thế mà từ giữa trưa cô đã không thấy bóng người của anh.
Cô nằm yên lặng trên giường, ánh mắt thỉnh thoảng hướng về phía cửa phòng kia.
Sao anh ta vẫn chưa về nhà?
Mộc Tiểu Đồng thậm chí có chút không dám ngủ, cô sợ, sợ anh thật sự học xong mấy trò đấy rồi dùng, vậy cô chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của anh.
Một mực duy trì độ cảnh giác cao, cô nằm trên giường, khép hờ hai mắt dưỡng thần. Dù sao hôm nay cô cũng ngủ đủ rồi, cho nên khi đồng hồ điểm 3 giờ sáng cô vẫn không buồn ngủ.
Điều khiến cô nghi ngờ là Lăng Việt còn chưa trở về.
Rốt cuộc anh đã đi đâu?
Nhưng khi cô vừa muốn rời giường đi hỏi Tần Ngọc thì đột nhiên cô nghe được giá sách bên kia truyền đến thanh âm di chuyển.
Mộc Tiểu Đồng lập tức giật mình, nằm ở trên giường không dám động đậy, đây rốt cuộc là thanh âm gì?
Mộc Tiểu Đồng nghĩ tai mình có thể nghe nhầm, trong lòng khẽ thả lòng một chút, cô cố lắng nghe từng tiếng động nhỏ...
"Lão đại, anh biết rõ từ vụ tai nạn xe lần trước cơ thể của anh vẫn chưa phục hồi, anh làm ơn đừng có tắm nước lạnh lâu như thế có được không."
Lãnh Tiêu bất đắc dĩ oán trách một tiếng, nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Lăng Việt, chậm rãi đi ra từ giá sách trong mật đạo.
Mộc Tiểu Đồng thật vất vả mới bình thường được thì mắt quét hình ảnh kia một chút, lập tức mặt lại đỏ bừng.
Vừa mới rời giường liền kích thích như thế, trái tim của cô có chút không chịu nổi. Mặc kệ, điều khiển ở đâu rồi, cô muốn mù mắt mất thôi!
Cô là một cô gái trong sáng và ngoan ngoãn, từ trước đến giờ chưa bao giờ xem qua loại phim "hành động tình cảm" này, đừng có mà đầu độc cô.
Bàn tay nhỏ nhắn của Mộc Tiểu Đồng run rẩy, ấn loạn trên điều khiển TV, tắt nó đi, phải mau tắt nó đi!
Nhưng không ngờ, thanh âm triền miên trong TV, đột nhiên bị phóng đại.
Mộc Tiểu Đồng cả người choáng váng, cô ấn sai nút mất rồi.
Lăng Việt nhìn hai tròng mắt của cô lập tức khẽ nhếch, Mộc Tiểu Đồng lập tức giải thích, "Anh, anh đừng nghĩ lung tung, lập tức bỏ ngay cái suy nghĩ không nên có này đi!"
Nuốt một ngụm nước bọt, TV lập tức bị tắt.
Vỗ vỗ ngực, lúc này có mới cảm mới có thể chậm rãi thở một hơi. Haiz, cô không nghĩ tới mình sẽ gặp phải loại sự tình này, mà lại... độ khó tư thế cao như thế cũng có thể sao?
Đột nhiên Lăng Việt đứng lên đi tới chỗ cô, Mộc Tiểu Đồng bị khiếp sợ, anh muốn làm gì, tuyệt đối không nên học theo!
Lăng Việt nhìn về phía ánh mắt của cô nổi lên một tầng khát vọng, anh tiến đến ngày càng gần, nhưng bỗng dưng xoay người đi vào phòng tắm bên kia. Rồi mới ầm một tiếng đóng cửa lại, không lâu tiếng nước rơi tí tách trên trong vang ra.
Đây là anh đi hạ nhiệt độ sao?
Nghĩ tới đây, trong đầu nhịn không được hiện hình ảnh lên vừa rồi Lăng Việt..., trong nháy mắt cả gương mặt đều đỏ ửng, trời ạ, tại sao ngay cả chính cô cũng cảm thấy thân thể nóng lên vậy?
"Không được, mình cũng muốn đi tắm một chút."
...
"Mộc tiểu thư, vừa rồi cô cùng Tam thiếu chung đụng không tệ, hẳn là nên tiếp tục như thế, bỏ ra nhiều thời gian một chút giúp Tam thiếu học tập phương diện kia."
Mộc Tiểu Đồng vừa xuống lầu đã nhìn thấy Tần Ngọc một mặt hài lòng nhìn mình, lại còn ân cần giáo dục cô.
"Không phải như bà nghĩ đâu!" Mộc Tiểu Đồng quýnh lên, cô không biết phải nói cái gì mới tốt.
Không muốn chờ Lăng Việt, cô tự mình tới nhà ăn, từng miếng từng miếng được cho lên miệng như để giảm bớt bi phẫn, những người này thật sự khiến người khác lo lắng, họ thế mà kích thích cô.
Mộc Tiểu Đồng cảm giác tương lai của bản thân thật sự rất u ám, đám người này cứ suốt ngày dạy hư anh, vậy mình chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao?
Mộc Tiểu Đồng vừa ăn ăn vừa nghĩ đối sách, cô quyết định phải đi lừa Lăng Việt lần nữa, dù sao anh ta cũng là một tên ngốc, không phải sao? Cho nên đợi chút nữa cô sẽ nói với anh, phim "hành động tình cảm" có hai người kia, ừm... thật ra là họ đang chơi đấu vật, đúng chính là đấu vật.
Cho nên mấy loại vận động nguy hiểm như thế này, anh tuyệt đối không nên học theo.
...
Mãi cho đến ban đêm, Mộc Tiểu Đồng đều không có cơ hội lừa gạt Lăng Việt, bởi vì không biết anh đi làm cái gì, thế mà từ giữa trưa cô đã không thấy bóng người của anh.
Cô nằm yên lặng trên giường, ánh mắt thỉnh thoảng hướng về phía cửa phòng kia.
Sao anh ta vẫn chưa về nhà?
Mộc Tiểu Đồng thậm chí có chút không dám ngủ, cô sợ, sợ anh thật sự học xong mấy trò đấy rồi dùng, vậy cô chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của anh.
Một mực duy trì độ cảnh giác cao, cô nằm trên giường, khép hờ hai mắt dưỡng thần. Dù sao hôm nay cô cũng ngủ đủ rồi, cho nên khi đồng hồ điểm 3 giờ sáng cô vẫn không buồn ngủ.
Điều khiến cô nghi ngờ là Lăng Việt còn chưa trở về.
Rốt cuộc anh đã đi đâu?
Nhưng khi cô vừa muốn rời giường đi hỏi Tần Ngọc thì đột nhiên cô nghe được giá sách bên kia truyền đến thanh âm di chuyển.
Mộc Tiểu Đồng lập tức giật mình, nằm ở trên giường không dám động đậy, đây rốt cuộc là thanh âm gì?
Mộc Tiểu Đồng nghĩ tai mình có thể nghe nhầm, trong lòng khẽ thả lòng một chút, cô cố lắng nghe từng tiếng động nhỏ...
"Lão đại, anh biết rõ từ vụ tai nạn xe lần trước cơ thể của anh vẫn chưa phục hồi, anh làm ơn đừng có tắm nước lạnh lâu như thế có được không."
Lãnh Tiêu bất đắc dĩ oán trách một tiếng, nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Lăng Việt, chậm rãi đi ra từ giá sách trong mật đạo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook