Người nào bước vào cuộc sống của bạn, là do vận mệnh quyết định; ai ở lại trong cuộc đời của bạn, là do chính bạn quyết định.

++++

Đêm!

Trời tối đen như mực bị những tia chớp xuyên qua tạo nên một lỗ hổng sâu thẳm, không dự báo trước, cơn mưa to kéo đến.

"Không thể cho hắn biết sự tồn tại của người phụ nữ đó, cũng không cho phép đứa bé trong bụng cô ta có cơ hội xuất hiện trên thế giới này..." Một giọng nói lạnh lùng quanh quẩn trong cơn mưa xối xả, người nọ lạnh lùng nói tiếp: "Khi hành động, nhớ nghĩ cách bắn thuốc vào trong cơ thể của hắn, nếu sai lầm... Tiểu thư sẽ không vui!"

Nói xong, người nọ không đợi đối phương trả lời, lạnh lùng cúp điện thoại, mắt nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại di động.

Một tia chớp đánh thẳng xuống, màn đêm tối tăm được thắp sáng tạm thời, chiếu rọi đến người đứng ở đầu ngõ.

Người đàn ông cầm một chiếc dù đen thật lớn, mơ hồ có thể nhìn thấy nụ cười vui vẻ kỳ lạ trên khóe miệng của anh ta, tia chớp qua đi, anh ta từ từ ngẩng đầu, nhìn khách sạn Mỹ Luân nằm ở phía trước, nhìn về phía tầng chót... chỗ "Phòng tổng thống".

Đúng lúc này, tầng chót của khách sạn Mỹ Lâm chìm trong bầu không khí bị đè nén.

"Tách ra, rút lui!" Một giọng nói lạnh lùng trầm tĩnh vang lên, người đàn ông đứng trên hành lang rất bình tĩnh, gương mặt đẹp trai hiện lên vẻ âm u lạnh lẽo, con ngươi thâm thúy phóng ra tia sáng sắc bén như chim ưng, sức mạnh tự nhiên của bạo chúa bao bọc xung quanh.

Anh ta lạnh lùng nhìn đến nơi xuất hiện hơi thở nguy hiểm, đôi môi lạnh gợi lên nụ cười châm biếm, vẻ lạnh lùng này khiến người ta xuất hiện cảm giác hít thở không thông.

"Thiếu chủ, trước tiên nên rút lui!" Người cận vệ ghìm súng tỉnh táo nói.

Đáp lại lời nói, người đàn ông nhanh chóng tỉnh táo đi vào phía bên trong hành lành, ven đường...Anh ta bắn vỡ toàn bộ đèn đầu bậc thang, trong nháy mắt, xung quanh chìm vào bóng tối tĩnh lặng, chỉ có tia chớp thỉnh thoảng lóe lên một chút ánh sáng!

Người đàn ông nhanh chóng đi xuống cầu thang, đột nhiên, một tia chớp xé rách màn đêm yên tĩnh.

Ánh sáng khiến mọi thứ ở nơi đó hiện lên rất rõ, anh ta lạnh lùng quay đầu đảo súng, lập tức giết chết một tên sát thủ.

Nhưng ánh sáng đã làm bại lộ vị trí đứng của anh ta, anh ta cảm thấy cổ chân đau đớn, suýt nữa ngã xuống dưới.

Lông mày của người đàn ông chưa từng nhăn lại, dứt khoát xé một góc áo, ra sức băng bó cổ chân vì không muốn vết máu làm bại lộ hành tung của mình...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương