Hào Hoa Phong Nhã!
-
Chương 4
Lý Hạo cùng Trần Quang qua lại mãi đến lớp 12. Vốn là cho rằng có thể vẫn cùng nhau, kết quả tốt nghiệp 12 Trần Quang nói cho Lý Hạo chính mình muốn ra nước ngoài du học.
Lý Hạo rất tức giận, bởi vì Trần Quang nói cho hắn khi mà tất cả mọi chuyện cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
"Được rồi được rồi, ta sau này sẽ thường thường liên lạc với cậu. " Trần Quang an ủi hắn.
"Cậu tại sao đến hiện tại mới nói cho ta?" Lý Hạo chất vấn Trần Quang.
"Vậy ta nếu như sớm nói cho cậu cậu còn để ta đi không?" Trần Quang hỏi ngược lại Lý Hạo. "Ta chỉ là đi học mà thôi, lại không phải không trở lại, đừng nóng giận được không? Sau đó chỉ cần qua 3 năm, ta nhất định bay trở về tìm cậu, có được hay không vậy. "
Cuối cùng Lý Hạo bị Trần Quang lừa gạ bao nhiêu để tiêu hỏa, thế nhưng đến thời điểm lại nghĩ tới sau này chính mình muốn làm hòa thượng, liền lửa giận bỗng chốc mọc lên, liền bị Trần Quang lăn qua lộn lại mạnh mẽ dằn vặt một phen. Dẫn đến Trần Quang đi máy bay thời điểm về thăm hỏi tổ tông Lý Hạo.
Liền như vậy ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều qua hai năm. Lý Hạo mới vừa vào năm 3 đại học, cùng mấy anh em liên hoan, cùng bọn họ nơi đó học về chuyên ngành kỹ thuật.
"Ai ai ai, ta cho các cậu biết, ta gần đây mới vừa học được một loại kỹ năng, bảo đảm các cậu muốn học. " Bạn thân Lý Hạo là Lưu Hướng thần thần bí bí đối với bọn họ nói.
"Kỹ năng gì a, tiểu tử cậu có thể có kỹ năng gì a, còn thần thần bí bí. " Bạn thân Lý Hạo, Trương Giang đả kích.
Lý Hạo cùng với Phương Dương yên lặng uống rượu, cũng không phản ứng tên Lưu Hướng kia.
"Ai ai ai, các cậu xảy ra chuyện gì. Ta thực sự nói thật!" Lưu hướng cuống lên, "Ta có thể thông qua máy tính của mình thao tác đem máy tính người khác mở lên!"
Nghe đến nơi này, Lý Hạo mới đặt chén rượu xuống. Mắt Trương Giang cũng sáng lên, đến gần phía Lưu Hướng ngồi.
"Cái gì cái gì, ý tứ gì a?" Trần Giang vội vàng hỏi.
"Hừ, chính là ý trên mặt chữ. " Lưu Hướng ngạo kiều lên.
"Mau mau nói!" Lý Hạo đá Lưu Hướng một cước.
"Ai ai ai, đừng nhúc nhích, ta nói ta nói, còn chưa xong mà. " Lưu Hướng mau mau thu hồi ngạo kiều. "Chính là dùng máy tính chính mình, thông qua con trojan 2, sau đó kết nối với địa chỉ IP đối phương, là có thể làm bất cứ chuyện gì trên máy tính đối phương. "
2 Trojan horse, tiếng Anh của Ngựa Troia, là một loại phần mềm ác tính. Không giống như virus, nó không có chức năng tự sao chép nhưng lại có chức năng hủy hoại tương tự virus. Trong truyện để là 木马 (ngựa gỗ)
"Trojan, cái gì Trojan?" Trương Giang lại lập tức hỏi.
"Phần mềm Trojan này ta mua với giá cao đó. " Lưu Hướng không nhịn được lại vểnh đuôi lên.
"Máy tính nước ngoài cũng có thể không?" Lý Hạo hỏi.
"Cái này... có thể chứ. Ta cũng không rõ ràng lắm, có điều nếu như biết địa chỉ IP là có thể. " Lưu Hướng gãi gãi đầu của mình.
"Cậu đêm nay đem cái này đưa cho ta. " Lý Hạo phân phó nói.
"Ai, được được. Ta để trong USB ở trên người đây, nếu không thì trực tiếp cho cậu luôn. " Lưu Hướng mau mau chân chó dâng lên đồ vật chính mình mua với giá cao có được.
"Ai, đại thiếu. Nhớ tới cho ta một phần a. " Trương Giang tha thiết mong chờ nhìn.
"Cũng cho ta một phần. " người luôn luôn trầm mặc ít lời như Phương Dương cũng phải mở miệng.
"Ừ, vậy cứ như thế. Ta đi về trước. " Lý Hạo cầm lấy USB đứng lên, trực tiếp rời phòng khách.
Lý Hạo rất tức giận, bởi vì Trần Quang nói cho hắn khi mà tất cả mọi chuyện cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
"Được rồi được rồi, ta sau này sẽ thường thường liên lạc với cậu. " Trần Quang an ủi hắn.
"Cậu tại sao đến hiện tại mới nói cho ta?" Lý Hạo chất vấn Trần Quang.
"Vậy ta nếu như sớm nói cho cậu cậu còn để ta đi không?" Trần Quang hỏi ngược lại Lý Hạo. "Ta chỉ là đi học mà thôi, lại không phải không trở lại, đừng nóng giận được không? Sau đó chỉ cần qua 3 năm, ta nhất định bay trở về tìm cậu, có được hay không vậy. "
Cuối cùng Lý Hạo bị Trần Quang lừa gạ bao nhiêu để tiêu hỏa, thế nhưng đến thời điểm lại nghĩ tới sau này chính mình muốn làm hòa thượng, liền lửa giận bỗng chốc mọc lên, liền bị Trần Quang lăn qua lộn lại mạnh mẽ dằn vặt một phen. Dẫn đến Trần Quang đi máy bay thời điểm về thăm hỏi tổ tông Lý Hạo.
Liền như vậy ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều qua hai năm. Lý Hạo mới vừa vào năm 3 đại học, cùng mấy anh em liên hoan, cùng bọn họ nơi đó học về chuyên ngành kỹ thuật.
"Ai ai ai, ta cho các cậu biết, ta gần đây mới vừa học được một loại kỹ năng, bảo đảm các cậu muốn học. " Bạn thân Lý Hạo là Lưu Hướng thần thần bí bí đối với bọn họ nói.
"Kỹ năng gì a, tiểu tử cậu có thể có kỹ năng gì a, còn thần thần bí bí. " Bạn thân Lý Hạo, Trương Giang đả kích.
Lý Hạo cùng với Phương Dương yên lặng uống rượu, cũng không phản ứng tên Lưu Hướng kia.
"Ai ai ai, các cậu xảy ra chuyện gì. Ta thực sự nói thật!" Lưu hướng cuống lên, "Ta có thể thông qua máy tính của mình thao tác đem máy tính người khác mở lên!"
Nghe đến nơi này, Lý Hạo mới đặt chén rượu xuống. Mắt Trương Giang cũng sáng lên, đến gần phía Lưu Hướng ngồi.
"Cái gì cái gì, ý tứ gì a?" Trần Giang vội vàng hỏi.
"Hừ, chính là ý trên mặt chữ. " Lưu Hướng ngạo kiều lên.
"Mau mau nói!" Lý Hạo đá Lưu Hướng một cước.
"Ai ai ai, đừng nhúc nhích, ta nói ta nói, còn chưa xong mà. " Lưu Hướng mau mau thu hồi ngạo kiều. "Chính là dùng máy tính chính mình, thông qua con trojan 2, sau đó kết nối với địa chỉ IP đối phương, là có thể làm bất cứ chuyện gì trên máy tính đối phương. "
2 Trojan horse, tiếng Anh của Ngựa Troia, là một loại phần mềm ác tính. Không giống như virus, nó không có chức năng tự sao chép nhưng lại có chức năng hủy hoại tương tự virus. Trong truyện để là 木马 (ngựa gỗ)
"Trojan, cái gì Trojan?" Trương Giang lại lập tức hỏi.
"Phần mềm Trojan này ta mua với giá cao đó. " Lưu Hướng không nhịn được lại vểnh đuôi lên.
"Máy tính nước ngoài cũng có thể không?" Lý Hạo hỏi.
"Cái này... có thể chứ. Ta cũng không rõ ràng lắm, có điều nếu như biết địa chỉ IP là có thể. " Lưu Hướng gãi gãi đầu của mình.
"Cậu đêm nay đem cái này đưa cho ta. " Lý Hạo phân phó nói.
"Ai, được được. Ta để trong USB ở trên người đây, nếu không thì trực tiếp cho cậu luôn. " Lưu Hướng mau mau chân chó dâng lên đồ vật chính mình mua với giá cao có được.
"Ai, đại thiếu. Nhớ tới cho ta một phần a. " Trương Giang tha thiết mong chờ nhìn.
"Cũng cho ta một phần. " người luôn luôn trầm mặc ít lời như Phương Dương cũng phải mở miệng.
"Ừ, vậy cứ như thế. Ta đi về trước. " Lý Hạo cầm lấy USB đứng lên, trực tiếp rời phòng khách.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook