Hành Trình Yêu Vợ
-
3: Không Phải Tự Tìm Chết Sao
Đến khoảng 11h trưa Mộ Tước Vũ mới về đến nhà, vừa bước chân vào nhà bà liền nhìn thấy con gái mình đang ngồi vắt chân lên bàn một tay chơi game tay còn lại vuốt ve Tiểu Bạch.Nói thật hình tượng hiện tại của cô đến ngay cả người mẹ luôn yêu thương nuông chiều cô như Mộ Tước Vũ cũng nhìn không nổi.Ừm, có chút giống chị hai xã hội đen.Bà tới gần cởi áo khoác ngoài ra rồi hôn lên trán cô một cái dịu dàng gọi "Bảo Bảo".Có lẽ thân thể này đã sớm quen rồi nên không có phản ứng gì, Bạch Phong nhếch môi cười lại.Mộ Tước Vũ liếc mắt thấy con gái đang chơi game hơn nữa còn vô cùng thành thạo thì không khỏi có chút nghi hoặc, nhưng nghĩ đến con gái còn chưa ăn cơm thì nhanh chóng xuống rửa tay rồi bắt đầu nấu bữa trưa.Tiểu Bạch thấy bà đi vào bếp thì cũng theo sau mà đi vào ý muốn phụ giúp.Mộ Tước Vũ bị cậu nhóc chọc cho vui vẻ, liền lấy trong tủ lạnh một hộp bánh cúi xuống xoa đầu cậu nhóc:"Tiểu Bạch mau mang cái này ra cho Bảo Bảo an lót dạ trước, bữa trưa sẽ xong ngay thôi."Tiểu Bạch nghe được mệnh lệnh liền ngậm hộp bánh trong miệng chạy tới chỗ Bạch Phong đang ngồi.Cố liếc hộp bánh cầm lấy để lên bàn nhưng cũng không có ý định bóc ra.Trước khi ăn cơm ăn đồ ngọt làm gì chứ.Lát sau, Mộ Tước Vũ đặt xong đồ ăn lên bàn mới gọi Bạch Phong vào.Mộ Tước Vũ vừa ăn cơm lại như muốn nói gì đó nhưng không biết phải mở lời như thế nào thì Bạch Phong ngẩng đầu lên trực tiếp hỏi:"Mẹ có chuyện gì sao ạ?"Mộ Tước Vũ ậm ờ rồi do dự nói:"Hôm nay Đường Tổng cũng chính là Đường Khiêm Dạ tới Mộ Thị."Đường Khiêm Dạ?Chẳng phải là người mà thân thể này thích à?Bạch Phong nhíu mày, dò hỏi:"Anh ta tới Mộ Thị làm gì, gây rắc rối à?"Mộ Tước Vũ thở ra một hơi giải thích:"Không phải, vị Đường Tổng này tới là để mời con tới Đường Thị tham gia khóa đào tạo thiên tài công nghệ."Bạch Phong cười khẩy một cái:"Vậy mẹ đồng ý chưa?"Mộ Tước Vũ:"Chưa, mẹ theo quyết định của con."Bạch Phong nhướm mày đẹp:"Chẳng phải hồi trước luôn tránh con như tránh tà sao, tự nhiên mời con tới đó nếu không phải có biện pháp đối phó với con thì chẳng phải là tự tìm chết sao? anh ta lại không phải tên cuồng tự ngược, ai biết tới đó lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì."Mộ Tước Vũ nhếch môi tiếp lời:"Cho nên ý con là từ chối?"Bạch Phong gật đầu kiên định.Mộ Tước Vũ thấy cô gật đầu liền đập tay xuống bàn đứng dậy nói:"Tốt, như vậy mới là con gái của mẹ chứ, quả nhiên không uổng công mẹ yêu thương con."_____________________Hôm sau, Bạch Phong dậy sớm vscn rồi xuống nhà thì thấy Mộ Tước Vũ đang vui vẻ nấu bữa sáng.
Cô là gần quăng cặp sách xang một bên rồi đi vào bếp.-"Chào buổi sáng, mẹ."-"Bảo Bảo dậy rồi sao? đợi một lát, sắp xong rồi."Bạch Phong không khỏi cảm thán, cảm thấy mình thực sự rất may mắn nên mới xuyên vào thân thể này.
Đầu là lần đầu tiên cô được quan tâm chăm sóc bởi bàn tay và sự yêu thương của một người mẹ.Vừa ăn sáng xong, trước khi đi Mộ Tước Vũ còn không quên hôn tạm biệt cô.Tiểu Bạch thì quấn quýt bên chân tiễn cô ra cửa rồi mới lưu luyến vào nhà.Trường Hoa Đại, đây là ngôi trường tốt nhất của Lâm Thành.
Tất nhiên vào được đây cũng không hẳn là dựa vào thành tích.
Nguyên chủ cũng vậy, cô ấy vào là dựa vào gia thế nên các thầy cô hoàn toàn không quan tâm.Bạch Phong phóng moto tới trường, chiếc moto phân khối lớn còn là phiên bản giới hạn nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi học sinh xung quanh.Bạch Phong không để tâm tới những ánh mắt dính lên người mình cầm lấy áo khoác vắt trên đầu xe rồi đi vào lớp.Khi cô đi khuất đám học sinh xung quanh hoàn hồn.-"Người lúc nãy là ai vậy?"-"Mẹ nó, con moto này ít nhất cũng trên 50 triệu đấy."-"Hôm trước nghe người ta nói có người mua chiếc xe này với giá hơn 100 triệu để tặng con gái yêu của mình, chẳng lẽ là người hồi nãy à?"-"Người lúc nãy có chút giống với Mộ Phong thì phải."-"Mộ Phong là con trai mà."-"Cậu không xem chuyện hot trên diễn đàn à, Mộ Phong là nữ giả nam đấy."-"Mọi người không cảm thấy Mộ Phong mặc đồ con gái thực sự là đại mỹ nhân à?"-"Đúng đúng, lúc nãy khi đi qua mình còn có khí chất khiến người khác ngột thở luôn."Đủ mọi loại lời bàn tán nhưng chính chủ lúc này còn đang bận tìm lớp nên hoàn toàn không biết chuyện gì.Vài phút sau hình ảnh Bạch Phong xuất hiện với chiếc moto phân khối lớn liền treo chữ hot trên diễn đàn trường.Bạch Phong cuối cùng cũng tìm được cái lớp mà nguyên chủ học.Vì dùng mối quan hệ lại thêm thành tích không tốt nên cô bị quẳng vào lớp sếp hạng bét nhẹt của khối.Bạch Phong mang theo khí lạnh buốt bước vào lớp, học sinh trong lớp đều quay ra nhìn cô.Nguyên chủ bị lộ chuyện nữ giả nam nhưng từ lần đó liền không xuất hiện ở trường nữa học sinh trong trường cũng đều cho rằng cô bị đuổi đi cùng mẹ cắt đứt kinh tế không có khả năng tiếp tục học nữa nên cũng kệ.Tuy vậy nhưng Bạch Phong vừa nhìn bộ đồng phục dành cho nữ liền thấy chán ghét nên quyết định cứ mặc bộ dành cho nam luôn, hơn nữa bộ này lại rất thuận tiện cho việc đi lại ( Đánh Nhau ).Bạch Phong dựa theo kí ức của nguyên chủ mà tìm được chỗ ngồi.Vừa đặt cặp sách xuống iền gục mặt ngủ.Đám học sinh xung quanh trợn mắt há mồm.Mỹ nhân này cư nhiên lại là ...!là cái tên gay kia sao?Đám học sinh xung quanh thực sự không tin vào mắt mình, bọn họ vạn vạn không ngờ rằng một tên gay lọ tiếng khi mặc đồ nữ lại đẹp tới vậy.Ơ mà cũng không đúng, cậu ta vốn dĩ là nữ mà.Cứ như vậy, Bạch Phong ngủ liền một giấc tới khi vào tiết.Dáng vẻ mơ hồ còn chưa tỉnh ngủ của cô thực sự có mị lực đến mức đám con gái trong lớp nhìn thấy còn đỏ mặt chứ chẳng nói gì đến đám con trai.Đặc biệt tên ngồi cạnh.Bạch Phong ngồi lục kí ức một liền biết, người này là Nhậm Dương, vì chơi bóng rổ nên có chiều cao lí tưởng, mặt còn có chút đẹp trai nên là hotboy trong lớp.Ừm, trước kia nguyên chủ từng tỏ tình với hắn nhưng bị hắn chế giễu trước bao người.Nghĩ đến đây, ánh mắt Bạch Phong nhìn hắn lạnh đi 6 phần khiến hắn run cầm cập.Vì bận họp nên mãi một lúc sau giáo viên mới đi vào.Tiết đầu là tiết anh, nhưng vì bài trôi qua khá nhanh nên trong thời gian này cô giáo liền hỏi một câu.Ừm, mẫu người lí tưởng của em là gì?Hỏi quanh lớp một lúc, người nào người nấy chỉ miễn cưỡng nói được vài chữ đơn giản, giáo viên thở dài rồi dừng lại ánh mắt trên người cô.Người này là ...!Mộ Phong.Giáo viên không nói hai lời liền gọi cô còn đang bận ghi chép gì đó.Cả lớp im lặng như đang muốn xem trò cười của cô, có người thậm chí còn lấy điện thoại ra quay lại.Bạch Phong vẫn lạnh nhạt ngồi im trên ghế đưa mắt nhìn quanh lớp, mắt cô đưa tới đâu đám người ở đó liền rụt đầu lại.Ánh mắt cô không chỉ có sự lạnh nhạt mà còn có sự chế giễu mỉa mai không che giấu, nhưng điều kì lạ là bọn họ lại không dám phản bác.Cô cười khẩy một cái rồi mới lên tiếng.-"There are not many people in this world that like .(trên đời này người em thích không nhiều)the important thing for me is to love me wholehertedly.(điều quan trọng đối với em là một lòng một dạ yêu em)But also another important thing is their stance,(nhưng vẫn còn một điều quan trọng nữa là lập trường của mình)if ...!they cant keep their promise,(nếu ...!họ không thể giứ lời hứa thì buông tha thôi)then let go, holding back wont have any good results,(níu giữ lại cũng chẳng có kết quả tốt đẹp gì, chẳng qua chỉ là khóc một lần mà thôi)just crying once.(buồn một lần)It better to be sad once, To let go once than to destroy your future(buông tha một lần còn hơn là hủy hoại tương lai của mình)..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook