Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
Chapter 37: Thân Ngoại chi Tiên

Hồ Trung Thủ Ký như cuốn nhật ký, ghi lại những cảm nhận và khát khao cũng như hoài bão của người qua đường Giáp, nhưng cũng không thiếu những đoạn cung cấp kiến thức tu luyện.

Ví dụ, người qua đường Giáp đã gián tiếp giới thiệu phương pháp tu luyện của Hồ Trung Tiên. Suốt cuộc đời, họ sẽ tạo ra đủ loại bình, lọ, bầu, vại, vạc, v.v. để nâng cao tu vi. Bình càng lớn, tu vi càng cao.

"Rõ ràng đây là một môn phái chuyên đào tạo thợ thủ công." Lâm Xung đọc đến đây thì hứng thú nhổm dậy.

Người qua đường Giáp cũng miêu tả trong từng câu từng chữ rằng hai mươi tư Tiên Tông có sở trường khác nhau. Khi còn là người phàm, ông không bao giờ nghĩ những việc như "thay đổi triều đại", "thủy lợi nông nghiệp", "cúng tế trời đất", "chuyện nam nữ", "hương vị thức ăn" đều là một loại phương pháp tu luyện.

Người qua đường Giáp cũng để lại cảm thán: "Chuyện tiên gia bao gồm mọi thứ trên đời."

Nhưng theo quan điểm của Lâm Xung, nếu nói mọi thứ trên đời đều có thể tu luyện thành tiên, thì không bằng nói mọi thứ trên đời đều chứa Linh cơ, có người đã nghĩ cách lấy được Linh cơ trong đó, mở ra con đường tu luyện thành tiên.

Hồ Trung Thủ Ký do người qua đường Giáp viết trong mười năm, Lâm Xung đọc lướt qua mất nửa ngày, đọc kỹ mất nửa tháng, sau đó mỗi lần đọc lại đều có cảm nhận mới.

Người qua đường giáp không hổ là thư sinh đã đỗ tiến sĩ, văn phong, cốt truyện hấp dẫn, đọc từng chữ từng câu đều thấy "hay".

Lâm Xung thích nhất là câu chuyện về một "Thân Ngoại chi Tiên" mà người qua đường Giáp và sư phụ từng gặp.

Thân Ngoại chi Tiên cũng là một trong hai mươi tư Tiên Tông.

Phương pháp tu luyện của họ là hóa thân bên ngoài, mỗi lần trải qua một phen lịch kiếp ở nhân gian, có thể hóa ra một phân thân, còn bản thân thì mất đi cảm xúc liên quan đến đoạn trải nghiệm này, chỉ còn lại ký ức.

Theo người qua đường Giáp miêu tả, vị Thân Ngoại chi Tiên họ gặp này, họ Ngũ tên Phúc, đã sống bao lâu, chính Ngũ Phúc cũng không rõ.

Ngũ Phúc kể, ký ức xa xưa nhất của ông ta có thể truy nguyên đến cuộc chiến tranh giành đất đai giữa Viêm Đế và Hoàng Đế, ông ta từng đánh xe cho Hoàng Đế, khi ấy Yêu Thánh trải rộng khắp thiên hạ, Tiên Thần vô số, chém giết đến mức máu chảy thành sông, trên trời, dưới đất, đâu đâu cũng là chiến loạn.

Sư phụ dẫn theo người qua đường Giáp ở trong nhà của Thân Ngoại chi Tiên tròn một năm, để tăng thêm kiến ​​thức, người qua đường Giáp đã nghe vô số câu chuyện kỳ ​​diệu ông ta kể, hiểu biết về thế giới này sâu sắc hơn.

Một năm sau, khi rời khỏi nơi ở của Thân Ngoại chi Tiên, sư phụ mới nói với người qua đường Giáp rằng, trong trang viên bọn họ đã ở, bốn đời nhà Ngũ Phúc bao gồm, ông bà, cha mẹ, vợ, con, cùng với người hầu, thị nữ, đầu bếp, người làm vườn, người đánh xe, v.v. hơn trăm nhân mạng, tất cả đều là do chính Thân Ngoại chi Tiên phân thân thành.

Lúc đó, người qua đường Giáp kinh hãi đến mức không nói nên lời, trong sách liên tục dùng ba chữ "không thể tưởng tượng" để bày tỏ sự kinh ngạc trong lòng ông.

Tự cưới mình, tự sinh ra mình, thành tựu vĩ đại này còn lợi hại hơn cả giun đất lưỡng tính, chẳng phải tương đương với tự thụ tinh sao, nếu cho Thân Ngoại chi Tiên đủ thời gian, liệu có thể tạo ra cả một thế giới không?

Ngoài hơn trăm người trong trang viên, sư phụ còn nói với người qua đường Giáp, trên đời này, không có ai biết Thân Ngoại chi Tiên còn bao nhiêu hóa thân nữa, tuy danh tiếng bọn họ không lớn, nhưng lại là một trong những Tổ tông của Tiên Nhân, là tồn tại không được phép chọc vào trong số hai mươi tư Tiên Tông.

Lâm Xung hoàn toàn bị thu hút bởi khả năng tự sinh sản của Thân Ngoại chi Tiên, nếu nói hiện tại hắn muốn thành tựu nào nhất, có lẽ chính là loại năng lực hóa thân này, nhưng đáng tiếc là Thân Ngoại Tiên Tông, từ mấy nghìn năm nay, chỉ có một người thừa kế, chính là Ngũ Phúc.

Mà Ngũ Phúc kia, hẳn là Tiên Nhân khó giết nhất trên đời, bởi vì chỉ cần còn một phân thân tồn tại, ông ta sẽ gần như bất tử.

Muốn đoạt lấy truyền thừa của ông ta, hoàn toàn là mơ tưởng.

Đây quả thực là trải qua mọi chuyện trên đời mà bản thân không dính một hạt bụi, hoàn toàn phù hợp với lý tưởng nhân sinh "quan sát thế giới làm khán giả" của Lâm Xung.

Mà trong miêu tả của người qua đường Giáp, Lâm Xung cũng có thể hiểu được tại sao cảnh giới tu luyện của ông lại tiến bộ hơi chậm, chỉ gặp một người bạn cũ trò chuyện, đã mất một năm, người qua đường Giáp tu luyện mười năm, còn không đủ để ông gặp mười người bạn cũ của sư phụ.

Sư phụ giảng cho người qua đường Giáp, pháp môn thu liễm Linh cơ của Ngũ Phúc là: Bút tái Đan Thanh.

Pháp môn của Thân Ngoại chi Tiên hẳn là Bút tái Đan Thanh, cho nên sư phụ suy đoán những sử quan nổi tiếng trong lịch sử, như Tề Thái Sử, Ban Cố, Tư Mã Thiên, v.v., đều có thể là hóa thân của Ngũ Phúc.

Tất nhiên pháp môn tu luyện của một Tiên Tông, là cơ mật cao nhất, sư phụ cũng chỉ suy đoán mà thôi.

Quay lại xem pháp môn tu luyện của người qua đường Giáp.

Hồ Trung Thủ Ký không nói kỹ, là cơ mật cao nhất mà, nhưng dù sao cũng có miêu tả qua, Lâm Xung đã tổng kết được một điểm.

Người qua đường Giáp nói ông đi theo sư phụ du ngoạn thiên hạ, đến nơi nào thì bày một sạp thủ công, bán kẹo hồ lô, làm đèn lồng hồ lô, chế tác bóng da rối, theo số lần mở sạp thì tay càng ngày càng tinh xảo.

Kẹo hồ lô của ông có thể nặn thành phượng hoàng, đèn lồng hồ lô giấu chim muông thú bay nhảy, múa rối thì ngày càng có quy mô như vở kịch lớn.

Lâm Xung lần đầu tiên đọc, còn cảm thấy có thể hai người này thiếu tiền lộ phí, mãi nghệ kiếm tiền.

Nhưng sau khi đọc lại, phát hiện người qua đường Giáp khi kể lại những nghề thủ công này, luôn phấn khích miêu tả "người xem ngày càng đông gần nghìn người", "lời khen không dứt bên tai", sau đó "tu vi có chỗ tiến bộ".

Kết hợp với cái gọi là pháp môn tu luyện "thu liễm Linh cơ", Lâm Xung suy đoán chẳng lẽ phương pháp tu luyện của Hồ Trung Tiên, chính là hành tẩu giang hồ làm nghề thủ công, bày sạp thu thập lời khen của bách tính để tăng Linh cơ, sau đó tu vi liền tăng?

Lại cảm thán một lần nữa, trách không được tu vi của người qua đường Giáp tăng chậm, rõ ràng là một nghề sinh hoạt, sao phải đi trừ yêu, đó là việc của nghề chiến đấu.

Nghề chiến đấu hẳn là như Vạn Pháp Tiên Tông, ngồi thiền tu luyện, thông qua chiến đấu tăng tu vi.

Lý do đọc lại Hồ Trung Thủ Ký, là bởi vì Lâm Xung muốn nâng cao tay nghề điêu khắc chế tạo của bản thân, nhưng dạo gần đây, mỗi khi hắn làn gì cũng đều trắc trở, không được thông thuận. Lúc này đột nhiên nhớ ra, trong thủ ký của người qua đường Giáp có từng nói, ông có thể khắc sơn hà xã tắc lên một hạt gạo, đây là thành quả tu luyện cực khổ của người qua đường Giáp.

Hiện tại nguyên liệu Lâm Xung không thiếu, chỉ có tay nghề không đủ, cho dù là chế tạo chip, hay chế tạo các loại linh kiện công nghiệp, đều yêu cầu thợ thủ công có tay nghề khéo léo.

Lâm Xung lại nghĩ, liệu hắn có thể tu luyện kỹ xảo khắc sơn hà xã tắc lên hạt gạo của Hồ Trung Tiên không?

Hắn trải qua một phen nghiên cứu, tổng kết ra hai điểm mấu chốt trong kỹ xảo tu luyện của Hồ Trung Tiên: Một là phải làm nghề thủ công trước mặt mọi người, hai là phải nhận được lời khen ngợi.

Mà cả Hồ Trung Thủ Ký cũng không nhắc đến, trước khi họ bán nghệ bày sạp, còn phải niệm khẩu quyết tu luyện tâm pháp gì đó, dường như Linh cơ đến từ dị giới, đâu đâu cũng có, chỉ cần thông qua phương pháp đặc biệt là có thể thu thập được.

"Đi đâu tìm nhiều khán giả xem mình điêu khắc đây… mấy người ở Hứa gia thôn là con người gần gũi nhất với mình ở dị giới, bảo bọn họ kéo hơn ba nghìn người lên Côn Luân Thần Sơn xem mình múa may cũng không thực tế… Có ai rảnh rỗi đến mức đi xem mấy cái trò điêu khắc chán ngắt chứ… Ừm?"

Lâm Xung đột nhin nghĩ đến, có một nghề nghiệp ở thế giới thực, có thể đáp ứng được điểm mấu chốt trong phương pháp tu luyện của Hồ Trung Tiên thuật.

Đó chính là: Livestream.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương