Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
-
Chapter 29: Bảng câu hỏi điều tra yêu quái
Vừa mới tỉnh dậy, đại bàng đã kêu lên một tiếng thảm thiết, cố gắng xoay người.
Lâm Xung không nói hai lời, bật công tắc súng điện.
Rắc rắc!
Rắn đỏ lớn cách đó không xa lắc lắc đầu.
Đại bàng thì mắt trợn trắng, cơ thể to lớn trụi lông giật giật.
Năm giây sau.
Lâm Xung ngừng giật điện.
"Đừng cử động, cử động là ta giật điện đấy." Lâm Xung nói với đại bàng.
"Ngươi... là ai... ta là Tuần Thiên Hữu Sứ dưới trướng Đại Bàng Vương... ngươi dám... đợi ta..." Mỏ chim của đại bàng phát ra âm thanh khàn khàn.
"Ta là ai, không liên quan đến ngươi, cũng không quan tâm ngươi trước đây là thân phận gì, bây giờ ngươi là tù nhân của ta, hỏi gì thì trả lời, sẽ đỡ phải chịu tra tấn, nghe chưa?" Lâm Xung hỏi nó.
"Hừ..." Đại bàng ngoảnh mỏ chim sang chỗ khác, không muốn để ý đến Lâm Xung.
Lâm Xung không nói hai lời, nhấn súng điện dí nó.
Cứ như vậy qua hai ba lần.
Đại bàng bắt đầu cầu xin tha thứ: "Thượng, thượng tiên ta phục rồi, xin, xin hãy dẹp sấm sét đi..."
Ngoan ngoãn từ đầu có phải nhanh không, mẹ nó lãng phí biết bao tiền điện của bố.
Lâm Xung lấy ra bảng câu hỏi điều tra đã chuẩn bị từ trước.
"Ngươi tên gì?"
"Ta tên Ưng Cửu Tiêu."
"Ngươi thuộc tổ chức nào?"
"Tổ chức là gì? À... ta là Tuần Thiên Hữu Sứ dưới trướng Đại Bàng Vương ở Hổ Đà Sơn."
"Tổ chức của các ngươi có bao nhiêu yêu quái?"
"Yêu quái nhỏ vài trăm, yêu quái lớn vài chục."
"Trư yêu có quan hệ gì với ngươi?"
"Hắn là Cự Đồn Tướng Quân, ta là Tuần Thiên Hữu Sứ, chúng ta đều thuộc quyền quản lý của Đại Bàng Vương."
"Đại Bàng Vương là yêu quái gì? Cấp bậc như thế nào?"
"Chân thân của Đại Bàng Vương là Ngân Sí Đại Bàng, thân hình như núi, cánh có thể vỗ nước ngàn dặm, bất kể ngươi là tiểu tiên nhà ai, tốt nhất nên thả ta ra, nếu không... Ai ai ai ai!"
"Hỏi gì thì trả lời, không thì ta sẽ giật điện ngươi, nghe rõ chưa?!"
Đại bàng đã sắp thành chim cút nướng đến nơi, không dám không gật đầu.
Qua một hồi thẩm vấn, Lâm Xung biết được một số tin tức về Đại Bàng Vương.
Hổ Đà Sơn cách nơi này vài trăm dặm, đối với những yêu quái có cánh mà nói thì đây là khoảng cách rất gần, vì vậy khi phát hiện ra tinh hồn của trư yêu phát ra tiếng kêu tuyệt mệnh, đại bàng đã nhận lệnh của Đại Bàng Vương đến xem xét.
Chết tiệt... nếu đại bàng không về kịp, e rằng Đại Bàng Vương sẽ đích thân đến.
Về việc Đại Bàng Vương là cấp bậc gì, đại bàng nói Đại Bàng Vương chính là Đại Bàng Vương thôi.
Lâm Xung tưởng nó cố tình giấu giếm, đã giật điện nó vài lần, mới hiểu cái chữ 'Vương' kia cũng là một cấp bậc của yêu quái.
Tiểu yêu là yêu quái chưa hóa hình, không thể biến thành người, đại yêu là yêu quái đã sinh ra Yêu đan, hóa thành người, Vương chính là cao hơn một bậc, có thể chiếm núi làm vua, yêu quái cấp Vương đều có phạm vi thế lực, tôn trọng lẫn nhau.
Cao hơn nữa, chính là Yêu Tộc Đại Thánh, thống lĩnh chư vương, sau đó còn có phong hào Đại Thánh trong truyền thuyết, được thiên đình ban chiếu, trở thành Thiên Đình Chính Thần.
Sự phân chia cấp bậc này vô cùng đơn giản, trực tiếp, thô bạo.
Yêu quái cấp Vương, mạnh đến mức nào?
Lâm Xung lại hỏi nếu đại bàng không về kịp, Đại Bàng Vương khoảng bao lâu nữa sẽ đến.
Đại bàng trợn mắt trả lời: Trong chốc lát.
Điện giật nó hẳn mấy phát, mày bớt doạ người, nói năng tử tế cho bố.
Đại bàng trợn trắng mắt nói lại: Nhiều nhất là hai ba ngày.
Điện lại giật thêm mấy phát. Nghe là biết ba xạo.
Đại bàng khóc lóc trả lời: Đại Bàng Vương đi tham gia Vạn Yêu Đại Hội, e rằng ba hai tháng nữa mới về được.
Lúc này nghe mới giống nói thật đây.
Vậy Vạn Yêu Đại Hội là gì?
Đại bàng trả lời, một năm rưỡi trước, thiên địa sinh ra dị biến, con đường nối với tiên giới đứt đoạn. Trước đó, trong yêu quái có chín mươi chín vị Đại Thánh được thiên đình ban chiếu, đồng thời lên thiên đình, từ đó về sau bặt vô âm tín.
Theo điều tra, địa tiên tổ đình Ngũ Trang Quan đã thành một vùng đất trắng, tất cả tiên nhân đã từng phụng chiếu chỉ lên thiên đình đều không bao giờ quay lại.
Vạn Yêu Đại Hội chính là để bàn bạc việc này.
"Bàn bạc cái gì?" Lâm Xung tưởng Vạn Yêu Đại Hội là để bàn bạc cách tìm lại chín mươi chín vị Đại Thánh phong hiệu kia.
Kết quả câu trả lời của đại bàng là: "Bàn bạc việc phân chia lại địa bàn Huyết Thực Chi Địa."
Huyết Thực ở đây chính là máu thịt.
Không phải lợn dê bò chó.
Mà là con người.
Vạn Yêu Đại Hội là để bàn bạc cách phân chia lại phạm vi thế lực, để cho tất cả yêu quái lớn nhỏ đều có thể ăn thịt người một cách vui vẻ, ăn một cách thoải mái.
Yêu quái trước đây bị thiên đình áp chế, chỉ sau một năm rưỡi khi con đường nối liên tiên giới đứt đoạn, đã nhịn không được muốn xoay chuyển càn khôn, mang tất cả con người ném lên bàn tiệc, ăn uống no say.
Lâm Xung nghe mà nhíu mày, đây là khởi đầu cho yêu ma hoành hành, sinh linh đồ thán, Hứa Gia thôn dưới chân núi chính là minh chứng, nhưng hắn cũng không thể làm gì được.
Thứ nhất hắn không có lòng từ bi bác ái đến mức muốn cứu vớt thế giới, thứ hai hắn bị rắn đỏ lớn cầm chân ở đây, cũng không thể giúp được gì.
"Tại sao nó cắn ngươi một cái, ngươi liền trông như sắp chết vậy?" Lâm Xung lại hỏi đại bàng, con hàng kia dù sao cũng chưa hoá hình được, có thể tính là tiểu yêu.
Lâm Xung chỉ về phía bên kia, rắn đỏ lớn như có cảm ứng mà nhìn sang, đại bàng cũng xoay đầu chim nhìn rắn đỏ lớn.
Rắn đỏ lớn lạnh lùng thè lưỡi.
Đại bàng lập tức run lên, giọng nói vô cùng sợ hãi: "Nó, nó mang kịch độc Đào Mã Thung, thiên hạ không gì không khắc được!"
Đào Mã Thung??
Lâm Xung nghe thấy cái tên này rất quen, trước tiên ghi nhớ lại, sau sẽ tra cứu.
"Vậy ngươi cảm thấy nó là giống loài gì? Rõ ràng chỉ là một yêu quái nhỏ, nhưng lại có thể khắc chế yêu quái lớn như ngươi, hẳn là rất lợi hại?" Lâm Xung muốn hiểu rõ hơn về rắn đỏ lớn.
"Cái này, cái này ta làm sao biết được, ta chỉ thấy trên người nó có vảy rồng, hẳn là Long chủng, nhưng Long chủng cũng chia làm Tứ Hải Long, Thiên Đình Long, Phật Môn Long rất nhiều loại, ta không nhận ra." Giọng điệu của đại bàng vô cùng thành khẩn, sợ Lâm Xung giật điện mình.
"Cũng đúng, vậy tiếp theo chúng ta hãy tiến hành điều tra liên quan đến nghề nghiệp." Lâm Xung nhìn vào bảng điều tra, bắt đầu tiến hành mục tiếp theo.
"Bây giờ ngươi hãy nói về phương pháp tu luyện của ngươi, cái gió xoáy lúc trước đó, ngươi làm sao luyện thành, biểu diễn cho ta xem một chút." Lâm Xung tiếp tục hỏi, nghề nghiệp mục đầu tiên, kỹ năng chính.
"Tiểu yêu ta bây giờ thần trí mệt mỏi, e rằng khó mà biểu diễn được..." Đại bàng kêu khổ.
"Không sao, ta bảo bắt đầu thì ngươi bắt đầu, gió to gió nhỏ không quan trọng, mấu chốt là thái độ phải chính trực." Lâm Xung cầm một nắm bột nấm đen rắc lên người đại bàng, đồng thời hô lên: "Bắt đầu."
Chỉ thấy dưới sự chiếu rọi của bột nấm đen, Yêu đan ở ngực đại bàng sáng lên, Linh cơ màu xanh kết nối thành hình, một cơn gió xoáy nhỏ bé sinh ra từ hư không.
"Đây là một phản ứng tín hiệu kiểu tập lệnh."
Lâm Xung không khỏi phấn chấn.
Cơ sở để điều khiển CPU thực hiện các phép tính phức tạp chính là các tập lệnh, tập lệnh tương đương với nét ngang, nét dọc, nét xiên trong chữ Hán, chúng tạo thành hệ thống chữ viết mang ý nghĩa sâu xa.
Nếu có thể biến phản ứng của Yêu đan thành tập lệnh, sau đó thêm vào Yêu đan nấm mà Lâm Xung định chế tạo, vậy chẳng phải Lâm Xung đã tạo ra một đại yêu quái sao?
Không không không, đừng phấn khích, logic này có vấn đề, Yêu đan cũng không thể tự phản ứng, còn thiếu cơ thể… Lâm Xung kiềm chế suy nghĩ lan man của mình, theo lời chỉ bảo trước đó của sếp cũ, khi đã có ý tưởng lớn thì phải cẩn thận kiểm chứng.
Nếu cấy Yêu đan và chuỗi phản ứng vào một cơ thể, đồng thời không có phản ứng bài xích, thì mới có thể coi là tạo ra được đại yêu quái!
"Đúng rồi, ngươi biến thành hình người đi." Lâm Xung ra lệnh cho đại bàng.
"Cái này..." Đại bàng hiển nhiên có chút do dự, biến thành hình người thì càng yếu hơn, càng không thể thoát thân.
Hửm? Lâm Xung hừ một tiếng, súng điện trên tay bắn lách tách.
Đại bàng nén nước mắt, biến thành Ưng Cửu Tiêu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook