Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
Chapter 28: Tiểu xà và phàm nhân đáng sợ

Khi đại bàng khổng lồ ngã xuống, trông cả người nó như một ngọn núi đen làm bằng lông vũ, che khuất tầm nhìn của Lâm Xung, Lâm Xung đã phải ngẫm nghĩ hồi lâu xem đại bàng có phải bị khí thế của hắn dọa sợ thật không, nhìn hình thể to lớn của nó mà xem, trên đời này còn thứ nào có thể làm nó rén hả??

Lâm Xung tự phỏng đoán rồi tự cảm thấy vô lý.

Ngay cả khi có một tia hy vọng mong manh, hoặc phúc lợi xuyên việt của hắn cuối cùng đã xuất hiện, thì năng lực này có thể xếp vào "Kim Khẩu Cuồng Ngôn", "Đại Dự Ngôn Thuật", là những bàn tay vàng cùng bá đạo mà đồng nghiệp xuyên việt nào cũng mơ ước.

Nhưng nếu Lâm Xung có bàn tay vàng ngon lành cỡ đó, hắn phải ở đây đâu trí, đấu dũng gần hai năm với rắn đỏ lớn hả???

Phải đợi đến khi đổi góc nhìn, thấy phía bên kia cánh của đại bàng, tức là ngay gần đuôi, Lâm Xung mới nhìn ra được manh mối.

Hắn chỉ thấy một bóng đỏ ẩn trong lớp lông vũ đen của đại bàng, hàm răng nanh sáng lóa dưới ánh mặt trời. Khi ánh mắt Lâm Xung nhìn qua, nó vẫn đang cắn chặt vào đùi của đại bàng.

Thì ra là con hàng đó... Nhìn thấy răng nanh của rắn đỏ lớn, Lâm Xung không khỏi nhớ lại hai lần bị cắn chết trước đây, nỗi đau khắc cốt ghi tâm, kiếp sau cũng không dám quên, ngay cả nước canh Mạnh Bà trên cầu Nại Hà cũng không thể rửa sạch được cơn đau tận xương tủy khi bị hai cái răng nanh nhỏ cắm vào, ký ức trỗi dậy khiến Lâm Xung không khỏi đồng cảm với con đại bàng.

Mỗi khi răng của rắn đỏ lớn cắn chặt thêm chút, đại bàng lại đáng thương run lên một cái.

Rõ ràng nó đã ngất từ tám đời, nhưng cơ chế bảo vệ khi ngất xỉu cũng không thể ngăn chặn được cơn đau dữ dội do vết cắn của rắn đỏ lớn gây ra.

Lâm Xung nhìn đại bàng đau đến ngất đi, tròng mắt trắng dã, đau tỉnh lại, tròng trắng lộ đen, lại đau ngất đi, tròng trắng xuất hiện, lại đau tỉnh lại, mắt lộ đen..

Chỉ trong vài chục giây, nó đã lặp lại đến mấy lần như vậy, sau đó lông vũ trên người đại bàng bắt đầu rụng, mỗi khi một chiếc lông vũ rời khỏi cơ thể, đều trở nên khô héo như lá mùa thu, chẳng lẽ mỗi chiếc lông vũ đều có sự sống riêng, đây là bị đau chết nên rụng sao?!

Bởi vì yêu quái có sức sống kinh người, nên phải liên tục chịu đựng sự tra tấn đau đớn như địa ngục sao?

Lâm Xung không khỏi kinh ngạc trước độc tố mạnh mẽ của rắn đỏ lớn, mẹ nó thật đáng sợ!

Con đại bàng có kích thước như trực thăng chiến đấu còn chịu không nổi một vết cắn của nó.

Hơn nữa, tốc độ của nó cực nhanh, nếu không phải nó đang bảo vệ quả Kim Tiên, không thể di chuyển, e rằng ngay lúc đại bàng vừa xuất hiện, đã bị nó quấn trên đầu cắn cho khóc quỳ rồi!

Đúng là con hàng đáng sợ!

Lại qua hơn mười giây, Lâm Xung thấy đại bàng đã trọc lóc như cây dương xỉ vào tháng ba lạnh giá, Lâm Xung không nỡ nhìn chim trọc, khuyên nhủ rắn đỏ lớn: "Được rồi, đừng cắn nữa, cắn chết thì không hay..."

Đừng cắn chết, không thì lại xuất hiện 'một mũi tên xuyên mây, ngàn quân vạn mã đến gặp', lúc đó không biết yêu quái gì sẽ xuất hiện nữa.

Rắn đỏ lớn trợn mắt không thèm để ý đến Lâm Xung.

Yêu quái dám xâm phạm lãnh địa của nó đều phải chết!

"Ăn nấm nhé?"

Lâm Xung lấy một cây nấm vàng ném cho rắn đỏ lớn

Rắn đỏ lớn phản ứng theo bản năng, phóng người cắn nấm vàng.

"Ngoan." Lâm Xung cười hì hì nói.

Sau đó Lâm Xung quan sát ngọn núi thịt nhỏ trước mặt.

Sau khi rụng hơn một nửa lông vũ, đại bàng trước mặt Lâm Xung nhỏ đi hẳn một vòng, kích cỡ ngang xe hơi mini, màu sắc trọc lóc, đen sì, giống như gà ác đã bị nhổ lông, hơn nữa nó không nhúc nhích, như thể đã chết.

Nhưng bây giờ Lâm Xung đã học được cách sử dụng Linh cơ để phán đoán sự tồn tại của sinh vật dị giới.

Hắn một cây nấm đen hóa thành bột ném lên người con đại bàng.

Linh quang lóe lên.

Lâm Xung nhìn thấy trên người đại bàng phủ một lớp Linh cơ màu xanh, Linh cơ lan tỏa ra ngoài theo dạng sóng, chính giữa là một viên Yêu đan màu xanh, nằm ngay ở vị trí ngực gần bụng của con đại bàng.

Linh cơ màu xanh như có như không, khá yếu ớt.

Lại một viên Yêu đan.

Lâm Xung nhìn thấy Yêu đan, không khỏi liếc sang rắn đỏ lớn.

Lúc này rắn đỏ lớn đang gặm nấm, ăn rất ngon lành.

Theo kinh nghiệm, lực hấp dẫn của Yêu đan mạnh hơn nấm vàng, hoặc là con đại bàng chưa chết, nó chưa biết Yêu đan nằm ở vị trí nào, nên rắn đỏ lớn muốn giết chết đại bàng để ăn Yêu đan?

Mà Lâm Xung cũng muốn phân tích lại cấu trúc của một viên Yêu đan.

So sánh Yêu đan trư yêu với đại bàng này có thể giúp ích cho kế hoạch chế tạo chip Yêu đan của Lâm Xung.

"Hai ngày nay phải cho rắn ăn thật ngon, kẻo đại bàng bị nó giết chết." Lâm Xung nghĩ như vậy.

Trước đó, Lâm Xung có một thí nghiệm đã muốn làm từ lâu, vừa hay bây giờ cũng là dịp thích hợp.

Thí nghiệm này rất đơn giản, có thể làm ngay.

Đó là kiểm tra mức độ nguy hiểm của dòng điện xoay chiều 220V đối với sức sống của yêu quái.

Lâm Xung lại rắc bột nấm đen lên người con đại bàng.

Xác định Linh cơ hiện tại trên người con đại bàng là cấp 'yếu', cấp yếu tương đương với đèn bàn, cấp trung bình như đèn huỳnh quang, cấp mạnh như ánh sáng mặt trời hàng ngày, phân chia đơn giản, Lâm Xung cũng không có dụng cụ để đo độ mạnh yếu chính xác của Linh cơ.

Sau đó Lâm Xung cắm dây điện vào người con đại bàng, bật công tắc khí.

Rắc rắc rắc~

Một luồng điện chạy qua, Lâm Xung để tránh nhảy cầu dao, cứ ba mươi giây sẽ dừng một lần.

Chỉ thấy người con đại bàng bốc khói trắng, thỉnh thoảng giật giật, da càng ngày càng đen đỏ, như bị nướng chín.

Mấy cọng lông còn lại cũng đang bắt đầu rụng lả tả.

Nó rụng nhanh hơn cả khi bị rắn đỏ lớn cắn.

Trong không khí tỏa ra một mùi thịt chim thơm phức.

Rắn đỏ lớn đang gặm nấm, bị tiếng động và mùi thơm ở đây thu hút, liếc nhìn, thấy những tia lửa điện bắn ra từ người con đại bàng, lộ ra vẻ mặt thê thảm.

Nó lại nhìn Lâm Xung đang rất tập trung, nghiêm túc, thậm chí có chút say mê, ánh mắt nó hiện lên vẻ kinh hãi, con người này thật đáng sợ!

Rắn đỏ lớn lặng lẽ di chuyển thân rắn, trườn vào ổ của mình tìm quả Kim Tiên bầu bạn, tìm kiếm cảm giác an toàn.

Lâm Xung liên tục rắc bột nấm đen lên người con đại bàng, để xác định tình trạng hao hụt Linh cơ của nó.

Từ 'yếu' như đèn bàn, đến 'yếu ớt' như ngọn nến sắp tắt, mất khoảng ba lần điện giật, tức là mất một phút rưỡi.

Nhưng đây là trường hợp đại bàng đã bị rắn đỏ lớn cắn trọng thương, nếu một con đại bàng hoàn toàn khỏe mạnh, bị điện giật ba phút, cũng sẽ rơi vào trạng thái trọng thương, mà đây mới chỉ là điện gia dụng 220V đấy.

Tất nhiên, trừ khi là điện cao thế có thể nướng chín mục tiêu trong nháy mắt, nếu không bị điện giật, yêu quái sẽ chạy mất, làm gì có con thần kinh nào đứng yên cho điện giật hẳn ba phút.

Nhưng kể cả vậy thì khả năng kháng điện áp của yêu quái dị giới đúng kém, bảo sao trư yêu có thể bị dùi cui điện giật cho mất mạng.

Lâm Xung lại rắc một lần bột nấm đen.

Chỉ thấy Linh cơ của con đại bàng đã như ngọn nến trước gió, thoi thóp sắp tắt.

"Hôm nay đến đây thôi, không thể để nó chết được."

Lâm Xung dừng thí nghiệm.

Mặc dù giết chết nó có thể lấy Yêu đan ra chơi, nhưng dù sao Yêu đan cũng không biết nói, mà Lâm Xung còn muốn hỏi con đại bàng vài điều.

Trong lúc chờ con đại bàng tỉnh lại, Lâm Xung đã làm một khẩu súng điện đơn giản, đó là thông qua dây dẫn, kéo dòng điện đến đầu súng bằng sắt, sau đó quấn lớp bảo vệ bằng cao su vào tay cầm - kiểu dáng trông giống như cây thương đỏ, cán súng là cây lau nhà, sắt lấy từ nắp bảo vệ thùng máy, cao su là cắt từ găng tay dọn vệ sinh.

Xác định yêu quái dị giới có khả năng kháng điện cực kỳ kém, Lâm Xung còn định làm một đầu súng điện có thể phóng ra ngoài, nhưng lò xo phải đợi đến khi tay nghề mộc của Lâm Xung tinh xảo hơn, mới có thể lấy nấm lớn làm nguyên liệu.

Trước đó, tạm thời dùng khẩu súng điện đơn giản này để đối phó.

Cắm khẩu súng điện vào vị trí Yêu đan ngay ngực con đại bàng, đây hẳn là điểm yếu của nó, Lâm Xung nhìn thấy một mảng da màu xanh khác biệt ở đây.

Phải nói rằng sức sống của yêu quái dị giới rất mạnh, Lâm Xung chế tạo khẩu súng điện đơn giản, mất khoảng một tiếng đồng hồ, mà con đại bàng bị rắn cắn, sau đó bị điện giật mấy đợt, đã mang theo ngọn lửa Linh cơ yếu ớt, dần tỉnh lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương