Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
Chapter 24: Kế hoạch chế tạo nghịch hướng Yêu đan

Chuyên ngành Lâm Xung theo đuổi thời đại học là Kỹ thuật điện và hệ thống tự động hóa AI, chuyên ngành này nhằm đào tạo nhân tài ứng dụng hiệu suất cao, những thí nghiệm điện đối với người thường trông có vẻ cao siêu, nhưng trong lớp của Lâm Xung ngày đó cũng chỉ là những mô hình thí nghiệm.

Trong số những thí nghiệm về điện, không thể không nhắc đến lồng Faraday thần thánh.

Thứ này có thể giúp con người tồn tại trong điện áp cao vài nghìn vôn mà không bị tổn thương.

Được ví như thiết bị sinh tồn cần thiết dưới EMP (xung điện từ) nếu tận thế xuất hiện, EMP có thể là bão điện từ do mặt trời đột ngột bùng nổ, có thể phá hủy mọi thiết bị điện tử trên Trái đất, cũng có thể là bom xung điện từ nổ ra trong chiến tranh.

Nói thì phức tạp, nhưng thực ra chỉ là: một hộp vật liệu dẫn điện đủ kín, bên trong đặt một hộp vật liệu cách điện để bảo quản đồ vật, sau đó hộp dẫn điện được nối đất, nối điện, như vậy EMP sẽ được hộp dẫn điện dẫn xuống đất, mà đất là một môi trường trữ điện vô hạn.

Nói đơn giản hơn, làm một cái lồng chó, lấy xốp bọc Yêu đan lại, đặt vào lồng chó, lồng chó được cấp điện và nối đất.

Trước đây, mục tiêu làm lồng Faraday là để sinh tồn trong ngày tận thế, ngăn chặn thiết bị điện tử bị EMP phá hủy.

Bây giờ mục tiêu của Lâm Xung là để dòng điện bao phủ Yêu đan, có thể ngăn chặn rắn đỏ lớn ăn trộm Yêu đan, ngoài ra Yêu đan cũng sẽ không bị dòng điện kích hoạt dẫn đến phát sinh dị tượng không mong muốn.

Chỉ mất nửa tiếng, Lâm Xung đã làm xong một chiếc lồng Faraday đơn giản, để tránh bị bão tuyết trên núi thổi bay, hắn còn đặc biệt đào hố tuyết sâu, vùi dưới hang.

Cất giấu Yêu đan trư yêu xong, trời đã không còn sớm, nên ăn cơm.

Lâm Xung đi nhổ nấm làm bữa tối, gần đây, hắn đột nhiên có thói quen xem bản tin thời sự tối.

Nhìn thấy người dẫn chương trình quen thuộc, kể những chuyện quen thuộc về thế giới quen thuộc mà Lâm Xung có thể sẽ không bao giờ quay lại được nữa, hắn mới có cảm giác mình vẫn còn liên hệ với thế giới thực.

Chứ không phải là một kẻ không có gốc gác, không biết từ đâu đến, kẹt giữa khe hở của hai thế giới, có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Ăn tối xong, đang rửa bát, đột nhiên thấy trong phòng ngủ lóe sáng.

Làm sao vậy?

Lâm Xung vừa rũ nước trên tay vừa đi về phía phòng ngủ, cảnh tượng trước mắt khiến hắn suýt thì bò ra sàn cười hô hố, chỉ thấy bên kia bức tường trong suốt, rắn đỏ lớn bị điện giật cho tê tái cả người, vừa chạy trốn trối chết, vừa rít gào mắng chửi.

Nhìn lại lồng Faraday trong hang tuyết, có một vòng dấu cháy, hẳn là rắn đỏ lớn đã liều lĩnh bò lên, muốn hút một ngụm Yêu đan, kết quả bị điện giật.

Hố hố!

Lâm Xung chỉ vào rắn đỏ lớn, cười như phát rồ, hút quả Kim Tiên của mày đi, đừng có hòng nhòm ngó Yêu đan nhà bố!

Sáng sớm hôm sau.

Khi bình minh ló dạng trên Côn Luân Thần Sơn, ánh nắng ấm áp màu vàng nhạt phủ lên lớp tuyết lạnh lẽo, Lâm Xung bắt đầu thí nghiệm, ghi chép về Yêu đan.

Lấy Yêu đan ra khỏi lồng Faraday, Lâm Xung trước tiên thí nghiệm chất liệu Yêu đan, qua tiếp xúc với kim loại, gỗ, da, nước… hắn phát hiện thứ này không có phản ứng gì với bất cứ vật liệu gì, giống như dạ minh châu cực kỳ cứng rắn, nhưng bên trong lại như có sinh mệnh.

“Chẳng lẽ con hàng này chỉ có phản ứng với vật thể sống?”

Lâm Xung nhớ lại cảnh tượng rắn đỏ lớn hút Yêu đan trước đó, cảm thấy hơi ghê tay, đành phải dùng cồn lau qua trước, sau đó lại dùng nước rửa chén để khử trùng lần hai.

Cuối cùng, hắn cẩn thận đưa nó vào miệng.

Hự!!

Mẹ nó thứ này sống!

Khoảnh khắc này, Lâm Xung trợn tròn mắt, lưỡi chạm vào Yêu đan, hắn rõ ràng cảm nhận được Yêu đan thật sự sống, hơn nữa có ý nguyện mãnh liệt muốn hòa làm một với hắn.

Đồng thời, hắn cảm nhận được một sự tồn tại rất… hoang dã, to lớn, máu tanh đang điều khiển Yêu đan.

Chết tiệt!

Lâm Xung vội vàng lấy Yêu đan ra khỏi miệng, thứ này như sống lại, muốn chui vào bụng hắn.

"Nếu nuốt vào, chắc bố sẽ bị mày đoạt xác đúng không?”

Lâm Xung trong đầu hiện lên thuật ngữ “đoạt xác” rất hay thấy trong mấy phim tiên hiệp thường chiếu trên tivi, trư yêu sẽ sống lại trên người hắn sao? Sức sống này đúng là đáng sợ, ngoan cường!

Hisss~

Rắn đỏ lớn cuộn tròn trong ổ tuyết không xa, khinh thường kêu lên một tiếng, dường như cười nhạo việc Lâm Xung muốn nuốt chửng Yêu đan.

Có lẽ, rắn đỏ lớn có kho kiến thức bản năng khắc sâu trong gen, hiểu cách sử dụng Yêu đan.

Nhưng Lâm Xung tin tưởng hệ thống kiến thức của mình hơn.

Thế giới này có rất nhiều sự tồn tại phi khoa học, nhưng nhất định có quy luật và bản chất cốt lõi.

Lâm Xung bắt đầu tiến hành bước thí nghiệm tiếp theo.

Hắn lấy bột nấm đen ra, rắc một lớp lên Yêu đan.

Yêu đan lập tức bắt đầu tỏa ra ánh đỏ, ánh đỏ đó không ngừng phồng lên co lại, nhưng dường như có quy luật.

Lâm Xung vừa dùng camera ghi lại cảnh này, vừa thử nghiệm kích hoạt bằng cách phủ thêm bột nấm đen liều cao, liều cực cao.

Khi bột nấm đen bao phủ hoàn toàn Yêu đan, ánh đỏ phồng lên hiện ra hình dạng khác thường!

Đúng là một con heo nhỏ! Trư yêu bản mini??

Ánh đỏ lưu chuyển không ngừng như thể những mặt phẳng hai chiều đan xen, quấn lấy nhau, kích thích lẫn nhau, tạo thành hình dạng heo nhỏ.

"Rất quen thuộc... Đây là cái gì?"

Bột nấm đen nhanh chóng tiêu hao sạch, trạng thái kích hoạt cao nhất chỉ duy trì được vài giây, Lâm Xung tò mò thử lại một lần nữa, nhìn ánh đỏ chồng chất lên nhau dệt thành con heo, Lâm Xung đột nhiên nhận ra nó giống cái gì!

"Đây chẳng phải là cấu trúc của chip sao!"

Chip!!

Cấu trúc nhỏ nhất điều khiển các thiết bị điện tử và CPU phức tạp nhất, hoặc là SOC trên điện thoại di động, chúng là hàng vạn bóng bán dẫn liên tục chồng lên nhau, biến ba cấu trúc đơn giản "và", "hoặc", "không" thành vô số lựa chọn.

Lớp lớp bóng bán dẫn chồng lên nhau tạo thành chip, trông giống trư yêu bản mini này thế chứ lị!!

Cũng có thể là bệnh nghề nghiệp, Lâm Xung nghiên cứu chip hơn mười năm, ấn tượng đầu tiên là heo Yêu đan này có đặc điểm cấu trúc của chip, ý nghĩ thứ hai là có thể đảo ngược kỹ thuật để sao chép nó hay không.

Trong xã hội công nghiệp hiện đại, việc đảo ngược một CPU gần như là không thể, bởi vì nó liên quan đến hàng tỷ bóng bán dẫn, đặc biệt là bộ lệnh trong đó, thậm chí không ai dám nghĩ đến việc thí nghiệm.

Tuy nhiên, mức độ phức tạp của heo Yêu đan trước mắt, trong mắt kỹ sư lành nghề thiên tài như Lâm Xung, nó chỉ tương đương với một mạch đơn giản.

Lúc này, bột nấm đen đã tiêu hao một phần, không phủ kín được Yêu đan, hình dạng trư yêu mini lại biến mất.

Hết nấm đen rồi??

Lâm Xung đang xem say sưa, đành phải đi hái nấm đen, nhưng chả thu hoạch được gì.

Ngạc nhiên nhìn lại, đĩa nấm đen đã không còn.

Thứ này sản lượng thấp, chỉ sống trong cống rãnh và tủ lạnh, số hàng tồn cũng không nhiều, Lâm Xung thường ngày ngoài pha một cốc uống như cà phê ra, cũng không tiêu hao mấy, hắn cứ nghĩ còn lâu mới hết, bây giờ đến lúc cần dùng mới biết nấm đen ít cỡ nào.

Mà đợt nấm đen tiếp theo phải bảy đến mười ngày sau mới có thể sản xuất được.

"May mà mình có ghi lại rồi."

Lâm Xung nhìn chằm chằm camera bên cạnh, trong lòng dâng lên một niềm vui sướng, cuối cùng đã tìm được công việc đúng chuyên môn, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là xem có thể vẽ lại cấu trúc của Yêu đan thành sơ đồ mạch điện không.

Lúc này, con rắn đỏ lớn lặng lẽ bò ra khỏi ổ, cả thân rắn uốn éo giống hệt như con mèo muốn khiêu khích.

"Đừng nghịch, ăn nấm đi." Lâm Xung bọc Yêu đan cẩn thận, đặt lại vào lồng điện, sau đó ném cho rắn đỏ lớn một cây nấm vàng.

Sở dĩ cứ cho nó ăn cũng không phải Lâm Xung đột nhiên yêu thương gì nó, Lâm Xung chỉ xuất phát từ một suy nghĩ rất đơn giản: nếu hắn để nó đói quá, lỡ nó làm liều cắn quả Kim Tiên, hắn sẽ thiệt lớn.

Rắn đỏ lớn ngẩng cao đầu ngậm nấm.

Một người, một rắn hiện đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh, mối quan hệ vẫn chưa được cải thiện.

 

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương