Hành Trình Giành Nữ Chính Về Tay Nam Phụ
-
Chương 24: Lễ kỷ niệm
Nam Nhi ký hợp đồng với Trần Viện là một tin tức kinh động đối với giới cao tầng trong giải trí Ban Mai. Dù sao ban đầu ai cũng mỉa mai Trần Bằng, cho rằng ông quá dung túng con gái làm loạn, ai ngờ được con nhóc đó làm loạn một hồi, kéo luôn một nhóm nhạc hàng đầu về tay mình. Trần Bằng dạo gần đây tâm trạng vô cùng tốt, con gái bảo bối của ông làm ông vô cùng tự hào, hành động của con bé khiến cho mấy lão già lắm chuyện kia phải câm miệng lại. Trần Bằng mấy ngày nay thấy không ít những ánh mắt hâm mộ, ganh tị, hận từ những người xung quanh. Ai…chẳng lẽ sinh con giỏi cũng là một cái tội sao.
Nam Nhi sau khi tiến vào giải trí Ban Mai, được hưởng chế độ của nghệ sĩ hàng đầu, họ không cần phải ở ký túc xá mà ở tại biệt thự trước kia, đương nhiên tiền thuê lần này là do công ty chi trả. Sau khi ‘Tài năng âm nhạc’ kết thúc, Huỳnh Tấn Phát khôi phục lại thời khóa biểu học tập cho mấy chàng trai trẻ, bọn họ bây giờ phải nói là bận đến mức chân không chạm đất, buổi sáng đến trường học, buổi chiều đến công ty luyện tập chuẩn bị ra album đầu tiên, tối thì lại phải học bài dưới sự giám sát của người đại diện ác ma, tuy vậy bọn họ lại hăng hái hơn bao giờ hết, không có một chút kêu ca than vãn. Đối với điều này Huỳnh Tấn phát rất là hài lòng, tất cả đều là trẻ nhỏ dễ dạy. Thời gian gần đây, buổi tối Trần Viện thường xuyên lôi kéo Lý Nhã Hân đến học bài cùng với bọn Minh Vũ, dù sao ở đây có sẵn gia sư giỏi, hơn nữa còn có nhiều đồng minh, có không khí học tập hơn so với ở một mình. Lý Nhã Hân đối với việc này đương nhiên vô cùng đồng ý, dù sao mục tiêu của cô cũng là đại học A.
Sau khi có cuộc trò chuyện với Lâm An An ở Black Kite, Trần Viện lại tiếp tục trở về cuộc sống phong phú của mình. Và hiện tại, cô đang bận rộn cho một bữa tiệc sắp tới, lễ kỷ niệm thành lập công ty giải trí Ban Mai. Mẹ Trần cùng Trần Viện hiện đang rất háo hức chuẩn bị cho buổi tiệc tối này, ngoài ra còn có thêm một người nữa, là Lý Nhã Hân. Lý Nhã Hân biết buổi tiệc này sẽ có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng tham dự, liền sống chết đòi Trần Viện dẫn theo, Trần Viện cũng không từ chối, nếu cô không dắt Lý Nhã Hân, thì cậu ấy đi cùng anh trai của mình cũng như nhau thôi.
Trần Viện không hiểu tại sao bản thân cô lại đặc biệt hứng thú với những buổi tiệc hào nhoáng, lộng lẫy này. Không phải tất cả những đồng chí xuyên không đều có cảm giác chán ghét đối với những buổi tiệc tùng náo nhiệt, xa hoa, chán ghét phải treo lên miệng nụ cười giả tạo với người khác hay sao? Bây giờ cô mới hiểu tại sao mình lại xuyên vào nữ phụ cặn bã mà không phải là nữ chính vạn người mê, vấn đề là ở khí chất a. Cô có xuyên thêm mười lần nữa thì cũng không thay đổi bản chất nhà giàu mới nổi của mình, còn có cả ba Trần và mẹ Trần, đều là nhà giàu mới nổi như cô, hai người bọn họ cũng vô cùng háo hức trông chờ buổi tiệc sắp tới, à quên, không thể không nhắc đến Lý Nhã Hân nữa. Trần Viện thở dài một cái, quả nhiên vật hợp theo loài.
Như mọi người trông đợi, đêm buổi tiệc diễn ra, những khách mời quần là áo lượt lần lượt xuất hiện. Trần Viện một thân trắng muốt, xinh đẹp rực rỡ theo ba Trần cùng mẹ Trần đi xung quanh để tiếp khách. Khách đến là những ông chủ lớn có nhiều hoặc ít từng hợp tác với công ty, ngoài ra còn có cả chính khách, và một phần không thể thiếu trong những bữa tiệc tại các công ty giải trí chính là những nghệ sĩ anh tuấn, xinh đẹp.
Hội trường xa hoa, tráng lệ, cuộc sống hào nhoáng của giới thượng lưu chính là giấc mơ của không biết bao nhiêu con người, vì vậy những buổi tiệc tương tự như thế này lại trở thành một bậc thang để những người nghệ sĩ tiến đến cuộc sống họ mơ ước. Giới giải trí vốn phức tạp, muốn nổi tiếng cũng có rất nhiều cách, mà éo le thay, cách nhanh nhất lại không phải là bằng chính khả năng của bản thân để giành được, quy tắc ngầm không phải là chuyện hiếm gặp trong giới giải trí, thậm chí nó còn được mọi người ngầm chấp nhận. Cho nên đối với một số minh tinh hoặc kín đáo, hoặc công khai lôi kéo quan hệ, tìm kiếm kim chủ, công ty đều mắt nhắm mắt mở xem như không thấy. Đương nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, một số nghệ sĩ bằng chính tài năng thực thụ, nhanh chóng đi đến đỉnh cao trong giới giải trí mà không cần phải đánh đổi thứ gì, họ đều là những người vô cùng may mắn. Một trong số những người đó chính là năm anh chàng Nam Nhi.
Nhóm nhạc Nam Nhi vừa tiến vào hội trường nơi diễn ra bữa tiệc, liền nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người. Bọn họ đều là những chàng trai trẻ anh tuấn, phong độ, lịch thiệp, chính là người tình trong mộng của biết bao nhiêu thiếu nữ. Mà khiến người ta hâm mộ hơn hết không phải là ngoại hình, mà chính là vận khí của bọn họ. Từ những chàng trai không danh không tiếng, trong vòng chưa đến nửa năm, Nam Nhi đã trở thành một trong những nhóm nhạc hàng đầu, với số lượng fan hâm mộ không thua kém gì những nghệ sĩ kỳ cựu hàng đầu trong giới, đây quả thật là một kỳ tích, tuy nhiên bên cạnh tài năng, khiến những nghệ sĩ khác cảm thán hơn chính là sự may mắn của bọn họ. Không phải ai cũng có vận khí tốt đến mức vừa ra đường biểu diễn liền được ái nữ chủ tịch bắt gặp, không phải ai tham gia các chương trình truyền hình thực tế đều giành quán quân, quả nhiên là đồng nhân bất đồng mệnh. Hầu hết tất cả các nghệ sĩ trong công ty đều nhận định như vậy, họ cho rằng Nam Nhi có được ngày hôm nay chính là nhờ vào sự may mắn mà không ai nhìn nhận vào khả năng thực sự của bọn họ. Nhưng con người vốn là như thế, khi thấy những thứ mình tân tân khổ khổ mới giành được, nhưng người khác lại đạt được một cách dễ dành thì trong nhất thời không thể nhanh chóng chấp nhận.
Trần Viện thấy bọn Minh Vũ xuất hiện thì nhanh chóng đi đến tiếp bọn họ.
“Trần Viện, bọn mình…” Luân trông thấy Trần Viện liền hô lên nhưng lại bị Minh Vũ nhanh chóng kéo áo nhắc nhở.
“Ở công ty, các cậu nên gọi cậu ấy là trợ lý Trần.”
Mấy chàng trai còn lại hiểu được, nhanh chóng gật đầu.
Trần Viện nghe thấy Minh Vũ nhắc nhở bọn họ thì gật đầu hài lòng, cô không muốn để người khác nói Nam Nhi thành công một phần là do mối quan hệ.
Đây xem như là lần đầu tiên Nam Nhi chính thức ra mắt với mọi người trong công ty, Trần Viện dẫn bọn họ đi một vòng chào hỏi những nghệ sĩ khác cùng một số đạo diễn và nhà sản xuất. Bọn Minh Vũ thái độ rất tốt, không vì nổi tiếng mà kiêu ngạo, vẫn một mực khiêm tốn, nhờ sự chỉ giáo của bậc tiền bối đi trước. Trần Viện vì thế cũng rất yên tâm, dù sao bọn Minh Vũ cũng chỉ là những chàng trai trẻ tuổi, biết suy nghĩ như vậy là không tồi. Những nghệ sĩ khác thấy Trần Viện, bất kể già hay trẻ đều vô cùng nể mặt, hơn nữa thái độ của Nam Nhi rất tốt nên tâm trạng của bọn họ cũng nhanh chóng lấy lại cân bằng, tuy nhiên vẫn có một số người không phục, nhưng đó không phải là chuyện đáng để Trần Viện để tâm đến. Xong việc, Trần Viện để bọn Minh Vũ tự đi giao lưu, mở rộng quan hệ với người trong giới, điều này đối với việc phát triển sau này của bọn họ rất có lợi.
Chỉ một lát sau, khách mời đến cũng gần đông đủ. Trong cái vòng lẫn quẩn nhỏ hẹp này, quanh đi quẩn lại thì đều là người quen. Trần Viện hướng mắt ra cửa hội trường, liền trông thấy hai anh em Lý Gia Thành đến. Lý Nhã Hân hôm nay rất xinh xắn, một thân váy lam dài ngang gối, mái tóc dài được tỉ mỉ búi cao kết hợp với trang sức trang nhã, làm khuôn mặt vốn bầu bĩnh của cô ấy càng thêm sáng sủa. Hiển nhiên bộ váy này chính là sáng nay đi Lý Nhã Hân đi chọn cùng Trần Viện và mẹ Trần. Trần Viện che miệng cười, nhớ lại lúc gặp stylist, Lý Nhã Hân nhất quyết đòi ông tạo hình cho mình thành một cô gái thành thục quyến rũ, stylist ngắm nghía một hồi thì kiên quyết lắc đầu, nói Lý Nhã Hân muốn thì phải sang Hàn Quốc phẩu thuật thẩm mỹ toàn diện khuôn mặt cùng cơ thể, trở về đây ông sẽ đáp ứng yêu cầu của cô ấy. Sau đó, Lý Nhã Hân khuôn mặt xám xịt cho đến khi được anh trai đón về.
Đối lập với vẻ bề ngoài ngây thơ của Lý Nhã Hân, Lý Gia Thành đi bên cạnh diện một bộ âu phục màu xám cao cấp được cắt may tỉ mỉ, ôm sát dáng người hoàn hảo. Trần Viện không khỏi chậc lưỡi, cho đến hôm nay, lỗ thủng của một quyển tiểu thuyết rẻ tiền đã bắt đầu xuất hiện, cô luôn tự hỏi nam chính nam phụ các loại trong tiểu thuyết không bao giờ thấy bọn họ tập thể hình, thế nhưng vóc dáng lại luôn vượt xa tiêu chuẩn của người mẫu. Và hiển nhiên Lý Gia Thành này cũng vậy. Nếu không tính đến bộ mặt than của anh ta, thì đây chính là hình mẫu đàn ông lý tưởng của các cô gái. Đương nhiên cũng sẽ có một số người khẩu vị nặng, thích luôn cả vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo của Lý Gia Thành.
Trần Viện nhanh chóng tiến đến tiếp đón hai người, Lý Nhã Hân phát hiện Trần Viện thì vô cùng vui vẻ, nhanh chóng giơ tay lên vẫy, sau đó dường như chợt nhớ đến người đang đứng bên cạnh, liền thu liễm, trở về bộ dáng ưu nhã thoát tục.
Trần Viện trông thấy dáng vẻ của Lý Nhã Hân như vậy thì âm thầm khinh bỉ một phen, trước mặt anh trai mặt than thì khí phách của cậu ấy liền giảm xuống thành trừ vô cùng. Trần Viện tiến đến trước mặt họ, nở một nụ cười được cô cho là hoàn mỹ nhất sau đó vươn tay ra: “Chào anh, rất vui vì anh đã đến tham dự bữa tiệc của chúng tôi.”
Lý Gia Thành duy trì vẻ mặt cực ‘ngầu’ của mình, khi vươn tay ra bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Trần Viện, trong đầu anh liền nảy ra một suy nghĩ, ừm…cảm xúc rất tốt. Ánh mắt anh thoáng chốc dừng lại ở ly rượu trên tay trái của Trần Viện, đôi mày kiếm khẽ cau lại. Trần Viện nương theo tia nhìn của anh, nhớ ra mình đang cầm một ly rượu liền có chút chột dạ, sờ sờ mũi. Trần Viện quên mất mình vẫn còn đang ‘dậy thì’.
Phục vụ bưng một mâm thức uống đi tới, Lý Gia Thành liền bắt lấy ly rượu của Trần Viện, nhanh chóng đổi thành một phần nước trái cây, cũng chọn luôn cho Lý Nhã Hân một phần tương tự, sau cùng mới lấy cho mình một ly rượu cocktail. Hành động của anh vô cùng thuần thục, tựa như đã làm việc này vô số lần. Trần Viện có chút bất mãn, ly rượu ban nãy của cô hương vị không tồi, Lý Gia Thành này ngày càng thích quản thúc cô, chẳng những vậy, hành động cũng vô cùng thuần thục, tựa như đây là điều đương nhiên.
Lý Gia Thành bắt gặp vẻ mặt tiếc hận của Trần Viện thì lờ đi, làm như không thấy, mà Lý Nhã Hân thì hai mắt long lanh, biểu hiện ta đây đang vô cùng cảm động. Nhìn đi, còn ai dám nói anh trai của cô là mặt than, anh ấy là một người có trái tim thiếu nữ, bao dung và vô cùng ấm áp. Có lẽ sau này cô không cần phải lo lắng anh ấy không lấy được vợ.
Trần Viện nhanh chóng đưa hai người đến trung tâm bữa tiệc, chào hỏi ba Trần. Từ khi Trần Viện cùng Lý Nhã Hân làm bạn tốt thì hai nhà qua lại cũng nhiều hơn, ba Trần đối với Lý Gia Thành không còn khách sáo như trước. Trần Viện cũng nhận ra được anh trai mặt than đứng trước mặt ba cô, thái độ cũng tốt hơn so với những người khác.
Khi khách đã đến đông đủ, Trần Bằng bước lên bục, đọc một bài diễn văn ngắn chào mừng mọi người đến tham dự buổi tiệc, cũng như sơ lược về quá trình thành lập của giải trí ban mai. Bài diễn văn kết thúc, buổi tiệc cũng chính thức bắt đầu, mọi người cũng vui chơi tận hứng, ai muốn ăn uống thì ăn uống, ai muốn khiêu vũ thì khiêu vũ, ai muốn giao thiệp thì giao thiệp, nói tóm lại những buổi tiệc tương tự như thế này thật ra chỉ là nơi để những thương nhân lôi kéo đồng minh, hoặc tìm cách khai thác lợi ích từ người khác.
Lý Nhã Hân lôi kéo Trần Viện, hưng phấn nói: “Đi thôi, mình đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.”
Trần Viện có chút khó hiểu, liền hỏi: “Chuẩn bị gì?”
Lý Nhã Hân thần bí mở túi đeo nhỏ của mình, bên trong là một quyển sổ nhỏ cùng một cái máy ảnh: “Được rồi, trước tiên là đến gặp diễn viên Mai Vũ, mình muốn chụp hình với chị ấy lâu rồi.
Trên trán Trần Viện xuất hiện mấy đường hắc tuyến, tiểu loli này quả nhiên là không có tiền đồ, tại sao đều là anh em nhưng hai người lại khác xa nhau như vậy chứ. Tuy vậy, Trần Viện vẫn ngoan ngoãn nhận mệnh, dẫn Lý Nhã Hân đi gặp nghệ sĩ.
Đi đến gặp Mai Vũ, Trần Viện lễ phép chào hỏi: “Chào chị, đây là Lý Nhã Hân, thiên kim tập đoàn NewTime, cũng là bạn học của em, bạn ấy rất hâm mộ chị đấy.”
Mai Vũ đã là một nữ diễn viên đã bước vào hàng băm, nhưng gương mặt chị ấy được bảo dưỡng rất tốt, không để lại bất kỳ dấu tích nào của thời gian. Nghe Trần Viện giới thiệu, cô liền niềm nở chào hỏi, dù sao đây cũng là tiểu thư tập đoàn lớn, lại là fan hâm mộ của mình, nếu nói bản thân cô không cảm thấy cao hứng chính là dối lòng. Mai Vũ vui vẻ ký tên lên quyển sổ nhỏ của Lý Nhã Hân, sau đó để Trần Viện chụp cho hai người một tấm ảnh, lại trò chuyện thêm chốc lát mới rời đi. Trần Viện dẫn Lý Nhã Hân đi một vòng theo yêu cầu của cô ta, sau đó Lý Nhã Hân mới thỏa mãn vỗ vỗ túi xách nhỏ của mình, đi tìm mẹ Trần để trò chuyện.
Trần Viện lắc đầu mỉm cười nhìn theo, rồi giương mắt tìm kiếm bóng dáng ba Trần.
Hôm nay có rất nhiều nữ minh tinh xuất hiện, mặc dù có mẹ đi cùng, nhưng cô vẫn phải trông nom ba Trần kĩ một chút mới được. Nhìn một hồi liền định vị được phương hướng của Trần Bằng, Trần Viện liền theo hướng đó mà đi, chưa đến nơi cô đã nghe thấy tiếng cười to vô cùng sảng khoái của ba mình.
“Ha ha ha, các ông quá khen rồi, con bé bất quá cũng chỉ muốn thử sức một chút thôi, nhưng tôi cũng không ngờ nó lại làm được đến như vậy.”
Đám người chung quanh nghe thế cũng gật đầu, cười nói phụ họa theo.
Trần Viện nghe phong phanh, hình như là họ đang nói về cô và bọn Minh Vũ.
“…Các ông không biết đâu, lúc đó con bé về nói với tôi là tìm được một vài người rất có tiềm năng muốn tiến cử, chính tôi cũng không tin tưởng nên không chấp nhận ký hợp đồng với Nam Nhi cho nên mới trì hoãn đến tận bây giờ đó chứ. Nhưng con bé lại quả quyết những đứa trẻ kia nhất định sẽ đoạt giải quán quân trong cuộc thi ‘Tài năng âm nhạc’. Tôi thấy con bé quyết tâm như vậy thì cũng không biết nói gì, đành để mặc nó làm loạn.”
Trần Viện tiến đến gần nghe thấy rõ mồn một, đưa tay lên sờ sờ mũi có chút ngượng ngùng. Cô nhớ là mình không có nói như vậy nha, ba Trần hình như hơi quá cao hứng rồi.
“…Kinh phí sao? Không đâu, tôi không chi cho con bé xu nào, tôi cũng không muốn nó làm loạn, chỉ chấp nhận cho con bé mượn một người đại diện trẻ chưa có kinh nghiệm trong công ty, ý muốn nó thấy khó làm lùi. Không nghĩ đến con bé vậy mà quyết tâm lấy hết tiền tiết kiệm của mình để bồi dưỡng nhóm nhạc này. Ai…thấy con gái mình như vậy, tôi có cảm giác mình đã già rồi.”
“Ha ha, ái nữ của chủ tịch Trần quả nhiên quyết đoán, cũng không thua kém gì ông ngày xưa.” Một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh cười nói.
Trần Viện nghe đến đây, mặt đỏ nến mức muốn nặn ra máu. Cô nhớ hình như tiền tiết kiệm của mình vẫn còn y nguyên trong ngân hàng mà, kinh phí bồi dưỡng đám Minh Vũ từ đầu đến cuối rõ ràng là do ba Trần chi. Trần Viện không nghe nổi nữa, liền ngượng ngùng xoay người đi tìm mẹ Trần.
Nam Nhi sau khi tiến vào giải trí Ban Mai, được hưởng chế độ của nghệ sĩ hàng đầu, họ không cần phải ở ký túc xá mà ở tại biệt thự trước kia, đương nhiên tiền thuê lần này là do công ty chi trả. Sau khi ‘Tài năng âm nhạc’ kết thúc, Huỳnh Tấn Phát khôi phục lại thời khóa biểu học tập cho mấy chàng trai trẻ, bọn họ bây giờ phải nói là bận đến mức chân không chạm đất, buổi sáng đến trường học, buổi chiều đến công ty luyện tập chuẩn bị ra album đầu tiên, tối thì lại phải học bài dưới sự giám sát của người đại diện ác ma, tuy vậy bọn họ lại hăng hái hơn bao giờ hết, không có một chút kêu ca than vãn. Đối với điều này Huỳnh Tấn phát rất là hài lòng, tất cả đều là trẻ nhỏ dễ dạy. Thời gian gần đây, buổi tối Trần Viện thường xuyên lôi kéo Lý Nhã Hân đến học bài cùng với bọn Minh Vũ, dù sao ở đây có sẵn gia sư giỏi, hơn nữa còn có nhiều đồng minh, có không khí học tập hơn so với ở một mình. Lý Nhã Hân đối với việc này đương nhiên vô cùng đồng ý, dù sao mục tiêu của cô cũng là đại học A.
Sau khi có cuộc trò chuyện với Lâm An An ở Black Kite, Trần Viện lại tiếp tục trở về cuộc sống phong phú của mình. Và hiện tại, cô đang bận rộn cho một bữa tiệc sắp tới, lễ kỷ niệm thành lập công ty giải trí Ban Mai. Mẹ Trần cùng Trần Viện hiện đang rất háo hức chuẩn bị cho buổi tiệc tối này, ngoài ra còn có thêm một người nữa, là Lý Nhã Hân. Lý Nhã Hân biết buổi tiệc này sẽ có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng tham dự, liền sống chết đòi Trần Viện dẫn theo, Trần Viện cũng không từ chối, nếu cô không dắt Lý Nhã Hân, thì cậu ấy đi cùng anh trai của mình cũng như nhau thôi.
Trần Viện không hiểu tại sao bản thân cô lại đặc biệt hứng thú với những buổi tiệc hào nhoáng, lộng lẫy này. Không phải tất cả những đồng chí xuyên không đều có cảm giác chán ghét đối với những buổi tiệc tùng náo nhiệt, xa hoa, chán ghét phải treo lên miệng nụ cười giả tạo với người khác hay sao? Bây giờ cô mới hiểu tại sao mình lại xuyên vào nữ phụ cặn bã mà không phải là nữ chính vạn người mê, vấn đề là ở khí chất a. Cô có xuyên thêm mười lần nữa thì cũng không thay đổi bản chất nhà giàu mới nổi của mình, còn có cả ba Trần và mẹ Trần, đều là nhà giàu mới nổi như cô, hai người bọn họ cũng vô cùng háo hức trông chờ buổi tiệc sắp tới, à quên, không thể không nhắc đến Lý Nhã Hân nữa. Trần Viện thở dài một cái, quả nhiên vật hợp theo loài.
Như mọi người trông đợi, đêm buổi tiệc diễn ra, những khách mời quần là áo lượt lần lượt xuất hiện. Trần Viện một thân trắng muốt, xinh đẹp rực rỡ theo ba Trần cùng mẹ Trần đi xung quanh để tiếp khách. Khách đến là những ông chủ lớn có nhiều hoặc ít từng hợp tác với công ty, ngoài ra còn có cả chính khách, và một phần không thể thiếu trong những bữa tiệc tại các công ty giải trí chính là những nghệ sĩ anh tuấn, xinh đẹp.
Hội trường xa hoa, tráng lệ, cuộc sống hào nhoáng của giới thượng lưu chính là giấc mơ của không biết bao nhiêu con người, vì vậy những buổi tiệc tương tự như thế này lại trở thành một bậc thang để những người nghệ sĩ tiến đến cuộc sống họ mơ ước. Giới giải trí vốn phức tạp, muốn nổi tiếng cũng có rất nhiều cách, mà éo le thay, cách nhanh nhất lại không phải là bằng chính khả năng của bản thân để giành được, quy tắc ngầm không phải là chuyện hiếm gặp trong giới giải trí, thậm chí nó còn được mọi người ngầm chấp nhận. Cho nên đối với một số minh tinh hoặc kín đáo, hoặc công khai lôi kéo quan hệ, tìm kiếm kim chủ, công ty đều mắt nhắm mắt mở xem như không thấy. Đương nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, một số nghệ sĩ bằng chính tài năng thực thụ, nhanh chóng đi đến đỉnh cao trong giới giải trí mà không cần phải đánh đổi thứ gì, họ đều là những người vô cùng may mắn. Một trong số những người đó chính là năm anh chàng Nam Nhi.
Nhóm nhạc Nam Nhi vừa tiến vào hội trường nơi diễn ra bữa tiệc, liền nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người. Bọn họ đều là những chàng trai trẻ anh tuấn, phong độ, lịch thiệp, chính là người tình trong mộng của biết bao nhiêu thiếu nữ. Mà khiến người ta hâm mộ hơn hết không phải là ngoại hình, mà chính là vận khí của bọn họ. Từ những chàng trai không danh không tiếng, trong vòng chưa đến nửa năm, Nam Nhi đã trở thành một trong những nhóm nhạc hàng đầu, với số lượng fan hâm mộ không thua kém gì những nghệ sĩ kỳ cựu hàng đầu trong giới, đây quả thật là một kỳ tích, tuy nhiên bên cạnh tài năng, khiến những nghệ sĩ khác cảm thán hơn chính là sự may mắn của bọn họ. Không phải ai cũng có vận khí tốt đến mức vừa ra đường biểu diễn liền được ái nữ chủ tịch bắt gặp, không phải ai tham gia các chương trình truyền hình thực tế đều giành quán quân, quả nhiên là đồng nhân bất đồng mệnh. Hầu hết tất cả các nghệ sĩ trong công ty đều nhận định như vậy, họ cho rằng Nam Nhi có được ngày hôm nay chính là nhờ vào sự may mắn mà không ai nhìn nhận vào khả năng thực sự của bọn họ. Nhưng con người vốn là như thế, khi thấy những thứ mình tân tân khổ khổ mới giành được, nhưng người khác lại đạt được một cách dễ dành thì trong nhất thời không thể nhanh chóng chấp nhận.
Trần Viện thấy bọn Minh Vũ xuất hiện thì nhanh chóng đi đến tiếp bọn họ.
“Trần Viện, bọn mình…” Luân trông thấy Trần Viện liền hô lên nhưng lại bị Minh Vũ nhanh chóng kéo áo nhắc nhở.
“Ở công ty, các cậu nên gọi cậu ấy là trợ lý Trần.”
Mấy chàng trai còn lại hiểu được, nhanh chóng gật đầu.
Trần Viện nghe thấy Minh Vũ nhắc nhở bọn họ thì gật đầu hài lòng, cô không muốn để người khác nói Nam Nhi thành công một phần là do mối quan hệ.
Đây xem như là lần đầu tiên Nam Nhi chính thức ra mắt với mọi người trong công ty, Trần Viện dẫn bọn họ đi một vòng chào hỏi những nghệ sĩ khác cùng một số đạo diễn và nhà sản xuất. Bọn Minh Vũ thái độ rất tốt, không vì nổi tiếng mà kiêu ngạo, vẫn một mực khiêm tốn, nhờ sự chỉ giáo của bậc tiền bối đi trước. Trần Viện vì thế cũng rất yên tâm, dù sao bọn Minh Vũ cũng chỉ là những chàng trai trẻ tuổi, biết suy nghĩ như vậy là không tồi. Những nghệ sĩ khác thấy Trần Viện, bất kể già hay trẻ đều vô cùng nể mặt, hơn nữa thái độ của Nam Nhi rất tốt nên tâm trạng của bọn họ cũng nhanh chóng lấy lại cân bằng, tuy nhiên vẫn có một số người không phục, nhưng đó không phải là chuyện đáng để Trần Viện để tâm đến. Xong việc, Trần Viện để bọn Minh Vũ tự đi giao lưu, mở rộng quan hệ với người trong giới, điều này đối với việc phát triển sau này của bọn họ rất có lợi.
Chỉ một lát sau, khách mời đến cũng gần đông đủ. Trong cái vòng lẫn quẩn nhỏ hẹp này, quanh đi quẩn lại thì đều là người quen. Trần Viện hướng mắt ra cửa hội trường, liền trông thấy hai anh em Lý Gia Thành đến. Lý Nhã Hân hôm nay rất xinh xắn, một thân váy lam dài ngang gối, mái tóc dài được tỉ mỉ búi cao kết hợp với trang sức trang nhã, làm khuôn mặt vốn bầu bĩnh của cô ấy càng thêm sáng sủa. Hiển nhiên bộ váy này chính là sáng nay đi Lý Nhã Hân đi chọn cùng Trần Viện và mẹ Trần. Trần Viện che miệng cười, nhớ lại lúc gặp stylist, Lý Nhã Hân nhất quyết đòi ông tạo hình cho mình thành một cô gái thành thục quyến rũ, stylist ngắm nghía một hồi thì kiên quyết lắc đầu, nói Lý Nhã Hân muốn thì phải sang Hàn Quốc phẩu thuật thẩm mỹ toàn diện khuôn mặt cùng cơ thể, trở về đây ông sẽ đáp ứng yêu cầu của cô ấy. Sau đó, Lý Nhã Hân khuôn mặt xám xịt cho đến khi được anh trai đón về.
Đối lập với vẻ bề ngoài ngây thơ của Lý Nhã Hân, Lý Gia Thành đi bên cạnh diện một bộ âu phục màu xám cao cấp được cắt may tỉ mỉ, ôm sát dáng người hoàn hảo. Trần Viện không khỏi chậc lưỡi, cho đến hôm nay, lỗ thủng của một quyển tiểu thuyết rẻ tiền đã bắt đầu xuất hiện, cô luôn tự hỏi nam chính nam phụ các loại trong tiểu thuyết không bao giờ thấy bọn họ tập thể hình, thế nhưng vóc dáng lại luôn vượt xa tiêu chuẩn của người mẫu. Và hiển nhiên Lý Gia Thành này cũng vậy. Nếu không tính đến bộ mặt than của anh ta, thì đây chính là hình mẫu đàn ông lý tưởng của các cô gái. Đương nhiên cũng sẽ có một số người khẩu vị nặng, thích luôn cả vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo của Lý Gia Thành.
Trần Viện nhanh chóng tiến đến tiếp đón hai người, Lý Nhã Hân phát hiện Trần Viện thì vô cùng vui vẻ, nhanh chóng giơ tay lên vẫy, sau đó dường như chợt nhớ đến người đang đứng bên cạnh, liền thu liễm, trở về bộ dáng ưu nhã thoát tục.
Trần Viện trông thấy dáng vẻ của Lý Nhã Hân như vậy thì âm thầm khinh bỉ một phen, trước mặt anh trai mặt than thì khí phách của cậu ấy liền giảm xuống thành trừ vô cùng. Trần Viện tiến đến trước mặt họ, nở một nụ cười được cô cho là hoàn mỹ nhất sau đó vươn tay ra: “Chào anh, rất vui vì anh đã đến tham dự bữa tiệc của chúng tôi.”
Lý Gia Thành duy trì vẻ mặt cực ‘ngầu’ của mình, khi vươn tay ra bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Trần Viện, trong đầu anh liền nảy ra một suy nghĩ, ừm…cảm xúc rất tốt. Ánh mắt anh thoáng chốc dừng lại ở ly rượu trên tay trái của Trần Viện, đôi mày kiếm khẽ cau lại. Trần Viện nương theo tia nhìn của anh, nhớ ra mình đang cầm một ly rượu liền có chút chột dạ, sờ sờ mũi. Trần Viện quên mất mình vẫn còn đang ‘dậy thì’.
Phục vụ bưng một mâm thức uống đi tới, Lý Gia Thành liền bắt lấy ly rượu của Trần Viện, nhanh chóng đổi thành một phần nước trái cây, cũng chọn luôn cho Lý Nhã Hân một phần tương tự, sau cùng mới lấy cho mình một ly rượu cocktail. Hành động của anh vô cùng thuần thục, tựa như đã làm việc này vô số lần. Trần Viện có chút bất mãn, ly rượu ban nãy của cô hương vị không tồi, Lý Gia Thành này ngày càng thích quản thúc cô, chẳng những vậy, hành động cũng vô cùng thuần thục, tựa như đây là điều đương nhiên.
Lý Gia Thành bắt gặp vẻ mặt tiếc hận của Trần Viện thì lờ đi, làm như không thấy, mà Lý Nhã Hân thì hai mắt long lanh, biểu hiện ta đây đang vô cùng cảm động. Nhìn đi, còn ai dám nói anh trai của cô là mặt than, anh ấy là một người có trái tim thiếu nữ, bao dung và vô cùng ấm áp. Có lẽ sau này cô không cần phải lo lắng anh ấy không lấy được vợ.
Trần Viện nhanh chóng đưa hai người đến trung tâm bữa tiệc, chào hỏi ba Trần. Từ khi Trần Viện cùng Lý Nhã Hân làm bạn tốt thì hai nhà qua lại cũng nhiều hơn, ba Trần đối với Lý Gia Thành không còn khách sáo như trước. Trần Viện cũng nhận ra được anh trai mặt than đứng trước mặt ba cô, thái độ cũng tốt hơn so với những người khác.
Khi khách đã đến đông đủ, Trần Bằng bước lên bục, đọc một bài diễn văn ngắn chào mừng mọi người đến tham dự buổi tiệc, cũng như sơ lược về quá trình thành lập của giải trí ban mai. Bài diễn văn kết thúc, buổi tiệc cũng chính thức bắt đầu, mọi người cũng vui chơi tận hứng, ai muốn ăn uống thì ăn uống, ai muốn khiêu vũ thì khiêu vũ, ai muốn giao thiệp thì giao thiệp, nói tóm lại những buổi tiệc tương tự như thế này thật ra chỉ là nơi để những thương nhân lôi kéo đồng minh, hoặc tìm cách khai thác lợi ích từ người khác.
Lý Nhã Hân lôi kéo Trần Viện, hưng phấn nói: “Đi thôi, mình đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.”
Trần Viện có chút khó hiểu, liền hỏi: “Chuẩn bị gì?”
Lý Nhã Hân thần bí mở túi đeo nhỏ của mình, bên trong là một quyển sổ nhỏ cùng một cái máy ảnh: “Được rồi, trước tiên là đến gặp diễn viên Mai Vũ, mình muốn chụp hình với chị ấy lâu rồi.
Trên trán Trần Viện xuất hiện mấy đường hắc tuyến, tiểu loli này quả nhiên là không có tiền đồ, tại sao đều là anh em nhưng hai người lại khác xa nhau như vậy chứ. Tuy vậy, Trần Viện vẫn ngoan ngoãn nhận mệnh, dẫn Lý Nhã Hân đi gặp nghệ sĩ.
Đi đến gặp Mai Vũ, Trần Viện lễ phép chào hỏi: “Chào chị, đây là Lý Nhã Hân, thiên kim tập đoàn NewTime, cũng là bạn học của em, bạn ấy rất hâm mộ chị đấy.”
Mai Vũ đã là một nữ diễn viên đã bước vào hàng băm, nhưng gương mặt chị ấy được bảo dưỡng rất tốt, không để lại bất kỳ dấu tích nào của thời gian. Nghe Trần Viện giới thiệu, cô liền niềm nở chào hỏi, dù sao đây cũng là tiểu thư tập đoàn lớn, lại là fan hâm mộ của mình, nếu nói bản thân cô không cảm thấy cao hứng chính là dối lòng. Mai Vũ vui vẻ ký tên lên quyển sổ nhỏ của Lý Nhã Hân, sau đó để Trần Viện chụp cho hai người một tấm ảnh, lại trò chuyện thêm chốc lát mới rời đi. Trần Viện dẫn Lý Nhã Hân đi một vòng theo yêu cầu của cô ta, sau đó Lý Nhã Hân mới thỏa mãn vỗ vỗ túi xách nhỏ của mình, đi tìm mẹ Trần để trò chuyện.
Trần Viện lắc đầu mỉm cười nhìn theo, rồi giương mắt tìm kiếm bóng dáng ba Trần.
Hôm nay có rất nhiều nữ minh tinh xuất hiện, mặc dù có mẹ đi cùng, nhưng cô vẫn phải trông nom ba Trần kĩ một chút mới được. Nhìn một hồi liền định vị được phương hướng của Trần Bằng, Trần Viện liền theo hướng đó mà đi, chưa đến nơi cô đã nghe thấy tiếng cười to vô cùng sảng khoái của ba mình.
“Ha ha ha, các ông quá khen rồi, con bé bất quá cũng chỉ muốn thử sức một chút thôi, nhưng tôi cũng không ngờ nó lại làm được đến như vậy.”
Đám người chung quanh nghe thế cũng gật đầu, cười nói phụ họa theo.
Trần Viện nghe phong phanh, hình như là họ đang nói về cô và bọn Minh Vũ.
“…Các ông không biết đâu, lúc đó con bé về nói với tôi là tìm được một vài người rất có tiềm năng muốn tiến cử, chính tôi cũng không tin tưởng nên không chấp nhận ký hợp đồng với Nam Nhi cho nên mới trì hoãn đến tận bây giờ đó chứ. Nhưng con bé lại quả quyết những đứa trẻ kia nhất định sẽ đoạt giải quán quân trong cuộc thi ‘Tài năng âm nhạc’. Tôi thấy con bé quyết tâm như vậy thì cũng không biết nói gì, đành để mặc nó làm loạn.”
Trần Viện tiến đến gần nghe thấy rõ mồn một, đưa tay lên sờ sờ mũi có chút ngượng ngùng. Cô nhớ là mình không có nói như vậy nha, ba Trần hình như hơi quá cao hứng rồi.
“…Kinh phí sao? Không đâu, tôi không chi cho con bé xu nào, tôi cũng không muốn nó làm loạn, chỉ chấp nhận cho con bé mượn một người đại diện trẻ chưa có kinh nghiệm trong công ty, ý muốn nó thấy khó làm lùi. Không nghĩ đến con bé vậy mà quyết tâm lấy hết tiền tiết kiệm của mình để bồi dưỡng nhóm nhạc này. Ai…thấy con gái mình như vậy, tôi có cảm giác mình đã già rồi.”
“Ha ha, ái nữ của chủ tịch Trần quả nhiên quyết đoán, cũng không thua kém gì ông ngày xưa.” Một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh cười nói.
Trần Viện nghe đến đây, mặt đỏ nến mức muốn nặn ra máu. Cô nhớ hình như tiền tiết kiệm của mình vẫn còn y nguyên trong ngân hàng mà, kinh phí bồi dưỡng đám Minh Vũ từ đầu đến cuối rõ ràng là do ba Trần chi. Trần Viện không nghe nổi nữa, liền ngượng ngùng xoay người đi tìm mẹ Trần.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook