Hạnh Phúc Ước Hẹn
-
Chương 18: Ngoại truyện 1: Yêu thêm lần nữa, có lẽ nên là một người khác
– Miu –
Yêu lại = Yêu thêm một lần nữa?
Yêu thêm lần nữa với một người?
Hay yêu một người khác?
Đọc xong câu chuyện này, điều khiến tôi suy nghĩ không phải là tình tiết của truyện mà là khái niệm "yêu thêm lần nữa".
Trên chuyến xe dài của đời người, bạn sẽ gặp nhiều người khác nhau, có người lên xe, có người xuống xe.
Người bạn gặp đầu tiên có lẽ là người đã cầm tay bạn đi dưới bóng râm của hàng cây trong trường học; tuy nhiên, năm tháng cuối cùng cũng khiến cho bạn mất anh ấy.
Mất đi bàn tay đã từng nghĩ sẽ mãi mãi dắt tay mình.
Lúc nào, vì sao lại đánh mất? Có lẽ bạn không còn nhớ rõ nữa.
Tranh cãi luôn làm tổn thương đến tình cảm, nghi ngờ và buồn chán là kẻ giết chết tình yên.
Cuộc sống vẫn tiếp tục, bạn vẫn có một tình yêu khác. Mặc dù đã từng bị tổn thương, mặc dù đã từng nghĩ mình sẽ không thể vượt qua những giây phút tiếp theo, nhưng cuối cùng bạn vẫn bước đi bên cạnh một người mới, ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời lúc bình minh.
Người mới ấy liệu có tốt hơn người cũ không?
Bạn có thể nói bạn trai hiện tại của bạn chắc chắn tốt hơn người yêu cũ không? Thật ra không nhất thiết phải như thế.
Nhưng hầu hết mọi người đều muốn bước lên phía trước.
Mua một thứ đồ mới dễ hơn sửa chữa đồ cũ rất nhiều.
Tuy nhiên, nhân vật chính trong truyện này là Hác Tư Nguyên và Chu Lập Đông không giống như vậy.
Có thể thấy họ vô cùng yêu nhau.
Thật ra, có lúc chúng ta không chỉ yêu thương một người mà còn dành nhiều năm tháng cho người ấy.
Họ không thể không nhớ đến nhau, rất nhiều lần mơ thấy hàng cây ngân hạnh dưới toà nhà của đại học Gi¬ao thông đã chứng minh sự thật đó, trong những ngày tháng tươi đẹp quen nhau, hình ảnh của người kia trong họ là những thời khắc tốt đẹp nhất.
Không thể không nói, điều đó thật sự cần dũng khí rất lớn. Bởi những vết thương trong quá khứ mãi mãi nằm ở đó, không thể biến mất, chỉ có thể từ từ tích tụ tạo thành một rào cản ngăn cách rộng lớn.
Lập Đông yêu Tư Nguyên nhiều như thế, từ bỏ tiền đồ mở rộng trước mắt vì cô, và anh cũng gặp một người ngốc nghếch giống hệt anh – Tư Nguyên.
Câu chuyện này rất hiếm gặp trong cuộc sống hiện đại, vì thế nó khiến cho người ta phải thở dài.
Nhưng nếu là tôi, tôi sẽ lựa chọn Tỉnh Thành.
Yêu thêm lần nữa nên yêu một người khác.
Anh ấy có thể không tốt hơn người trước nhưng mới mẻ và dễ dàng đến với nhau.
Một đôi tình nhân cũ, hiểu rõ điểm yếu của nhau, khi người kia không kịp làm điều gì đó, nước chảy hoa trôi.
Có lẽ suy nghĩ của tôi cũng giống như hầu hết mọi người trong cuộc sống hiện tại, vì thế mãi mãi không thể trở thành nhân vật nữ chính.
Nhưng, vẫn cần có tiểu thuyết, ngày tháng vẫn trôi qua. Nếu không thể sống hạnh phúc với người này, hãy đổi người khác, có thể sẽ có hạnh phúc.
BY THE WAY, chúc tất cả các độc giả đều hạnh phúc.
Yêu lại = Yêu thêm một lần nữa?
Yêu thêm lần nữa với một người?
Hay yêu một người khác?
Đọc xong câu chuyện này, điều khiến tôi suy nghĩ không phải là tình tiết của truyện mà là khái niệm "yêu thêm lần nữa".
Trên chuyến xe dài của đời người, bạn sẽ gặp nhiều người khác nhau, có người lên xe, có người xuống xe.
Người bạn gặp đầu tiên có lẽ là người đã cầm tay bạn đi dưới bóng râm của hàng cây trong trường học; tuy nhiên, năm tháng cuối cùng cũng khiến cho bạn mất anh ấy.
Mất đi bàn tay đã từng nghĩ sẽ mãi mãi dắt tay mình.
Lúc nào, vì sao lại đánh mất? Có lẽ bạn không còn nhớ rõ nữa.
Tranh cãi luôn làm tổn thương đến tình cảm, nghi ngờ và buồn chán là kẻ giết chết tình yên.
Cuộc sống vẫn tiếp tục, bạn vẫn có một tình yêu khác. Mặc dù đã từng bị tổn thương, mặc dù đã từng nghĩ mình sẽ không thể vượt qua những giây phút tiếp theo, nhưng cuối cùng bạn vẫn bước đi bên cạnh một người mới, ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời lúc bình minh.
Người mới ấy liệu có tốt hơn người cũ không?
Bạn có thể nói bạn trai hiện tại của bạn chắc chắn tốt hơn người yêu cũ không? Thật ra không nhất thiết phải như thế.
Nhưng hầu hết mọi người đều muốn bước lên phía trước.
Mua một thứ đồ mới dễ hơn sửa chữa đồ cũ rất nhiều.
Tuy nhiên, nhân vật chính trong truyện này là Hác Tư Nguyên và Chu Lập Đông không giống như vậy.
Có thể thấy họ vô cùng yêu nhau.
Thật ra, có lúc chúng ta không chỉ yêu thương một người mà còn dành nhiều năm tháng cho người ấy.
Họ không thể không nhớ đến nhau, rất nhiều lần mơ thấy hàng cây ngân hạnh dưới toà nhà của đại học Gi¬ao thông đã chứng minh sự thật đó, trong những ngày tháng tươi đẹp quen nhau, hình ảnh của người kia trong họ là những thời khắc tốt đẹp nhất.
Không thể không nói, điều đó thật sự cần dũng khí rất lớn. Bởi những vết thương trong quá khứ mãi mãi nằm ở đó, không thể biến mất, chỉ có thể từ từ tích tụ tạo thành một rào cản ngăn cách rộng lớn.
Lập Đông yêu Tư Nguyên nhiều như thế, từ bỏ tiền đồ mở rộng trước mắt vì cô, và anh cũng gặp một người ngốc nghếch giống hệt anh – Tư Nguyên.
Câu chuyện này rất hiếm gặp trong cuộc sống hiện đại, vì thế nó khiến cho người ta phải thở dài.
Nhưng nếu là tôi, tôi sẽ lựa chọn Tỉnh Thành.
Yêu thêm lần nữa nên yêu một người khác.
Anh ấy có thể không tốt hơn người trước nhưng mới mẻ và dễ dàng đến với nhau.
Một đôi tình nhân cũ, hiểu rõ điểm yếu của nhau, khi người kia không kịp làm điều gì đó, nước chảy hoa trôi.
Có lẽ suy nghĩ của tôi cũng giống như hầu hết mọi người trong cuộc sống hiện tại, vì thế mãi mãi không thể trở thành nhân vật nữ chính.
Nhưng, vẫn cần có tiểu thuyết, ngày tháng vẫn trôi qua. Nếu không thể sống hạnh phúc với người này, hãy đổi người khác, có thể sẽ có hạnh phúc.
BY THE WAY, chúc tất cả các độc giả đều hạnh phúc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook