Hạnh Phúc Tìm Về
Chương 5: Vì tình giết người, điên loạn

******

Mười lăm năm sau.

Trường trung học tư thục Âu Á, một ngôi trường quý tộc dành cho giới thượng lưu. Nơi góc trường vắng vẻ có cây bàng đại thụ, Trịnh Khắc Ngọc ngồi lẻ loi, mắt nhìn xa xăm. Cô rất đẹp, làn da trắng hồng, đôi mắt tròn to, rèm mi dày cong, sống mũi thẳng tắp, đôi môi nhỏ nhắn đỏ tươi, tất cả những đường nét đó hòa hợp cân đối tạo nên một vẻ đẹp hoàn thiện. Nhưng khí chất của cô thì quá nghiêm túc, lạnh lùng. Cô tách biệt với sự náo nhiệt, rộn ràng của sân trường giờ ra chơi. Cách đó không xa, Phương Uyên đang cùng các bạn bàn tán về cuộc thi toán quốc gia. Đưa mắt nhìn về ghế đá Khắc Ngọc đang ngồi, không biết sao cứ thấy nao lòng. Nếu không tiếp xúc đã ba năm, cô thật sự sẽ nghĩ rằng mình đang nhìn một người vô cảm, lạnh lùng, cao ngạo. Thời gian gần gũi làm cô thay đổi, cô nghĩ Khắc Ngọc như đang cố gắng che đậy tất cả tâm tư, tình cảm, tạo thành cái vỏ bọc an toàn cho mình.

Phương Uyên tiến đến, ngồi cạnh Khắc Ngọc, nhẹ nhàng hỏi:

- Đạt giải nhất vẫn không vui sao?

Thu ánh mắt xa xăm về, Khắc Ngọc trả lời có lệ:

- Chỉ là một cuộc thi thôi.

Phương Uyên tròn mắt, giá trị một cuộc thi quốc gia có đáng bị hững hờ như vậy ư? Cô nhún vai, lại nói:

- Bạn có biết bao nhiêu người hâm mộ và ghen tỵ không? Mọi người đều bàn tán không hiểu vì sao số phận lại quá ưu ái cho một người như bạn vậy. Tất cả quá hoàn hảo, gia thế quá tốt, ngoại hình quá xuất sắc, tài năng vượt trội, chỉ cần bạn san sẻ cho mình một ít, chắc chắn cả nhà mình phải lên chùa thắp nhang cảm tạ Bồ Tát đấy.

Khắc Ngọc liếc nhìn Phương Uyên, không biểu hiện cảm xúc buồn vui, lặng nghĩ “Mình thật tốt như vậy sao”?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương