Ban đầu Hứa Nam Yên gửi tin nhắn cũng chỉ là để hù dọa Hạ Y Nhiên mà thôi.

Không nghĩ tới, lại tự gây phiền toái cho mình.


Buổi sáng, khi cô còn đang nằm ở trên giường ngủ say, Lục Thời Xuyên đã nổi giận đùng đùng bước vào cửa, nắm tóc của cô đem cô kéo xuống đất, "Hứa Nam Yên, cô làm sao lại có thể ác độc đến như thế, vậy mà dám gửi tin nhắn uy hiếp em ấy muốn ra tay độc ác với em ấy, được rồi, ngược lại cô cứ thử ra tay độc ác cho tôi xem thử, tôi cũng muốn nhìn xem cô có thể làm được gì, nhiều năm như vậy, cô giả vờ đơn thuần thâm tình, giả vờ cũng mệt rồi phải không?"
Hứa Nam Yên mê man, chỉ cảm thấy thân thể mình ngã xuống đất, đau như tan ra thành từng mảnh.

Đêm qua, bởi vì lo lắng tình trạng của Hoắc Thanh ở bệnh viện, lại tiếp nhận sự khiêu khích của Hạ Y Nhiên, thẳng đến khi mặt trời mọc cô mới có thể ngủ được, ai biết được vừa sáng sớm liền đã phát sinh loại tình huống này.


Thấy Hứa Nam Yên không lên tiếng, Lục Thời Xuyên đưa tay, nắm lấy cằm của cô, tàn nhẫn nói, "Hứa Nam Yên, tôi nói cho cô biết, vị trí bà Lục vốn chính là của Hạ Y Nhiên, là cô một mực muốn chiếm lấy vị trí của em ấy, nếu để cho tôi biết cô đối với em ấy! "
Lục Thời Xuyên đang nói, bị Hứa Nam Yên đẩy ra, "Lục Thời Xuyên, cho dù anh có bất mãn với em đến đâu, em cũng là vợ được cưới hỏi đàng hoàng của anh, dù cho anh hài lòng với Hạ Y Nhiên thì sao, cô ta cũng chỉ là một tiểu tam bị người đời phỉ nhổ mà thôi!"
Nhìn thấy thái độ của Hứa Nam Yên đột nhiên trở nên cường ngạnh, Lục Thời Xuyên sửng sốt một chút, liền lên tiếng giễu cợt, "Làm sao? Hứa Nam Yên, chỉ một chút ủy khuất như thế đã chịu không được rồi? Chịu không được liền đi đến chỗ ông nội tôi đòi ly hôn a, nếu như không phải ông nội không để tôi cùng cô ly hôn, tôi đã sớm kéo cô đi đến cục dân chính!"
Lục Thời Xuyên thét lên, để lý trí của Hứa Nam Yên thoáng khôi phục một chút, bây giờ, chú Lục vừa qua đời, dì Lục lại!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương