Sinh ý trong nhà đã đi vào quỹ đạo, công tác sửa sang tài liệu ở trong tiệm cũng được tiến hành đâu vào đấy.
Tang Tử có khóa thì đi học, không có khóa thì xem cửa hàng, dậy sớm luyện thể, trước khi đi ngủ vẽ bùa, công việc bận rộn cứ từng ngày mà trôi qua.
Tang Tử lại nghênh đón lần nguyệt khảo thứ hai của tộc học.
Lúc này đây, Tang Tử như cũ đứng đầu ở phần thi văn, tất cả mọi người trong ban đã quen với kết quả này.
Nhưng nằm ngoài dự kiến của mọi người chính là, lúc này đây, phần thi thực hành của Tang Tử không còn 0 điểm nữa.
Nàng thi được sáu mươi hai điểm.
Tang Tử đối thành tích này thực vừa lòng.

Không chỉ là bởi vì nàng học bù suốt một tháng nhờ vào bút ký, thi cử rốt cuộc đạt tiêu chuẩn.
Càng mấu chốt chính là, khảo thí lần này, phàm là tài liệu đã từng được Tang Tử tự mình sửa sang lại, nàng có thể chuẩn xác, không có lầm mà tìm ra được, cũng rõ ràng mà thuyết minh được cách sử dụng tài liệu, phương pháp tinh luyện, cách luyện chế và cũng có thể dễ dàng phân biệt những tài liệu dễ bị lẫn lộn với nhau.
Đến nỗi những tài liệu khác mà nàng còn không có từng sửa sang qua, Tang Tử cũng cố gắng hết sức mà thử đi xem xét mấy tài liệu đó.
Bởi vì nguyên nhân như thế, Tang Tử tránh được thành tích hạng bét, cũng tránh thoát đi việc dọn dẹp chuồng trại của linh trư thú.
Tang Tử vốn dĩ cho rằng, chuyện này cứ như vậy qua đi.
Kết quả, vào cuối tuần của tuần đầu tiên sau khi nguyệt khảo kết thúc, quản sự Vu Thừa Hiên phụ trách nuôi dưỡng linh trư thú ở Nuôi Dưỡng Viện thông qua thân phận mệnh bài để lại tin nhắn cho Tang Tử, hỏi nàng có nguyện ý hay không tiếp tục đi dọn chuồng heo.
"Mặc dù không có thù lao, nhưng mà mỗi lần dọn dẹp chuồng heo thì sẽ tăng một chút điểm cống hiến giá trị" - Vu Thừa Hiên nói rõ ràng cho Tang Tử tiền công khi dọn chuồng heo.
Đến nỗi vì cái gì muốn mời Tang Tử tới làm công tác này, Vu Thừa Hiên cũng một năm một mười mà nói ra: "Con làm việc vừa nhanh vừa tốt, sức lực cũng lớn, so với những người khác thì làm được sạch sẽ hơn nhiều.

Hơn nữa con có thể thi hành liễm tức quyết, công tác này đối với con mà nói xem như thích hợp".
Thu được tin tức, Tang Tử suy nghĩ trong chốc lát, liền đáp ứng Vu Thừa Hiên mời.

Một tuần dọn chuồng hai lần, một tháng thì tám lần, tương ứng mỗi tháng có thể được tám điểm cống hiến giá trị.
Tám điểm cống hiến giá trị này, đại khái chỉ có thể làm cho phân lệ của Tang Tử mỗi tháng nhiều hơn tám khối hạ phẩm linh thạch.
Bất quá phân lệ không phải là thứ quan trọng nhất, quan trọng nhất là điểm cống hiến giá trị.
Ở Vu gia có Thiên Công Viện, Thiên Công Viện có cất giấu rất rất nhiều tài liệu, mấy tài liệu này sẽ không bán ra bên ngoài, chỉ có thể dựa vào cống hiến giá trị mà đổi lấy.
Trừ bỏ Thiên Công Viện, Thượng Thư Viện cũng có các kiểu công pháp, pháp quyết, luyện khí bút ký, trận pháp tâm đắc rồi lung tung, rối loạn tu luyện thư tịch khác, cũng chỉ có thể dựa vào cống hiến giá trị mà đổi lấy để đọc.
Còn có các loại trung - cao cấp đan dược, trận pháp, phù triện.
Nói như thế, tất cả tu luyện vật tư từ trung cấp trở lên đều chỉ có thể thông qua cống hiến giá trị mà đổi lấy.
Tu sĩ không có cống hiến giá trị, ở Vu gia coi như là một bước khó đi.
Bởi vì nguyên nhân như vậy, Tang Tử mới có thể sảng khoái mà đáp ứng lời mời của Vu Thừa Hiên.
Tất cả đều là vì tận mọi khả năng mà thu thập cống hiến giá trị, chuẩn bị để sau này xây dựng vững chắc cơ sở cho việc chính thức tu luyện, để tránh đến lúc đó bó tay bó chân.
Đến tận đây, Tang Tử mới đem sinh hoạt của mình an bài đến xem như khua chiêng gõ mõ.
Mỗi tuần có hai ngày không cần đi học, Tang Tử yêu cầu ôm Song Giác thú Tử Tử đã cao gần nửa người, nhanh chóng chạy một vòng ở Vu gia ngoại viện, thuận tiện hấp thu năng lượng mặt trời của ánh nắng vào buổi sáng sớm.
Dựa theo cách nói của Duệ, bởi vì trình độ luyện thể của Tang Tử hiện tại còn rất thấp, còn không đủ để hấp thu lực lượng của ánh nắng mặt trời ở giữa trưa, chỉ có thể trước hấp thu ánh sáng còn ôn hòa của mặt trời ở sáng sớm.
Lúc sau, Tang Tử yêu cầu một bên phao thuốc tắm, một bên vận chuyển công pháp luyện thể, làm năng lượng mặt trời rèn luyện chính mình da thịt cốt cách, để thuốc tắm năng lượng mở rộng chính mình kinh mạch cùng đan điền.
Tang Tử sau khi luyện thể xong, rồi ăn cơm, rồi đi xem cửa hàng, sửa sang lại bút ký cùng tài liệu.
Sau khi bận rộn xem cửa hàng xong, dưới sự chỉ dẫn của Duệ, Tang Tử còn phải luyện tập vẽ 3600 loại cơ sở phù văn.
Lại lúc sau, Tang Tử cơ bản chính là một bên ngủ gà ngủ gật, một bên rửa mặt.
Mà mỗi tuần cần đi tộc học năm ngày, Tang Tử càng bận hơn.

Nàng yêu cầu rút ra nghỉ trưa thời gian để đi trong tiệm sửa sang lại tài liệu.


Tan học lại phải chui đầu vào trong tiệm, vẫn luôn ngốc đến buổi tối mới khóa cửa hàng lại, trở về luyện tập phù văn.
Bởi vậy, ở mỗi đêm dính lên giường, trong nháy mắt Tang Tử có thể lập tức lâm vào mộng đẹp.
Sinh hoạt như vậy, Tang Tử qua được hai năm.
Hai năm sau, Tử Tử đã trưởng thành một con thú vô cùng khổng lồ, đứng thôi cũng cao như một người thành niên không sai biệt lắm.
Tang Tử không hề thời thời khắc khắc mà ôm Tử Tử, ít nhất đi học thời điểm không ôm.

Bằng không Tử Tử ngồi ở nàng trên đùi, đồng học sau lưng nàng trừ bỏ Tử Tử thì cái gì cũng nhìn không tới.
Hơn nữa, trọng lượng như thế này của Tử Tử đã không thể mang đến Tang Tử thêm gánh nặng gì.
Hình thể cự to Tử Tử, tính tình như cũ ôn hòa vô cùng.

Hai con mắt hạnh nhân, tròn tròn, ướt dầm dề nhìn người thời điểm thật giống như có thể nói.
Rất là thông nhân tính - Tử Tử, làm bạn với Tang Tử vượt qua hai năm luyện thể.
Hiện tại Tang Tử, đã thành công mà đem công pháp luyện thể mà Duệ dạy cho nàng luyện đến tầng thứ hai, không chỉ có có thể giơ lên vật thể so với thân thể mình nặng hơn gấp mấy chục lần, còn có thể làm cho đao thương bất nhập.
Bất quá mấy cái đao thương này cũng không phải là pháp khí mà tu giả sử dụng, mà chỉ là bình thường đao kiếm làm bằng sắt.
Bất quá theo lời Duệ nói, khi Tang Tử luyện đến tầng mười của công pháp luyện thể này, bất luận pháp khí, pháp bảo gì đều không thể dễ dàng mà xúc phạm tới nàng.
Tang Tử chảy nước miếng mà mặc sức tưởng tượng một chút về luyện thể đạt tới tầng mười trong tương lai, sau đó lau lau nước miếng, về tới hiện thực để luyện thể tầng hai.
Trừ bỏ trình độ luyện thể có tiến bộ, Tang Tử cũng đã học xong 3600 loại phù văn cơ sở.
Mỗi buổi tối gần đây, Duệ đều khảo sát Tang Tử vẽ phù văn.

Hắn sẽ quấy rầy phù văn trình tự, tùy ý rút ra vài loại phù văn, làm Tang Tử đem mấy loại phù văn này vẽ ở bên nhau.
Trước mắt, Duệ vẫn là thực vừa lòng tiến độ học tập của Tang Tử.
Trừ bỏ luyện thể cùng vẽ phù văn, Tang Tử còn hoàn thành sửa sang lại tài liệu của cuốn sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư.
Mọi sơ cấp tài liệu đều có chú thích về giải thích, miêu tả hình dạng, cách sử dụng, thủ pháp luyện chế, cùng phân biệt tài liệu, đều kỹ càng tỉ mỉ mà sửa sang lại.
Hình ảnh của tài liệu cũng đều vẽ ra vài đường cong, có thêm phần thuyết minh.
Vu Hành Vân phu tử ở một lần ngẫu nhiên nhìn thoáng qua thành quả của Tang Tử, phi thường cảm thấy hứng thú hỏi Tang Tử: "Con có nghĩ đem cuốn sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư được mình sửa sang này mang đi xuất bản không?"
Tang Tử chớp chớp mắt, có chút ngốc lăng mà nhìn Vu Hành Vân.

Nàng trước nay không nghĩ tới, nàng sửa sang lại mấy cái ghi chép thôi mà cũng có thể mang đi xuất bản.
Nhưng mà Tang Tử cũng không có trực tiếp trả lời Vu Hành Vân phu tử chuyện này.
Nàng cần đi hỏi ý kiến của lão bản nàng.

Rốt cuộc, mấy cái ghi chép này là của lão bản cho nàng tham khảo.
Tang Tử nghĩ, nguyên bản quyển ghi chép này là của lão bản nàng, nàng nhiều nhất chính là tổng kết rồi sửa sang lại, thật sự là không có đủ tư cách để quyết định quyển sách này có nên xuất bản hay không.
Nghĩ như vậy, Tang Tử liền nhắn tin cho lão bản nàng, một năm một mười mà đem chuyện này nói cho hắn.
Lão bản nàng hồi phục tin tức như cũ phi thường nhanh chóng: "Chờ một chút, ta đi trong tiệm tìm con".
Tang Tử cho rằng, lão bản nàng tới tìm nàng để hiểu biết kỹ càng tỉ mỉ tin tức.
Không nghĩ tới, Vu Lạc vừa vào cửa, liền hướng nàng duỗi tay, hỏi nàng cuốn sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư kia đâu.
Tang Tử không hiểu ra sao mà đem cuốn sách đã sửa sang lại đưa cho Vu Lạc.
Vu Lạc cầm lấy quyển sách, lại vội vội vàng vàng mà đi rồi, chỉ chừa cho Tang Tử một câu - "Nếu muốn xuất bản, phải bảo đảm không bại lộ bất cứ cái gì.

Ta trở về kiểm tra một lần, xong sẽ nói cho con sau".
Vu Lạc quả nhiên tỉ mỉ mà đem quyển sách này từ đầu tới đuôi mà kiểm tra một lần, không chỉ có như thế, hắn còn liên hệ Vu gia nhị trưởng lão, chuyên biên soạn sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư, cùng Vu gia nhị trưởng lão thuyết minh giữ vài cái nguyên tác của mình, tăng thêm từ ngữ thuyết minh, sau đó lại một lần nữa in ấn ra tới.

Vu gia nhị trưởng lão quản lí những việc liên quan đến văn, hắn không chỉ quản lí Sùng Văn Viện, mà hắn cũng quản lí tộc học.

Và tất nhiên, tài liệu cho tộc học dùng cũng do hắn phụ trách biên soạn.
Vu gia nhị trưởng lão xem xong cuốn sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư này, vẻ mặt cảm khái mà vỗ vỗ Vu Lạc bả vai.

"Ta biết, ngươi còn không bỏ luyện khí được".
Vu Lạc trừu trừu khóe miệng, "Nhị trưởng lão, sách này không phải ta sửa, là Tang Tử, con gái Tri Sùng sửa".
Vu gia nhị trưởng lão như cũ cười tủm tỉm, "Đúng là Tang Tử nha đầu sửa sang lại, nhưng văn tự thuyết minh bên trong đều là từ bút ký của ngươi mà viết ra, Hành Vân đã nói cho ta rồi".
Vu Lạc lại trừu khóe miệng, hắn trầm mặc trong chốc lát, dời đi đề tài - "Vậy quyển sách này có thể xuất bản không?"
"Có chứ, tại sao lại không, viết hay như vậy mà.

Ta nghe nói, nhà Tri Sùng cái kia kêu Tang Tử nha đầu, dựa vào sửa sang lại quyển bút ký này, phần thi thực hành đều được điểm tối đa, không có sơ cấp tài liệu nào mà nàng không quen biết" - Vu gia nhị trưởng lão thong thả, ung dung mà nhấp một miệng trà.
Vu Lạc nhận được sự chắc chắn về chuyện này xong, liền không chút nào lưu luyến mà quay đầu đi rồi.
Phía sau, nhị trưởng lão buông xuống trong tay chén trà, nhìn Vu Lạc rời đi bóng dáng, nhẹ nhàng mà thở dài một hơi.
Vu gia thế hệ thứ mười sáu có hai thiên tài bị chậm trễ luyện khí.
Một người là Vu Tri Sùng, người còn lại chính là Vu Lạc.
Nhị trưởng lão sâu kín mà rũ xuống đôi mắt.
Có Vu gia nhị trưởng lão duy trì, quyển sách được đặt tên là 《tân biên sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư》, nhanh chóng được xuất bản.
Nguyên nhân vì nội dung quá nhiều, cả quyển sách được chia làm thượng, trung, hạ ba cuốn, mỗi cuốn đều dày như cuốn《sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư》 cũ.
Sau khi sách vở được in ấn xong, Vu gia nhị trưởng lão liền tuyên bố, bắt đầu từ năm sau, ở tộc học Vu gia, sách giáo khoa của các lớp trung cấp trong phần thực hành phải đổi thành 《 tân biên sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư 》.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương