Hận Thù
-
Chương 5: Băng + tuyết
Nó bước xuống nhà với chiếc áo pull màu trắng, quần Jean đùi, mái tóc xõa tự nhiên, chân đi đôi giày Jimmy Choo đính đá lấp lánh. Leo lên chiếc Roll- Royce màu đen và phóng đến trung tâm thương mại ALs ( thuộc tập đoàn của nó ). Nó bước vào trung tâm thương mại trong ánh mắt ngưỡng mộ + ghen ghét của mọi người, nó quen với việc này rồi nên cũng chẳng để í. Bước thẳng vào khu thời trang cao cấp. Nó ngắm nghía thật kĩ từng bộ. Chẳng có bộ nào vừa ý nó cho đến dãy cuối cùng. Ở hàng cuối là một tủ kính lớn, trong đó có một bộ váy màu trắng tinh khiết, phần trên để hở vai, có những lớp ren tinh tế, phần chân váy đính những hạt đá Sirag nhỏ , ở bên lưng là một dải băng lụa thắc thành một chiếc nơ nhỏ, ở giữa của chiếc nơ là một viên đá Ruby màu trắng lấp lánh. Nó rất ưng ý với bộ này.
- Lấy tôi bộ váy đó - Nó cùng một người nữa cất giọng lạnh lùng
Hai ánh mắt nhìn nhau, xoáy sâu vào nhu. Nếu như ánh mắt màu tím của nó lạnh lẽo như băng thì ánh mắt màu tro của chàng trai đó lại giống như những hạt tuyết.
Băng + Tuyết = ?
1 bên là băng, bên là tuyết, dung hòa với nhau tạo nên một đợt không khí lạnh khắp trung tâm thương mại.
Rio thu hồi ánh mắt giá lạnh như tuyết đó lại:
- Tôi lấy bộ này trước .
- Tùy - Nó lại cất giọng băng giá lên
Nói rồi sải bước đi. Hắn cũng không để ý gì nhiều, ngắm nghía bộ áo và nghĩ ngợi: "thật thú vị "
Nó chẳng có hứng mua sắm nữa nên xuống Lotteria ăn. Nhìn vào Menu, nó lười biếng cất tiếng:
- 1 phần gà này và một ly Pessi Kem
Còn về phần hắn, sau khi mua xong thì vào Lotte để ăn, hắn ngồi xuống bàn bên cạnh nó và gọi món.
2 người ngồi cạnh nhau, xoay lưng với nhau nhưng đều tỏa ra hàn khí làm người ta thấy lạnh.
1 bên là băng, bên là tuyết, lần nữa lại trung hòa với nhau.
Hắn lấy điện thoại ra, bấm số 1 và gọi:
- Alo, Nana hả ?
-....
-....
...... ( 2 người họ tám qua điện thoại đấy)
Nó nghe giọng của hắn gọi thì khẽ nhếch môi : " Nana , tôi với cô có duyên thật đấy "
Đợi hắn kết thúc cuộc gọi, nó bước đến bàn hắn và ngồi xuống.
- Chuyện gì ? - chất giọng âm lãnh của hắn vang lên
Nó nhếch môi, điệu nói cười cợt:
- Tôi đổi ý ! Tôi muốn lấy lại bộ váy!
- xIN LỖI ! NHƯNG TÔI THÌ KHÔNG - hắn gằn từng chữ
- Tốt nhất anh nên đưa lại nó cho tôi - nó cũng lạnh lùng ko kém
- ko
- đưa
- ko
- đưa
.............. 1 tràng điệp khúc " ko" và " đưa " bắt đầu
- Chúng ta sẽ còn gặp lại, khi đó tôi sẽ khiến anh phải đưa nó cho tôi - Nó nhếch môi rồi bỏ đi
Còn hắn thì thắc mắc về câu nói của nó: " còn gặp lại ư ? "
(( Đôi lời của tác giả ; chap này nó nhảm, ném đá Emi nhẹ tay thôi nha. Mọi người đọc truyện nhớ để lại lời nhận xét nhá )))
- Lấy tôi bộ váy đó - Nó cùng một người nữa cất giọng lạnh lùng
Hai ánh mắt nhìn nhau, xoáy sâu vào nhu. Nếu như ánh mắt màu tím của nó lạnh lẽo như băng thì ánh mắt màu tro của chàng trai đó lại giống như những hạt tuyết.
Băng + Tuyết = ?
1 bên là băng, bên là tuyết, dung hòa với nhau tạo nên một đợt không khí lạnh khắp trung tâm thương mại.
Rio thu hồi ánh mắt giá lạnh như tuyết đó lại:
- Tôi lấy bộ này trước .
- Tùy - Nó lại cất giọng băng giá lên
Nói rồi sải bước đi. Hắn cũng không để ý gì nhiều, ngắm nghía bộ áo và nghĩ ngợi: "thật thú vị "
Nó chẳng có hứng mua sắm nữa nên xuống Lotteria ăn. Nhìn vào Menu, nó lười biếng cất tiếng:
- 1 phần gà này và một ly Pessi Kem
Còn về phần hắn, sau khi mua xong thì vào Lotte để ăn, hắn ngồi xuống bàn bên cạnh nó và gọi món.
2 người ngồi cạnh nhau, xoay lưng với nhau nhưng đều tỏa ra hàn khí làm người ta thấy lạnh.
1 bên là băng, bên là tuyết, lần nữa lại trung hòa với nhau.
Hắn lấy điện thoại ra, bấm số 1 và gọi:
- Alo, Nana hả ?
-....
-....
...... ( 2 người họ tám qua điện thoại đấy)
Nó nghe giọng của hắn gọi thì khẽ nhếch môi : " Nana , tôi với cô có duyên thật đấy "
Đợi hắn kết thúc cuộc gọi, nó bước đến bàn hắn và ngồi xuống.
- Chuyện gì ? - chất giọng âm lãnh của hắn vang lên
Nó nhếch môi, điệu nói cười cợt:
- Tôi đổi ý ! Tôi muốn lấy lại bộ váy!
- xIN LỖI ! NHƯNG TÔI THÌ KHÔNG - hắn gằn từng chữ
- Tốt nhất anh nên đưa lại nó cho tôi - nó cũng lạnh lùng ko kém
- ko
- đưa
- ko
- đưa
.............. 1 tràng điệp khúc " ko" và " đưa " bắt đầu
- Chúng ta sẽ còn gặp lại, khi đó tôi sẽ khiến anh phải đưa nó cho tôi - Nó nhếch môi rồi bỏ đi
Còn hắn thì thắc mắc về câu nói của nó: " còn gặp lại ư ? "
(( Đôi lời của tác giả ; chap này nó nhảm, ném đá Emi nhẹ tay thôi nha. Mọi người đọc truyện nhớ để lại lời nhận xét nhá )))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook