Hãn Thê Trùng Sinh
-
Chương 7: Cố Tam thiếu gia cưới vợ
Bọn nha dịch khác lần lượt đến phòng giam người Cố gia thông báo, Cố Tinh Nặc và Cố Tinh Ngôn cùng nhau đi đến phòng giam Cố Tinh Lãng, đem tam đệ mình ra ngoài.
"Đệ không có chạm vào Thanh Ngọc?" Cố Tinh Ngôn nhìn sau lưng họ một chút, Thanh Ngọc vẫn còn khóc nức nở, thấp giọng hỏi đệ đệ mình.
Cố Tinh Lãng gật đầu.
Nhất thời Cố Tinh Ngôn nóng nảy: "Đệ ngốc quá? Chúng ta phải bỏ bao nhiêu tinh thần, mới đem nàng...."
"Lão Nhị!" Cố Tinh Nặc lắc đầu nhìn Cố Tinh Ngôn, không cho Cố Tinh Ngôn nói gì thêm nữa.
Mắt Cố Tinh Lãng rủ xuống, thấp giọng nói: "Có các ca ca, Cố gia không cần đệ lưu đời sau."
Hốc mắt Cố Tinh Ngôn đỏ lên, nức nở nói: "Đừng nói nhảm, chúng ta còn chưa nghe Thánh chỉ mà, đệ biết chuyện gì mà?"
Cố Tinh Lãng không nói gì nữa, dù sao khi chết, chỉ cần không liên lụy người nhà hắn là tốt rồi.
Lúc này lão phu nhân và Cố lão Nguyên soái đang quỳ trên đất, sau khi nhìn thấy ba cháu trai của mình, lập tức kêu lên: "Tinh Lãng?"
Kính Trung cười nói: "Lão phu nhân, ngài trước đừng thương tâm, hãy để cho tiểu nhân ta truyền xong Thánh chỉ đi?"
Lão phu nhân ngẩng đầu lên nhìn Đại thái giám này, trong mắt đầy phẫn hận không chút che giấu nào. Edit by NuyHam
"Mau quỳ xuống tiếp chỉ." Lúc này Cố lão Nguyên soái mới trầm giọng nói.
Kính Trung mở Thánh chỉ ra, hắng giọng một cái, bắt đầu tuyên chỉ.
Sau khi người Cố gia nghe Thánh chỉ xong, đều cảm thấy Hiền Tông đùa giỡn một nhà tội thần bọn họ vui lắm hả? Một Công chúa Hoàng gia như vậy, lại còn là Trưởng công chúa, năm nay cũng chưa đủ mười bốn tuổi, gả cho Cố Tinh Lãng bị phế hai chân? Đùa giỡn người khác cũng không cần đùa giỡn như vậy nha!
Sau khi Kính Trung tuyên chỉ xong, đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng, kéo tay Cố Tinh Lãng lên, đem Thánh chỉ vào tay Cố Tinh Lãng, nói: "Cố Tam thiếu gia, hôn sự của ngài và Công chúa điện hạ, là do đích thân Thái hậu nương nương năm đó ban xuống, Thánh thượng lời nói ngàn vàng, sẽ không nuốt lời."
Chợt Cố Tinh Lãng ngẩng đầu lên nhìn Kính Trung, khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú vì tức giận mà vặn vẹo.
Cố Tinh Nặc và Cố Tinh Ngôn liều chết lôi Tam đệ mình xuống, nếu lúc này bọn họ và tên hoạn quan Kính Trung này xảy ra xung đột, vậy người nhà làm sao đây?
"Hôm nay các ngươi có thể ra khỏi thiên lao." Kính Trung xét thấy Cố Tinh Lãng không có gan liều mạng, coi như Cố Tam thiếu gia có lá gan này, Kính Trung liếc nhìn hai chân Cố Tinh Lãng quấn đầy vải, Thiếu tướng quân mười lăm tuổi thành danh ở sa trường còn có bản lĩnh cùng mình liều mạng sao?
Kính Trung không nói nhảm nữa, ống tay áo vung lên, mang người rời đi.
Già trẻ Cố gia quỳ trên đất, nửa ngày cũng không động, hoàn toàn không thể tin những gì đã nghe.
Đại Lý Tự khanh đi đến trước mặt Cố lão Nguyên soái Cố Thần, lạnh lùng nhìn Cố Thần một cái, nói: "Cố lão, ngươi mang theo con cháu ngươi đi đi, chẳng lẽ ngươi còn chờ Bổn quan đưa các ngươi một đoạn sao?"
Già trẻ Cố gia ngồi chồm hổm trong thiên lao hai tháng, chuẩn bị chờ phán xét, không nghĩ tới lại bị nha dịch Đại Lý Tự đuổi ra khỏi thiên lao.
Từ khi cả nhà Cố gia bị bắt vào thiên lao, mấy gia tướng Cố gia đều canh giữ bên ngoài thiên lao, nhìn thấy người nhà chủ nhân bị đám người Đại Lý Tự đẩy ra thiên lao, nhìn lại nhìn, xác thật chính là già trẻ cả nhà chủ nhân, liền vội vàng chạy tới, quỳ trước người Cố lão Nguyên soái, trong đó có một vị gia tướng khóc ròng, nói: "Nguyên soái, ngài...ngài có thể thấy lại ánh mặt trời rồi?" Edit by NuyHam
Lúc này, Cố lão Nguyên soái phát mộng, nhìn lại người nhà đứng bên cạnh mình, lại nhìn đám gia tướng đang quỳ trước chân, nói: "Lại thấy ánh mặt trời?"
Tất cả người Cố gia cũng mờ mịt.
Cố Tinh Nặc nói: "Tinh Lãng sắp lấy vợ?"
Vì vậy không riêng gì người Cố gia, ngay cả đám gia tướng cũng mờ mịt.
Lúc này mấy người Anh Niên Duẫn cũng từ cửa lớn Đại Lý Tự chạy tới, nhìn thấy đám người Cố gia đang đứng trước cửa thiên lao, vội vàng bước lên chúc mừng Cố lão Nguyên soái và Cố Tinh Lãng.
Anh Niên Duẫn nhớ lại một màn kia ở trong Đế Cung, căn cứ theo suy nghĩ Anh Niên Duẫn, dưới tức giận Hiền Tông đáp lời tứ hôn trong lúc tranh cãi, nhất định là vì Công chúa Linh Lung cầu tình giùm Cố gia, nói: "Công chúa Điện hạ khó có được a." Anh Đại học sĩ thở dài nói với Cố Thần: "Vì cứu lão ca ngươi, còn có đám Tinh Lãng, hôm nay Công chúa Điện hạ đã cầu tình với Thánh thượng."
"Đúng vậy." Một vị đại nhân khác nói: "Nếu Công chúa Điện hạ không chủ động muốn gả, sợ là hiền chất Tinh Lãng nguy hiểm rồi."
Sau khi trên dưới Cố gia nghe hai vị đại nhân nói xong, im lặng hồi lâu, trong lòng cảm kích, nhưng lại không biết nói gì cho phải.
Đột nhiên Cố Tinh Ngôn nói: "Ông trời của ta, thật may chuyện của Tinh Lãng và Thanh Ngọc không thành, nếu không Cố gia chúng ta thế nào cũng làm....Công chúa Điện hạ thất vọng?"
Lão phu nhân nghĩ đến an bài của mình lúc trước, sau khi Công chúa vào cửa, Thanh Ngọc lại sắp sinh con, hoặc Thanh Ngọc có con trước khi Công chúa sinh, đây không phải là đánh vào mặt Công chúa sao?
Thanh Ngọc đứng ở phía cuối đám người, trên người vẫn mặc áo tù, trong lòng đầy ủy khuất, không làm được chuyện Cố gia yêu cầu....thất vọng nàng sao?
"Đệ không có chạm vào Thanh Ngọc?" Cố Tinh Ngôn nhìn sau lưng họ một chút, Thanh Ngọc vẫn còn khóc nức nở, thấp giọng hỏi đệ đệ mình.
Cố Tinh Lãng gật đầu.
Nhất thời Cố Tinh Ngôn nóng nảy: "Đệ ngốc quá? Chúng ta phải bỏ bao nhiêu tinh thần, mới đem nàng...."
"Lão Nhị!" Cố Tinh Nặc lắc đầu nhìn Cố Tinh Ngôn, không cho Cố Tinh Ngôn nói gì thêm nữa.
Mắt Cố Tinh Lãng rủ xuống, thấp giọng nói: "Có các ca ca, Cố gia không cần đệ lưu đời sau."
Hốc mắt Cố Tinh Ngôn đỏ lên, nức nở nói: "Đừng nói nhảm, chúng ta còn chưa nghe Thánh chỉ mà, đệ biết chuyện gì mà?"
Cố Tinh Lãng không nói gì nữa, dù sao khi chết, chỉ cần không liên lụy người nhà hắn là tốt rồi.
Lúc này lão phu nhân và Cố lão Nguyên soái đang quỳ trên đất, sau khi nhìn thấy ba cháu trai của mình, lập tức kêu lên: "Tinh Lãng?"
Kính Trung cười nói: "Lão phu nhân, ngài trước đừng thương tâm, hãy để cho tiểu nhân ta truyền xong Thánh chỉ đi?"
Lão phu nhân ngẩng đầu lên nhìn Đại thái giám này, trong mắt đầy phẫn hận không chút che giấu nào. Edit by NuyHam
"Mau quỳ xuống tiếp chỉ." Lúc này Cố lão Nguyên soái mới trầm giọng nói.
Kính Trung mở Thánh chỉ ra, hắng giọng một cái, bắt đầu tuyên chỉ.
Sau khi người Cố gia nghe Thánh chỉ xong, đều cảm thấy Hiền Tông đùa giỡn một nhà tội thần bọn họ vui lắm hả? Một Công chúa Hoàng gia như vậy, lại còn là Trưởng công chúa, năm nay cũng chưa đủ mười bốn tuổi, gả cho Cố Tinh Lãng bị phế hai chân? Đùa giỡn người khác cũng không cần đùa giỡn như vậy nha!
Sau khi Kính Trung tuyên chỉ xong, đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng, kéo tay Cố Tinh Lãng lên, đem Thánh chỉ vào tay Cố Tinh Lãng, nói: "Cố Tam thiếu gia, hôn sự của ngài và Công chúa điện hạ, là do đích thân Thái hậu nương nương năm đó ban xuống, Thánh thượng lời nói ngàn vàng, sẽ không nuốt lời."
Chợt Cố Tinh Lãng ngẩng đầu lên nhìn Kính Trung, khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú vì tức giận mà vặn vẹo.
Cố Tinh Nặc và Cố Tinh Ngôn liều chết lôi Tam đệ mình xuống, nếu lúc này bọn họ và tên hoạn quan Kính Trung này xảy ra xung đột, vậy người nhà làm sao đây?
"Hôm nay các ngươi có thể ra khỏi thiên lao." Kính Trung xét thấy Cố Tinh Lãng không có gan liều mạng, coi như Cố Tam thiếu gia có lá gan này, Kính Trung liếc nhìn hai chân Cố Tinh Lãng quấn đầy vải, Thiếu tướng quân mười lăm tuổi thành danh ở sa trường còn có bản lĩnh cùng mình liều mạng sao?
Kính Trung không nói nhảm nữa, ống tay áo vung lên, mang người rời đi.
Già trẻ Cố gia quỳ trên đất, nửa ngày cũng không động, hoàn toàn không thể tin những gì đã nghe.
Đại Lý Tự khanh đi đến trước mặt Cố lão Nguyên soái Cố Thần, lạnh lùng nhìn Cố Thần một cái, nói: "Cố lão, ngươi mang theo con cháu ngươi đi đi, chẳng lẽ ngươi còn chờ Bổn quan đưa các ngươi một đoạn sao?"
Già trẻ Cố gia ngồi chồm hổm trong thiên lao hai tháng, chuẩn bị chờ phán xét, không nghĩ tới lại bị nha dịch Đại Lý Tự đuổi ra khỏi thiên lao.
Từ khi cả nhà Cố gia bị bắt vào thiên lao, mấy gia tướng Cố gia đều canh giữ bên ngoài thiên lao, nhìn thấy người nhà chủ nhân bị đám người Đại Lý Tự đẩy ra thiên lao, nhìn lại nhìn, xác thật chính là già trẻ cả nhà chủ nhân, liền vội vàng chạy tới, quỳ trước người Cố lão Nguyên soái, trong đó có một vị gia tướng khóc ròng, nói: "Nguyên soái, ngài...ngài có thể thấy lại ánh mặt trời rồi?" Edit by NuyHam
Lúc này, Cố lão Nguyên soái phát mộng, nhìn lại người nhà đứng bên cạnh mình, lại nhìn đám gia tướng đang quỳ trước chân, nói: "Lại thấy ánh mặt trời?"
Tất cả người Cố gia cũng mờ mịt.
Cố Tinh Nặc nói: "Tinh Lãng sắp lấy vợ?"
Vì vậy không riêng gì người Cố gia, ngay cả đám gia tướng cũng mờ mịt.
Lúc này mấy người Anh Niên Duẫn cũng từ cửa lớn Đại Lý Tự chạy tới, nhìn thấy đám người Cố gia đang đứng trước cửa thiên lao, vội vàng bước lên chúc mừng Cố lão Nguyên soái và Cố Tinh Lãng.
Anh Niên Duẫn nhớ lại một màn kia ở trong Đế Cung, căn cứ theo suy nghĩ Anh Niên Duẫn, dưới tức giận Hiền Tông đáp lời tứ hôn trong lúc tranh cãi, nhất định là vì Công chúa Linh Lung cầu tình giùm Cố gia, nói: "Công chúa Điện hạ khó có được a." Anh Đại học sĩ thở dài nói với Cố Thần: "Vì cứu lão ca ngươi, còn có đám Tinh Lãng, hôm nay Công chúa Điện hạ đã cầu tình với Thánh thượng."
"Đúng vậy." Một vị đại nhân khác nói: "Nếu Công chúa Điện hạ không chủ động muốn gả, sợ là hiền chất Tinh Lãng nguy hiểm rồi."
Sau khi trên dưới Cố gia nghe hai vị đại nhân nói xong, im lặng hồi lâu, trong lòng cảm kích, nhưng lại không biết nói gì cho phải.
Đột nhiên Cố Tinh Ngôn nói: "Ông trời của ta, thật may chuyện của Tinh Lãng và Thanh Ngọc không thành, nếu không Cố gia chúng ta thế nào cũng làm....Công chúa Điện hạ thất vọng?"
Lão phu nhân nghĩ đến an bài của mình lúc trước, sau khi Công chúa vào cửa, Thanh Ngọc lại sắp sinh con, hoặc Thanh Ngọc có con trước khi Công chúa sinh, đây không phải là đánh vào mặt Công chúa sao?
Thanh Ngọc đứng ở phía cuối đám người, trên người vẫn mặc áo tù, trong lòng đầy ủy khuất, không làm được chuyện Cố gia yêu cầu....thất vọng nàng sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook