Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
-
Chương 80: Thu nạp nhân tài
" Lúc trước bổn vương bị Tình Nhi ăn sạch sành sanh, chẳng lẽ nàng không nên phụ trách sao?"
Lời nói của Triệu Tử Tu thật sự làm tức chết Băng Băng, cái gì gọi là bị Bạch Hiểu Tình ăn sạch sành sanh? Chẳng lẽ còn có bí ẩn gì? Đã từng xảy ra chuyện gì không thể cho người khác biết sao?
"Uống rượu hỏng việc a!"
Một câu nói của Bạch Hiểu Tình nói hết tất cả bất đắc dĩ của nàng, nếu ngày đó nàng không uống say sẽ không xảy ra chuyện kia, cũng sẽ không cùng Triệu Tử Tu náo loạn thành một đoàn, càng sẽ không SM Triệu Tử Tu.
Nghe Bạch Hiểu Tình nói, miệng Băng Băng lập tức biến thành chữ "o", chẳng lẽ những gì Triệu Tử Tu nói là thật, thật sự Triệu Tử Tu bị Bạch Hiểu Tình áp dưới thân?
"Hiểu Tình, nữ trên nam dưới?"
Trong nháy mắt, trong mắt Băng Băng tràn đầy tà ác, nàng tưởng tượng không ra một nam nhân như Triệu Tử Tu bị một nữ nhân áp dưới thân sẽ thành bộ dáng gì.
"Đúng là như vậy, được rồi, không nói ta nữa, nói ngươi định làm thế nào đi, thật sự cái gì đều không muốn chuẩn bị sao?"
"Ta còn có thể thế nào, ngươi hẳn là biết, theo tính tình của ta, làm gì đều không thích hợp a."
Lời nói trong lòng nàng là không muốn cùng hoàng tộc có quan hệ gì, kiếp trước nàng vì quốc gia bán mạng, nên kiếp này nàng ít nhất hi vọng có thể vì bản thân mà sống.
"Biết ngươi không muốn cùng làm việc xấu, nhưng Đại Long hình như rất nóng lòng muốn thử a."
Nói đến Đại Long cũng rất có hàm ý, Đại Long là đặc công trong tổ chức hợp tác với Băng Băng, là người làm việc không theo kế hoạch, nhưng thời điểm có chiến sự lại rất đáng tin cậy, làm cho người ta không biết nói sao.
"Miễn bàn tới hắn đi, ta cảm thấy thật dọa người."
Hôm nay Triệu Tử Tu trong lúc vô ý nói đến huấn luyện quân đội, ánh mắt Đại Long đều thẳng, thật sự là dọa người! Bất quá điều này cũng không thể nào trách hắn, dù sao kiếp trước Đại Long chính là một giáo quan, hiện tại có thể huấn luyện binh lính hắn đương nhiên là có hứng thú.
"Mặc kệ nói như thế nào, thu hoạch hôm nay cũng ngoài dự kiến của ta."
Đúng vậy, vốn dĩ Bạch Hiểu Tình nghĩ có thể có được Băng Băng cùng Mộc Uyển Nhi là được rồi, thật không ngờ lại còn gặp được nhiều nhân tài như vậy, thậm chí trong đó còn có những học giả về nông nghiệp cùng những nhà động vật học, có những người này, cho dù tương lai có chiến sự cũng rất nhanh có thể khôi phục lại kinh tế cùng nông nghiệp, thật sự rất không dễ dàng.
"Hiểu Tình, ngươi thật sự rất muốn ta giúp ngươi sao?"
Tuy rằng không muốn tham gia tranh đoạt lần này, nhưng nếu Bạch Hiểu Tình thật sự hi vọng, nàng cũng không muốn cự tuyệt, dù sao cũng là bằng hữu rất nhiều năm.
"Tất nhiên." Bạch Hiểu Tình trả lời như vậy, sau đó cũng không nói lời mời chào gì.
"Vậy để cho ta trở về suy nghĩ một chút đi."
Nói xong, rời đi trước, ngay cả phép chào hỏi lịch sự đều không có, bất quá hiển nhiên, Bạch Hiểu Tình đã quen với loại phương thức ở chung này, quan hệ giữa các nàng không cần thiết có các loại lễ tiết dối trá này.
"Nương tử, hôm nay vất vả cho nàng rồi." Thanh âm Triệu Tử Tu bỗng nhiên vang lên, sau đó bay nhanh đến ôm lấy nàng, "Cho nên, để vi phu ôm nàng trở về."
Về tới quán trọ, hai người theo thói quen ôm nhau mà ngủ, Triệu Tử Tu rốt cục nhịn không được, hỏi vấn đề đã nghẹn rất lâu, "Hôm nay vì sao nàng cực lực mượn sức những người đó."
"Bọn họ rất quan trọng."
Bạch Hiểu Tình hơi dừng một chút, giọng điệu nghiêm túc, Triệu Tử Tu chưa từng thấy trước kia, cái loại nghiêm túc này làm cho người ta cảm thấy có chút khó nói.
"Đại Long cùng Băng Băng, hai người này, một người quen thuộc với quân sự, một người giỏi chế tạo vũ khí, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ lỡ nhân tài, nếu địch nhân mời được họ sẽ chỉ làm chúng ta thêm khó khăn."
Lực lượng võ trang là tuyệt đối không thể mất, một khi không có lực lượng này, ở thời điểm các nàng chiến đấu sẽ mất đi tiên cơ.
"Tửu lâu, thanh lâu, sòng bạc, những nơi này trừ bỏ vơ vét của cải bên ngoài còn có thể thu thập được không ít tin tức, giống vậy cũng có thể rải tin tức, hiện tại đối với chúng ta mà nói là rất quan trọng."
Kinh tế cũng điều kiện rât quan trọng, đôi khi nắm chắc mạch máu kinh tế của một quốc gia có thể đủ để nắm hai bên trái phải một quốc gia, đây chính là chuyện thật.
"Về phần vài người cuối cùng, bọn họ tinh thông nông nghiệp, súc vật, khoáng thạch tinh luyện kim loại, hiện tại có lẽ không có lợi ích gì, nhưng một khi cuộc chiến đoạt vị bắt đầu, đợi đến lúc tân đế đăng cơ, muốn khôi phục kinh tế quốc gia phải nhờ vào bọn họ."
Có lẽ người khác không biết những người đó có tác dụng gì, nhưng không có nghĩa là Bạch Hiểu Tình cũng không biết, những người này ở trong mắt cổ nhân có lẽ chẳng là cái thá gì, nhưng ở trong mắt Bạch Hiểu Tình là trân bảo chân chính.
"Hiện tại ta có thể nắm toàn bộ những người này trong tay, vì sao lại để địch nhân đến đắc lợi, hơn nữa cho dù tương lai Triệu Tử Hằng xưng đế, ta cũng có thể nắm chắc dựa vào lực lượng này, sẽ làm Tấn Thiên quốc trong vòng nửa tháng, kinh tế rút lui năm mươi năm!"
Tính kế rất thâm sâu, thủ đoạn rất ngoan độc, đây là lần đầu tiên Triệu Tử Tu sâu sắc hiểu biết con người của Bạch Hiểu Tình.
Đã từng cho rằng nàng chẳng qua chỉ là một sát thủ mà thôi, nhưng hiện tại xem ra không đơn giản như vậy.
Nàng càng như vậy, Triệu Tử Tu càng biết, đời này chỉ sợ vĩnh viễn không có cách nào buông tay...
Đúng vậy, Bạch Hiểu Tình như vậy cũng khiến Triệu Tử Tu cảm thấy phi thường bất an, Bạch Hiểu Tình càng vĩ đại, bất an trong lòng Triệu Tử Tu càng mãnh liệt, hắn sợ có một ngày, giữ không được nàng, trên thế giới này hắn có thể mất hết mọi thứ, nhưng duy nhất mình Bạch Hiểu Tình là không thể mất được.
Mấy ngày kế tiếp, Bạch Hiểu Tình như trước cùng Triệu Tử Tu tuần tra trong thành, hơn nữa xử lý một ít việc không lớn không nhỏ, thuận tiện trao đổi cảm tình để mượn sức những người đó, mặc kệ nói như thế nào, vì lợi ích lâu dài, cảm tình này cần phải thể hiện ra.
Bất quá hiển nhiên Triệu Tử Tu nhiều ngày nay đã có chút bất mãn, bởi vì Băng Băng xuất hiện, thời gian hắn có thể ở cùng Bạch Hiểu Tình ít đi rất nhiều.
"Bạch Hiểu Tình, ta lo lắm nha, Đại Long đã đáp ứng ngươi, nếu ta không đáp ứng thì cũng quá hẹp hòi rồi."
Tuy rằng nói Băng Băng không muốn dính đến tranh đấu trong hoàng tộc, nhưng Bạch Hiểu Tình đã lựa chọn trợ giúp Triệu Tử Tu, như vậy nàng cũng miễn cưỡng giúp Triệu Tử Tu một tay!
"Ngươi quyết định thì tốt rồi, chờ thêm vài ngày nữa ta đưa các ngươi đi qua."
Lựa chọn của Băng Băng cũng nằm trong dự kiến của Bạch Hiểu Tình, trên thực tế nàng đã sớm nghĩ tới cuối cùng tuyệt đối sẽ như vậy.
"Vậy có cần ta chuẩn bị vũ khí gì không?"
Bạch Hiểu Tình muốn nàng tham gia vì mục đích gì, Băng Băng rất rõ ràng, thế nhưng hoàn toàn không để ý, bởi vì bọn họ chính là bằng hữu, Bạch Hiểu Tình ngay từ đầu đã đem mục đích của nàng nói rất rõ ràng.
"Không cần thiết chuẩn bị trước, vì chuẩn bị đồ thích hợp nhất cho mỗi người không phải là sở trường của ngươi sao?"
Khi nàng nhận thức Băng Băng nàng chỉ biết, Băng Băng có loại khả năng này, chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ biết ngươi thích hợp với binh khí gì, tuy rằng điều này làm cho người khác cảm thấy kì lạ, nhưng đây đúng là sự thật.
"Tốt lắm, ta đi chuẩn bị một chút, ngày mai liền cùng Đại Long đồng loạt xuất phát."
Tuy rằng còn muốn cùng Bạch Hiểu Tình ở thêm vài ngày, nhưng không nghĩ tới là, cái tên Đại Long kia nghe được có "Tân binh" có thể tra tấn, nói cái gì mà không chờ nổi nữa.
"Đi đi, ta sẽ chờ ngươi."
Tỷ muội mấy năm tất nhiên biết Băng Băng đang nghĩ cái gì, các nàng đã sớm ăn ý không cần thiết nói nhiều lời vô dụng, một ánh mắt trao đổi sẽ hiểu lẫn nhau.
"Nói xong rồi." Nói xong liền sôi nổi ly khai.
Nhìn căn phòng không một bóng người, Bạch Hiểu Tình đột nhiên cảm thấy có chút không quen.
Bữa tối Triệu Tử Tu nói có chuyện muốn xử lí một chút, đêm nay hẳn là không trở lại, ra kinh thành thời gian dài như vậy, chỉ sợ đây thật sự là lần đầu tiên nàng ngủ một mình.
Mặc kệ nói như thế nào, xem sắc trời dần dần tối đen, Bạch Hiểu Tình ngáp một cái, lên giường nằm ngủ.
Chỉ là, lần này ngủ cũng không an ổn gì, nàng chỉ cảm thấy bản thân lâm vào bên trong một mảnh đỏ sậm, trốn không thoát, không biết vì sao, nàng có loại cảm giác phiền chán nói không nên lời.
Cái loại màu đỏ sậm này có loại cảm quỷ dị quen thuộc, rõ ràng là rất quen thuộc, thế nhưng lại như xa lạ, khiến Bạch Hiểu Tình cảm thấy thật quỷ dị!
Bạch Hiểu Tình cảm thấy bản thân ở trong mộng, nhưng lại không có cách nào tỉnh lại, làm cho nàng càng thêm vội vàng xao động. Bởi vì điểu này thật phiền chán, trong lòng Bạch Hiểu Tình chậm rãi tràn ra một tia sát ý.
Chỉ là hiện tại Bạch Hiểu Tình không biết, thời điểm nàng bị cái mộng cảnh quỷ dị quấn thân, trong phòng nàng có thêm một vị khách không mời đến.
Một bạch y thiếu niên đứng ở đầu giường Bạch Hiểu Tình, nghiêm cẩn nhìn nàng, trong mắt mang theo một tia tìm tòi nghiên cứu. Nhìn Bạch Hiểu Tình ngủ cực kỳ không an ổn, ánh mắt thiếu niên có chút sâu xa, không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Chủ tử, muốn đánh thức nàng hay không?"
Người bên cạnh thiếu niên nhìn Bạch Hiểu Tình, trong mắt mang theo một tia khinh thường, người khác tiến vào trong phòng còn ngủ như vậy, thế nào xứng đáng làm một sát thủ? Lơi lỏng như vậy cũng đủ để nàng chết nhiều lần.
Lui về phía sau hai bước, khóe miệng thiếu niên mang theo ý cười lười nhác, "Ngươi có thể đi xem thử."
Làm một sát thủ, mặc dù bị mộng cảnh quấn thân bất quá cũng phải có vài phần cảnh giác, như là có người tới gần, chỉ sợ...
Quả nhiên không ngoài sở liệu của thiếu niên, trong nháy mắt nam tử ở gần người, Bạch Hiểu Tình đột nhiên mở hai mắt, chủy thủ trong tay không chút khách khí hướng về phía yết hầu đối phương.
Nam tử bay nhanh tránh về phía sau, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, đưa tay xoa cổ, thấy một chút màu đỏ tươi chói mắt, nháy mắt, hắn nghĩ mà sợ, nếu như vừa rồi bản thân phản ứng chậm, hôm nay thật sự sẽ chết ở chỗ này.
Hiện tại hắn thu hồi trào phúng vừa rồi, vốn dĩ hắn cho rằng Bạch Hiểu Tình một chút phòng bị đều không có, nhưng hiện tại xem ra hắn nhìn lầm rồi, nàng chẳng những có phòng bị, lại là vạn phần cảnh giác.
"Tỉnh?"
Thanh âm lười nhác chợt vang lên, khiến Bạch Hiểu Tình không tự chủ được nhíu mày. Trong giây lát từ trong mộng cảnh tỉnh lại, tinh thần Bạch Hiểu Tình còn có chút mê man, không biết bản thân đang suy nghĩ cái gì.
"Lần sau thời điểm đánh thức ta, đừng dùng loại biện pháp này, nếu không sẽ thành người chết."
Lời nói của Triệu Tử Tu thật sự làm tức chết Băng Băng, cái gì gọi là bị Bạch Hiểu Tình ăn sạch sành sanh? Chẳng lẽ còn có bí ẩn gì? Đã từng xảy ra chuyện gì không thể cho người khác biết sao?
"Uống rượu hỏng việc a!"
Một câu nói của Bạch Hiểu Tình nói hết tất cả bất đắc dĩ của nàng, nếu ngày đó nàng không uống say sẽ không xảy ra chuyện kia, cũng sẽ không cùng Triệu Tử Tu náo loạn thành một đoàn, càng sẽ không SM Triệu Tử Tu.
Nghe Bạch Hiểu Tình nói, miệng Băng Băng lập tức biến thành chữ "o", chẳng lẽ những gì Triệu Tử Tu nói là thật, thật sự Triệu Tử Tu bị Bạch Hiểu Tình áp dưới thân?
"Hiểu Tình, nữ trên nam dưới?"
Trong nháy mắt, trong mắt Băng Băng tràn đầy tà ác, nàng tưởng tượng không ra một nam nhân như Triệu Tử Tu bị một nữ nhân áp dưới thân sẽ thành bộ dáng gì.
"Đúng là như vậy, được rồi, không nói ta nữa, nói ngươi định làm thế nào đi, thật sự cái gì đều không muốn chuẩn bị sao?"
"Ta còn có thể thế nào, ngươi hẳn là biết, theo tính tình của ta, làm gì đều không thích hợp a."
Lời nói trong lòng nàng là không muốn cùng hoàng tộc có quan hệ gì, kiếp trước nàng vì quốc gia bán mạng, nên kiếp này nàng ít nhất hi vọng có thể vì bản thân mà sống.
"Biết ngươi không muốn cùng làm việc xấu, nhưng Đại Long hình như rất nóng lòng muốn thử a."
Nói đến Đại Long cũng rất có hàm ý, Đại Long là đặc công trong tổ chức hợp tác với Băng Băng, là người làm việc không theo kế hoạch, nhưng thời điểm có chiến sự lại rất đáng tin cậy, làm cho người ta không biết nói sao.
"Miễn bàn tới hắn đi, ta cảm thấy thật dọa người."
Hôm nay Triệu Tử Tu trong lúc vô ý nói đến huấn luyện quân đội, ánh mắt Đại Long đều thẳng, thật sự là dọa người! Bất quá điều này cũng không thể nào trách hắn, dù sao kiếp trước Đại Long chính là một giáo quan, hiện tại có thể huấn luyện binh lính hắn đương nhiên là có hứng thú.
"Mặc kệ nói như thế nào, thu hoạch hôm nay cũng ngoài dự kiến của ta."
Đúng vậy, vốn dĩ Bạch Hiểu Tình nghĩ có thể có được Băng Băng cùng Mộc Uyển Nhi là được rồi, thật không ngờ lại còn gặp được nhiều nhân tài như vậy, thậm chí trong đó còn có những học giả về nông nghiệp cùng những nhà động vật học, có những người này, cho dù tương lai có chiến sự cũng rất nhanh có thể khôi phục lại kinh tế cùng nông nghiệp, thật sự rất không dễ dàng.
"Hiểu Tình, ngươi thật sự rất muốn ta giúp ngươi sao?"
Tuy rằng không muốn tham gia tranh đoạt lần này, nhưng nếu Bạch Hiểu Tình thật sự hi vọng, nàng cũng không muốn cự tuyệt, dù sao cũng là bằng hữu rất nhiều năm.
"Tất nhiên." Bạch Hiểu Tình trả lời như vậy, sau đó cũng không nói lời mời chào gì.
"Vậy để cho ta trở về suy nghĩ một chút đi."
Nói xong, rời đi trước, ngay cả phép chào hỏi lịch sự đều không có, bất quá hiển nhiên, Bạch Hiểu Tình đã quen với loại phương thức ở chung này, quan hệ giữa các nàng không cần thiết có các loại lễ tiết dối trá này.
"Nương tử, hôm nay vất vả cho nàng rồi." Thanh âm Triệu Tử Tu bỗng nhiên vang lên, sau đó bay nhanh đến ôm lấy nàng, "Cho nên, để vi phu ôm nàng trở về."
Về tới quán trọ, hai người theo thói quen ôm nhau mà ngủ, Triệu Tử Tu rốt cục nhịn không được, hỏi vấn đề đã nghẹn rất lâu, "Hôm nay vì sao nàng cực lực mượn sức những người đó."
"Bọn họ rất quan trọng."
Bạch Hiểu Tình hơi dừng một chút, giọng điệu nghiêm túc, Triệu Tử Tu chưa từng thấy trước kia, cái loại nghiêm túc này làm cho người ta cảm thấy có chút khó nói.
"Đại Long cùng Băng Băng, hai người này, một người quen thuộc với quân sự, một người giỏi chế tạo vũ khí, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ lỡ nhân tài, nếu địch nhân mời được họ sẽ chỉ làm chúng ta thêm khó khăn."
Lực lượng võ trang là tuyệt đối không thể mất, một khi không có lực lượng này, ở thời điểm các nàng chiến đấu sẽ mất đi tiên cơ.
"Tửu lâu, thanh lâu, sòng bạc, những nơi này trừ bỏ vơ vét của cải bên ngoài còn có thể thu thập được không ít tin tức, giống vậy cũng có thể rải tin tức, hiện tại đối với chúng ta mà nói là rất quan trọng."
Kinh tế cũng điều kiện rât quan trọng, đôi khi nắm chắc mạch máu kinh tế của một quốc gia có thể đủ để nắm hai bên trái phải một quốc gia, đây chính là chuyện thật.
"Về phần vài người cuối cùng, bọn họ tinh thông nông nghiệp, súc vật, khoáng thạch tinh luyện kim loại, hiện tại có lẽ không có lợi ích gì, nhưng một khi cuộc chiến đoạt vị bắt đầu, đợi đến lúc tân đế đăng cơ, muốn khôi phục kinh tế quốc gia phải nhờ vào bọn họ."
Có lẽ người khác không biết những người đó có tác dụng gì, nhưng không có nghĩa là Bạch Hiểu Tình cũng không biết, những người này ở trong mắt cổ nhân có lẽ chẳng là cái thá gì, nhưng ở trong mắt Bạch Hiểu Tình là trân bảo chân chính.
"Hiện tại ta có thể nắm toàn bộ những người này trong tay, vì sao lại để địch nhân đến đắc lợi, hơn nữa cho dù tương lai Triệu Tử Hằng xưng đế, ta cũng có thể nắm chắc dựa vào lực lượng này, sẽ làm Tấn Thiên quốc trong vòng nửa tháng, kinh tế rút lui năm mươi năm!"
Tính kế rất thâm sâu, thủ đoạn rất ngoan độc, đây là lần đầu tiên Triệu Tử Tu sâu sắc hiểu biết con người của Bạch Hiểu Tình.
Đã từng cho rằng nàng chẳng qua chỉ là một sát thủ mà thôi, nhưng hiện tại xem ra không đơn giản như vậy.
Nàng càng như vậy, Triệu Tử Tu càng biết, đời này chỉ sợ vĩnh viễn không có cách nào buông tay...
Đúng vậy, Bạch Hiểu Tình như vậy cũng khiến Triệu Tử Tu cảm thấy phi thường bất an, Bạch Hiểu Tình càng vĩ đại, bất an trong lòng Triệu Tử Tu càng mãnh liệt, hắn sợ có một ngày, giữ không được nàng, trên thế giới này hắn có thể mất hết mọi thứ, nhưng duy nhất mình Bạch Hiểu Tình là không thể mất được.
Mấy ngày kế tiếp, Bạch Hiểu Tình như trước cùng Triệu Tử Tu tuần tra trong thành, hơn nữa xử lý một ít việc không lớn không nhỏ, thuận tiện trao đổi cảm tình để mượn sức những người đó, mặc kệ nói như thế nào, vì lợi ích lâu dài, cảm tình này cần phải thể hiện ra.
Bất quá hiển nhiên Triệu Tử Tu nhiều ngày nay đã có chút bất mãn, bởi vì Băng Băng xuất hiện, thời gian hắn có thể ở cùng Bạch Hiểu Tình ít đi rất nhiều.
"Bạch Hiểu Tình, ta lo lắm nha, Đại Long đã đáp ứng ngươi, nếu ta không đáp ứng thì cũng quá hẹp hòi rồi."
Tuy rằng nói Băng Băng không muốn dính đến tranh đấu trong hoàng tộc, nhưng Bạch Hiểu Tình đã lựa chọn trợ giúp Triệu Tử Tu, như vậy nàng cũng miễn cưỡng giúp Triệu Tử Tu một tay!
"Ngươi quyết định thì tốt rồi, chờ thêm vài ngày nữa ta đưa các ngươi đi qua."
Lựa chọn của Băng Băng cũng nằm trong dự kiến của Bạch Hiểu Tình, trên thực tế nàng đã sớm nghĩ tới cuối cùng tuyệt đối sẽ như vậy.
"Vậy có cần ta chuẩn bị vũ khí gì không?"
Bạch Hiểu Tình muốn nàng tham gia vì mục đích gì, Băng Băng rất rõ ràng, thế nhưng hoàn toàn không để ý, bởi vì bọn họ chính là bằng hữu, Bạch Hiểu Tình ngay từ đầu đã đem mục đích của nàng nói rất rõ ràng.
"Không cần thiết chuẩn bị trước, vì chuẩn bị đồ thích hợp nhất cho mỗi người không phải là sở trường của ngươi sao?"
Khi nàng nhận thức Băng Băng nàng chỉ biết, Băng Băng có loại khả năng này, chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ biết ngươi thích hợp với binh khí gì, tuy rằng điều này làm cho người khác cảm thấy kì lạ, nhưng đây đúng là sự thật.
"Tốt lắm, ta đi chuẩn bị một chút, ngày mai liền cùng Đại Long đồng loạt xuất phát."
Tuy rằng còn muốn cùng Bạch Hiểu Tình ở thêm vài ngày, nhưng không nghĩ tới là, cái tên Đại Long kia nghe được có "Tân binh" có thể tra tấn, nói cái gì mà không chờ nổi nữa.
"Đi đi, ta sẽ chờ ngươi."
Tỷ muội mấy năm tất nhiên biết Băng Băng đang nghĩ cái gì, các nàng đã sớm ăn ý không cần thiết nói nhiều lời vô dụng, một ánh mắt trao đổi sẽ hiểu lẫn nhau.
"Nói xong rồi." Nói xong liền sôi nổi ly khai.
Nhìn căn phòng không một bóng người, Bạch Hiểu Tình đột nhiên cảm thấy có chút không quen.
Bữa tối Triệu Tử Tu nói có chuyện muốn xử lí một chút, đêm nay hẳn là không trở lại, ra kinh thành thời gian dài như vậy, chỉ sợ đây thật sự là lần đầu tiên nàng ngủ một mình.
Mặc kệ nói như thế nào, xem sắc trời dần dần tối đen, Bạch Hiểu Tình ngáp một cái, lên giường nằm ngủ.
Chỉ là, lần này ngủ cũng không an ổn gì, nàng chỉ cảm thấy bản thân lâm vào bên trong một mảnh đỏ sậm, trốn không thoát, không biết vì sao, nàng có loại cảm giác phiền chán nói không nên lời.
Cái loại màu đỏ sậm này có loại cảm quỷ dị quen thuộc, rõ ràng là rất quen thuộc, thế nhưng lại như xa lạ, khiến Bạch Hiểu Tình cảm thấy thật quỷ dị!
Bạch Hiểu Tình cảm thấy bản thân ở trong mộng, nhưng lại không có cách nào tỉnh lại, làm cho nàng càng thêm vội vàng xao động. Bởi vì điểu này thật phiền chán, trong lòng Bạch Hiểu Tình chậm rãi tràn ra một tia sát ý.
Chỉ là hiện tại Bạch Hiểu Tình không biết, thời điểm nàng bị cái mộng cảnh quỷ dị quấn thân, trong phòng nàng có thêm một vị khách không mời đến.
Một bạch y thiếu niên đứng ở đầu giường Bạch Hiểu Tình, nghiêm cẩn nhìn nàng, trong mắt mang theo một tia tìm tòi nghiên cứu. Nhìn Bạch Hiểu Tình ngủ cực kỳ không an ổn, ánh mắt thiếu niên có chút sâu xa, không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Chủ tử, muốn đánh thức nàng hay không?"
Người bên cạnh thiếu niên nhìn Bạch Hiểu Tình, trong mắt mang theo một tia khinh thường, người khác tiến vào trong phòng còn ngủ như vậy, thế nào xứng đáng làm một sát thủ? Lơi lỏng như vậy cũng đủ để nàng chết nhiều lần.
Lui về phía sau hai bước, khóe miệng thiếu niên mang theo ý cười lười nhác, "Ngươi có thể đi xem thử."
Làm một sát thủ, mặc dù bị mộng cảnh quấn thân bất quá cũng phải có vài phần cảnh giác, như là có người tới gần, chỉ sợ...
Quả nhiên không ngoài sở liệu của thiếu niên, trong nháy mắt nam tử ở gần người, Bạch Hiểu Tình đột nhiên mở hai mắt, chủy thủ trong tay không chút khách khí hướng về phía yết hầu đối phương.
Nam tử bay nhanh tránh về phía sau, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, đưa tay xoa cổ, thấy một chút màu đỏ tươi chói mắt, nháy mắt, hắn nghĩ mà sợ, nếu như vừa rồi bản thân phản ứng chậm, hôm nay thật sự sẽ chết ở chỗ này.
Hiện tại hắn thu hồi trào phúng vừa rồi, vốn dĩ hắn cho rằng Bạch Hiểu Tình một chút phòng bị đều không có, nhưng hiện tại xem ra hắn nhìn lầm rồi, nàng chẳng những có phòng bị, lại là vạn phần cảnh giác.
"Tỉnh?"
Thanh âm lười nhác chợt vang lên, khiến Bạch Hiểu Tình không tự chủ được nhíu mày. Trong giây lát từ trong mộng cảnh tỉnh lại, tinh thần Bạch Hiểu Tình còn có chút mê man, không biết bản thân đang suy nghĩ cái gì.
"Lần sau thời điểm đánh thức ta, đừng dùng loại biện pháp này, nếu không sẽ thành người chết."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook