Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
Chương 78: Bạn tốt gặp nhau

Một cái hòm hình chữ nhật, dài hai mươi phân, rộng mười phân, tuy rằng là tự chế ra, nhưng nhìn qua cũng không giống với đồ vật người dân ở đây làm, ngay khi Bạch Hiểu Tình thấy được nó, đáy mắt liền sáng lên.

Nàng thật sự thật không ngờ ở đây còn có thể nhìn thấy vật như vậy, xem ra người chế tạo ra cái này cùng đến từ một thời đại với nàng.

"Lão bản, ta có thể nhìn cái này không?"

Duỗi tay chỉ vào cái hòm ở góc xó, trong mắt Bạch Hiểu Tình hiện lên một tia vui sướng, xem ra nàng thật sự lấy được bảo vật. Nếu không có gì sai, thứ bên trong giống với thứ mà nàng tưởng tượng.

"Tất nhiên, Bạch tiểu thư cứ tự nhiên."

Sau chuyện tiêu diệt giặc cỏ Bạch Hiểu Tình cùng Triệu Tử Tu đã trở danh nhân của Thuận thành rồi, người Thuận thành cho dù không biết hoàng đế, cũng sẽ biết hai vị này, bởi vì bọn họ là đại ân nhân của thuận thành a.

"Vậy cám ơn lão bản." Xem vết trạm khắc trên hòm ước cũng không quá quan trọng, thoạt nhìn giống như xuất phát từ bút tích của người kia, "Lão bản, ta có thể gặp người chết tạo ra cái hòm này không?"

Tuy rằng trong lòng đã có vài phần xác định, thế nhưng vẫn không thể khẳng định trăm phần trăm. Cho nên Bạch Hiểu Tình vẫn rất muốn gặp người này, nếu thật sự người kia cũng tới nơi này thì tốt quá!

"Này..."

Lão bản tựa hồ có chút do dự, ngược lại không phải là không đồng ý, chỉ là vũ khí kia chế tạo ra thật sự không là gì cả, nếu hắn vội vàng dẫn người đi qua...

"Thế nào? Không tiện sao?" Bạch Hiểu Tình thật không ngờ muốn gặp một người lại không được.

"Không, Bạch cô nương lo lắng nhiều, không phải là không tiện, chỉ là nếu cô nương không biết cách dùng thứ này, nàng sẽ không gặp bất luận kẻ nào, hơn nữa nàng nói được thì làm được, cho nên..."

Khẩu khí lão bản có chút có lỗi, tuy rằng hắn rất muốn mang Bạch cô nương đi, nhưng hắn biết, cho dù là hắn mang đi, người kia cũng sẽ không gặp Bạch cô nương.

Bất quá đối với Bạch Hiểu Tình mà nói cũng hoàn toàn không có ảnh hưởng, cái này nàng làm sao có thể không biết cách dùng, ở hiện đại, chính nàng tự tay tiếp nhận thứ này trong tay nàng ta để chơi đùa mà.

"Ý của ngài là, chỉ cần ta biết dùng thứ này, như vậy có thể nhìn thấy người chế tạo ra nó?"

Nhẹ nhàng ước lượng trong tay, khóe miệng Bạch Hiểu Tình mỉm cười, cái này người bình thường tuyệt đối sẽ không nghĩ ra, nhưng đối với nàng mà nói, cũng chỉ là một bữa ăn sáng.

"Tiểu nhân chính là ý này."

"Vậy thì đơn giản thôi."

Bạch Hiểu Tình nói cực kì tự tin, bởi vì nàng biết cái này là—— gấp cung nỏ, cái nha đầu kia ở ngày sinh nhật của nàng đã từng dùng một cái gấp cung nỏ làm quà sinh nhật, hiện tại nàng tất nhiên là biết.

Chỉ thấy Bạch Hiểu Tình ở nơi nào đó nhấn một cái, hai bên hòm bắn ra hai cái tay cầm, hai người sửng sốt, lập tức bọn họ liền bị thu hút bởi động tác của Bạch Hiểu Tình.

Vài phút sau, cuối cùng đem nó từng bước hoàn thành, Triệu Tử Tu mới phát hiện ra đây là một cái nỏ, hơn nữa nõ này là cực kì tinh xảo.

Bạch Hiểu Tình đem tên đặt ở trên nỏ, thời điểm tên bắn thủng vách tường, Triệu Tử Tu mới phát hiện uy lực của nỏ này lớn bao nhiêu, đồng thời hắn cũng hiểu ra vì sao Bạch Hiểu Tình lại coi trọng vật này như vậy.

Chỉ là Triệu Tử Tu không biết, Bạch Hiểu Tình coi trọng không chỉ có cái nỏ, còn có người chế tạo ra nó nữa.

Người chế tạo ra chiếc nỏ này là bạn của Bạch Hiểu Tình, hơn nữa là bằng hữu ở hiện đại, trước khi nàng chết nha đầu kia đã biến mất, lúc đó Bạch Hiểu Tình dùng rất nhiều thời gian đi tìm nàng, lúc trước Bạch Hiểu Tình rời khỏi tổ chức bởi vì không muốn tiếp tục giết người, một nguyên nhân khác cũng bởi vì muốn có nhiều thời gian hơn để đi tìm nàng.

"Lão bản, hiện tại có thể mang ta đi gặp nàng ta được rồi."

Bạch Hiểu Tình chau mày, xem lão bản một bên trợn mắt há mồm, khóe miệng mang theo ý cười rõ ràng, đối phương đã nói chỉ cần biết đây là cái gì thì có thể đi gặp nàng, hiện tại Bạch Hiểu Tình tất nhiên là có tư cách này!

"Có thể... Đương nhiên có thể!"

Cái hòm đen này để ở đây đã ba năm, hiện tại rốt cục tìm được một người có thể sử dụng được nó, hắn tất nhiên sẽ mang người này đi gặp người đã chế tạo ra nó.

Lão bản phân phó người trông coi cửa hàng, sau đó mang theo hai người ra ngoài, từ khi chế tạo ra cái hòm này hắn cũng không còn gặp qua người kia nữa.

Hiện tại rốt cục có thể tái kiến, hắn cũng cảm thấy thật cao hứng, nói không chừng còn có thể thuyết phục nàng về sau ở lại trong tiệm chế tạo vũ khí.

Ngay thời điểm ba người tới trước cửa, còn chưa gõ cửa, cửa đã mở ra, một hồng y thiếu nữ từ bên trong đi ra, nàng cái gì đều không nói, nhìn thấy chiếc hòm đen trong tay Bạch Hiểu Tình, liền hướng nàng tấn công.

Một bên Triệu Tử Tu muốn ngăn thiếu nữ lại, lại bị Bạch Hiểu Tình đẩy qua một bên, hiển nhiên là không muốn để cho hắn quản chuyện lần này, hơn nữa nàng tựa hồ đối với hồng y thiếu nữ này rất hiểu biết.

Bất quá trong nháy mắt, hai người đấu cùng một chỗ, quyền cước hoàn toàn không có ý thủ hạ lưu tình, nếu không phải biết hôm nay là lần đầu tiên hai người gặp mặt, người khác chỉ sợ sẽ nghĩ bọn họ địch nhân.

Bất quá để cho Triệu Tử Tu ngoài ý muốn là, hai người bọn họ tuy rằng đánh nhau hung hiểm, nhưng hai người đều không dùng nội lực, còn có một điểm quan trọng nhất chính là, công phu hai người thoạt nhìn rất quái lạ, cũng không giống như công phu giang hồ.

"Bạch Hiểu Tình, ta chỉ biết người kia là ngươi, thời đại này cũng không có người nào có thể vào ban đêm xem tinh tượng chuẩn xác như vậy." Trong giọng nói thiếu nữ mang theo một tia hưng phấn, hiển nhiên là cùng Bạch Hiểu Tình quen biết đã lâu.

"Băng Băng, ta cũng sớm biết rằng là ngươi, dù sao thế giới này không có gấp cung nỏ tiên tiến như vậy."

Bạch Hiểu Tình ngữ khí có chút hoài niệm, dù sao gấp cung nỏ này nàng đã từng nhận qua một cái, lúc đó nàng rất thích. Nó là quà sinh nhật nàng mười tám tuổi, nha đầu này đưa cho nàng.

"Ngươi nếu thích về sau ta làm cho ngươi, muốn bao nhiêu đều có thể, " nói xong liền đem Bạch Hiểu Tình kéo vào trong phòng, hoàn toàn không nhìn hai người kia, "Đúng rồi, Bạch Hiểu Tình, làm sao ngươi lại ở cùng Lệ Vương, không phải ngươi luôn không muốn dính líu tới quan lại sao?"

"Một lời khó nói hết."

Bốn chữ vô cùng đơn giản triệt để làm Băng Băng im lặng.

"Tình Nhi, các ngươi quen biết?" Triệu Tử Tu nhàn nhạt hỏi, nhuwng tay lại luôn đặt ở bên hông nàng, tuyên thệ quyền sở hữu của bản thân.

"Ân, trước kia là bạn tốt." Tình Nhi?

Nghe thấy Triệu Tử Tu xưng hô, Băng Băng cũng chau mày, thần thái cùng Bạch Hiểu Tình có ba phần tương tự, hơn nữa xem bàn tay to đặt ở bên hông Bạch Hiểu Tình...

"Là bằng hữu cực kì cực kì tốt, đến ăn cùng ăn cùng nhau, quần áo cũng cùng nhau mặc, nam nhân cũng cùng nhau ngủ."

Quả nhiên, thời điểm Triệu Tử Tu nghe được câu nam nhân cũng cùng nhau ngủ, sắc mặt hoa lệ bỗng chốc thay đổi, trở nên thật âm trầm.

"Đi thôi, vào nhà rồi nói." Nói xong hướng lão bản bên cạnh gật đầu, "Lão bản ngài có thể trở về, lần này làm phiền ngài."

"Không... Không phiền, ai..."

Muốn nói gì đó, nhưng vẫn nói không nên lời. Vốn là muốn thỉnh vị đại sư này đến tiệm của hắn, nhưng hiện tại lại không biết mở miệng thế nào, chỉ có thể bất đắc dĩ trở về.

"Tốt lắm, người ta giúp ngươi đuổi rồi, nói đi, muốn báo đáp ta thế nào?"

Bạch Hiểu Tình tất nhiên là ý của nàng, cho nên mới nói một câu trực tiếp đem lão bản đuổi trở về, làm cho người ta không thể không chạy lấy người.

"Bạch Hiểu Tình, hiện tại ngươi không phải thật sự bán mạng cho Lệ Vương đi."

Xem đứng Triệu Tử Tu ở bên người Bạch Hiểu Tình đang dùng ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm nàng, Băng Băng có chút không yên lòng, sao có thể đem Bạch Hiểu Tình giao cho nam nhân như vậy được chứ?

"Hiện tại ta tìm đến ngươi cũng không phải là để thảo luận vấn đề này." Bạch Hiểu Tình quơ quơ hòm đen trong tay, nàng đối với cái này tương đối cảm thấy hứng thú, "Cái này làm thế nào làm được, lấy khoa học kỹ thuật ở đây là không có khả năng đi."

" một mình ta tất nhiên là không có khả năng, nhưng đến đến nơi này cũng không phải là chỉ có ngươi với ta."

Xuyên việt, tuy rằng là một việc rất thần kỳ, nhưng tỷ lệ xuyên việt cũng không thấp đâu, tại đây nàng cũng đã gặp ba bốn người xuyên việt, đương nhiên trong đó không bao gồm Bạch Hiểu Tình cùng chính nàng.

"Không ngờ không chỉ có mình ta a, vốn ta còn tưởng rằng ta là trường hợp đặc biệt."

Vốn cho rằng bản thân là ngoài ý muốn xuyên việt, là trường hợp đặc biệt, thật không ngờ nơi này còn có không ít người khác cũng xuyên việt, xem ra nàng tìm ra đầu mối để mời chào nhân tài rồi.

"Đúng rồi, Bạch Hiểu Tình ngươi làm thế nào tới được đây?" Xem tướng mạo Bạch Hiểu Tình cùng trước kia không giống nhau, còn có thanh âm bất đồng, Băng Băng biết Bạch Hiểu Tình hẳn là đổi hồn mà tới.

"Đừng đánh trống lảng, ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta."

Tuy rằng rõ ràng cảm giác được Băng Băng trốn tránh, nhưng Bạch Hiểu Tình muốn đem nàng kéo vào trận doanh của bản thân, bởi vì nhân phẩm của Triệu Tử Hằng cùng Triệu Tử Việt nàng đã lĩnh giáo rồi, không là gì cả.

"Ngươi có biết, ta..."

Hiển nhiên Băng Băng cũng không muốn cùng hoàng tộc giao tiếp, kỳ thực Bạch Hiểu Tình giống nhau, các nàng đều không muốn để cho bản thân dây dưa đến phân tranh của hoàng tộc, nhưng hiện tại Bạch Hiểu Tình muốn thoát thân là không có khả năng, bởi vì Triệu Tử Tu tuyệt đối sẽ không cho phép.

"Chỉ vì ta, chỉ là bằng hữu của ta, không có gì khác."

Bạch Hiểu Tình biết Băng Băng do dự cái gì, bọn họ là bằng hữu nàng làm sao có thể để nàng cuốn vào phân tranh trong hoàng tộc đây, nàng chỉ hi vọng Băng Băng có thể trợ giúp nàng chế tạo binh khí mà thôi.

"Như vậy, ta liền miễn cưỡng giúp ngươi vậy."

Kỳ thực Bạch Hiểu Tình cho dù thật sự để cho nàng gia nhập vào trận doanh của Lệ Vương nàng cũng sẽ đi, dù sao thời điểm nàng ở hiện đại cũng không có nhiều bằng hữu lắm.

"Bạch Hiểu Tình, vì chúc mừng chúng ta gặp lại, ta mời ngươi đến một nơi tốt ăn chút gì đó, tuyệt đối là nơi ngươi không thể tưởng được nga."

Băng Băng nháy mắt, nói rất thần bí, làm Bạch Hiểu Tình có chút hứng thú, rốt cuộc là nơi nào có thể khiến nha đầu này thực sự cảm thấy hứng thú?

"Đừng hỏi, hỏi ta cũng không nói cho ngươi biết."

Nhìn Băng Băng như vậy, Bạch Hiểu Tình chỉ có thể nắm tay Triệu Tử Tu đi theo nàng.

Chỉ là Bạch Hiểu Tình một lòng nghĩ đến chỗ kia nên không có phát hiện trên mặt Triệu Tử Tu mang theo tươi cười nhàn nhạt, nàng tựa hồ đã quen với sự tồn tại của hắn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương