Hải Nộ Triều Âm
-
Chương 85: Quần thư tử đấu
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương vì tình yêu liều chết bảo vệ phát.
Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc ba nàng đã có tình niệm với Phùng Phá Thạch nên cũng quyết tâm bảo vệ chàng tới cùng.
Bốn nàng cầm ngang thanh trường kiếm, mắt nhìn bọn người tiến vào chờ trận ác đấu diễn ra.
Bốn nàng không ai bảo ai, nhưng mỗi người đều biết hôm nay đã gặp chuyện dữ nhiều lành ít, số mạng rồi chưa hiểu rõ sẽ ra sao.
Bầu không khí trên bình đài vì sự xuất hiện của bọn người kia bỗng nhiên căng thẳng lên đến cực độ.
Chẳng bao lâu sau trên hai trăm người vận phục đạo y lẫn võ phục đủ màu lene tới chân núi cũng dừng lại.
Hai vị đạo nhân và một nữ ni tiến lên bình đài.
Khi ba người này sắp lên đến nơi, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương nhận ra đó là Vô Lượng thiền sư, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái. Ba vị nam nữ đạo nhân nhận ra Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh và Hoa Túc Túc tay cầm trường kiếm, mặt hoa sát khí đằng đằng liền dừng lại.
Chưa biết Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc là ai lại đứng trấn con đường lên cổ tháp, Vô Lượng thiền sư niệm Phật hiệu :
- A di đà phật! Bốn vị nữ thí chủ hãy tránh ra cho bọn bần tăng lên tòa cổ tháp.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trừng mắt :
- Bốn chị em ra vốn là chủ nhân ngọn núi này, cấm ngặt không cho bất cứ ai lên đây cả. Chư vị hãy trở xuống núi mau.
Vô Lượng thiền sư vẫn bằng một giọng từ hòa nhưng ẩn chứa sự đe dọa :
- A di đà phật! Bọn bần tăng phụng mệnh năm vị Chưởng môn nhân tới đây gặp Phùng thí chủ. Chư vị nữ thí chủ không nên ngăn cản sẽ có chuyện không hay.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thăm dò :
- Chư vị hòa thượng định gặp Phùng Phá Thạch để chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục phải không?
Vô Lượng thiền sư chớp mắt sáng rực :
- A di đà phật! Chư vị Chưởng môn nhân ngũ đại môn phái vì sự an nguy của hai đạo hắc, bạch giang hồ phái bọn bần tăng gặp Phùng thí chủ tạm mượn pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục đem trở về tệ tự cất vào Tàng kinh các, vì sợ bị rơi vào tay những tên bại hoại, rất có hại cho võ lâm. Chư vị nữ trước hãy mau tránh ra cho bọn bần tăng lên cổ tháp.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương nổi giận :
- Lão đạo nhân khẩu Phật tâm xà, miệng nói A di đà tay cầm búa đồ tể. Chị em ta nhất quyết trấn giữ nơi này, lão đừng nói lảm nhảm vô ích.
Vô Lượng thiền sư nén cơn giận dữ :
- A di đà phật! Nữ thí chủ chớ lộng ngôn. Nếu chư vị thí chủ không chịu tránh ra cho bọn bần tăng lên cổ tháp, bần tăng không khách sáo nữa.
Lão đại hòa thượng bước tới.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thét :
- Đứng lại!
Nàng xòe bàn tay trái ra trước mắt Vô Lượng thiền sư hỏi :
- Lão đạo nhân có biết món vật gì đang nằm trong tay của ta không?
Nhìn món vật đen sì trong bàn tay ngọc của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Vô Lượng thiền sư kinh hãi bật kêu lên :
- "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc!
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khinh khỉnh :
- Đúng rồi, món vật trong bàn tay ta chính là "Tiêu Hồn Tán Cốt". Kẻ nào dám bước tới ta sẽ ném quả này ra. Lão đạo nhân có dám bước tới hay không?
Nàng cất cao bàn tay trái lên như sẵn sàng ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc ra.
Chợt nhớ lại trong đêm bao vây Phùng Phá Thạch tại dãy núi nọ, thình lình có một thiếu nữ áo lam bịt mặt xuất hiện, ném một quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" làm mười mấy cái tử thi chúng tăng hóa thành huyết nhục, Vô Lượng thiền sư giật mình.
Lão đạo nhân hỏi :
- Nữ thí chủ có phải là cô gái bịt mặt áo lam cách đây mười mấy ngày xuất hiện tại dãy núi nọ cứu mạng gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch không?
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ngạo nghễ :
- Phải thì sao? Lão đạo nhân đã thấy rõ ràng trong đêm đó rồi, ta ném một quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc thì mười mấy cái tử thi bại hoại kia đã biến thành mười mấy cái vũng máu đen, bây giờ ta ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc này xem lão còn đứng đó niệm A di đà nữa hay không?
Vô Lượng thiền sư hừ lạnh :
- A di đà phật! Nữ thí chủ là nữ nhân mà lòng dạ quá ác độc. Nữ thí chủ không sợ đắc tội với đức từ bi Phật tổ hay sao?
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trừng đôi mắt :
- Bọn lão đạo bề ngoài khoác áo cà sa, niệm câu Phật hiệu nhưng trong lòng độc hiểm như loài ác xà. Đến như Phật tổ Như Lai ngày xưa còn đập chết con rắn độc cứu người, lẽ nào ta không dám giết bọn lão trừ đi tai họa cho võ lâm?
Nàng hét lớn :
- Xuống núi mau, chậm trễ ta ném ngay quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc này.
Vô Lượng thiền sư, Diệu Tịnh sư thái, Pháp Thiền đạo trưởng thảy đều kinh hãi trố mắt nhìn món vật đen sì trong tay Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, chưa biết phải nên hành động thế nào cho ổn.
Nếu vâng theo lời Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trở xuống núi trước mặt quần hùng hắc, bạch thì còn gì là danh dự của ngũ đại môn phái tiếng tăm lừng lẫy đường thời.
Bằng như trái lại ở đây, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vận độc thì sẽ chết một cách vô cùng thê thảm.
Vì nghĩ như vậy Vô Lượng thiền sư luôn Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái chôn chân tại chỗ trố mắt nhìn quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc trong bàn tay ngọc của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Vừa đúng lúc trên một trăm cao thủ vận đủ màu sắc đồng quát tháo chấn động rồi từ dưới chân núi phi thân lên bình đài.
Mọi người đều quyết tâm chiếm đoạt lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục trong mình Phùng Phá Thạch.
Vô Lượng thiền sư ngó thấy thầm mừng trong lòng vì đấy là cơ hội ngàn vàng cho lão.
Lão đạo nhân nói mau :
- Chư vị đạo hữu hãy theo bần tăng xuống núi mau.
Dứt câu, Vô Lượng thiền sư lao thẳng xuống chân núi.
Hiểu rõ thâm ý của Vô Lượng thiền sư, Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái liền phi thân phóng theo phía sau xuống dưới chân núi rồi dừng lại.
Ba vị nam nữ đạo nhân thầm thì với nhau, không một ai nghe họ nói những lời gì.
Từng tốp cao thủ hắc, bạch kéo tới gần một ngàn người.
Bọn họ quát tháo, hét la, giành nhau xông lên trên bình đài.
Trên ba mươi cao thủ vận võ phục đủ màu sắc phi thân lên đỉnh núi trước.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khẩn trương :
- Ba vị hiền muội mau chuẩn bị.
Nàng dắt thanh trường kiếm trở vào vỏ, lấy hai quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc cầm sẵn trong tay.
Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc vung trường kiếm đợi chờ.
Nháy mắt ba mươi tên cao thủ đã lên tới.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thét :
- Trở xuống núi mau, nghịch mạng ta ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc này.
Một tên đại hán râu ria xồm xoàm trợn mắt quát :
- Chư vị cô nương tránh ra, bọn ta đến bắt tên Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.
Hắn phóng mình lên trước, mười sáu tên cao thủ phóng theo ở phía sau.
Ngọc Địch Tiên Nga Phùng Phá Thạch thét lên một tiếng, ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc vào bọn cao thủ đang phóng tới.
Bốp!
Một vùng khói đen sì bốc lên bao trùm chu vi hơn một trượng.
Liền đó có tiếng la, tiếng rú, tiếng rên rỉ, tiếng thân người ngã lăn xuống lịch bịch rồi im đi.
Phút chốc vùng khói đen sì tan loãng, trên dốc núi bày ra ba mươi sáu đống huyết nhục đen sì, trông vô cùng khủng khiếp.
Quần hùng hắc, bạch trông thấy khiếp đảm tháo lui trở lại, trố mắt nhìn những đống huyết nhục.
Không còn một ai dám tiến lên bình đài nữa.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương giơ cao quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc lớn tiếng :
- Các ngươi đã trông thấy rõ ràng, kẻ tiến lên đây là phải chết thảm, hãy mau xuống núi trở về.
Quần hùng hắc, bạch không động tĩnh. Bọn họ còn tham vọng lên bình đài tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục vì đây là cơ hội cuối cùng.
Bỗng phía dưới có tiếng quát :
- Hãy dang ra cho bọn ta lên núi.
Mười hai tên đại hán vận trang phục đen phóng lên núi, thẳng tới bình đài, bất chấp sự có mặt của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và ba thiếu nữ.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thét lên một tiếng, ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc vào mười hai tên đại hán vận y phục màu đen.
Bốp!
Một tiếng nổ khô khan, một vùng khói đen sì bùng lên lan rộng trong nháy mắt.
Nhiều tiếng rú thê thảm, nhiều tiếng rên la, phút chốc trên dốc núi lại bày ra mười hai đống huyết nhục đen sì.
Nhưng chỉ vì tham vọng tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục mà lớp này ngã xuống, lớp khác tràn lên cuồn cuộn như sóng biển, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ném liên tiếp luôn năm quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc. Dốc núi lại bày thêm ba mươi sáu vùng huyết nhục đen sì nhưng vẫn không ngăn nổi lớp sóng người cuồn cuộn tiến lên bình đài.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc cuối cùng rồi rút thanh trường kiếm vung lên cùng Hoa Thanh Thanh, Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc bủa thành một làn lưới kiếm ngăn chặn quần hùng lại.
Phía dưới chân núi gần một ngàn cao thủ hắc, bạch tranh nhau lên núi, diễn ra từng trận ác chiến vô cùng ác liệt. Tiếng quát, tiếng hét la, tiếng kêu thảm chấn động cả một vùng núi non.
Cơ hội đã đến, Vô Lượng thiền sư lên tiếng :
- Chư vị đạo hữu hãy theo bần tăng.
Lão đạo nhân lao trở lên núi. Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái theo sát ở phía sau lưng Vô Lượng thiền sư vượt qua hàng trăm cao thủ.
Sắp tới bình đài, Vô Lượng thiền sư vút ngang qua đầu quần hùng, cất cao cây thiền trượng nặng trăm cân quát :
- Chư vị hãy dừng lại đó, không được tiến lên nữa.
Phát và Diệu Tịnh sư thái cũng vọt qua đầu quần hùng tới đứng cạnh bên Vô Lượng thiền sư.
Ba nam nữ đạo nhân đối diện Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương lại hướng mặt xuống phía quần hùng hắc, bạch đang tràn lên.
Vô Lượng thiền sư quát :
- Tất cả lui xuống mau!
Lão đạo nhân vung cây Cổ ma trượng nặng ngót hai trăm cân phóng thẳng vào quần hùng hắc, bạch.
Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái sử dụng búa đồng, phất trần xuất chiêu liên tục nhắm vào các cao thủ phóng lên bình đài.
Trận ác đấu diễn ra giữa các nam nữ đạo nhân ngũ đại môn phái và trên hai trăm cao thủ hắc, bạch.
Chỉ vì ai nấy đều có cái tham vọng chiếm đoạt cho được pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên bất chấp là bằng hữu hay kẻ thù, quyết sát hại lẫn nhau, chẳng chút nương tay.
Trượng kình vùn vụt, kiếm khí vào vèo chạm nhau tóe lửa kèm theo tiếng rú thê thảm, thây người nhào lộn lăn xuống chân núi tạo nên một quang cảnh vô cùng khiếp đảm.
Nửa thời thần đi qua.
Đã thấy có trên ba mươi cao thủ hắc, bạch trúng nhằm Cổ ma trượng của Vô Lượng thiền sư, búa đồng của Pháp Thiền đạo trưởng và phất trần của Diệu Tịnh sư thái chết thảm.
Hàng trăm cao thủ hắc, bạch còn lại rất đổi kinh hoàng lùi lại phía sau đứng trơ như phổng đá.
Vô Lượng thiền sư quay lại Ngọc Địch Tiên Nga quát :
- Chư vị nữ thí chủ hãy tránh ra mau.
Lão đạo nhân vung vẫy cây Cổ ma trượng nặng ngót hai trăm cân lao tới giáng xuống đầu Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương với sức nặng ngót ngàn cân.
Trông thấy trượng kình quá nặng, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương không dám tiếp chiêu, dịch ngang ba thước tránh né.
Bốp!
Một vùng đất cát bay lên, trên mặt bình đài bày ra một lỗ thũng to lớn.
Đồng thời Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái đã phóng lên bình đài tấn công Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc và Hoa Xuân Xuân.
Bảy người chia ra làm ba tốp hỗn chiến.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Hoa Xuân Xuân đấu với Vô Lượng thiền sư.
Hoa Thanh Thanh đấu với Pháp Thiền đạo trưởng.
Hoa Túc Túc đấu với Diệu Tịnh sư thái.
Trận đâu dưới chân núi giữa quần hùng hắc, bạch tranh nhau lên núi càng lúc càng thêm khốc liệt. Số tử thi càng gia tăng nằm ngổn ngang la liệt.
Chừng uống cạn một bình trà, bỗng một tiếng soảng nổi lên. Thanh kiếm trong tay Hoa Thanh Thanh rơi xuống đất vì vừa trúng một búa đồng của Pháp Thiền đạo trưởng.
Nàng kinh hãi thoát lui về phía sau ba bốn bước mặt toa tái ngắt.
Pháp Thiền đạo trưởng quát to :
- Nằm xuống!
Lão đạo nhân vung búa đồng phạt ngang qua đầu Hoa Thanh Thanh.
Nhưng trước đó có tiếng thét như hạc réo :
- Ngưng lại!
Trong tiếng thét một chiếc bóng nhỏ lao vút lên bình đài, đâm một kiếm vào lưng Pháp Thiền đạo trưởng.
Nghe tiếng thét và tiếng gió rít phía sau lưng, Pháp Thiền đạo trưởng kinh hãi thu hồi búa đồng dịch ngang nửa trượng né tránh mũi kiếm xẹt ngang qua chỉ cách một đường tơ.
Một chiếc bóng nhỏ đáp xuống, hiện ra một ả thiếu nữ sắc nước hương trời không ai khác hơn là Lâm Phùng Chân.
Vèo... vèo...
Hai chiếc bóng nữa lại lao vút lên bình đài dừng lại, đó là một nam một nữ.
Nam nhân là Từ Tôn Công còn nữ nhân chính là Phi Phụng. Cả hai cầm trường kiếm chớp rực kiếm quang.
Từ Tôn Công day qua Lâm Phùng Chân :
- Lâm tiểu thư hãy trợ lực cùng Hội chủ Quần Thư hội nhanh lên.
Lâm Phùng Chân lao sang đứng song song với Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Thấy vậy Hoa Xuân Xuân chạy sang cùng Hoa Túc Túc ngăn chặn Diệu Tịnh sư thái.
Phi Phụng lướt tới đứng đối diện cùng Pháp Thiền đạo trưởng.
Hoa Thanh Thanh nhặt thanh trường kiếm lùi lại chặn con đường vào cổ tháp.
Trận ác đấu lại tiếp diễn...
Nhờ Lâm Phùng Chân hợp công, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương lấy lại thế quân bình cùng với Vô Lượng thiền sư.
Nàng khôn khéo tránh né trượng kình nặng nề của Vô Lượng thiền sư trong khi mũi trường kiếm điểm nhanh như chớp vào tử huyệt của lão.
Lâm Phùng Chân cũng lẩn tránh chạm kiếm với Cổ ma trượng, xuất chiêu bất ngờ điểm vào các yếu huyệt của Vô Lượng thiền sư.
Trận đấu giữa Từ Tôn Công, La Phi Phụng và Pháp Thiền đạo trưởng trải qua trên năm mươi chiêu vẫn bất phân thắng bại.
Bên trận Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc với Diệu Tịnh sư thái chỉ có Hoa Xuân Xuân có phần yếu thế bởi cây phát trần của Diệu Tịnh sư thái vô cùng lợi hại. Hàng ngàn sợi tơ là hàng ngàn tiểu kình bắn vun vút sang nàng.
Bỗng Hoa Xuân Xuân ré lên một tiếng, lảo đảo tháo lui ba bốn bước, trên vai nàng vừa trúng phải tiểu kình của phất trần, thũng một lỗ sâu, máu tuôn lênh láng.
Diệu Tịnh sư thái thét :
- Buông kiếm mau!
Trong tiếng thét cây phất trần của Diệu Tịnh sư thái phất qua hàng trăm tiểu kình kích vào người Hoa Xuân Xuân.
Hoa Xuân Xuân kinh hãi dịch sang nửa trượng tránh khỏi loạt tiểu kình phất trần của Diệu Tịnh sư thái, bày ra một khoảng trống trên bình đài.
Vút!
Lợi dụng khoảng trông, Diệu Tịnh sư thái bằng một khinh pháp nhanh như mũi tên lao thẳng tới cổ tháp.
Nhưng đã có tiếng hét :
- Đứng lại!
Một làn kiếm ảnh nhanh như tia chớp đi trước, phía sau là một bóng nữ nhân.
Làn kiếm ảnh đâm vào Bối huyệt của Diệu Tịnh sư thái rít gió.
Diệu Tịnh sư thái kinh hoàng thu hồi thân thủ nhảy ngang qua ba bước tránh làn kiếm quang vừa chớp tới Hai nữ nhân xuất hiện trên bình đài...
Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc ba nàng đã có tình niệm với Phùng Phá Thạch nên cũng quyết tâm bảo vệ chàng tới cùng.
Bốn nàng cầm ngang thanh trường kiếm, mắt nhìn bọn người tiến vào chờ trận ác đấu diễn ra.
Bốn nàng không ai bảo ai, nhưng mỗi người đều biết hôm nay đã gặp chuyện dữ nhiều lành ít, số mạng rồi chưa hiểu rõ sẽ ra sao.
Bầu không khí trên bình đài vì sự xuất hiện của bọn người kia bỗng nhiên căng thẳng lên đến cực độ.
Chẳng bao lâu sau trên hai trăm người vận phục đạo y lẫn võ phục đủ màu lene tới chân núi cũng dừng lại.
Hai vị đạo nhân và một nữ ni tiến lên bình đài.
Khi ba người này sắp lên đến nơi, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương nhận ra đó là Vô Lượng thiền sư, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái. Ba vị nam nữ đạo nhân nhận ra Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh và Hoa Túc Túc tay cầm trường kiếm, mặt hoa sát khí đằng đằng liền dừng lại.
Chưa biết Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc là ai lại đứng trấn con đường lên cổ tháp, Vô Lượng thiền sư niệm Phật hiệu :
- A di đà phật! Bốn vị nữ thí chủ hãy tránh ra cho bọn bần tăng lên tòa cổ tháp.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trừng mắt :
- Bốn chị em ra vốn là chủ nhân ngọn núi này, cấm ngặt không cho bất cứ ai lên đây cả. Chư vị hãy trở xuống núi mau.
Vô Lượng thiền sư vẫn bằng một giọng từ hòa nhưng ẩn chứa sự đe dọa :
- A di đà phật! Bọn bần tăng phụng mệnh năm vị Chưởng môn nhân tới đây gặp Phùng thí chủ. Chư vị nữ thí chủ không nên ngăn cản sẽ có chuyện không hay.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thăm dò :
- Chư vị hòa thượng định gặp Phùng Phá Thạch để chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục phải không?
Vô Lượng thiền sư chớp mắt sáng rực :
- A di đà phật! Chư vị Chưởng môn nhân ngũ đại môn phái vì sự an nguy của hai đạo hắc, bạch giang hồ phái bọn bần tăng gặp Phùng thí chủ tạm mượn pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục đem trở về tệ tự cất vào Tàng kinh các, vì sợ bị rơi vào tay những tên bại hoại, rất có hại cho võ lâm. Chư vị nữ trước hãy mau tránh ra cho bọn bần tăng lên cổ tháp.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương nổi giận :
- Lão đạo nhân khẩu Phật tâm xà, miệng nói A di đà tay cầm búa đồ tể. Chị em ta nhất quyết trấn giữ nơi này, lão đừng nói lảm nhảm vô ích.
Vô Lượng thiền sư nén cơn giận dữ :
- A di đà phật! Nữ thí chủ chớ lộng ngôn. Nếu chư vị thí chủ không chịu tránh ra cho bọn bần tăng lên cổ tháp, bần tăng không khách sáo nữa.
Lão đại hòa thượng bước tới.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thét :
- Đứng lại!
Nàng xòe bàn tay trái ra trước mắt Vô Lượng thiền sư hỏi :
- Lão đạo nhân có biết món vật gì đang nằm trong tay của ta không?
Nhìn món vật đen sì trong bàn tay ngọc của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Vô Lượng thiền sư kinh hãi bật kêu lên :
- "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc!
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khinh khỉnh :
- Đúng rồi, món vật trong bàn tay ta chính là "Tiêu Hồn Tán Cốt". Kẻ nào dám bước tới ta sẽ ném quả này ra. Lão đạo nhân có dám bước tới hay không?
Nàng cất cao bàn tay trái lên như sẵn sàng ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc ra.
Chợt nhớ lại trong đêm bao vây Phùng Phá Thạch tại dãy núi nọ, thình lình có một thiếu nữ áo lam bịt mặt xuất hiện, ném một quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" làm mười mấy cái tử thi chúng tăng hóa thành huyết nhục, Vô Lượng thiền sư giật mình.
Lão đạo nhân hỏi :
- Nữ thí chủ có phải là cô gái bịt mặt áo lam cách đây mười mấy ngày xuất hiện tại dãy núi nọ cứu mạng gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch không?
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ngạo nghễ :
- Phải thì sao? Lão đạo nhân đã thấy rõ ràng trong đêm đó rồi, ta ném một quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc thì mười mấy cái tử thi bại hoại kia đã biến thành mười mấy cái vũng máu đen, bây giờ ta ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc này xem lão còn đứng đó niệm A di đà nữa hay không?
Vô Lượng thiền sư hừ lạnh :
- A di đà phật! Nữ thí chủ là nữ nhân mà lòng dạ quá ác độc. Nữ thí chủ không sợ đắc tội với đức từ bi Phật tổ hay sao?
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trừng đôi mắt :
- Bọn lão đạo bề ngoài khoác áo cà sa, niệm câu Phật hiệu nhưng trong lòng độc hiểm như loài ác xà. Đến như Phật tổ Như Lai ngày xưa còn đập chết con rắn độc cứu người, lẽ nào ta không dám giết bọn lão trừ đi tai họa cho võ lâm?
Nàng hét lớn :
- Xuống núi mau, chậm trễ ta ném ngay quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc này.
Vô Lượng thiền sư, Diệu Tịnh sư thái, Pháp Thiền đạo trưởng thảy đều kinh hãi trố mắt nhìn món vật đen sì trong tay Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, chưa biết phải nên hành động thế nào cho ổn.
Nếu vâng theo lời Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trở xuống núi trước mặt quần hùng hắc, bạch thì còn gì là danh dự của ngũ đại môn phái tiếng tăm lừng lẫy đường thời.
Bằng như trái lại ở đây, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vận độc thì sẽ chết một cách vô cùng thê thảm.
Vì nghĩ như vậy Vô Lượng thiền sư luôn Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái chôn chân tại chỗ trố mắt nhìn quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc trong bàn tay ngọc của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Vừa đúng lúc trên một trăm cao thủ vận đủ màu sắc đồng quát tháo chấn động rồi từ dưới chân núi phi thân lên bình đài.
Mọi người đều quyết tâm chiếm đoạt lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục trong mình Phùng Phá Thạch.
Vô Lượng thiền sư ngó thấy thầm mừng trong lòng vì đấy là cơ hội ngàn vàng cho lão.
Lão đạo nhân nói mau :
- Chư vị đạo hữu hãy theo bần tăng xuống núi mau.
Dứt câu, Vô Lượng thiền sư lao thẳng xuống chân núi.
Hiểu rõ thâm ý của Vô Lượng thiền sư, Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái liền phi thân phóng theo phía sau xuống dưới chân núi rồi dừng lại.
Ba vị nam nữ đạo nhân thầm thì với nhau, không một ai nghe họ nói những lời gì.
Từng tốp cao thủ hắc, bạch kéo tới gần một ngàn người.
Bọn họ quát tháo, hét la, giành nhau xông lên trên bình đài.
Trên ba mươi cao thủ vận võ phục đủ màu sắc phi thân lên đỉnh núi trước.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khẩn trương :
- Ba vị hiền muội mau chuẩn bị.
Nàng dắt thanh trường kiếm trở vào vỏ, lấy hai quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc cầm sẵn trong tay.
Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc vung trường kiếm đợi chờ.
Nháy mắt ba mươi tên cao thủ đã lên tới.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thét :
- Trở xuống núi mau, nghịch mạng ta ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc này.
Một tên đại hán râu ria xồm xoàm trợn mắt quát :
- Chư vị cô nương tránh ra, bọn ta đến bắt tên Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.
Hắn phóng mình lên trước, mười sáu tên cao thủ phóng theo ở phía sau.
Ngọc Địch Tiên Nga Phùng Phá Thạch thét lên một tiếng, ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc vào bọn cao thủ đang phóng tới.
Bốp!
Một vùng khói đen sì bốc lên bao trùm chu vi hơn một trượng.
Liền đó có tiếng la, tiếng rú, tiếng rên rỉ, tiếng thân người ngã lăn xuống lịch bịch rồi im đi.
Phút chốc vùng khói đen sì tan loãng, trên dốc núi bày ra ba mươi sáu đống huyết nhục đen sì, trông vô cùng khủng khiếp.
Quần hùng hắc, bạch trông thấy khiếp đảm tháo lui trở lại, trố mắt nhìn những đống huyết nhục.
Không còn một ai dám tiến lên bình đài nữa.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương giơ cao quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc lớn tiếng :
- Các ngươi đã trông thấy rõ ràng, kẻ tiến lên đây là phải chết thảm, hãy mau xuống núi trở về.
Quần hùng hắc, bạch không động tĩnh. Bọn họ còn tham vọng lên bình đài tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục vì đây là cơ hội cuối cùng.
Bỗng phía dưới có tiếng quát :
- Hãy dang ra cho bọn ta lên núi.
Mười hai tên đại hán vận trang phục đen phóng lên núi, thẳng tới bình đài, bất chấp sự có mặt của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và ba thiếu nữ.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương thét lên một tiếng, ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc vào mười hai tên đại hán vận y phục màu đen.
Bốp!
Một tiếng nổ khô khan, một vùng khói đen sì bùng lên lan rộng trong nháy mắt.
Nhiều tiếng rú thê thảm, nhiều tiếng rên la, phút chốc trên dốc núi lại bày ra mười hai đống huyết nhục đen sì.
Nhưng chỉ vì tham vọng tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục mà lớp này ngã xuống, lớp khác tràn lên cuồn cuộn như sóng biển, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ném liên tiếp luôn năm quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc. Dốc núi lại bày thêm ba mươi sáu vùng huyết nhục đen sì nhưng vẫn không ngăn nổi lớp sóng người cuồn cuộn tiến lên bình đài.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ném quả "Tiêu Hồn Tán Cốt" vạn độc cuối cùng rồi rút thanh trường kiếm vung lên cùng Hoa Thanh Thanh, Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc bủa thành một làn lưới kiếm ngăn chặn quần hùng lại.
Phía dưới chân núi gần một ngàn cao thủ hắc, bạch tranh nhau lên núi, diễn ra từng trận ác chiến vô cùng ác liệt. Tiếng quát, tiếng hét la, tiếng kêu thảm chấn động cả một vùng núi non.
Cơ hội đã đến, Vô Lượng thiền sư lên tiếng :
- Chư vị đạo hữu hãy theo bần tăng.
Lão đạo nhân lao trở lên núi. Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái theo sát ở phía sau lưng Vô Lượng thiền sư vượt qua hàng trăm cao thủ.
Sắp tới bình đài, Vô Lượng thiền sư vút ngang qua đầu quần hùng, cất cao cây thiền trượng nặng trăm cân quát :
- Chư vị hãy dừng lại đó, không được tiến lên nữa.
Phát và Diệu Tịnh sư thái cũng vọt qua đầu quần hùng tới đứng cạnh bên Vô Lượng thiền sư.
Ba nam nữ đạo nhân đối diện Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương lại hướng mặt xuống phía quần hùng hắc, bạch đang tràn lên.
Vô Lượng thiền sư quát :
- Tất cả lui xuống mau!
Lão đạo nhân vung cây Cổ ma trượng nặng ngót hai trăm cân phóng thẳng vào quần hùng hắc, bạch.
Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái sử dụng búa đồng, phất trần xuất chiêu liên tục nhắm vào các cao thủ phóng lên bình đài.
Trận ác đấu diễn ra giữa các nam nữ đạo nhân ngũ đại môn phái và trên hai trăm cao thủ hắc, bạch.
Chỉ vì ai nấy đều có cái tham vọng chiếm đoạt cho được pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên bất chấp là bằng hữu hay kẻ thù, quyết sát hại lẫn nhau, chẳng chút nương tay.
Trượng kình vùn vụt, kiếm khí vào vèo chạm nhau tóe lửa kèm theo tiếng rú thê thảm, thây người nhào lộn lăn xuống chân núi tạo nên một quang cảnh vô cùng khiếp đảm.
Nửa thời thần đi qua.
Đã thấy có trên ba mươi cao thủ hắc, bạch trúng nhằm Cổ ma trượng của Vô Lượng thiền sư, búa đồng của Pháp Thiền đạo trưởng và phất trần của Diệu Tịnh sư thái chết thảm.
Hàng trăm cao thủ hắc, bạch còn lại rất đổi kinh hoàng lùi lại phía sau đứng trơ như phổng đá.
Vô Lượng thiền sư quay lại Ngọc Địch Tiên Nga quát :
- Chư vị nữ thí chủ hãy tránh ra mau.
Lão đạo nhân vung vẫy cây Cổ ma trượng nặng ngót hai trăm cân lao tới giáng xuống đầu Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương với sức nặng ngót ngàn cân.
Trông thấy trượng kình quá nặng, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương không dám tiếp chiêu, dịch ngang ba thước tránh né.
Bốp!
Một vùng đất cát bay lên, trên mặt bình đài bày ra một lỗ thũng to lớn.
Đồng thời Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái đã phóng lên bình đài tấn công Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc và Hoa Xuân Xuân.
Bảy người chia ra làm ba tốp hỗn chiến.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Hoa Xuân Xuân đấu với Vô Lượng thiền sư.
Hoa Thanh Thanh đấu với Pháp Thiền đạo trưởng.
Hoa Túc Túc đấu với Diệu Tịnh sư thái.
Trận đâu dưới chân núi giữa quần hùng hắc, bạch tranh nhau lên núi càng lúc càng thêm khốc liệt. Số tử thi càng gia tăng nằm ngổn ngang la liệt.
Chừng uống cạn một bình trà, bỗng một tiếng soảng nổi lên. Thanh kiếm trong tay Hoa Thanh Thanh rơi xuống đất vì vừa trúng một búa đồng của Pháp Thiền đạo trưởng.
Nàng kinh hãi thoát lui về phía sau ba bốn bước mặt toa tái ngắt.
Pháp Thiền đạo trưởng quát to :
- Nằm xuống!
Lão đạo nhân vung búa đồng phạt ngang qua đầu Hoa Thanh Thanh.
Nhưng trước đó có tiếng thét như hạc réo :
- Ngưng lại!
Trong tiếng thét một chiếc bóng nhỏ lao vút lên bình đài, đâm một kiếm vào lưng Pháp Thiền đạo trưởng.
Nghe tiếng thét và tiếng gió rít phía sau lưng, Pháp Thiền đạo trưởng kinh hãi thu hồi búa đồng dịch ngang nửa trượng né tránh mũi kiếm xẹt ngang qua chỉ cách một đường tơ.
Một chiếc bóng nhỏ đáp xuống, hiện ra một ả thiếu nữ sắc nước hương trời không ai khác hơn là Lâm Phùng Chân.
Vèo... vèo...
Hai chiếc bóng nữa lại lao vút lên bình đài dừng lại, đó là một nam một nữ.
Nam nhân là Từ Tôn Công còn nữ nhân chính là Phi Phụng. Cả hai cầm trường kiếm chớp rực kiếm quang.
Từ Tôn Công day qua Lâm Phùng Chân :
- Lâm tiểu thư hãy trợ lực cùng Hội chủ Quần Thư hội nhanh lên.
Lâm Phùng Chân lao sang đứng song song với Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Thấy vậy Hoa Xuân Xuân chạy sang cùng Hoa Túc Túc ngăn chặn Diệu Tịnh sư thái.
Phi Phụng lướt tới đứng đối diện cùng Pháp Thiền đạo trưởng.
Hoa Thanh Thanh nhặt thanh trường kiếm lùi lại chặn con đường vào cổ tháp.
Trận ác đấu lại tiếp diễn...
Nhờ Lâm Phùng Chân hợp công, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương lấy lại thế quân bình cùng với Vô Lượng thiền sư.
Nàng khôn khéo tránh né trượng kình nặng nề của Vô Lượng thiền sư trong khi mũi trường kiếm điểm nhanh như chớp vào tử huyệt của lão.
Lâm Phùng Chân cũng lẩn tránh chạm kiếm với Cổ ma trượng, xuất chiêu bất ngờ điểm vào các yếu huyệt của Vô Lượng thiền sư.
Trận đấu giữa Từ Tôn Công, La Phi Phụng và Pháp Thiền đạo trưởng trải qua trên năm mươi chiêu vẫn bất phân thắng bại.
Bên trận Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc với Diệu Tịnh sư thái chỉ có Hoa Xuân Xuân có phần yếu thế bởi cây phát trần của Diệu Tịnh sư thái vô cùng lợi hại. Hàng ngàn sợi tơ là hàng ngàn tiểu kình bắn vun vút sang nàng.
Bỗng Hoa Xuân Xuân ré lên một tiếng, lảo đảo tháo lui ba bốn bước, trên vai nàng vừa trúng phải tiểu kình của phất trần, thũng một lỗ sâu, máu tuôn lênh láng.
Diệu Tịnh sư thái thét :
- Buông kiếm mau!
Trong tiếng thét cây phất trần của Diệu Tịnh sư thái phất qua hàng trăm tiểu kình kích vào người Hoa Xuân Xuân.
Hoa Xuân Xuân kinh hãi dịch sang nửa trượng tránh khỏi loạt tiểu kình phất trần của Diệu Tịnh sư thái, bày ra một khoảng trống trên bình đài.
Vút!
Lợi dụng khoảng trông, Diệu Tịnh sư thái bằng một khinh pháp nhanh như mũi tên lao thẳng tới cổ tháp.
Nhưng đã có tiếng hét :
- Đứng lại!
Một làn kiếm ảnh nhanh như tia chớp đi trước, phía sau là một bóng nữ nhân.
Làn kiếm ảnh đâm vào Bối huyệt của Diệu Tịnh sư thái rít gió.
Diệu Tịnh sư thái kinh hoàng thu hồi thân thủ nhảy ngang qua ba bước tránh làn kiếm quang vừa chớp tới Hai nữ nhân xuất hiện trên bình đài...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook