Hắc Liên Hoa Mỹ Nhân Đùa Bỡn FULL
-
17: Vườn Trường Giáo Hoa Đùa Bỡn
Bàn học truyền tới âm thanh rơi xuống của đồ vật, Dư Ổ nở nụ cười ngẩng đầu lên, bất ngờ đối diện với tầm mắt của Lục Kỳ Thâm, cậu sửng sốt: "Cậu....!cậu sao lại ở đây?"
Trong lớp truyền tới tiếng bàn tán khe khẽ, mọi người đều lén nhìn về hướng này, nhỏ giọng thảo luận việc "Hội trưởng Lục chuyển lớp"
"Không chào đón tôi sao?" Lục Kỳ Thâm kéo ghế bên cạnh Dư Ổ ra ngồi xuống, trên gương mặt lại mang theo vẻ lạnh băng, "Về sau tôi chính là bạn cùng bàn của cậu."
"Hàng...!Hàng Hàng đâu?" Đôi mắt từ trước đến nay đều mang vẻ câu nhân của Dư Ổ chậm rãi dâng lên một tầng hơi nước, sau vài giây sửng sốt cậu nhanh chóng để hệ thống tra địa điểm hiện tại của dì Dư.
Hệ thống: [Ở sân bay.]
"Cái gì!" Dư Ổ lập tức đứng lên, ghế dựa đổ ra sau tạo nên tiếng động chói tai, Lục Kỳ Thâm nắm lấy tay cậu, ngẩng đầu lên hỏi: "Cậu đi đâu?"
Dư Ổ ném tay y, nói: "Không cần cậu quản tôi!"
Công lược có hiệu quả, có cái rắm ý.
Anh em Lục gia vừa biến thái vừa có tính chiếm hữu cao, đã đồng ý cùng nhau làm lại không chịu tiếp nhận Dư Hàng gia nhập, cậu mới không thèm tách ra khỏi cún con, cún con vừa ngoan ngoãn vừa nghe lời ai mà không thích chứ.
Khuôn mặt vốn không có biểu tình gì của Lục Kỳ Thâm ngay lập tức tối lại, y nắm chặt tay Dư Ổ, "Đi học."
"Là cậu nói phải đi học, nếu không muốn học tôi có thể đem cậu về nhà ngay lập tức." Lời nói lộ ra vẻ uy hiếp mười phần.
Dư Ổ không thèm để ý y có phải đang uy hiếp cậu không, cậu lại lần nữa ném tay y đi, đẩy nam sinh nhanh chóng bước ra ngoài.
[Hệ thống, mau giúp ta gọi xe, ta muốn đi tới sân bay.]
Bạn học trong lớp luôn chú ý tới bên này, thấy bọn họ cãi nhau cũng không dám lên tiếng, không gian yên tĩnh, tiếng bước chân Dư Ổ chạy ra ngoài càng rõ ràng hơn, Lục Kỳ Thâm đẩy ghế ra trầm mặt đuổi theo.
Hệ thống trong đầu còn đang "A a a a" kêu: [Còn có mấy mét! Còn có mấy mét! A a a! Dư Ổ, ngươi chạy nhanh lên! Đuổi được ngươi rồi!]
Nam sinh bắt lấy tay cậu, cái hệ thống không biết cố gắng còn than trách: [Số trời đã định hôm nay ngươi sẽ bị làm, sao ngươi có thể trốn được người sẽ làm ngươi.]
Dư Ổ: [???]
Cái tiếng kỳ kỳ quái quái gì thế.
"Đừng đi." Lục Kỳ Thâm đem mỹ nhân chân dài eo thon khóa vào trong ngực, giữa đôi hàng mi lộ rõ vẻ không cao hứng.
Dư Ổ dùng sức giãy giụa, trong mắt đều là nước, "Tôi không cần! Cậu buông tôi ra, các cậu đã làm gì Hàng Hàng!"
Âm thanh tranh cãi thu hút vô số người chú ý, có người ngay lập tức chú ý tới tình nhân trong mộng của bọn họ đang bị giam trong ngực của Lục Kỳ Thâm, hắn bất mãn đi lên phía trước muốn kéo người ra.
Lục Kỳ Thâm nhíu chặt mày, y không kiên nhẫn kéo Dư Ổ vào nhà vệ sinh sạch sẽ, cửa "phịch" một tiếng đóng lại, ngăn cách ánh mắt bên ngoài.
Y đem Dư Ổ đè lên vách tường, bàn tay gắt gao cố định hai tay cậu lại làm lộ ra eo nhỏ cùng bờ mông con khiêu gợi, Lục Kỳ Thâm nhanh chóng kéo quần cậu xuống, "Bang bang" vài cái đánh vào mông cậu, tạo ra từng đợt sóng thịt, "Lại quậy nữa tôi liền đụ cậu ngay tại đây."
"Huhuhu..." Không phải chưa từng làm ở nhà vệ sinh, giả bộ thuần khiết gì chứ, Dư Ổ xoắn mông không thuận theo, "Hức, buông tôi ra, cậu là cái đồ cầm thú."
Nhà vệ sinh sạch sẽ sáng ngời, lại còn có chiếc gương thật lớn, dáng vẻ mỹ nhân vặn mông làm cho hạ thể của Lục Kỳ Thâm nhanh chóng cương lên, không hề do dự, y ngay lập tức móc ra căn cặc thô to, "Bạch bạch bạch" thân cặc đỏ tím đánh trên lỗ nhỏ giữa hai cánh mông tuyết trắng, chỉ trong chốc lát lỗ nhỏ đã tiết ra dâm dịch, dính trên đầu buồi sáng bóng.
Dư Ổ một bên co rút lỗ nhỏ một bên vặn vẹo mông, dâm thủy theo bắp đùi chảy xuống, mông đẩy về phía sau cọ xát dương vật nam sinh.
Cậu thật ra không quá lo lắng cho Dư Hàng, đã là nhân vật SSR thì khẳng định là có bản lĩnh, cậu chính là khó chịu với hành vi mờ ám của anh em Lục gia, vì thế cậu muốn quậy phá với bọn họ.
"Còn muốn chạy không?" Lục Kỳ Thâm dùng quy đầu chọc mở một chút lỗ nhỏ đang co rút, y không cắm vào, chỉ để thân cặc cọ xát dính đầy dâm thủy, mỹ nhân đẩy mông ra phía sau y liền rời đi, chính là muốn trêu chọc cậu, "Nói chuyện! Còn muốn chạy không."
"Hu hu hu, đồ cầm thú, a...!không hiếm lạ gì cậu đâu....!a...!" Dư Ổ vừa nói xong, Lục Kỳ Thâm liền bóp chặt eo cậu địt vào thật mạnh, vừa sâu lại vừa nặng, làm cậu ngay lập tức bắn ra.
"A...!a...!địt vào rồi...!địt vào rồi..."
Hệ thống đột nhiên lên tiếng: [Dư Hàng ở trong lớp học.]
Dư Ổ tay chống lên vách tường, lắc mông nuốt vào căn cặc lớn, "A...!a...!a....!sâu quá....!a...!sâu...!"
Trong phòng học, Dư Hàng tóm chặt cổ áo một người, sắc mặt không tốt hỏi: "Ổ Ổ đâu?"
Bạn học bị tóm cổ áo run run nói: "Bị, bị Hội trưởng Lục đem vào nhà vệ sinh rồi."
"Đệt mẹ nó!" Dư Hàng buông bạn học ra, khom lưng lấy ra một vật từ trong hộc bàn, khuôn mặt tối tăm bước nhanh tới nhà vệ sinh.
Thời điểm cửa nhà vệ sinh bị đá văng, Lục Kỳ Thâm đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào sâu trong thân thể Dư Ổ, mỹ nhân vô lực theo tường trượt xuống bị nam sinh ôm vào trong ngực, cảnh tượng thập phần dâm mỹ.
Dư Hàng nhìn đến anh trai bị ấn trên tường đụ địt, đáy mắt đỏ bừng, hắn "loảng xoảng" đóng cửa lại, ngăn lại những ánh mắt tìm tòi bên ngoài.
Lục Kỳ Thâm không chút hoảng loạng rút cặc ra nhét vào trong quần, y ôm mỹ nhân hạ thân đang không chỉnh tề, ánh mắt không chút dao động đi tới chỗ Dư Hàng.
"Hàng Hàng....." Trong mắt Dư Ổ ngập tràn nước mắt, toàn thân phiếm hồng, nhu nhược vô lực vươn tay muốn nam sinh trước mặt ôm lấy.
Dư Hàng nắm chặt tay, một quyền đánh tới Lục Kỳ Thâm, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng, lục Kỳ Thâm đem nam hài trong lồng ngực đẩy ra, nhanh chóng nghiêng người tránh đi.
Dư Ổ dựa vào bồn rửa tay, nhìn hai người đánh nhau trong lòng không hề thấy vui vẻ, gặp mặt không đánh nhau thì cũng là đánh nhau, không thể tốt đẹp ngồi xuống cùng nhau chơi 3P sao?
Hai người đánh nhau đến hôn thiên địa ám, Dư Ổ mặc lại quần áo, sửa sang lại bản thân, đang lúc chuẩn bị rời đi nhường lại không gian cho bọn họ đánh nhau thì hệ thống trong đầu bỗng dưng hét lớn: [A a a a.
Khí vận SSR đã chịu tổn thương trí mạng, SSR không thể chết được, không thể chết được! Nếu không chúng ta sẽ bị quy tắc của thế giới này phát hiện ra.]
"Dừng tay!" Dư Ổ đang vô tư xem diễn nghe xong phải chạy tới can ngăn.
Lục Kỳ Thâm bị Dư Hàng ấn trên mặt đất, Dư Hàng một tay đè trên ngực nam sinh, một tay khác cầm đồ vật muốn đâm xuống lại bị Dư Ổ xông tới làm lệch mất quỹ đạo, con dao sắc bén đâm trúng trên tay hắn.
Lục Kỳ Thâm nằm trên mặt đất ôm ngực, máu tươi từ vết thương chảy ra làm nhiễm hồng một mảng, đôi mày nhíu chặt lại, giữa trán toát ra từng đợt mồ hôi lạnh, trên gương mặt tràn ngập vẻ thống khổ.
"Ổ Ổ, tránh ra." Hai mắt Dư Hàng đỏ tươi, nắm chặt dao trong tay, không để ý tới vết thương trên cánh tay lại muốn tóm lấy Lục Kỳ Thâm đang nằm trên mặt đất.
"Cậu điên rồi sao!" Dư Ổ che trước mặt hắn, nhất quyết không cho hắn đi qua, "Nhanh gọi xe cứu thương! Dư Hàng, ngươi đang làm gì vậy!"
"Tránh ra!" Dư Hàng nhìn nam sinh nằm trên mặt đất hơi thở thoi thóp, lòng bàn tay cầm dao nắm lại thật chặt, trong lòng có trực giác nếu bỏ lỡ lần này thì sẽ không còn cơ hội nào nữa, "Ổ Ổ, cậu tránh ra đi, chờ tớ giết chết hắn, chúng ta có thể vĩnh viễn ở bên nhau rồi."
Dư Ổ đau đầu, hắn đúng là điên thật rồi, không phải chưa từng có người vì cậu mà phát điên, nhưng cậu không nghĩ tới người như ánh mặt trời, luôn nghe lời cậu như Dư Hàng lại có thể biến thành vậy.
Dưới sự chỉ dẫn của hệ thống, Dư Ổ nhanh chóng nhét vào trong miệng Lục Kỳ Thâm một viên hộ tâm hoàn, sau đó tiến lên phía trước ôm lấy eo Dư Hàng, sức lực và vóc người của cậu đều không thể so với Dư Hàng nhưng vì hắn lo lắng sẽ làm tổn thương đến cậu nên không dám có động tác gì quá lớn, vài lần tiến lên đều bị Dư Ổ ngăn lại.
Hệ thống cùng Dư Ổ đang rơi vào hoảng loạn không chú ý tới giá trị công lược Lục Kỳ Thâm đang ngày một tăng lên.
Cánh cửa đóng chặt bị hệ thống mở ra, người bên ngoài liếc mắt một cái là thấy được Lục Kỳ Thâm đang nằm trong vũng máu, bọn họ thét chói tai gọi xe cứu thương, các bạn học cùng thầy cô giáo nhanh chóng vọt vào, ba chân bốn cẳng đè lại Dư Hàng đang bạo phát, Dư Ổ cũng bị bọn họ đè xuống, dụng cụ cắt gọt bị đá văng, mọi người muốn đem bọn họ tách ra lại thấy Dư Hàng hai tay gắt gao nắm lấy cậu không buông tay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook