Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
-
Chương 423: TG19: Tu Chân Thí Luyện (Xong)
Sau khi Liệt Viêm Tiên Tôn biến mất, địa cung cũng bắt đầu sụp đổ, Tô Duệ, Tô Vãn còn có Từ Sách và Hiên Viên Thời, bốn người cũng trước sau từ địa cung phi thân ra.
Lúc này bên ngoài ánh sáng vừa lên, bốn người tự động chia làm hai bên, Từ Sách nhìn Tô Duệ lại nhìn Tô Vãn.
"Nếu hai người các ngươi đều khôi phục ký ức, Tô Duệ, ngươi phải làm sao bây giờ?"
Nghe Từ Sách nói, Tô Duệ giơ tay ôm lấy bả vai Tô Vãn: "Khụ khụ, cái này sao, ta đã cảm ứng được hơi thở của Tần Vũ và Lâm Nhược, hai người bọn họ đang ở bên cạnh nhau, nếu không, chúng ta trước đem hai người bọn họ xử lý?"
Nói sang chuyện khác gì đó, Tô tướng quân ngươi thật là cơ trí.
Nghe Tô Duệ nói, Từ Sách gật gật đầu.
"Cũng được, tạm thời liên thủ đi, Tô Vãn, cô có ý kiến gì?"
"Được thôi."
Nghe Từ Sách nói, Tô Vãn híp mắt cười cười: "Từ lão đại, các ngươi người đông thế mạnh, ta cho dù không liên thủ thì hai người các ngươi cũng có thể đem bộ trọng sinh đánh đến hoa rơi nước chảy, vậy thì ta chỉ cần ở một bên trợ uy là được rồi."
Thật ra Tô Vãn trong lòng hiểu rất rõ, mình đánh cũng đánh không lại Từ Sách, hiện tại bên người hắn còn có tiểu Boss Hiên Viên Thời này đi theo, hơn nữa tùy thời còn có Bạch Dạ Yêu Hoàng làm tiếp viện, đờ mờ, hắn là mở ra hình thức nam chủ sao? Ngươi làm như vậy thì nguyên nam chủ Hàn Vũ sao mà chịu nổi đây!
Hiện tại Tô Vãn đã buông xuống khúc mắc quá khứ, đối mặt với Từ Sách cuối cùng cũng có thể thản nhiên rồi.
Nghe Tô Vãn nói, Từ Sách cũng nhịn không được cười cười: "Cũng được, cô không cần ra tay, cổ vũ nam nhân của cô đi!"
Tô Vãn:......
Từ lão đại, ngươi thật là giảo hoạt, một câu đã đem ta gom chung trận doanh với các người!
"Vợ ngoan."
Nghe Từ Sách nói, Tô Duệ một bên cười tủm tỉm nắm thật chặt tay Tô Vãn, dựa vào bên tai Tô Vãn nói nhỏ: "Vợ, chờ xử lý xong các đối thủ, chúng ta cùng ngồi xuống hảo hảo tâm sự nhân sinh nha!"
"Ách, ha hả."
Tô Vãn bĩu môi, xử lý bộ trọng sinh, vậy không phải chỉ còn nàng và Diệp Hân sao?
Ừm, đánh như thế nào đây? Hay là muốn chơi kéo búa bao?
Được rồi, trước mặc kệ những chuyện này đi.
"Đi thôi!"
Theo Từ Sách ra lệnh, vài người lập tức khởi hành.
Lúc này, ở một địa phương nào đó trong tiểu thế giới, Tần Vũ và Lâm Nhược đang mang theo Vân Tiên Nhi chậm rãi đi tới.
"Thanh Tửu sư huynh, ta mệt quá, chúng ta nghỉ một lát đi."
Vân Tiên Nhi nhìn hai người phía trước sóng vai mà đứng, bĩu môi vẻ mặt mỏi mệt nhẹ nhàng nói.
"Được rồi."
Tần Vũ nhịn không được dừng lại.
"Lão đại." Lâm Nhược một bên sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn thoáng qua hai người.
Thật ra bọn họ cũng chưa đi được bao xa, hơn nữa lấy tu vi và linh lực của Vân Tiên Nhi nàng căn bản không có khả năng cảm giác được mệt mỏi, nàng đang cố ý muốn dừng lại nghỉ ngơi, mục đích hẳn là...... Không muốn để mình và lão đại thân cận?
Ách.
Lâm Nhược cảm thấy mình phát hiện bí mật lớn gì rồi.
"Tiên Nhi, muội không sao chứ?"
Lúc này, Tần Vũ đã đi tới Vân bên người Tiên Nhi, vẻ mặt ôn hòa nhìn nàng.
"Còn tốt, còn tốt."
Vân Tiên Nhi vừa nói một bên nháy mắt ra hiệu với Tần Vũ: "Sư huynh, huynh lại đây, ta có lời muốn nói với huynh."
"Hửm?"
Tần Vũ khó hiểu nhìn Vân Tiên Nhi, chần chờ nhưng vẫn cúi người tới trước mặt nàng: "Thần thần bí bí, muội muốn nói cái gì?"
"Sư huynh, ta cảm thấy Tử Dạ cô nương của Tử Dương phái kia rất kỳ quái, nhìn nàng một thân sát khí không giống như là nhân sĩ chính phái, huynh ngàn vạn lần đừng để bị nàng mê hoặc nha!"
Khi nói chuyện, Vân Tiên Nhi nhịn không được hung hăng trừng mắt nhìn Tử Dạ cách đó không xa một cái.
Những lời này của nàng tuy rằng nói rất nhỏ, nhưng tu sĩ đều có nhĩ lực nhạy bén, thật ra nàng cố ý nói cho Tử Dạ nghe.
Nha đầu này.
Tần Vũ vẻ mặt dở khóc dở cười.
"Tiên Nhi, muội yên tâm đi, Tử Dạ là người vô cùng đáng tin cậy, nếu xảy ra chuyện gì, muội nhất định phải tin tưởng nàng, biết không?"
"Thật sao?"
Vân Tiên Nhi vẫn như cũ hồ nghi nhìn Tử Dạ, ở ngay lúc này, Tử Dạ đột nhiên sắc mặt biến đổi, xoay người ánh mắt ngưng trọng nhìn Tần Vũ.
"Lão đại, bọn họ tới!"
Lúc này Từ Sách cũng không cố ý che giấu thân phận của mình, cảm ứng được quỷ khí quen thuộc kia, Lâm Nhược liền biết người tới là ai.
Không bao lâu, thân ảnh Từ Sách và Tô Duệ đã xuất hiện ở trước mặt ba người.
Hai bên đối nhau, Tần Vũ nhìn nhìn Từ Sách, lại nhìn nhìn Tô Duệ và Tô Vãn, cuối cùng ánh mắt hắn dừng trên người Hiên Viên Thời một thân hắc y --
Bốn người, người này không phải là Diệp Hân chứ?
"Làm sao, các người liên minh? Diệp Hân, chuyện này không giống như là tính cách của cô!"
Tần Vũ thử thăm dò hỏi một câu, Hiên Viên Thời một bên chỉ lạnh lùng đứng ở phía sau Từ Sách đối với lời Tần Vũ nói ngoảnh mặt làm ngơ.
"Khụ khụ."
Tần Vũ ho khan vài tiếng, cuối cùng lại nhìn nhìn Tô Vãn: "Tiểu Vãn, cô khôi phục ký ức?"
"Ha hả."
Tô Vãn hướng về phía Tần Vũ cười gượng hai tiếng, giơ tay ôm lấy cánh tay Tô Duệ, nàng quay mặt đi, nâng mắt vẻ mặt cười duyên nhìn nam nhân bên cạnh mình: "Công tử, lại là tên Độc Cô Thanh Tửu này, thật chán ghét, dù sao nơi này hoang sơn dã lĩnh cũng không có người nào thấy, không bằng chúng ta giết chết hắn được không!"
Tần Vũ:......
Giả vờ không quen biết đúng không? Được được được! Tô Tiểu Vãn, cô giỏi! Cô có thể! Cô nha không biết xấu hổ!
Tô Duệ: Vợ, nàng làm hay lắm!
"Nếu Thanh Nhi đã nói như vậy."
Tô Duệ giơ tay, lòng bàn tay đã tụ tập một đoàn độc khí màu đen.
"Uy uy, các ngươi đừng xằng bậy, chúng ta chính là đệ tử Thiên Vận tông!"
Nghe Tô Duệ và Tô Vãn nói, Vân Tiên Nhi một bên lập tức kêu lớn lên, ở nháy mắt nàng lên tiếng, Tần Vũ cùng Lâm Nhược đã giành ra tay trước!
Đánh lén!
Rốt cuộc ai không biết xấu hổ nha!
Thực nhanh, sáu cá nhân liền lao vào vòng chiến, nhưng mà địch ta hai bên lực lượng cách xa, Tô Vãn biến ra một cái băng ghế nhỏ ngồi dưới đất vây xem cường thế --
Tô Duệ và Từ Sách tu vi đều không phân cao thấp với Tần Vũ, nhưng thực rõ ràng, Lâm Nhược và Vân Tiên Nhi tu vi lại hơi thấp hơn một ít, mà Hiên Viên Thời chính là một trình độ khác, nàng vừa ra tay chính là muốn mạng người!
Lần này đối chiến quả thực không hề cân xứng.
Mắt thấy Tần Vũ bị Từ Sách và Tô Duệ liên thủ đánh rớt từ không trung xuống dưới, Tô Vãn nhịn không được nheo nheo mắt.
"Sư huynh!"
Lúc này, Vân Tiên Nhi cũng theo Tần Vũ dừng trên mặt đất.
Bởi vì nàng là nữ chủ, cũng không có bao nhiêu người chú ý đến nàng, ngược lại là Lâm Nhược, lúc này trong khoảnh khắc nàng bị ba người công kích, hầu như là một cái đối mặt đã bị hạ gục.
"Lâm Nhược!"
Tần Vũ trên mặt đất phun ra một búng máu to, nghe âm thanh nhắc nhở trong đầu, biết Lâm Nhược đã bị đào thải.
Tần Vũ tay không tự chủ được sờ đến túi trữ vật của mình, từ túi trữ vật móc ra một viên Cửu Diệp bồ đề quả không lâu trước đây Vân Tiên Nhi cho mình.
Đây chính là đồ vật bảo mệnh, chỉ cần mình khôi phục nguyên khí, là có thể......
Tần Vũ không chút do dự đem Cửu Diệp bồ đề quả ăn xuống, sau đó hắn mỉm cười từ trong lòng ngực mình móc ra một quyển trục xoay.
Đây là quyển trục định vị truyền tống, có thể từ trong tiểu thế giới trực tiếp quay lại Thiên Vận tông, đây chính là trước khi tới nơi này, sư tôn giao riêng cho hắn.
Thật ra ở ba ngày trước, Thiên Hành Tử đã thành công đem thiên cơ sách của hắn tu luyện tới tầng cao nhất, mà hắn cuối cùng cũng tính ra hai người gây loạn thế chính là Diệp Thừa cùng Công Tử Mạch!
Hậu duệ của Liệt Viêm Tiên Tôn và hoang dã phệ linh tộc.
Cho dù là một trong hai người, thân phận bọn họ một khi bị người khác biết, nhất định sẽ nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ ở Thương Nguyệt đại lục, thậm chí còn sẽ đưa tới thế lực ngoại vực ngoại gia nhập!
Vì chúng sinh Thương Nguyệt đại lục, Thiên Hành Tử đã liên hệ tốt các chưởng môn và trưởng lão của các môn phái khác, tính toán dùng hết tu vi cả đời mình nội ứng ngoại hợp với Độc Cô Thanh Tửu đem hai người kia diệt trừ!
Ăn xong Cửu Diệp bồ đề quả, Tần Vũ chậm rãi đứng dậy, hắn giơ tay bóp nát đưa tin phù Thiên Hành Tử đưa cho mình, đây là muốn hướng ra phía ngoài phóng thích tín hiệu.
"Tiên Nhi, muội đem quyển trục chuẩn bị tốt, chúng ta cùng nhau...... Phốc!"
Còn chưa nói xong, Tần Vũ đột nhiên lại hộc ra một búng máu tươi, sau đó sắc mặt của hắn lập tức trở nên tái nhợt vô cùng.
Đây là......
"Ai nha, hộc máu."
Liền ở ngay lúc này, Tô Vãn vốn dĩ ở cách đó không xa ngồi xem đột nhiên một cái lắc mình đi tới trước mặt Tần Vũ, dễ như trở bàn tay đoạt lấy quyển trục trong tay Tần Vũ: "Đây chính là thứ tốt nha."
"Ngươi, các ngươi......"
Ánh mắt Tần Vũ biến đổi đột nhiên nhìn về phía Vân Tiên Nhi bên cạnh mình: "Diệp Hân!"
"Hả."
Vân Tiên Nhi chớp chớp mắt, giơ tay mở ra quyển trục trong tay mình.
"Sư huynh, huynh đi mạnh khỏe nha!"
Vân Tiên Nhi, chính là Diệp Hân.
Cái gì gọi là nhân phẩm?
Vừa tiến vào nhiệm vụ liền phát hiện mình là nữ chủ của thế giới này, đây là nhân phẩm.5
Vân Tiên Nhi thân phận thần bí, nàng đến từ một đại gia tộc tu chân tiếng tăm lừng lẫy ở ngoại vực, vị tộc trưởng gia tộc đem Vân Tiên Nhi đưa tới Thương Nguyệt đại lục giao cho Thiên Hành Tử nuôi nấng, là vì giúp nàng trốn tránh một việc, mà vì che giấu thân phận của nàng, trên người Vân Tiên Nhi mang theo pháp bảo ngoại vực có thể che giấu tất cả hơi thở.
Hơi thở của người ngoại vực vốn khác với người trên Thương Nguyệt đại lục, hơn nữa trên người Vân Tiên Nhi vô vàn pháp bảo, hào quang nữ chủ cường đại, cho nên cho dù là Tô Duệ cũng không cảm giác được hơi thở của nàng.
Từ khi biết thân phận của mình Diệp Hân vẫn luôn cẩn trọng sắm vai nhân vật Vân Tiên Nhi, thẳng đến ngày đó nàng gặp Tô Vãn.
Thật ra ngày đó thời điểm Tô Vãn hiện nguyên hình, nhìn thấy kim văn trên thân rắn của nàng, Diệp Hân đã nhận ra nàng.
Đây là kí hiệu đặc thù của Tô Vãn, trước khi tiến vào nhiệm vụ, nàng cùng Đinh Giai Giai đã từng xác nhận qua, cái hình xăm kim sắc trên người Tô Vãn vẫn luôn đi theo nàng, mặc kệ nàng biến thành ai đều sẽ không biến mất, hơn nữa đó là ấn ký đến từ linh hồn Tô Vãn, cũng ngăn chặn khả năng bị người khác đoạt xá.
Cho nên, Diệp Hân sau khi xác nhận thân phận Tô Vãn, sớm đã âm thầm liên hệ với Tô Vãn, nhưng mà nàng biết năng lực Tô Duệ, cho nên cho tới nay đều đặc biệt cẩn thận, cũng rất ít khi tiếp xúc với Tô Vãn, thậm chí thời điểm ở Hào Quang trấn, nàng còn cố ý ở trước mặt mọi người diễn kịch, làm cho Tô Duệ và Tần Vũ đều cho rằng mình đối với Tô Vãn có thành kiến, như vậy sẽ không bao giờ hoài nghi thân phận của nàng nữa.
Còn về nàng cho Tần Vũ viên Cửu Diệp bồ đề quả kia, khụ khụ, thật ra đó là kỳ trân đến từ ngoại vực, không phải Cửu Diệp bồ đề quả có thể chữa thương, mà là trái cây kịch độc có thể một kích trí mạng.
Ai, người này sinh ra để làm diễn viên mà, toàn dựa vào kỹ thuật diễn.
"Diệp Hân, Tô Vãn?"
Lúc này, Từ Sách và Tô Duệ đã từ giữa không trung phi thân xuống, mà lúc này Diệp Hân cũng đã mở quyển trục định vị của mình.
"Ngại quá, trở về gặp!"
Khi nói chuyện, thân ảnh Diệp Hân đã bắt đầu trở nên mơ hồ.
"Tiểu Vãn, ngươi phát ngốc cái gì, mau lên!"
Thấy Tô Vãn một bên vẫn luôn không nhúc nhích, Diệp Hân nhịn không được thúc giục nàng một câu.
Lúc này, toàn bộ tiểu thế giới đã bắt đầu trời sụp đất nứt, Thiên Hành Tử bọn họ quả nhiên đã bắt đầu hành động, tiểu thế giới này sắp bị hủy rồi!
Đừng nói là Từ Sách hay là Tô Duệ, cho dù là Hiên Viên Thời cường đại, ở ngay lúc này cũng không thể ra sức.
"Tiểu Vãn!" Diệp Hân lại lần nữa gọi Tô Vãn một tiếng.
"A."
Tô Vãn lên tiếng, nàng cũng nâng tay mở ra quyển trục đoạt được từ trong tay Tần Vũ.....
••••••••
Thời Không Thất Lạc, đảnh sảnh tổng bộ nhiệm vụ.
"CMN!"
Tần Vũ từ trong khoang nhiệm vụ ra tới, lập tức nhịn không được chửi tục một tiếng, mình thế nhưng bị Diệp Hân lừa, nhiều năm sớm chiều ở chung như vậy, mình thế nhưng một chút cũng không phát hiện sơ hở của nàng!
"Lão đại."
Lúc này, Lâm Nhược ra sớm hơn Tần Vũ một chút đã đứng ở bên cạnh hắn..
"Lão đại, kết quả thế nào?"
Còn có thể thế nào?
Tần Vũ nheo nheo mắt, hắn trước khi chết nhìn thấy Diệp Hân cùng Tô Vãn mở ra quyển trục định vị truyền tống, chỉ cần các nàng đi ra ngoài, các nàng liền thắng.
Ai, mình ở Thiên Vận tông bố trí nhiều năm như vậy, cuối cùng lại bị Diệp Hân hố!
Đờ mờ, đây chính là cơ hội duy nhất hắn có thể đánh bại Từ Sách đó!
Nhưng mà, lần này Từ Sách chung quy vẫn là thua.
Tần Vũ không biết mình nên làm ra biểu tình gì với Lâm Nhược, tại một khắc này, trong đại sảnh tất cả nhiệm vụ giả đều nghe được âm thanh truyền tin đến từ tổng bộ --
Thí luyện kết thúc!
Thí luyện kết thúc!
Nhiệm vụ giả tồn tại cuối cùng -- bộ chữa trị, Tô Duệ!
Bộ môn chiến thắng cuối cùng -- bộ chữa trị!
Chúc mừng bộ chữa trị lại lần nữa liên tục giành chức quán quân!
~~~~~~~
Lúc này bên ngoài ánh sáng vừa lên, bốn người tự động chia làm hai bên, Từ Sách nhìn Tô Duệ lại nhìn Tô Vãn.
"Nếu hai người các ngươi đều khôi phục ký ức, Tô Duệ, ngươi phải làm sao bây giờ?"
Nghe Từ Sách nói, Tô Duệ giơ tay ôm lấy bả vai Tô Vãn: "Khụ khụ, cái này sao, ta đã cảm ứng được hơi thở của Tần Vũ và Lâm Nhược, hai người bọn họ đang ở bên cạnh nhau, nếu không, chúng ta trước đem hai người bọn họ xử lý?"
Nói sang chuyện khác gì đó, Tô tướng quân ngươi thật là cơ trí.
Nghe Tô Duệ nói, Từ Sách gật gật đầu.
"Cũng được, tạm thời liên thủ đi, Tô Vãn, cô có ý kiến gì?"
"Được thôi."
Nghe Từ Sách nói, Tô Vãn híp mắt cười cười: "Từ lão đại, các ngươi người đông thế mạnh, ta cho dù không liên thủ thì hai người các ngươi cũng có thể đem bộ trọng sinh đánh đến hoa rơi nước chảy, vậy thì ta chỉ cần ở một bên trợ uy là được rồi."
Thật ra Tô Vãn trong lòng hiểu rất rõ, mình đánh cũng đánh không lại Từ Sách, hiện tại bên người hắn còn có tiểu Boss Hiên Viên Thời này đi theo, hơn nữa tùy thời còn có Bạch Dạ Yêu Hoàng làm tiếp viện, đờ mờ, hắn là mở ra hình thức nam chủ sao? Ngươi làm như vậy thì nguyên nam chủ Hàn Vũ sao mà chịu nổi đây!
Hiện tại Tô Vãn đã buông xuống khúc mắc quá khứ, đối mặt với Từ Sách cuối cùng cũng có thể thản nhiên rồi.
Nghe Tô Vãn nói, Từ Sách cũng nhịn không được cười cười: "Cũng được, cô không cần ra tay, cổ vũ nam nhân của cô đi!"
Tô Vãn:......
Từ lão đại, ngươi thật là giảo hoạt, một câu đã đem ta gom chung trận doanh với các người!
"Vợ ngoan."
Nghe Từ Sách nói, Tô Duệ một bên cười tủm tỉm nắm thật chặt tay Tô Vãn, dựa vào bên tai Tô Vãn nói nhỏ: "Vợ, chờ xử lý xong các đối thủ, chúng ta cùng ngồi xuống hảo hảo tâm sự nhân sinh nha!"
"Ách, ha hả."
Tô Vãn bĩu môi, xử lý bộ trọng sinh, vậy không phải chỉ còn nàng và Diệp Hân sao?
Ừm, đánh như thế nào đây? Hay là muốn chơi kéo búa bao?
Được rồi, trước mặc kệ những chuyện này đi.
"Đi thôi!"
Theo Từ Sách ra lệnh, vài người lập tức khởi hành.
Lúc này, ở một địa phương nào đó trong tiểu thế giới, Tần Vũ và Lâm Nhược đang mang theo Vân Tiên Nhi chậm rãi đi tới.
"Thanh Tửu sư huynh, ta mệt quá, chúng ta nghỉ một lát đi."
Vân Tiên Nhi nhìn hai người phía trước sóng vai mà đứng, bĩu môi vẻ mặt mỏi mệt nhẹ nhàng nói.
"Được rồi."
Tần Vũ nhịn không được dừng lại.
"Lão đại." Lâm Nhược một bên sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn thoáng qua hai người.
Thật ra bọn họ cũng chưa đi được bao xa, hơn nữa lấy tu vi và linh lực của Vân Tiên Nhi nàng căn bản không có khả năng cảm giác được mệt mỏi, nàng đang cố ý muốn dừng lại nghỉ ngơi, mục đích hẳn là...... Không muốn để mình và lão đại thân cận?
Ách.
Lâm Nhược cảm thấy mình phát hiện bí mật lớn gì rồi.
"Tiên Nhi, muội không sao chứ?"
Lúc này, Tần Vũ đã đi tới Vân bên người Tiên Nhi, vẻ mặt ôn hòa nhìn nàng.
"Còn tốt, còn tốt."
Vân Tiên Nhi vừa nói một bên nháy mắt ra hiệu với Tần Vũ: "Sư huynh, huynh lại đây, ta có lời muốn nói với huynh."
"Hửm?"
Tần Vũ khó hiểu nhìn Vân Tiên Nhi, chần chờ nhưng vẫn cúi người tới trước mặt nàng: "Thần thần bí bí, muội muốn nói cái gì?"
"Sư huynh, ta cảm thấy Tử Dạ cô nương của Tử Dương phái kia rất kỳ quái, nhìn nàng một thân sát khí không giống như là nhân sĩ chính phái, huynh ngàn vạn lần đừng để bị nàng mê hoặc nha!"
Khi nói chuyện, Vân Tiên Nhi nhịn không được hung hăng trừng mắt nhìn Tử Dạ cách đó không xa một cái.
Những lời này của nàng tuy rằng nói rất nhỏ, nhưng tu sĩ đều có nhĩ lực nhạy bén, thật ra nàng cố ý nói cho Tử Dạ nghe.
Nha đầu này.
Tần Vũ vẻ mặt dở khóc dở cười.
"Tiên Nhi, muội yên tâm đi, Tử Dạ là người vô cùng đáng tin cậy, nếu xảy ra chuyện gì, muội nhất định phải tin tưởng nàng, biết không?"
"Thật sao?"
Vân Tiên Nhi vẫn như cũ hồ nghi nhìn Tử Dạ, ở ngay lúc này, Tử Dạ đột nhiên sắc mặt biến đổi, xoay người ánh mắt ngưng trọng nhìn Tần Vũ.
"Lão đại, bọn họ tới!"
Lúc này Từ Sách cũng không cố ý che giấu thân phận của mình, cảm ứng được quỷ khí quen thuộc kia, Lâm Nhược liền biết người tới là ai.
Không bao lâu, thân ảnh Từ Sách và Tô Duệ đã xuất hiện ở trước mặt ba người.
Hai bên đối nhau, Tần Vũ nhìn nhìn Từ Sách, lại nhìn nhìn Tô Duệ và Tô Vãn, cuối cùng ánh mắt hắn dừng trên người Hiên Viên Thời một thân hắc y --
Bốn người, người này không phải là Diệp Hân chứ?
"Làm sao, các người liên minh? Diệp Hân, chuyện này không giống như là tính cách của cô!"
Tần Vũ thử thăm dò hỏi một câu, Hiên Viên Thời một bên chỉ lạnh lùng đứng ở phía sau Từ Sách đối với lời Tần Vũ nói ngoảnh mặt làm ngơ.
"Khụ khụ."
Tần Vũ ho khan vài tiếng, cuối cùng lại nhìn nhìn Tô Vãn: "Tiểu Vãn, cô khôi phục ký ức?"
"Ha hả."
Tô Vãn hướng về phía Tần Vũ cười gượng hai tiếng, giơ tay ôm lấy cánh tay Tô Duệ, nàng quay mặt đi, nâng mắt vẻ mặt cười duyên nhìn nam nhân bên cạnh mình: "Công tử, lại là tên Độc Cô Thanh Tửu này, thật chán ghét, dù sao nơi này hoang sơn dã lĩnh cũng không có người nào thấy, không bằng chúng ta giết chết hắn được không!"
Tần Vũ:......
Giả vờ không quen biết đúng không? Được được được! Tô Tiểu Vãn, cô giỏi! Cô có thể! Cô nha không biết xấu hổ!
Tô Duệ: Vợ, nàng làm hay lắm!
"Nếu Thanh Nhi đã nói như vậy."
Tô Duệ giơ tay, lòng bàn tay đã tụ tập một đoàn độc khí màu đen.
"Uy uy, các ngươi đừng xằng bậy, chúng ta chính là đệ tử Thiên Vận tông!"
Nghe Tô Duệ và Tô Vãn nói, Vân Tiên Nhi một bên lập tức kêu lớn lên, ở nháy mắt nàng lên tiếng, Tần Vũ cùng Lâm Nhược đã giành ra tay trước!
Đánh lén!
Rốt cuộc ai không biết xấu hổ nha!
Thực nhanh, sáu cá nhân liền lao vào vòng chiến, nhưng mà địch ta hai bên lực lượng cách xa, Tô Vãn biến ra một cái băng ghế nhỏ ngồi dưới đất vây xem cường thế --
Tô Duệ và Từ Sách tu vi đều không phân cao thấp với Tần Vũ, nhưng thực rõ ràng, Lâm Nhược và Vân Tiên Nhi tu vi lại hơi thấp hơn một ít, mà Hiên Viên Thời chính là một trình độ khác, nàng vừa ra tay chính là muốn mạng người!
Lần này đối chiến quả thực không hề cân xứng.
Mắt thấy Tần Vũ bị Từ Sách và Tô Duệ liên thủ đánh rớt từ không trung xuống dưới, Tô Vãn nhịn không được nheo nheo mắt.
"Sư huynh!"
Lúc này, Vân Tiên Nhi cũng theo Tần Vũ dừng trên mặt đất.
Bởi vì nàng là nữ chủ, cũng không có bao nhiêu người chú ý đến nàng, ngược lại là Lâm Nhược, lúc này trong khoảnh khắc nàng bị ba người công kích, hầu như là một cái đối mặt đã bị hạ gục.
"Lâm Nhược!"
Tần Vũ trên mặt đất phun ra một búng máu to, nghe âm thanh nhắc nhở trong đầu, biết Lâm Nhược đã bị đào thải.
Tần Vũ tay không tự chủ được sờ đến túi trữ vật của mình, từ túi trữ vật móc ra một viên Cửu Diệp bồ đề quả không lâu trước đây Vân Tiên Nhi cho mình.
Đây chính là đồ vật bảo mệnh, chỉ cần mình khôi phục nguyên khí, là có thể......
Tần Vũ không chút do dự đem Cửu Diệp bồ đề quả ăn xuống, sau đó hắn mỉm cười từ trong lòng ngực mình móc ra một quyển trục xoay.
Đây là quyển trục định vị truyền tống, có thể từ trong tiểu thế giới trực tiếp quay lại Thiên Vận tông, đây chính là trước khi tới nơi này, sư tôn giao riêng cho hắn.
Thật ra ở ba ngày trước, Thiên Hành Tử đã thành công đem thiên cơ sách của hắn tu luyện tới tầng cao nhất, mà hắn cuối cùng cũng tính ra hai người gây loạn thế chính là Diệp Thừa cùng Công Tử Mạch!
Hậu duệ của Liệt Viêm Tiên Tôn và hoang dã phệ linh tộc.
Cho dù là một trong hai người, thân phận bọn họ một khi bị người khác biết, nhất định sẽ nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ ở Thương Nguyệt đại lục, thậm chí còn sẽ đưa tới thế lực ngoại vực ngoại gia nhập!
Vì chúng sinh Thương Nguyệt đại lục, Thiên Hành Tử đã liên hệ tốt các chưởng môn và trưởng lão của các môn phái khác, tính toán dùng hết tu vi cả đời mình nội ứng ngoại hợp với Độc Cô Thanh Tửu đem hai người kia diệt trừ!
Ăn xong Cửu Diệp bồ đề quả, Tần Vũ chậm rãi đứng dậy, hắn giơ tay bóp nát đưa tin phù Thiên Hành Tử đưa cho mình, đây là muốn hướng ra phía ngoài phóng thích tín hiệu.
"Tiên Nhi, muội đem quyển trục chuẩn bị tốt, chúng ta cùng nhau...... Phốc!"
Còn chưa nói xong, Tần Vũ đột nhiên lại hộc ra một búng máu tươi, sau đó sắc mặt của hắn lập tức trở nên tái nhợt vô cùng.
Đây là......
"Ai nha, hộc máu."
Liền ở ngay lúc này, Tô Vãn vốn dĩ ở cách đó không xa ngồi xem đột nhiên một cái lắc mình đi tới trước mặt Tần Vũ, dễ như trở bàn tay đoạt lấy quyển trục trong tay Tần Vũ: "Đây chính là thứ tốt nha."
"Ngươi, các ngươi......"
Ánh mắt Tần Vũ biến đổi đột nhiên nhìn về phía Vân Tiên Nhi bên cạnh mình: "Diệp Hân!"
"Hả."
Vân Tiên Nhi chớp chớp mắt, giơ tay mở ra quyển trục trong tay mình.
"Sư huynh, huynh đi mạnh khỏe nha!"
Vân Tiên Nhi, chính là Diệp Hân.
Cái gì gọi là nhân phẩm?
Vừa tiến vào nhiệm vụ liền phát hiện mình là nữ chủ của thế giới này, đây là nhân phẩm.5
Vân Tiên Nhi thân phận thần bí, nàng đến từ một đại gia tộc tu chân tiếng tăm lừng lẫy ở ngoại vực, vị tộc trưởng gia tộc đem Vân Tiên Nhi đưa tới Thương Nguyệt đại lục giao cho Thiên Hành Tử nuôi nấng, là vì giúp nàng trốn tránh một việc, mà vì che giấu thân phận của nàng, trên người Vân Tiên Nhi mang theo pháp bảo ngoại vực có thể che giấu tất cả hơi thở.
Hơi thở của người ngoại vực vốn khác với người trên Thương Nguyệt đại lục, hơn nữa trên người Vân Tiên Nhi vô vàn pháp bảo, hào quang nữ chủ cường đại, cho nên cho dù là Tô Duệ cũng không cảm giác được hơi thở của nàng.
Từ khi biết thân phận của mình Diệp Hân vẫn luôn cẩn trọng sắm vai nhân vật Vân Tiên Nhi, thẳng đến ngày đó nàng gặp Tô Vãn.
Thật ra ngày đó thời điểm Tô Vãn hiện nguyên hình, nhìn thấy kim văn trên thân rắn của nàng, Diệp Hân đã nhận ra nàng.
Đây là kí hiệu đặc thù của Tô Vãn, trước khi tiến vào nhiệm vụ, nàng cùng Đinh Giai Giai đã từng xác nhận qua, cái hình xăm kim sắc trên người Tô Vãn vẫn luôn đi theo nàng, mặc kệ nàng biến thành ai đều sẽ không biến mất, hơn nữa đó là ấn ký đến từ linh hồn Tô Vãn, cũng ngăn chặn khả năng bị người khác đoạt xá.
Cho nên, Diệp Hân sau khi xác nhận thân phận Tô Vãn, sớm đã âm thầm liên hệ với Tô Vãn, nhưng mà nàng biết năng lực Tô Duệ, cho nên cho tới nay đều đặc biệt cẩn thận, cũng rất ít khi tiếp xúc với Tô Vãn, thậm chí thời điểm ở Hào Quang trấn, nàng còn cố ý ở trước mặt mọi người diễn kịch, làm cho Tô Duệ và Tần Vũ đều cho rằng mình đối với Tô Vãn có thành kiến, như vậy sẽ không bao giờ hoài nghi thân phận của nàng nữa.
Còn về nàng cho Tần Vũ viên Cửu Diệp bồ đề quả kia, khụ khụ, thật ra đó là kỳ trân đến từ ngoại vực, không phải Cửu Diệp bồ đề quả có thể chữa thương, mà là trái cây kịch độc có thể một kích trí mạng.
Ai, người này sinh ra để làm diễn viên mà, toàn dựa vào kỹ thuật diễn.
"Diệp Hân, Tô Vãn?"
Lúc này, Từ Sách và Tô Duệ đã từ giữa không trung phi thân xuống, mà lúc này Diệp Hân cũng đã mở quyển trục định vị của mình.
"Ngại quá, trở về gặp!"
Khi nói chuyện, thân ảnh Diệp Hân đã bắt đầu trở nên mơ hồ.
"Tiểu Vãn, ngươi phát ngốc cái gì, mau lên!"
Thấy Tô Vãn một bên vẫn luôn không nhúc nhích, Diệp Hân nhịn không được thúc giục nàng một câu.
Lúc này, toàn bộ tiểu thế giới đã bắt đầu trời sụp đất nứt, Thiên Hành Tử bọn họ quả nhiên đã bắt đầu hành động, tiểu thế giới này sắp bị hủy rồi!
Đừng nói là Từ Sách hay là Tô Duệ, cho dù là Hiên Viên Thời cường đại, ở ngay lúc này cũng không thể ra sức.
"Tiểu Vãn!" Diệp Hân lại lần nữa gọi Tô Vãn một tiếng.
"A."
Tô Vãn lên tiếng, nàng cũng nâng tay mở ra quyển trục đoạt được từ trong tay Tần Vũ.....
••••••••
Thời Không Thất Lạc, đảnh sảnh tổng bộ nhiệm vụ.
"CMN!"
Tần Vũ từ trong khoang nhiệm vụ ra tới, lập tức nhịn không được chửi tục một tiếng, mình thế nhưng bị Diệp Hân lừa, nhiều năm sớm chiều ở chung như vậy, mình thế nhưng một chút cũng không phát hiện sơ hở của nàng!
"Lão đại."
Lúc này, Lâm Nhược ra sớm hơn Tần Vũ một chút đã đứng ở bên cạnh hắn..
"Lão đại, kết quả thế nào?"
Còn có thể thế nào?
Tần Vũ nheo nheo mắt, hắn trước khi chết nhìn thấy Diệp Hân cùng Tô Vãn mở ra quyển trục định vị truyền tống, chỉ cần các nàng đi ra ngoài, các nàng liền thắng.
Ai, mình ở Thiên Vận tông bố trí nhiều năm như vậy, cuối cùng lại bị Diệp Hân hố!
Đờ mờ, đây chính là cơ hội duy nhất hắn có thể đánh bại Từ Sách đó!
Nhưng mà, lần này Từ Sách chung quy vẫn là thua.
Tần Vũ không biết mình nên làm ra biểu tình gì với Lâm Nhược, tại một khắc này, trong đại sảnh tất cả nhiệm vụ giả đều nghe được âm thanh truyền tin đến từ tổng bộ --
Thí luyện kết thúc!
Thí luyện kết thúc!
Nhiệm vụ giả tồn tại cuối cùng -- bộ chữa trị, Tô Duệ!
Bộ môn chiến thắng cuối cùng -- bộ chữa trị!
Chúc mừng bộ chữa trị lại lần nữa liên tục giành chức quán quân!
~~~~~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook