Hắc Ám Trở Lại
Chương 61: Bên trong mỏ quặng

“Hồng Lương đi man hoang lịch luyện, tại sao không một ai trong gia tộc đi theo? Tu sĩ các ngươi được gia tộc bồi dưỡng ra rốt cục là có tác dụng gì đây?”

Hồng gia lão tổ giọng nói chứa đầy sát cơ, cao tầng Hồng gia ai nấy đều cúi đầu không dám nhìn thẳng, hít thở không thông.

“Lăng Vân Minh Tâm, chẳng phải gia tộc của ngươi trọng trách duy nhất là thủ hộ Hồng Lương hay sao?”

Hồng gia lão tổ con mắt quét tới trung niên tu sĩ đang quỳ bên dưới đại điện, người này trước đây chính là lão tổ của Lăng gia nô tộc, dưới sự truy hỏi của Hồng gia lão tổ Lăng Vân Minh Tâm chỉ biết quỳ rạp run rẩy nói:

“Việc này… về việc này lão nô cũng đang điều tra, về nhiệm vụ của Lăng gia lão nô cũng không dám lơ là, chỉ là thiếu tộc chủ một mực không muốn người của gia tộc đi theo cho nên lão nô cũng không thể làm trái lệnh.”

Lúc này đại điện bỗng nhiên sát khí trở nên bức người, Lăng Vân Minh Tâm đang quỳ rạp không ngừng phun ra máu tươi, Hồng gia lão tổ một tay chống cằm nói:

“Câu trả lời sai!”

Lăng Vân Minh Tâm khó khăn hành động, dơ bàn tay ra tạo thế hút lực, sau đó một trung niên tu sĩ không tự chủ được bị hút đến bàn tay của ông, sau đó Lăng Vân Minh Tâm nhẹ nhàng bóp mạnh một cái, người này máu thịt mơ hồ, cốt nhục nát bấy, Lăng Vân Minh Tâm khó khăn gằn từng chữ nói:

“Lão tổ… lão tổ tha mạng… lão nô đã tìm ra kẻ này là kẻ trực tiếp uỷ thác nhiệm vụ, cho lão nô thời gian, nhất định lão nô sẽ tìm hung thủ về cho ngài!”

Sát khí lúc này mới giảm bớt, Hồng gia lão tổ ngồi phía trên đại điện chỉ đơn thuần mở miệng:

“Niệm ngươi có công với Hồng gia ta cho ngươi thời gian hai tháng, hai tháng sau nếu không có kết quả, Lăng gia diệt!”



Trường Nam đi dạo bên trong Hồng gia trì, so với những thành trì khác nơi này cơ bản cũng có Bách Hoá Phòng, Vạn Bảo Các, khác ở chỗ diện tích cơ bản là lớn hơn, vật liệu tu hành cũng phong phú hơn không ít.

Sau khi đã nghe ngóng, hắn biết Hồng Trác vốn cai quản Hồng gia trì nhưng phần lớn hắn sẽ tập trung vào mỏ quặng ở phía ngoại ô thành, mỏ quặng lợi nhuận rất lớn, hắn thu về số lượng linh thạch cũng không phải ít, mà linh thạch tại Tây Uyên Tông không khác gì vật liệu tu hành gián tiếp.

Cũng chính vì như vậy Lăng gia mới ngày một lớn mạnh, Hồng Trác cũng rất có tiếng tăm trong gia tộc, lý do là bởi vì hắn là một tu sĩ Kim Đan, đối với tu chân giới tại Bắc Địa mà nói Kim Đan tu sĩ cũng là có chút bản sự trong người.

Khu vực mỏ quặng, đây là khu bãi đất trống rất rộng, nơi đây lúc này đang có rất nhiều công nhân, ai nấy đều đang còn đào đất, một số thì vận chuyển từng xe quặng sắt tới khu vực sân kho.



Thiếu niên tiểu Trần tên đầy đủ là Chu Đức Trần lúc này đang đẩy xe rùa tới sân kho, thiếu niên chân trần khó khăn đi lại giữa địa hình sỏi đá rải rác, bàn chân của hắn trầy ra từng vết máu.

“Nhanh cái chân lên!”

Một thanh niên phía sau quát lớn, sau một tiếng quát thanh niên này trên tay một tấm roi da quất mạnh lên lưng của Chu Đức Trần.

Tiểu Trần con ngươi nhăn lại một cái, nhưng cũng không có dư lực để kêu thành tiếng chỉ cam chịu mà nhanh chân đẩy xe rùa.

Một thanh niên khác tiến tới gần thanh niên quất roi da vừa rồi thấp giọng nói:

“Thằng kia từ đâu đến đấy?”

“Nó đến từ vùng ngoại ô gần đây.”

“Phế vật quá, hôm nay đến hạn phát tiền công, chi bằng…”

Hai tên thanh niên mỉm cười nhìn nhau không nói gì, chờ cho đến khi tiểu Trần đẩy xe rùa tới sân kho đổ quặng sắt xuống sau đó trở lại, lúc này thanh niên quất roi da từ xa gọi vọng lại:

“Thằng kia ra đây.”

Tiểu Trần thấy thế liền chạy lại, thanh niên mỉm cười từ trong túi rút ra hai mươi linh thạch nói:

“Tiền công tháng này của mày.”

Tiểu Trần lau lau mồ hôi trên trán cầm lấy tiền sau đó nói:

“Cảm ơn a trưởng đại nhân.”

Thế nhưng lúc này từ phía sau bất ngờ một thanh dao găm từ lúc nào đã đâm mạnh vào gáy của tiểu Trần, thiếu niên còn chưa kịp kêu lên một tiếng đã ngã lăn ra đất, máu tươi chảy ồ ạt.



Thanh niên đằng sau trên tay dao găm còn đang dính máu bước tới nhặt lên hai mươi đồng nói:

“Hai mươi đồng, vẻn vẹn đủ cho hai ta đi nhà thổ một chuyến!”

Thế nhưng lúc này thanh niên quất roi da bất chợt lộ ra vẻ dị thường, hắn chẳng nói chẳng rằng trước sự không chuẩn bị của đối phương tiến tới cướp lấy dao găm đâm mạnh vào yết hầu.

Thanh niên kia a lên một tiếng sau đó ngã lăn ra đất, mà thanh niên quất roi da sau đó lại tự mổ bụng mình làm cho nội tạng không ngừng trào ra ngoài.

Phía sân kho tiểu Trần đang vội chạy đến nhìn thấy một cảnh như vậy không khỏi sợ hãi, hắn không hiểu sao hai vị a trưởng kia lại tự sát hại lẫn nhau, lúc này công nhân cũng lục đục chạy đến.

Cách đó không đến năm mươi mét, Trường Nam thong dong ngồi quan sát, trên tay hắn có một con mắt mở ra, hắn mỉm cười nói nhỏ:

“Ảo cảnh!”

Sau đó hắn đứng dậy rời đi.

Hôm sau, Hồng Trác trở về tuyên bố phong bế toàn thành tiến hành kiểm tra một phen.

Mà do sự cố tại mỏ quặng cho nên nhất định phải tuyển thêm hai người mới, Trường Nam cải trang thành tu sĩ của Lăng gia sau đó thuận lợi tiến vào mỏ quặng làm việc.

“Gần hắn thêm chút nữa!”

Dưới tư cách là a trưởng Trường Nam được bố trí ở tại một gian phòng, phòng của a trưởng vốn là sẽ có một người hầu nhưng hiện tại còn đang trống do người hầu trước đã tự sát cách đây được vài ngày.

Sau đó Trường Nam từ bên trong mỏ quặng đưa thiếu niên tiểu Trần về, công việc hàng ngày chỉ là dọn dẹp và nấu nướng, tiền công tăng từ hai mươi linh thạch lên ba mươi.

Hiện tại việc học nhập môn Đan Tu đã bước sang giai đoạn thực hành luyện đan, cho nên Trường Nam cũng không cần đến Đan Đạo Đài, hắn được cho phép tự nghiên cứu luyện đan, có thắc mắc gì có thể trực tiếp hỏi Thượng Đan Trưởng Lão thông qua ngọc giản truyền âm.

Hàng ngày Trường Nam sẽ tới mỏ quặng giám sát công việc, mà ban đêm hắn sẽ nghiên cứu việc luyện đan.



Tiểu Trần sau khi làm xong công việc đang định đi xuống gian bếp để nghỉ ngơi thì đột nhiên Trường Nam mở miệng:

“Tới đây.”

Tiểu Trần theo lệnh đi qua, chỉ thấy Trường Nam một tay đặt trên mạch của tiểu Trần trầm ngâm một lúc lâu mới nói:

“Có phải dạo gần đây ngươi luôn cảm thấy cơ thể mệt mỏi, tầm nhìn có chút mờ, và thính lực đã giảm đi rất nhiều không?”

Tiểu Trần kinh ngạc vội vàng gật đầu, Trường Nam thở dài nói:

“Viêm Phổi, vẫn may là mới chỉ ở giai đoạn đầu, cầm lấy thứ này vào mỗi sáng sớm uống nó cùng với nước sương sớm, duy trì trong vòng mười lăm ngày.”

Trường Nam vừa nói vừa đưa cho tiểu Trần một lọ thuỷ tinh, tiểu Trần cũng không có phản kháng tiếp nhận sau đó rời về phòng bếp.

“Vẫn còn một chút đề phòng, tiểu tử này tính tình khá cẩn thận.”

Trường Nam lẩm bẩm.

Hồng Gia Trì những ngày này dậy sóng, người dân đều không hiểu kể từ sau khi Hồng Trác đi một chuyến trở về liền tính tình thay đổi, nóng nảy, vội vàng, Trường Nam cũng nhận ra một điểm này, hắn ẩn ẩn cũng có suy đoán, đằng sau cái chết của thiếu tộc chủ Hồng gia nhất định đã có binh biến:

“Đợi thêm một chút nữa!”






Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương