Hạ Hiểu Vy! Em Là Của Tôi
-
Chương 9
Sáng hôm sau
Reng...reng...
"Alo".
"Hôm nay, em đi cùng anh đến nơi này được không" Từ Khang gọi đến hỏi cô.
Dù gì hôm nay cô cũng rảnh, hơn nữa hắn cũng đồng ý cho cô ra ngoài. Cô cũng nên để đầu óc thư giản trước khi trả lời câu hỏi của hắn, nên lặp tức đồng ý.
"Được, đi đâu vậy anh" cô thắc mắc.
"Đến đó em sẽ biết, em đang ở đâu, khoảng 7h anh đến đón em".
"...Em đang... ở nhà của Lăng Tư Hàn" cô khẽ nói.
"...Sao em lại ở nhà hắn ta??" anh hỏi với chất giọng lo lắng. Hàng ngàn câu hỏi xuất hiện tronh đầu, nhưng sao anh vẫn ko thốt ra hết được.
" Không có gì đâu, em chỉ có chút chuyện thôi" Cô không muốn anh lo lắng nên đã chọn cách không nói với anh.
"Được!... anh đón em". Vẫn còn chút nghi ngờ nhưng... nghĩ cô có ẩn tình riêng nên không hỏi nữa.
"Vâng, tạm biệt".
"Tạm biệt".
-----------------------
7h tối
Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng kèm chân váy xếp li đen. Bước xuống phòng khách đi về phía cửa thì bỗng bác quản gia từ phòng bếp ra hỏi:
"Tiểu thư, cô muốn ra ngoài, để tôi gọi vệ sĩ đi cùng cô".
"Không cần đâu bác, cháu đi một chút rồi về ngay" Cô nhẹ nhàng từ chối.
"Nhưng..." bác quản gia chưa nói xong cô đã bỏ đi.
Ông nhìn theo thấy cô bước tới chiếc xe BMW, thì một người đàn ông anh tuấn mở cửa xe cho cô bước vào rồi chạy đi.
Ông quay vào nhà lấy điện thoại gọi điện cho hắn.
"Alo".
"Thưa thiếu gia, tiểu thư vừa đi ra ngoài, tôi có nói sẽ để vệ sĩ đi cùng nhưng cô ấy không đồng ý".
"Cô ấy đi cùng ai" anh nhíu mày hỏi.
"Tiểu thư đi cùng một người đàn ông ăn mặc rất anh tuấn, dáng người cao khoảng 1m84..."
Ông quản gia chưa kịp nói hết thì hắn đột ngột tắt máy.
Bởi vì anh biết đó là ai...
Sau khi tắt máy, hắn lặp tức gọi điện cho Hạ Triết.
"..."
"Cậu lặp tức định vị điện thoại của Vy Vy cho tôi".
"..."
Hắn phân phó cho Hạ Triết định vị chỗ của Vy Vy, lòng thầm nghĩ " em được lắm Vy Vy tôi vừa mới đồng ý cho em ra ngoài em lại lặp tức đi cùng người đàn ông khác, không coi tôi ra gì ".
----------------------------
Cuối cùng Từ Khang cũng đã đưa Vy Vy đến một nhà hàng Pháp. Bước đến một chiếc bàn nằm giữa trung tâm, trên bàn có hai đĩa bò bít tết, hai ly rượu vino ( mình không rành về rượu các mị thông cảm nha) anh lịch sự kéo ghế cho cô ngồi. Cả hai bắt đầu ăn, cô cắt miếng bò bít đưa lên miệng thì từ trong miệng có cái gì đó cưng cứng, cô lấy ra thì đó là chiếc nhẫn, ngẩng đầu nhìn về phía anh thì thấy anh đi lại phía mình, lấy nhẫn từ tay mình, quỳ xuống.
"Anh biết là hôn lễ của chúng ta đã bị hủy, anh biết em chỉ xem anh là một người anh trai. Em có thể cho anh thêm một cơ hội không???"
"Em..."
Mọi người xung quanh thấy anh tỏ tình với cô thì đi lại cổ vũ.
"Lấy anh ấy...lấy anh ấy...đồng ý đi...lấy anh ấy..." vô số những lời cổ vũ.
Thì từ phía cửa giọng nói lạnh đến thấu sương của người đàn ông nào đó vang lên.
"Không phải tôi đã cảnh báo anh rồi sao, tránh xa người phụ nữ của tôi ra" Hắn từ cửa bước vào, trên khuôn mặt hiện là sự lạnh lùng, nhưng chỉ có cô mới hiểu hắn thật sự tức giận rồi.
Hắn bước đến kéo tay cô đi, thì bị anh giữ tay lại.
"Vy, chỉ cần em đồng ý anh nhất định sẽ đưa em đi tới nơi mà chỉ có hai chúng ta" Từ Khang giữ tay cô, ôm một chút hy vọng nói với cô.
"Em..." cô vừa định trả lời thì từ tay trái truyền đến cơn đau, thể hiện sự tức giận của hắn. Nếu chỉ cần cô đồng ý, chắc chắn hắn sẽ nổi trận lôi đình. Không còn cách nào khác cô chỉ có thể quay về phía anh nói:
"Khang, anh buông em ra đi".
Cánh tay cô rơi giữa không trung. Chỉ một câu nói của cô, anh đã biết được kết quả.
Thấy anh buông tay hắn lập tức kéo cô khỏi nhà hàng. Bỏ lại anh ở phía sau.
Reng...reng...
"Alo".
"Hôm nay, em đi cùng anh đến nơi này được không" Từ Khang gọi đến hỏi cô.
Dù gì hôm nay cô cũng rảnh, hơn nữa hắn cũng đồng ý cho cô ra ngoài. Cô cũng nên để đầu óc thư giản trước khi trả lời câu hỏi của hắn, nên lặp tức đồng ý.
"Được, đi đâu vậy anh" cô thắc mắc.
"Đến đó em sẽ biết, em đang ở đâu, khoảng 7h anh đến đón em".
"...Em đang... ở nhà của Lăng Tư Hàn" cô khẽ nói.
"...Sao em lại ở nhà hắn ta??" anh hỏi với chất giọng lo lắng. Hàng ngàn câu hỏi xuất hiện tronh đầu, nhưng sao anh vẫn ko thốt ra hết được.
" Không có gì đâu, em chỉ có chút chuyện thôi" Cô không muốn anh lo lắng nên đã chọn cách không nói với anh.
"Được!... anh đón em". Vẫn còn chút nghi ngờ nhưng... nghĩ cô có ẩn tình riêng nên không hỏi nữa.
"Vâng, tạm biệt".
"Tạm biệt".
-----------------------
7h tối
Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng kèm chân váy xếp li đen. Bước xuống phòng khách đi về phía cửa thì bỗng bác quản gia từ phòng bếp ra hỏi:
"Tiểu thư, cô muốn ra ngoài, để tôi gọi vệ sĩ đi cùng cô".
"Không cần đâu bác, cháu đi một chút rồi về ngay" Cô nhẹ nhàng từ chối.
"Nhưng..." bác quản gia chưa nói xong cô đã bỏ đi.
Ông nhìn theo thấy cô bước tới chiếc xe BMW, thì một người đàn ông anh tuấn mở cửa xe cho cô bước vào rồi chạy đi.
Ông quay vào nhà lấy điện thoại gọi điện cho hắn.
"Alo".
"Thưa thiếu gia, tiểu thư vừa đi ra ngoài, tôi có nói sẽ để vệ sĩ đi cùng nhưng cô ấy không đồng ý".
"Cô ấy đi cùng ai" anh nhíu mày hỏi.
"Tiểu thư đi cùng một người đàn ông ăn mặc rất anh tuấn, dáng người cao khoảng 1m84..."
Ông quản gia chưa kịp nói hết thì hắn đột ngột tắt máy.
Bởi vì anh biết đó là ai...
Sau khi tắt máy, hắn lặp tức gọi điện cho Hạ Triết.
"..."
"Cậu lặp tức định vị điện thoại của Vy Vy cho tôi".
"..."
Hắn phân phó cho Hạ Triết định vị chỗ của Vy Vy, lòng thầm nghĩ " em được lắm Vy Vy tôi vừa mới đồng ý cho em ra ngoài em lại lặp tức đi cùng người đàn ông khác, không coi tôi ra gì ".
----------------------------
Cuối cùng Từ Khang cũng đã đưa Vy Vy đến một nhà hàng Pháp. Bước đến một chiếc bàn nằm giữa trung tâm, trên bàn có hai đĩa bò bít tết, hai ly rượu vino ( mình không rành về rượu các mị thông cảm nha) anh lịch sự kéo ghế cho cô ngồi. Cả hai bắt đầu ăn, cô cắt miếng bò bít đưa lên miệng thì từ trong miệng có cái gì đó cưng cứng, cô lấy ra thì đó là chiếc nhẫn, ngẩng đầu nhìn về phía anh thì thấy anh đi lại phía mình, lấy nhẫn từ tay mình, quỳ xuống.
"Anh biết là hôn lễ của chúng ta đã bị hủy, anh biết em chỉ xem anh là một người anh trai. Em có thể cho anh thêm một cơ hội không???"
"Em..."
Mọi người xung quanh thấy anh tỏ tình với cô thì đi lại cổ vũ.
"Lấy anh ấy...lấy anh ấy...đồng ý đi...lấy anh ấy..." vô số những lời cổ vũ.
Thì từ phía cửa giọng nói lạnh đến thấu sương của người đàn ông nào đó vang lên.
"Không phải tôi đã cảnh báo anh rồi sao, tránh xa người phụ nữ của tôi ra" Hắn từ cửa bước vào, trên khuôn mặt hiện là sự lạnh lùng, nhưng chỉ có cô mới hiểu hắn thật sự tức giận rồi.
Hắn bước đến kéo tay cô đi, thì bị anh giữ tay lại.
"Vy, chỉ cần em đồng ý anh nhất định sẽ đưa em đi tới nơi mà chỉ có hai chúng ta" Từ Khang giữ tay cô, ôm một chút hy vọng nói với cô.
"Em..." cô vừa định trả lời thì từ tay trái truyền đến cơn đau, thể hiện sự tức giận của hắn. Nếu chỉ cần cô đồng ý, chắc chắn hắn sẽ nổi trận lôi đình. Không còn cách nào khác cô chỉ có thể quay về phía anh nói:
"Khang, anh buông em ra đi".
Cánh tay cô rơi giữa không trung. Chỉ một câu nói của cô, anh đã biết được kết quả.
Thấy anh buông tay hắn lập tức kéo cô khỏi nhà hàng. Bỏ lại anh ở phía sau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook