Hạ Đường Tàn Thê: Tổng Giám Đốc, Quá Độc Ác
-
Chương 1: Đêm tân hôn, tàn nhẫn phá huỷ
Địa điểm: Nước Mỹ, mười một giờ đêm.
Mặt trăng treo ở trên cao, hôm nay lại là ngày rằm, đêm nay ánh sáng của vầng trăng so với ngày thường dường như ảm đạm hơn rất nhiều, cả trang viên to như vậy nhưng chỉ có ánh đèn đường phát ra ánh sáng, đêm hè nóng bức, thỉnh thoảng lại có một vài con côn trùng kêu to, ở trong trang viên, đêm tối có hơi u ám, không có một chút không khí vui mừng nào, vì thế dù là ai cũng không cách nào đoán ra rằng, đêm nay lại là đêm tân hôn của chủ nhân trang viên này.
Tầng hai của trang viên, cửa chính nặng nề được mở ra một cách thận trọng, trong phòng, một cô gái đang đứng gần cửa sổ, ngắm nhìn vầng trăng sáng, nghe thấy động tĩnh, cô xoay người lại nhìn thấy một người mặc đồ ngủ tơ tằm màu đen làm nổi bật dáng người tinh tế của mình.
"Bị tôi chiếm đoạt, thật lợi cho cô." Hắc Đế nghe được tiếng hít thở trong không khí, chậm rãi nói ra lời nói lạnh như băng.
Vì mẹ, một chút đau đớn này không thấm vào đâu, thế giới này, ngoại trừ mẹ, bất kể là kẻ nào cũng không thể phá hủy được ý chí của cô.
Cô, thứ không bao giờ thiếu, chính là kiên nhẫn.
Con ngươi đen sắc bén của Hắc Đế liếc nhìn cô gái bên dưới, không nhìn thấy vẻ đau đớn trên khuôn mặt cô, hạ thân của anh lại tăng thêm sức mạnh, mỗi một lần ra vào dường như muốn đâm thủng cơ thể cô, ra vào mạnh mẽ, dù cho lúc đi vào đã chọc phải một lớp màng mỏng, cũng không chần chờ, cô là công chúa tôn quý của dòng họ Ái Tân Giác La, nhưng mà ở trong thế giới ngầm, cô cũng phải ngoan ngoãn mở rộng hai chân, mặc người ức hiếp.
Anh, dùng cả quyền lực và dục vọng để chiếm đoạt cô, dùng thói quen cướp đoạt để giữ lấy.
Mặt trăng treo ở trên cao, hôm nay lại là ngày rằm, đêm nay ánh sáng của vầng trăng so với ngày thường dường như ảm đạm hơn rất nhiều, cả trang viên to như vậy nhưng chỉ có ánh đèn đường phát ra ánh sáng, đêm hè nóng bức, thỉnh thoảng lại có một vài con côn trùng kêu to, ở trong trang viên, đêm tối có hơi u ám, không có một chút không khí vui mừng nào, vì thế dù là ai cũng không cách nào đoán ra rằng, đêm nay lại là đêm tân hôn của chủ nhân trang viên này.
Tầng hai của trang viên, cửa chính nặng nề được mở ra một cách thận trọng, trong phòng, một cô gái đang đứng gần cửa sổ, ngắm nhìn vầng trăng sáng, nghe thấy động tĩnh, cô xoay người lại nhìn thấy một người mặc đồ ngủ tơ tằm màu đen làm nổi bật dáng người tinh tế của mình.
"Bị tôi chiếm đoạt, thật lợi cho cô." Hắc Đế nghe được tiếng hít thở trong không khí, chậm rãi nói ra lời nói lạnh như băng.
Vì mẹ, một chút đau đớn này không thấm vào đâu, thế giới này, ngoại trừ mẹ, bất kể là kẻ nào cũng không thể phá hủy được ý chí của cô.
Cô, thứ không bao giờ thiếu, chính là kiên nhẫn.
Con ngươi đen sắc bén của Hắc Đế liếc nhìn cô gái bên dưới, không nhìn thấy vẻ đau đớn trên khuôn mặt cô, hạ thân của anh lại tăng thêm sức mạnh, mỗi một lần ra vào dường như muốn đâm thủng cơ thể cô, ra vào mạnh mẽ, dù cho lúc đi vào đã chọc phải một lớp màng mỏng, cũng không chần chờ, cô là công chúa tôn quý của dòng họ Ái Tân Giác La, nhưng mà ở trong thế giới ngầm, cô cũng phải ngoan ngoãn mở rộng hai chân, mặc người ức hiếp.
Anh, dùng cả quyền lực và dục vọng để chiếm đoạt cô, dùng thói quen cướp đoạt để giữ lấy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook