Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter
-
Chương 271: Biến đổi
Thomas tiến lên phía trước nhất, giáp mặt với Pettegrew, cậu ta hỏi:
- Tại sao không dùng phép thuật khống chế hắn từ trước. Mấy người nghĩ cái quái gì vậy?
Mấy vị thần sáng có trách nhiệm canh giữ Pettigrew túng túng. Lần này bản thân họ không làm tròn chức trách, họ đã quá chủ quan khi cho rằng một kẻ không có đũa phép trong tay sẽ không thể gây nguy hiểm.
Pettigrew ghì chặt con tin, dù có tấm chắn trước mặt nhưng hắn vẫn vô cùng sợ hãi bởi trước hắn là 2 người phù thủy mạnh mẽ không thua kém Voldemort.
- Không được qua đây! Nếu các người có hành động gì ta sẽ giết ả!
Lạnh lùng nhìn Pettigrew, Thomas cố gắng áp chế xúc động để mình không ra tay làm thịt con chuột trước mặt.
Pettigrew nói:
- Thả ta ra! Chỉ cần thả ta ra ta sẽ thả ả!
Thomas giơ đũa phép, chỉ thẳng vào Pettigrew, nói:
- Mày đang uy hiếp tao?
- Thomas. Con lui lại.
Gs Dumbledore lúc này không còn đứng yên quan sát, ông đã đi tới bên cạnh Thomas. Gs đưa bàn tay già nua nhăn nheo của mình, ép bàn tay đang cầm đũa phép của Thomas xuống.
Ánh mắt nghiêm khắc của Gs Dumbledore khiến cho Thomas chột dạ như đứa trẻ làm sai bị phụ huynh bắt gặp. Cậu hạ chiếc đũa xuống và lùi ra sau.
Gs Dumbledore tiến lên phía trước, ông nhìn thẳng vào đôi mắt nhỏ tí của Pettigrew và nói:
- Từ bỏ đi Peter. Giờ chưa phải là quá muộn để dừng tay đâu. Cậu đã có dũng cảm đối diện với tất cả chúng ta, hãy dũng cảm đối diện với sai lầm của mình.
Pettigrew dường như điên cuồng, hắn gầm thét:
- Ông nói dối! Các người sẽ tống tôi vào ngục Azkaban. Thậm chí các người sẽ để cho lũ giám ngục hút linh hồn của tôi.
Giọng Pettigrew bắt đầu run rẩy:
- Không bao giờ… không bao giờ… tôi để việc đó xảy ra. Không bao giờ!
Gs Dumbledore nhận thấy tình hình không ổn, ông siết nhẹ đũa phép để có thể giải cứu con tin bất cứ lúc nào. Đồng thời với đó giáo sư cũng bắt đầu sử dụng Triết tâm trí thuật để tìm hiểu xem Pettigrew định làm gì.
Ngay trước khi Gs Dumbledore kịp đọc suy nghĩ của Pettigrew thì hắn đã tung ra 1 bùa chú vào sau lưng của con tin. Một vụ nổ lớn kèm theo khói lửa xuất hiện. Người phụ nữ bị hất tung và thân hình của Pettigrew bị khói lửa cắn nuốt.
Giáo sư Dumbledore ngay lập tức sử dụng bùa chú để bảo vệ người con tin. Cùng lúc đó, một tia sáng đó bắn vút vào đám cháy. Thomas cũng đã nhận ra sự bất thường và ngay lập tức tung ra 1 bùa choáng về phía Pettigrew.
Nhưng Pettigrew đã lợi dụng thời cơ rất tốt. Ngay khi tung ra bùa nổ, hắn không Độn thổ như mọi người nghĩ mà co rút lại thành 1 con chuột và chui xuống lớp tuyết dày đặc. Tia sáng bùa chú sượt qua hắn chỉ vài milimet.
Thomas cau màu, cậu ta có thể cảm nhận được Pettigrew vẫn còn sống lành lặn và đang chui lủi dưới lớp tuyết một cách nhanh chóng. Sau 1 thoáng suy nghĩ, Thomas không đuổi theo mà tiến tới xem xét người phụ nữ bị bắt làm con tin. Có thể nhận ra người phụ nữ này đang bị thương rất nặng, phần lưng đã be bét máu. Vết thương cũng rất khó điều chị, ngay cả Gs Dumbledore trong nhất thời cũng chưa thể tìm ra phương pháp điều trị hợp lý và chỉ có thể duy trì cho tình trạnh của nạn nhân không xấu đi. Theo Thomas quan sát, thứ mà Pettigrew sử dụng là 1 loại hắc ma thuật vô cùng hiếm gặp.
Không thể không thừa nhận rằng Pettigrew vô cùng khôn ngoan. Thay vì nổ chết con tin, bùa chú mà hắn tung ra tạo lên 1 vết thương trầm trọng. Điều đó sẽ cầm chân đa số người ở đây, những người mà sẽ coi trọng mạng sống của 1 người vô tội hơn 1 tên tội phạm như hắn. Và hắn đã đúng, Gs Dumbledore đã lưu lại để cố gắng cứu sống nạn nhân và có vẻ như Thomas cũng có cùng suy nghĩ đó.
Thiếu đi 2 mối uy hiếp lớn nhất, Pettigrew tin rằng hành trình tháo chạy của bản thân sẽ nhẹ nhõm đi rất nhiều. Đám thần sáng cũng như 2 người bạn cũ Sirius Black và Remus Lupin chắc chắn sẽ khó lòng tóm được bản thân. Có điều hành trình đó chắc chắn sẽ không dễ dàng khi mà giáo sư Snape đã lao vút ra ngoài như 1 con dơi lớn và đuổi theo hướng mà Pettigrew đào thoát. Trong mắt của Snape, ngọn lửa hận thù đang bùng cháy như muốn thiêu sạch tất cả.
Một đêm dài trôi qua, giáo sư Snape mang theo khuôn mặt âm trầm trở lại Hogwarts. Trạng thái của ông xấu tới mức kể cả học sinh nhà Slytherin cũng không dám lại gần. Một thời gian dài sau đó, vị giáo sư này điên cuồng bắt lỗi và trừ điểm các nhà như 1 hình thức để phát tiết nỗi oán hận trong lòng của ông. Thậm chí một vài đứa học sinh Slytherin không có mắt cũng chẳng thoát được lần thiên tai này.
Những ngày tiếp theo, Thomas cũng lu bu với việc kết thúc đợt điều trị cho giáo sư Lupin, người mới trở thành 1 Người sói Bậc cao (Cấp cao) – High Lycan – theo cách gọi của Thomas.
Với thành quả đạt được, sau khi trở thành một Người sói Bậc cao, giáo sư Lupin đã đạt được 1 số tăng cường không nhỏ. Đầu tiên là sức mạnh thể chất được tăng cường, hình dạng mạnh mẽ khi biến hình của ông không chỉ mang lại tính uy hiếp mà nó cũng mang tới biến hóa về sức mạnh, tốc độ và khả năng hồi phục… Sức mạnh thể chất đó thậm chí cũng ảnh hưởng tới thể chất của giáo sư Lupin khi ông trong trạng thái bình thường. Với thân thể gầy gò hiện tại của mình, vị giáo sư này có thể dễ dàng mang theo trọng lượng trên 100kg mà vẫn có thể di chuyển nhanh nhẹn hơn người thường.
Thay đổi thứ hai mà dạng Người sói Bậc cao mang lại là khả năng kháng phép vượt trội so với hình dạng cũ. Với giáo sư Lupin thì cụ thể là tăng lên 2,3 lần. Điều này có nghĩa là với cùng 1 câu thần chú, phải tăng cường cường độ của nó lên gấp 2,3 lần mới có thể gây ra cùng 1 hiệu quả.
Thay đổi thứ 3 là giảm bớt đau đớn với cơ thể khi biến hình. Việc biến hình chưa bao giờ dễ chịu, với người sói thì mỗi kỳ trăng tròn lại là lần tra tấn. Nhưng theo những gì giáo sư Lupin thuật lại, kể từ khi hoàn thành những đợt điều trị của Thomas, việc biến hình đã không còn đau đớn đến chết đi sống lại như trước đó.
Hai thay đổi lớn nhất và được cả thế giới phép thuật quan tâm, hai thay đổi khiến cho mọi người thống nhất rằng dạng người sói mới ưu việt hơn và chấp nhận cái tên Người sói Bậc cao chính là: khả năng giữ nguyên ý chí khi biến hình và không có khả năng lây nhiễm qua các vết cào và cắn xé.
Với khả năng giữ nguyên ý chí của mình, nguy cơ bị tấn công bất ngờ từ những người sói mỗi đêm trăng tròn đã giảm đi đáng kể.
Mất đi khả năng lây nhiễm qua việc cào hoặc cắn xé nạn nhân. Sự nguy hiểm của người sói giảm đi đáng kể trong mắt công chúng. Điều này cũng khiến cho việc độ nguy hiểm trong việc chế phục những người sói giảm đi – chí ít thì đa số người cho rằng như vậy. Tuy nhiên, đi kèm với việc đánh mất khả năng lây nhiễm, khả năng di chuyền của Người sói Bậc cao lại tăng cao. Nếu như những người sói nguyên thủy khi có con chỉ có tỷ lệ nhất định đứa con sẽ là người sói ( tỉ lệ đó sẽ còn thấp hơn nữa nếu đó là con lai với 1 người thường), thì với Người sói Bậc cao, gần như 100% đứa trẻ sinh ra sẽ là người sói cho dù nó chỉ là con lại. Theo những tính toán chi tiết của Thomas thì thậm chí đứa trẻ sinh ra có thể sẽ mang theo 1 vài dấu hiệu tiêu biểu, như có tai chẳng hạn.
Và cuối cùng, 1 khả năng mà hiện tại chỉ có Thomas biết đến: Người sói Bậc cao có khả năng thống trị đám người soi nguyên thủy. Sở dĩ Thomas biết được điều này là do 1 thuộc hạ trung thành của cậu ta sau khi chuyển hóa thành Người sói Bậc cao, sau khi tiếp xúc với đám người sói nguyên thủy đã phát hiện ra mình có thể dễ dàng áp chế và sai khiến đám người sói nguyên thủy. Theo lời của người thuộc hạ này, Người sói Bậc cao nếu so với người sói nguyên thủy thì giống như có quyền thống trị 1 cách tự nhiên, như 1 con đầu đàn. Hiện tại thì Thomas vẫn chưa công bố bí mật này nhưng theo số người sói nguyên thủy tiếp nhận điều trị càng nhiều thì nó sẽ sớm không còn là bí mật.
Trên quan điểm của bản thân, Thomas cho rằng việc chuyển biến từ người sói nguyên thủy sang Người sói Bậc cao là 1 quá trình tiến hóa ưu việt. Bản thân Thomas đang kết thúc quá trình thí nghiệm đầu tiên để đưa loại ma dược mình đã dùng ra thị trường. Với loại thuốc này, tình trạng khốn khó hiện tại của các người sói sẽ được giảm thiểu đáng kể.
Sau khi loại ma dược điều trị cho người sói được công bố, Thomas lại 1 lần nữa nhận được thêm 1 huy chương Merlin bậc 1 về những cống hiến của mình. Nhiều người còn tung hô cậu ta đã sáng tạo ra 1 chủng tộc mới.
Tuy nhiên Thomas lại không quan tâm tới thứ danh tiếng kể trên. Cậu ta hiện tại đang có mối quan tâm mới: làm thế nào để tăng cấp độ tiến hóa của Người sói Bậc cao và nghiên cứu khả năng di chuyền của Người sói Bậc cao để đưa nó sang cho chủng tộc Tiên cá bản thân đang thí nghiệm. Thomas hiểu rằng 1 khi mình thành công làm cho các Tiên cá đang thí nghiệm có khả năng di chuyền thông qua giao phối tự nhiên thì lúc đó cậu ta thực sự sẽ thành công sáng tạo ra 1 chủng tộc mới trên thế giới này.
- Tại sao không dùng phép thuật khống chế hắn từ trước. Mấy người nghĩ cái quái gì vậy?
Mấy vị thần sáng có trách nhiệm canh giữ Pettigrew túng túng. Lần này bản thân họ không làm tròn chức trách, họ đã quá chủ quan khi cho rằng một kẻ không có đũa phép trong tay sẽ không thể gây nguy hiểm.
Pettigrew ghì chặt con tin, dù có tấm chắn trước mặt nhưng hắn vẫn vô cùng sợ hãi bởi trước hắn là 2 người phù thủy mạnh mẽ không thua kém Voldemort.
- Không được qua đây! Nếu các người có hành động gì ta sẽ giết ả!
Lạnh lùng nhìn Pettigrew, Thomas cố gắng áp chế xúc động để mình không ra tay làm thịt con chuột trước mặt.
Pettigrew nói:
- Thả ta ra! Chỉ cần thả ta ra ta sẽ thả ả!
Thomas giơ đũa phép, chỉ thẳng vào Pettigrew, nói:
- Mày đang uy hiếp tao?
- Thomas. Con lui lại.
Gs Dumbledore lúc này không còn đứng yên quan sát, ông đã đi tới bên cạnh Thomas. Gs đưa bàn tay già nua nhăn nheo của mình, ép bàn tay đang cầm đũa phép của Thomas xuống.
Ánh mắt nghiêm khắc của Gs Dumbledore khiến cho Thomas chột dạ như đứa trẻ làm sai bị phụ huynh bắt gặp. Cậu hạ chiếc đũa xuống và lùi ra sau.
Gs Dumbledore tiến lên phía trước, ông nhìn thẳng vào đôi mắt nhỏ tí của Pettigrew và nói:
- Từ bỏ đi Peter. Giờ chưa phải là quá muộn để dừng tay đâu. Cậu đã có dũng cảm đối diện với tất cả chúng ta, hãy dũng cảm đối diện với sai lầm của mình.
Pettigrew dường như điên cuồng, hắn gầm thét:
- Ông nói dối! Các người sẽ tống tôi vào ngục Azkaban. Thậm chí các người sẽ để cho lũ giám ngục hút linh hồn của tôi.
Giọng Pettigrew bắt đầu run rẩy:
- Không bao giờ… không bao giờ… tôi để việc đó xảy ra. Không bao giờ!
Gs Dumbledore nhận thấy tình hình không ổn, ông siết nhẹ đũa phép để có thể giải cứu con tin bất cứ lúc nào. Đồng thời với đó giáo sư cũng bắt đầu sử dụng Triết tâm trí thuật để tìm hiểu xem Pettigrew định làm gì.
Ngay trước khi Gs Dumbledore kịp đọc suy nghĩ của Pettigrew thì hắn đã tung ra 1 bùa chú vào sau lưng của con tin. Một vụ nổ lớn kèm theo khói lửa xuất hiện. Người phụ nữ bị hất tung và thân hình của Pettigrew bị khói lửa cắn nuốt.
Giáo sư Dumbledore ngay lập tức sử dụng bùa chú để bảo vệ người con tin. Cùng lúc đó, một tia sáng đó bắn vút vào đám cháy. Thomas cũng đã nhận ra sự bất thường và ngay lập tức tung ra 1 bùa choáng về phía Pettigrew.
Nhưng Pettigrew đã lợi dụng thời cơ rất tốt. Ngay khi tung ra bùa nổ, hắn không Độn thổ như mọi người nghĩ mà co rút lại thành 1 con chuột và chui xuống lớp tuyết dày đặc. Tia sáng bùa chú sượt qua hắn chỉ vài milimet.
Thomas cau màu, cậu ta có thể cảm nhận được Pettigrew vẫn còn sống lành lặn và đang chui lủi dưới lớp tuyết một cách nhanh chóng. Sau 1 thoáng suy nghĩ, Thomas không đuổi theo mà tiến tới xem xét người phụ nữ bị bắt làm con tin. Có thể nhận ra người phụ nữ này đang bị thương rất nặng, phần lưng đã be bét máu. Vết thương cũng rất khó điều chị, ngay cả Gs Dumbledore trong nhất thời cũng chưa thể tìm ra phương pháp điều trị hợp lý và chỉ có thể duy trì cho tình trạnh của nạn nhân không xấu đi. Theo Thomas quan sát, thứ mà Pettigrew sử dụng là 1 loại hắc ma thuật vô cùng hiếm gặp.
Không thể không thừa nhận rằng Pettigrew vô cùng khôn ngoan. Thay vì nổ chết con tin, bùa chú mà hắn tung ra tạo lên 1 vết thương trầm trọng. Điều đó sẽ cầm chân đa số người ở đây, những người mà sẽ coi trọng mạng sống của 1 người vô tội hơn 1 tên tội phạm như hắn. Và hắn đã đúng, Gs Dumbledore đã lưu lại để cố gắng cứu sống nạn nhân và có vẻ như Thomas cũng có cùng suy nghĩ đó.
Thiếu đi 2 mối uy hiếp lớn nhất, Pettigrew tin rằng hành trình tháo chạy của bản thân sẽ nhẹ nhõm đi rất nhiều. Đám thần sáng cũng như 2 người bạn cũ Sirius Black và Remus Lupin chắc chắn sẽ khó lòng tóm được bản thân. Có điều hành trình đó chắc chắn sẽ không dễ dàng khi mà giáo sư Snape đã lao vút ra ngoài như 1 con dơi lớn và đuổi theo hướng mà Pettigrew đào thoát. Trong mắt của Snape, ngọn lửa hận thù đang bùng cháy như muốn thiêu sạch tất cả.
Một đêm dài trôi qua, giáo sư Snape mang theo khuôn mặt âm trầm trở lại Hogwarts. Trạng thái của ông xấu tới mức kể cả học sinh nhà Slytherin cũng không dám lại gần. Một thời gian dài sau đó, vị giáo sư này điên cuồng bắt lỗi và trừ điểm các nhà như 1 hình thức để phát tiết nỗi oán hận trong lòng của ông. Thậm chí một vài đứa học sinh Slytherin không có mắt cũng chẳng thoát được lần thiên tai này.
Những ngày tiếp theo, Thomas cũng lu bu với việc kết thúc đợt điều trị cho giáo sư Lupin, người mới trở thành 1 Người sói Bậc cao (Cấp cao) – High Lycan – theo cách gọi của Thomas.
Với thành quả đạt được, sau khi trở thành một Người sói Bậc cao, giáo sư Lupin đã đạt được 1 số tăng cường không nhỏ. Đầu tiên là sức mạnh thể chất được tăng cường, hình dạng mạnh mẽ khi biến hình của ông không chỉ mang lại tính uy hiếp mà nó cũng mang tới biến hóa về sức mạnh, tốc độ và khả năng hồi phục… Sức mạnh thể chất đó thậm chí cũng ảnh hưởng tới thể chất của giáo sư Lupin khi ông trong trạng thái bình thường. Với thân thể gầy gò hiện tại của mình, vị giáo sư này có thể dễ dàng mang theo trọng lượng trên 100kg mà vẫn có thể di chuyển nhanh nhẹn hơn người thường.
Thay đổi thứ hai mà dạng Người sói Bậc cao mang lại là khả năng kháng phép vượt trội so với hình dạng cũ. Với giáo sư Lupin thì cụ thể là tăng lên 2,3 lần. Điều này có nghĩa là với cùng 1 câu thần chú, phải tăng cường cường độ của nó lên gấp 2,3 lần mới có thể gây ra cùng 1 hiệu quả.
Thay đổi thứ 3 là giảm bớt đau đớn với cơ thể khi biến hình. Việc biến hình chưa bao giờ dễ chịu, với người sói thì mỗi kỳ trăng tròn lại là lần tra tấn. Nhưng theo những gì giáo sư Lupin thuật lại, kể từ khi hoàn thành những đợt điều trị của Thomas, việc biến hình đã không còn đau đớn đến chết đi sống lại như trước đó.
Hai thay đổi lớn nhất và được cả thế giới phép thuật quan tâm, hai thay đổi khiến cho mọi người thống nhất rằng dạng người sói mới ưu việt hơn và chấp nhận cái tên Người sói Bậc cao chính là: khả năng giữ nguyên ý chí khi biến hình và không có khả năng lây nhiễm qua các vết cào và cắn xé.
Với khả năng giữ nguyên ý chí của mình, nguy cơ bị tấn công bất ngờ từ những người sói mỗi đêm trăng tròn đã giảm đi đáng kể.
Mất đi khả năng lây nhiễm qua việc cào hoặc cắn xé nạn nhân. Sự nguy hiểm của người sói giảm đi đáng kể trong mắt công chúng. Điều này cũng khiến cho việc độ nguy hiểm trong việc chế phục những người sói giảm đi – chí ít thì đa số người cho rằng như vậy. Tuy nhiên, đi kèm với việc đánh mất khả năng lây nhiễm, khả năng di chuyền của Người sói Bậc cao lại tăng cao. Nếu như những người sói nguyên thủy khi có con chỉ có tỷ lệ nhất định đứa con sẽ là người sói ( tỉ lệ đó sẽ còn thấp hơn nữa nếu đó là con lai với 1 người thường), thì với Người sói Bậc cao, gần như 100% đứa trẻ sinh ra sẽ là người sói cho dù nó chỉ là con lại. Theo những tính toán chi tiết của Thomas thì thậm chí đứa trẻ sinh ra có thể sẽ mang theo 1 vài dấu hiệu tiêu biểu, như có tai chẳng hạn.
Và cuối cùng, 1 khả năng mà hiện tại chỉ có Thomas biết đến: Người sói Bậc cao có khả năng thống trị đám người soi nguyên thủy. Sở dĩ Thomas biết được điều này là do 1 thuộc hạ trung thành của cậu ta sau khi chuyển hóa thành Người sói Bậc cao, sau khi tiếp xúc với đám người sói nguyên thủy đã phát hiện ra mình có thể dễ dàng áp chế và sai khiến đám người sói nguyên thủy. Theo lời của người thuộc hạ này, Người sói Bậc cao nếu so với người sói nguyên thủy thì giống như có quyền thống trị 1 cách tự nhiên, như 1 con đầu đàn. Hiện tại thì Thomas vẫn chưa công bố bí mật này nhưng theo số người sói nguyên thủy tiếp nhận điều trị càng nhiều thì nó sẽ sớm không còn là bí mật.
Trên quan điểm của bản thân, Thomas cho rằng việc chuyển biến từ người sói nguyên thủy sang Người sói Bậc cao là 1 quá trình tiến hóa ưu việt. Bản thân Thomas đang kết thúc quá trình thí nghiệm đầu tiên để đưa loại ma dược mình đã dùng ra thị trường. Với loại thuốc này, tình trạng khốn khó hiện tại của các người sói sẽ được giảm thiểu đáng kể.
Sau khi loại ma dược điều trị cho người sói được công bố, Thomas lại 1 lần nữa nhận được thêm 1 huy chương Merlin bậc 1 về những cống hiến của mình. Nhiều người còn tung hô cậu ta đã sáng tạo ra 1 chủng tộc mới.
Tuy nhiên Thomas lại không quan tâm tới thứ danh tiếng kể trên. Cậu ta hiện tại đang có mối quan tâm mới: làm thế nào để tăng cấp độ tiến hóa của Người sói Bậc cao và nghiên cứu khả năng di chuyền của Người sói Bậc cao để đưa nó sang cho chủng tộc Tiên cá bản thân đang thí nghiệm. Thomas hiểu rằng 1 khi mình thành công làm cho các Tiên cá đang thí nghiệm có khả năng di chuyền thông qua giao phối tự nhiên thì lúc đó cậu ta thực sự sẽ thành công sáng tạo ra 1 chủng tộc mới trên thế giới này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook