Gone Girl - Cô Gái Mất Tích
-
Chương 52: Amy Elliott Dunne
Bốn mươi ngày trôi qua
Tôi đã tìm được một đoạn dây thừng cũ và một vỏ chai rượu. Tôi sẽ dùng chúng cho kế hoạch của mình. Cả một chút rượu vang trắng loại mạnh nữa, dĩ nhiên rồi. Tôi đã sẵn sàng.
Quyết tâm. Việc này cần phải có quyết tâm và sự tập trung cao độ. Tôi phải thực hiện nhiệm vụ này.
Tôi làm đẹp cho mình trong diện mạo mà Desi yêu thích: một bông hoa thanh tú. Mái tóc của tôi được uốn sóng nhẹ nhàng và xịt nước hoa. Da của tôi đã sáng hơn sau một tháng ở trong nhà. Tôi hầu như không trang điểm: chỉ một lượt mascara, má hồng phớt, và son bóng không màu. Tôi mặc chiếc váy bó sát màu hồng mà anh ta đã mua cho tôi. Không mang áo ngực. Không mặc quần lót. Không đi giày, mặc dù điều hòa không khí khá lạnh. Tôi đã nhóm lửa và nước hoa xịt đầy phòng. Sau bữa trưa, anh ta lại không mời mà đến, và tôi chào đón anh ta với sự phấn khởi. Tôi vòng tay ôm lấy anh ta rồi áp mặt mình vào cổ anh ta. Tôi cọ cằm mình vào cằm anh ta. Vài tuần qua tôi đã ngày càng ngọt ngào hơn với Desi, nhưng điều này là hoàn toàn mới, việc ôm ấp này.
"Chuyện gì vậy, em yêu?" Anh ta nói với vẻ ngạc nhiên và vô cùng thích thú khiến tôi gần như cảm thấy ngượng.
"Đêm qua em đã có một cơn ác mộng kinh khủng nhất từ trước tới giờ." Tôi thì thầm. "Về Nick. Em tỉnh dậy và tất cả những gì em muốn là có anh ở đây. Và sáng nay… cả ngày hôm nay em chỉ mong chờ anh đến."
"Anh có thể lúc nào cũng ở đây, nếu em muốn."
"Em muốn thật mà." Tôi nói rồi quay sang ngước nhìn lên anh ta, để mặc anh ta hôn tôi. Nụ hôn của anh ta khiến tôi thấy ghê tởm, nó dần dứ và chần chừ, như hôn một con cá vậy. Đó là cách Desi tỏ ra tôn trọng người phụ nữ bị hiếp đáp và ngược đãi của anh ta. Anh ta lại dần dứ lần nữa, môi anh ta lạnh và ướt nhoẹt, tay đặt hờ hững lên người tôi, và tôi chỉ muốn tất cả chuyện này kết thúc cho rồi. Tôi muốn cho xong chuyện nên tôi kéo anh ta sát vào mình và dùng lưỡi lách qua hai bờ môi của anh ta. Tôi muốn cắn anh ta một cái.
Anh ta lùi người lại. "Amy." Anh ta nói. "Em vừa trải qua rất nhiều chuyện. Như thế này nhanh quá. Anh không muốn em phải làm chuyện này nhanh đến thế nếu em không muốn. Nếu em không chắc là mình muốn."
Tôi biết anh ta sẽ phải sờ vào ngực tôi, tôi biết anh ta sẽ phải thúc mình vào trong tôi, và tôi muốn chuyện kết thúc. Tôi gần như phải kìm nén mình để không cào xé anh ta trước ý tưởng là phải làm chuyện này thật từ từ.
"Em chắc mà." Tôi nói. "Em nghĩ là em đã muốn vậy kể từ hồi chúng mình mười sáu tuổi. Chỉ là em đã sợ."
Điều này chẳng có nghĩa lý gì cả, nhưng tôi biết nó sẽ khiến anh ta động lòng.
Tôi hôn anh ta lần nữa, và sau đó tôi hỏi anh ta có muốn đưa tôi vào phòng ngủ của chúng tôi không.
Trong phòng ngủ, anh ta bắt đầu cởi bỏ váy áo của tôi một cách chậm rãi, hôn lên từng bộ phận trên cơ thể tôi, những nơi mà chẳng liên quan gì đến tình dục hết - nào là vai, nào là tai - trong khi tôi tế nhị chỉ dẫn cho anh ta tránh xa những vùng cổ tay và mắt cá chân. Hãy thúc vào tôi luôn đi, vì Chúa. Mười phút trôi qua, tôi buộc phải nắm lấy tay anh ta và ấn mạnh nó vào giữa hai chân mình.
"Em có chắc không?" Anh ta vừa nói vừa đẩy người ra khỏi tôi và đỏ mặt, một lọn tóc của anh ta đổ xuống trước trán, cứ như thể thời trung học vậy. Trước tất cả những nỗ lực vừa rồi của Desi, chúng tôi hoàn toàn có thể trở lại căn phòng ngày trước của tôi ở ký túc xá.
"Em chắc, anh yêu ạ." Tôi nói, và rụt rè với tay chạm vào cậu bé của anh ta.
Mười phút nữa trôi qua và rốt cuộc anh ta cũng ở giữa hai chân tôi, đẩy người lên xuống một cách nhẹ nhàng, từ từ, chậm rãi, làm tình mà. Anh ta ngừng lại giữa chừng, để hôn hít, vuốt ve, cho đến khi tôi phải tóm lấy hai bên mông của anh ta và bắt đầu đẩy mạnh. "Hãy thúc vào em đi." Tôi thì thầm. "Thúc mạnh vào."
Anh ta dừng lại. "Không bắt buộc phải vậy đâu, Amy. Anh không phải là Nick."
Rất đúng đấy. "Em biết, anh yêu à, nhưng em chỉ muốn anh… thỏa mãn em. Em cảm thấy vô cùng trống trải."
Nó đã tác động tới anh ta. Tôi kề mặt qua vai anh ta nhăn nhó trong khi anh ta đẩy mình thêm một vài lần nữa và xuất tinh, tôi nhận ra điều đó gần như đã quá muộn - Ồ, vậy ra thứ âm thanh thảm bại khi lên đỉnh của anh ta là đây - và tôi vội vàng giả vờ kêu lên vài tiếng ô và a, tiếng rên của một con mèo con hiền dịu. Tôi cố gắng nặn ra vài giọt nước mắt bởi tôi biết anh ta hình dung tôi sẽ khóc trong lần đầu tiên quan hệ với anh ta.
"Em yêu, em đang khóc sao." Anh ta vừa nói vừa trượt ra khỏi người tôi, rồi hôn lên một giọt nước mắt.
"Chỉ là em thấy hạnh phúc thôi." Tôi nói. Bởi đó là điều mà loại phụ nữ kiểu này vẫn thường nói.
Tôi bảo anh ta rằng tôi đã pha một ít rượu martini - Desi rất thích đồ uống bình dân một chút vào buổi chiều - và khi anh ta định đứng lên để mặc áo và lấy đồ uống, tôi đã khăng khăng anh ta ở lại trên giường.
"Em muốn làm điều gì đó để đền đáp." Tôi nói.
Cho nên tôi đã chạy như bay vào bếp và lấy ra hai chiếc ly lớn để uống martini. Tôi rót gin và đặt một trái ô-liu vào ly của mình. Ly của anh ta, tôi cho ba trái ô-liu, gin, nước ép ô-liu, rượu vang trắng loại mạnh và mấy viên thuốc ngủ cuối cùng của tôi, ba viên tất cả, rồi khuấy đều.
Tôi mang martini vào phòng, và sau đó chỉ toàn ôm ấp rồi âu yếm. Tôi ngồi uống ly rượu gin của mình trong khi anh ta làm vậy. Hẳn là trong tôi có phần ngờ nghệch lắm.
"Anh không thích rượu martini của em sao?" Tôi hỏi khi anh ta chỉ nhấp một ngụm. "Em đã luôn hình dung sẽ là vợ của anh và pha martini cho anh. Em biết điều đó thật là xuẩn ngốc."
Tôi bắt đầu mếu máo.
"Ôi, em yêu dấu, không hề xuẩn ngốc một chút nào. Chỉ là anh đang dành thời gian, để tận hưởng. Nhưng…" Anh ta uống một hơi hết cạn. "Nếu điều đó khiến em cảm thấy vui hơn!"
Anh ta choáng váng và hoan hỉ. Cậu bé của anh ta trông rất dễ thương sau cuộc chinh chiến. Anh ta, về cơ bản, cũng giống như tất cả những người đàn ông khác. Rất nhanh chóng, anh ta ngủ thiếp đi, sau đó bắt đầu ngáy.
Còn tôi có thể hành sự được rồi.
Phần 3
Tôi đã tìm được một đoạn dây thừng cũ và một vỏ chai rượu. Tôi sẽ dùng chúng cho kế hoạch của mình. Cả một chút rượu vang trắng loại mạnh nữa, dĩ nhiên rồi. Tôi đã sẵn sàng.
Quyết tâm. Việc này cần phải có quyết tâm và sự tập trung cao độ. Tôi phải thực hiện nhiệm vụ này.
Tôi làm đẹp cho mình trong diện mạo mà Desi yêu thích: một bông hoa thanh tú. Mái tóc của tôi được uốn sóng nhẹ nhàng và xịt nước hoa. Da của tôi đã sáng hơn sau một tháng ở trong nhà. Tôi hầu như không trang điểm: chỉ một lượt mascara, má hồng phớt, và son bóng không màu. Tôi mặc chiếc váy bó sát màu hồng mà anh ta đã mua cho tôi. Không mang áo ngực. Không mặc quần lót. Không đi giày, mặc dù điều hòa không khí khá lạnh. Tôi đã nhóm lửa và nước hoa xịt đầy phòng. Sau bữa trưa, anh ta lại không mời mà đến, và tôi chào đón anh ta với sự phấn khởi. Tôi vòng tay ôm lấy anh ta rồi áp mặt mình vào cổ anh ta. Tôi cọ cằm mình vào cằm anh ta. Vài tuần qua tôi đã ngày càng ngọt ngào hơn với Desi, nhưng điều này là hoàn toàn mới, việc ôm ấp này.
"Chuyện gì vậy, em yêu?" Anh ta nói với vẻ ngạc nhiên và vô cùng thích thú khiến tôi gần như cảm thấy ngượng.
"Đêm qua em đã có một cơn ác mộng kinh khủng nhất từ trước tới giờ." Tôi thì thầm. "Về Nick. Em tỉnh dậy và tất cả những gì em muốn là có anh ở đây. Và sáng nay… cả ngày hôm nay em chỉ mong chờ anh đến."
"Anh có thể lúc nào cũng ở đây, nếu em muốn."
"Em muốn thật mà." Tôi nói rồi quay sang ngước nhìn lên anh ta, để mặc anh ta hôn tôi. Nụ hôn của anh ta khiến tôi thấy ghê tởm, nó dần dứ và chần chừ, như hôn một con cá vậy. Đó là cách Desi tỏ ra tôn trọng người phụ nữ bị hiếp đáp và ngược đãi của anh ta. Anh ta lại dần dứ lần nữa, môi anh ta lạnh và ướt nhoẹt, tay đặt hờ hững lên người tôi, và tôi chỉ muốn tất cả chuyện này kết thúc cho rồi. Tôi muốn cho xong chuyện nên tôi kéo anh ta sát vào mình và dùng lưỡi lách qua hai bờ môi của anh ta. Tôi muốn cắn anh ta một cái.
Anh ta lùi người lại. "Amy." Anh ta nói. "Em vừa trải qua rất nhiều chuyện. Như thế này nhanh quá. Anh không muốn em phải làm chuyện này nhanh đến thế nếu em không muốn. Nếu em không chắc là mình muốn."
Tôi biết anh ta sẽ phải sờ vào ngực tôi, tôi biết anh ta sẽ phải thúc mình vào trong tôi, và tôi muốn chuyện kết thúc. Tôi gần như phải kìm nén mình để không cào xé anh ta trước ý tưởng là phải làm chuyện này thật từ từ.
"Em chắc mà." Tôi nói. "Em nghĩ là em đã muốn vậy kể từ hồi chúng mình mười sáu tuổi. Chỉ là em đã sợ."
Điều này chẳng có nghĩa lý gì cả, nhưng tôi biết nó sẽ khiến anh ta động lòng.
Tôi hôn anh ta lần nữa, và sau đó tôi hỏi anh ta có muốn đưa tôi vào phòng ngủ của chúng tôi không.
Trong phòng ngủ, anh ta bắt đầu cởi bỏ váy áo của tôi một cách chậm rãi, hôn lên từng bộ phận trên cơ thể tôi, những nơi mà chẳng liên quan gì đến tình dục hết - nào là vai, nào là tai - trong khi tôi tế nhị chỉ dẫn cho anh ta tránh xa những vùng cổ tay và mắt cá chân. Hãy thúc vào tôi luôn đi, vì Chúa. Mười phút trôi qua, tôi buộc phải nắm lấy tay anh ta và ấn mạnh nó vào giữa hai chân mình.
"Em có chắc không?" Anh ta vừa nói vừa đẩy người ra khỏi tôi và đỏ mặt, một lọn tóc của anh ta đổ xuống trước trán, cứ như thể thời trung học vậy. Trước tất cả những nỗ lực vừa rồi của Desi, chúng tôi hoàn toàn có thể trở lại căn phòng ngày trước của tôi ở ký túc xá.
"Em chắc, anh yêu ạ." Tôi nói, và rụt rè với tay chạm vào cậu bé của anh ta.
Mười phút nữa trôi qua và rốt cuộc anh ta cũng ở giữa hai chân tôi, đẩy người lên xuống một cách nhẹ nhàng, từ từ, chậm rãi, làm tình mà. Anh ta ngừng lại giữa chừng, để hôn hít, vuốt ve, cho đến khi tôi phải tóm lấy hai bên mông của anh ta và bắt đầu đẩy mạnh. "Hãy thúc vào em đi." Tôi thì thầm. "Thúc mạnh vào."
Anh ta dừng lại. "Không bắt buộc phải vậy đâu, Amy. Anh không phải là Nick."
Rất đúng đấy. "Em biết, anh yêu à, nhưng em chỉ muốn anh… thỏa mãn em. Em cảm thấy vô cùng trống trải."
Nó đã tác động tới anh ta. Tôi kề mặt qua vai anh ta nhăn nhó trong khi anh ta đẩy mình thêm một vài lần nữa và xuất tinh, tôi nhận ra điều đó gần như đã quá muộn - Ồ, vậy ra thứ âm thanh thảm bại khi lên đỉnh của anh ta là đây - và tôi vội vàng giả vờ kêu lên vài tiếng ô và a, tiếng rên của một con mèo con hiền dịu. Tôi cố gắng nặn ra vài giọt nước mắt bởi tôi biết anh ta hình dung tôi sẽ khóc trong lần đầu tiên quan hệ với anh ta.
"Em yêu, em đang khóc sao." Anh ta vừa nói vừa trượt ra khỏi người tôi, rồi hôn lên một giọt nước mắt.
"Chỉ là em thấy hạnh phúc thôi." Tôi nói. Bởi đó là điều mà loại phụ nữ kiểu này vẫn thường nói.
Tôi bảo anh ta rằng tôi đã pha một ít rượu martini - Desi rất thích đồ uống bình dân một chút vào buổi chiều - và khi anh ta định đứng lên để mặc áo và lấy đồ uống, tôi đã khăng khăng anh ta ở lại trên giường.
"Em muốn làm điều gì đó để đền đáp." Tôi nói.
Cho nên tôi đã chạy như bay vào bếp và lấy ra hai chiếc ly lớn để uống martini. Tôi rót gin và đặt một trái ô-liu vào ly của mình. Ly của anh ta, tôi cho ba trái ô-liu, gin, nước ép ô-liu, rượu vang trắng loại mạnh và mấy viên thuốc ngủ cuối cùng của tôi, ba viên tất cả, rồi khuấy đều.
Tôi mang martini vào phòng, và sau đó chỉ toàn ôm ấp rồi âu yếm. Tôi ngồi uống ly rượu gin của mình trong khi anh ta làm vậy. Hẳn là trong tôi có phần ngờ nghệch lắm.
"Anh không thích rượu martini của em sao?" Tôi hỏi khi anh ta chỉ nhấp một ngụm. "Em đã luôn hình dung sẽ là vợ của anh và pha martini cho anh. Em biết điều đó thật là xuẩn ngốc."
Tôi bắt đầu mếu máo.
"Ôi, em yêu dấu, không hề xuẩn ngốc một chút nào. Chỉ là anh đang dành thời gian, để tận hưởng. Nhưng…" Anh ta uống một hơi hết cạn. "Nếu điều đó khiến em cảm thấy vui hơn!"
Anh ta choáng váng và hoan hỉ. Cậu bé của anh ta trông rất dễ thương sau cuộc chinh chiến. Anh ta, về cơ bản, cũng giống như tất cả những người đàn ông khác. Rất nhanh chóng, anh ta ngủ thiếp đi, sau đó bắt đầu ngáy.
Còn tôi có thể hành sự được rồi.
Phần 3
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook