Gnasche
-
C3: 3 đến nhà thím tư
An Nhiên cười tươi khen ngợi....
- Hihi, cháu thấy thím cũng rất tuyệt vời nha!
- Hahaha con bé này thật khéo nịnh!
Cả hai vui vẻ lên xe điện để về nhà, khoảng 15p sau chiếc xe dừng lại trước một căn nhà màu xanh. Thím tư dẫn cô vào trong nhà, thành viên trong nhà chỉ có hai vợ chồng thím tư và hai đứa bé song sinh tầm 6 tháng.
Lúc trước vợ chồng thím tư được người khác mai mối nên mới kết hôn với nhau, trông có vẻ gia đình rất hạnh phúc. An Nhiên thấy hai đứa bé dễ thương thì không kìm lòng được mà thốt lên....
- Ôi, trộm vía hai bé đáng yêu quá!
Thím tư nghe lời này liền nở nụ cười tươi, cơ thể thím vì sinh hai đứa cùng lúc nên bụng không còn được đẹp như trước. An Nhiên quay sang hỏi...
- Thím ơi, ở nhà chăm sóc hai đứa cùng lúc chắc hẳn vất vả lắm nhỉ?
- Haiz, sướng hay khổ đều phải chịu! Phước ai người nấy hưởng.
Vẻ mặt thím tư lộ vẻ mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng vì thức đêm. An Nhiên mỉm cười an ủi....
- Thím tư nói rất đúng!
Nói xong cô bế một bé lên chơi đùa, thím tư thấy vậy thì hài lòng nên nói....
- Nhiên à, con ở đây trông hai em một chút giúp thím nhé! Thím đi làm bữa trưa.
- Dạ!
Thím tư yên tâm vào bếp để chuẩn bị đồ ăn, An Nhiên ngồi chơi với hai đứa. Do người lạ nên hai đứa khóc toáng lên, An Nhiên bối rối vội hát một bài.
...🎶My baby love you so much forever you and I...
...I love you oh! I love you so much forever you and I...
...My baby love you so much forever you and I...
...I love you oh! I love you so much forever you and I...
...Vẫn nhớ ánh mắt, nhớ đôi ngày nào bên anh...
...Và nụ cười tươi xinh của người 🎶...
Hai đứa bé nghe cô hát thì yên lặng nằm nghe, cô mải mê hát nên không để ý đến xung quanh. Thím tư ở trong bếp nghe giọng hát tràn đầy nội lực kia thì hết sức ngạc nhiên, bởi bà không ngờ đến cháu mình lại có giọng hát ngọt ngào như vậy.
An Nhiên hát suốt một buổi nên bị khô họng, định đi hỏi thím thì thấy thím cũng vừa đi ra nên cô ngập ngừng hỏi....
- Thím ơi, nước uống ở đâu vậy ạ?
- À, con vào bếp sẽ thấy bình lọc nước đấy!
Nghe thím nói vậy cô liền vào trong, hai đứa bé nhìn thấy mẹ thì miệng cười toe toét. An Nhiên vào trong uống ly nước rồi đi ra, đúng lúc này hàng xóm qua đưa bánh cho thím tư nên họ nói chuyện với nhau ở ngoài cửa.
Người hàng xóm trông thấy An Nhiên không giống người ở đây, nên tò mò hỏi thím....
- Cô gái kia là ai vậy?
- À, cháu gái của tôi từ Việt Nam sang đây chơi ấy mà!
Thím tư quay lại thấy An Nhiên vẫn đang chơi đùa với hai đứa bé nên cười tươi trả lời, người hàng xóm nghi hoặc thốt lên....
- Việt Nam? Cô gái xinh đẹp quá!
Nghe lời khen này khiến thím tư cười tít mắt vì tự hào, sau khi trò chuyện xong người hàng xóm cũng rời đi. Thím tư cầm chiếc bánh vào trong hỏi cô....
- Nhiên à, ăn thử chút bánh nè!
- Bánh gì vậy ạ??
- Bánh ngọt ấy!
Cô đi đến bàn nhìn chiếc bánh, là một chiếc bánh ngọt có cả kem và dây tây. Thím lấy cho cô một dĩa nhỏ rồi đưa cho cô ăn thử, bánh vừa làm xong nên rất ngon lại còn mềm nữa. Mùi thơm từ kem vani khiến cho cô vui vẻ thốt lên....
- Bà lúc có nãy mở tiệm bánh không ạ???
- Không, sao thế??
Thím tư nghe vậy thì bối rối hỏi lại, cô nhìn thím tư mỉm cười nói....
- Bánh vừa mềm lại vừa thơm, rất ngon ạ! Nếu như bà ấy mở tiệm bánh thì chắc chắn sẽ rất đông khách.
Cô nói xong rồi ăn hết sạch dĩa bánh, thím tư thấy cô có vẻ rất thích nên cười nói....
- Cháu ăn thêm đi, nhà thím chỉ có mỗi thím ăn thôi. Để lâu sẽ không còn ngon nữa!
Đến 2h chiều, An Nhiên tạm biệt thím tư rồi đến trạm xe buýt đến trường Annette. Đợi một lúc cũng có chuyến xe buýt nên cô lên xe đưa địa điểm cho tài xế xem, tài xế xem xong thì gật đầu ngầm hiểu.
An Nhiên đi xuống ngồi vào ghế để đợi, khoảng nửa tiếng sau mới đến trường đại học của Annette. Tài xế vẫy tay với cô, cô nhìn thấy đã đến nên vui vẻ đi đến cảm ơn rồi xuống xe.
Ngôi trường này rất lớn, nhiều người đi ra vào nên cô đành đợi trước cổng. Đang ngắm nhìn xung quanh thì có chàng trai cao khoảng m85, thân hình khoẻ mạnh, tóc để kiểu fringe cut. Đôi mắt nâu, khuôn mặt đẹp như tạc tượng cùng với nước da màu đồng, mặc đồng phục trường đi đến tò mò hỏi....
- Này, cậu là người nước ngoài à? Trông cậu không giống những người ở đây!
- Vâng, tôi đến từ Việt Nam!
An Nhiên vui vẻ trả lời rất tự nhiên, người đó thấy vậy thì cũng giới thiệu...
- Xin lỗi nhé, vì tôi thấy cậu rất xinh đẹp nên tò mò! Tên của tôi là Yorn.
- Ồ, cậu cứ gọi tôi là Anni!
- Chào cậu, Anni!
Yorn nở nụ cười tươi toả nắng đưa tay về phía cô, đúng lúc này Annette cùng vài người đi đến. Thấy Yorn đang nói chuyện với cô thì Annette gọi tên cô...
- An Nhiên? Yorn??
Yorn thấy Annette thì bối rối hỏi....
- Annette? Cậu quen cô gái này à?
- Ừm, đây là em họ của mình đấy!
Annette tự hào nói, những người khác trầm trồ khen ngợi. An Nhiên đề nghị mọi người nên đi cà phê để tiện nói chuyện, ai nấy cũng đồng ý rồi cùng nhau đạp xe đến quán gần đây.
Đến quán, mọi người vui vẻ vào trong ngồi nói chuyện. Một bạn học nữ xinh đẹp có nước da hơi ngăm, tóc uốn xoăn dài ngang lưng lên tiếng....
- Cuối tuần này là sinh nhật của mình đấy, mọi người nhớ đến nha!
- Hihi, cháu thấy thím cũng rất tuyệt vời nha!
- Hahaha con bé này thật khéo nịnh!
Cả hai vui vẻ lên xe điện để về nhà, khoảng 15p sau chiếc xe dừng lại trước một căn nhà màu xanh. Thím tư dẫn cô vào trong nhà, thành viên trong nhà chỉ có hai vợ chồng thím tư và hai đứa bé song sinh tầm 6 tháng.
Lúc trước vợ chồng thím tư được người khác mai mối nên mới kết hôn với nhau, trông có vẻ gia đình rất hạnh phúc. An Nhiên thấy hai đứa bé dễ thương thì không kìm lòng được mà thốt lên....
- Ôi, trộm vía hai bé đáng yêu quá!
Thím tư nghe lời này liền nở nụ cười tươi, cơ thể thím vì sinh hai đứa cùng lúc nên bụng không còn được đẹp như trước. An Nhiên quay sang hỏi...
- Thím ơi, ở nhà chăm sóc hai đứa cùng lúc chắc hẳn vất vả lắm nhỉ?
- Haiz, sướng hay khổ đều phải chịu! Phước ai người nấy hưởng.
Vẻ mặt thím tư lộ vẻ mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng vì thức đêm. An Nhiên mỉm cười an ủi....
- Thím tư nói rất đúng!
Nói xong cô bế một bé lên chơi đùa, thím tư thấy vậy thì hài lòng nên nói....
- Nhiên à, con ở đây trông hai em một chút giúp thím nhé! Thím đi làm bữa trưa.
- Dạ!
Thím tư yên tâm vào bếp để chuẩn bị đồ ăn, An Nhiên ngồi chơi với hai đứa. Do người lạ nên hai đứa khóc toáng lên, An Nhiên bối rối vội hát một bài.
...🎶My baby love you so much forever you and I...
...I love you oh! I love you so much forever you and I...
...My baby love you so much forever you and I...
...I love you oh! I love you so much forever you and I...
...Vẫn nhớ ánh mắt, nhớ đôi ngày nào bên anh...
...Và nụ cười tươi xinh của người 🎶...
Hai đứa bé nghe cô hát thì yên lặng nằm nghe, cô mải mê hát nên không để ý đến xung quanh. Thím tư ở trong bếp nghe giọng hát tràn đầy nội lực kia thì hết sức ngạc nhiên, bởi bà không ngờ đến cháu mình lại có giọng hát ngọt ngào như vậy.
An Nhiên hát suốt một buổi nên bị khô họng, định đi hỏi thím thì thấy thím cũng vừa đi ra nên cô ngập ngừng hỏi....
- Thím ơi, nước uống ở đâu vậy ạ?
- À, con vào bếp sẽ thấy bình lọc nước đấy!
Nghe thím nói vậy cô liền vào trong, hai đứa bé nhìn thấy mẹ thì miệng cười toe toét. An Nhiên vào trong uống ly nước rồi đi ra, đúng lúc này hàng xóm qua đưa bánh cho thím tư nên họ nói chuyện với nhau ở ngoài cửa.
Người hàng xóm trông thấy An Nhiên không giống người ở đây, nên tò mò hỏi thím....
- Cô gái kia là ai vậy?
- À, cháu gái của tôi từ Việt Nam sang đây chơi ấy mà!
Thím tư quay lại thấy An Nhiên vẫn đang chơi đùa với hai đứa bé nên cười tươi trả lời, người hàng xóm nghi hoặc thốt lên....
- Việt Nam? Cô gái xinh đẹp quá!
Nghe lời khen này khiến thím tư cười tít mắt vì tự hào, sau khi trò chuyện xong người hàng xóm cũng rời đi. Thím tư cầm chiếc bánh vào trong hỏi cô....
- Nhiên à, ăn thử chút bánh nè!
- Bánh gì vậy ạ??
- Bánh ngọt ấy!
Cô đi đến bàn nhìn chiếc bánh, là một chiếc bánh ngọt có cả kem và dây tây. Thím lấy cho cô một dĩa nhỏ rồi đưa cho cô ăn thử, bánh vừa làm xong nên rất ngon lại còn mềm nữa. Mùi thơm từ kem vani khiến cho cô vui vẻ thốt lên....
- Bà lúc có nãy mở tiệm bánh không ạ???
- Không, sao thế??
Thím tư nghe vậy thì bối rối hỏi lại, cô nhìn thím tư mỉm cười nói....
- Bánh vừa mềm lại vừa thơm, rất ngon ạ! Nếu như bà ấy mở tiệm bánh thì chắc chắn sẽ rất đông khách.
Cô nói xong rồi ăn hết sạch dĩa bánh, thím tư thấy cô có vẻ rất thích nên cười nói....
- Cháu ăn thêm đi, nhà thím chỉ có mỗi thím ăn thôi. Để lâu sẽ không còn ngon nữa!
Đến 2h chiều, An Nhiên tạm biệt thím tư rồi đến trạm xe buýt đến trường Annette. Đợi một lúc cũng có chuyến xe buýt nên cô lên xe đưa địa điểm cho tài xế xem, tài xế xem xong thì gật đầu ngầm hiểu.
An Nhiên đi xuống ngồi vào ghế để đợi, khoảng nửa tiếng sau mới đến trường đại học của Annette. Tài xế vẫy tay với cô, cô nhìn thấy đã đến nên vui vẻ đi đến cảm ơn rồi xuống xe.
Ngôi trường này rất lớn, nhiều người đi ra vào nên cô đành đợi trước cổng. Đang ngắm nhìn xung quanh thì có chàng trai cao khoảng m85, thân hình khoẻ mạnh, tóc để kiểu fringe cut. Đôi mắt nâu, khuôn mặt đẹp như tạc tượng cùng với nước da màu đồng, mặc đồng phục trường đi đến tò mò hỏi....
- Này, cậu là người nước ngoài à? Trông cậu không giống những người ở đây!
- Vâng, tôi đến từ Việt Nam!
An Nhiên vui vẻ trả lời rất tự nhiên, người đó thấy vậy thì cũng giới thiệu...
- Xin lỗi nhé, vì tôi thấy cậu rất xinh đẹp nên tò mò! Tên của tôi là Yorn.
- Ồ, cậu cứ gọi tôi là Anni!
- Chào cậu, Anni!
Yorn nở nụ cười tươi toả nắng đưa tay về phía cô, đúng lúc này Annette cùng vài người đi đến. Thấy Yorn đang nói chuyện với cô thì Annette gọi tên cô...
- An Nhiên? Yorn??
Yorn thấy Annette thì bối rối hỏi....
- Annette? Cậu quen cô gái này à?
- Ừm, đây là em họ của mình đấy!
Annette tự hào nói, những người khác trầm trồ khen ngợi. An Nhiên đề nghị mọi người nên đi cà phê để tiện nói chuyện, ai nấy cũng đồng ý rồi cùng nhau đạp xe đến quán gần đây.
Đến quán, mọi người vui vẻ vào trong ngồi nói chuyện. Một bạn học nữ xinh đẹp có nước da hơi ngăm, tóc uốn xoăn dài ngang lưng lên tiếng....
- Cuối tuần này là sinh nhật của mình đấy, mọi người nhớ đến nha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook