Gió Xuân Rực Lửa FULL
-
37: Quỷ Sứ Tìm Bạn Trai Cho Chị Dâu
Truyền xong bình nước nữa, đã hơn 12 rưỡi, Quý Bắc Chu đưa Lâm Sơ Thịnh đến gần nhà cô, nhìn theo bóng dáng cô vào cửa rồi mới xoay người rời đi.
Nhóm bạn đánh bài với mẹ cô đã về hết, lúc này mẹ cô đang coi cửa nhà, thấy cô về rồi, bà dò hỏi xem cô có đói xong, Lâm Sơ Thịnh đã dán băng dính cá nhân lên chỗ vừa mới truyền nước xong, nên mẹ cô cũng không thấy điều gì khác thường.
Đợi đến khi cô về phòng rửa mặt xong, chui vào trong chăn, mới mở tin nhắn với Quý Bắc Chu trên WeChat ra.
Suy nghĩ một hồi lâu, cũng nhắn một icon cho anh, rồi dò hỏi một câu:
【Anh đã về đến nhà chưa? 】
Quý Bắc Chu đã ở cạnh cô lâu như vậy, quan tâm anh chút cũng không có gì lạ, không ngờ anh trả lời lại rất nhanh.
【 Chắc bố mẹ đi ngủ rồi, sợ làm phiền bọn họ nghỉ ngơi, nên tôi không về nhà.
】
【 Vậy anh định ở chỗ nào? 】
【 Nhà Tiểu Úc, đã đến nơi rồi, em thấy sao rồi? Có chỗ nào không thoải mái không? 】
【 Không sao rồi ạ.
】
…
Lâm Sơ Thịnh nằm ở trên giường, chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt, ôm lấy điện thoại, cô không hề phát hiện khóe miệng mình đang cong lên.
—
Bên kia, Quý Thành Úc có hơi mê mang.
Hắn và Triệu Thiến ra ngoài đón năm mới, vừa mới về nhà tắm rửa xong, hai người đều không hề buồn ngủ, hơn nữa ngày mai là kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, không cần phải đi làm, Quý Thành Úc bỗng muốn giao lưu chuyện vợ chồng với bà xã mình.
Hắn đã cởi quần xuống rồi, ai ngờ điện thoại lại vang lên!
Nửa đêm nửa hôm, mẹ kiếp, rốt cuộc là ai gọi cho hắn? Hắn hậm hực tức giận đi lấy điện thoại, nhìn thấy tên người gọi đến, bỗng thấy kinh sợ.
Sau đó cười lấy lòng: “Anh gọi à.
”
“Em với em dâu ngủ chưa? Có làm phiền hai đứa không.
”
“Không phiền, muộn vậy rồi, sao anh lại rảnh rỗi gọi điện cho em?”
“Đang ở nhà à?”
“Đúng rồi.
”
“Thế mở cửa đi, anh đang đứng ở trước cửa.
”
Quý Thành Úc nửa tin nửa ngờ, bảo Triệu Thiến mặc quần áo vào, hắn cũng mặc quần vào nhanh, rồi đi ra cửa, nhìn xuyên qua mắt mèo, linh hồn nhỏ bé của hắn cũng bị dọa sợ…
Vãi!
Ngày đầu tiên năm mới, ai lại đùa dai thế.
Quý Bắc Chu đến, hai vợ chồng như đang đứng trước quân địch, “Ban đầu anh định về nhà, nhưng chắc bố mẹ ngủ cả rồi, chắc hai đứa vẫn còn thức, nên mới đến làm phiền.
”
“Anh đừng ngại mà, lần này anh về nhà mấy ngày, hay là đến ở nhà bọn em luôn đi.
” Triệu Thiến cũng không quen thân với Quý Bắc Chu lắm, nói chuyện cũng mang vẻ khách sáo.
“Tiểu Thiến, anh cả bận lắm, sao có thời gian ngày nào cũng ở nhà chúng ta được, anh…” Quý Thành Úc lại không muốn anh hắn quấy rầy thế giới của vợ chồng mình.
Nhưng còn chưa dứt lời, đã nghe thấy Quý Bắc Chu cười nói, “Nếu em dâu đã nói vậy, thì anh cũng không ngại nữa.
”
“…”
Quý Thành Úc vội vàng đi trải giường chiếu cho anh hắn, còn tìm cả mấy đồ đánh răng rửa mặt, ánh mắt lại liếc về phía cái người đang ôm lấy điện thoại không rời, cũng không biết đang nói chuyện với ai, cười đến mức xuân tình phơi phới.
Hắn còn muốn thò đầu lại gần xem, nhưng lại bị Quý Bắc Chu đá ra.
Thu xếp chỗ cho Quý Bắc Chu, hai vợ chồng nằm trên giường, Quý Thành Úc còn nói, “… Anh chưa từng thấy dáng vẻ anh ấy như thế, cười nhìn mà thấy ghét, chắc đang nói chuyện với cô gái nào rồi.
”
“Cũng chưa chắc đâu.
”
“Nếu như nói chuyện với đàn ông con trai mà anh ấy cười như thế, thì càng đáng sợ hơn.
”
Triệu Thiến cười hì hì thành tiếng.
“Vợ ơi, chúng ta có nên tiếp tục…” Quý Thành Úc thấy dù sao cũng không ngủ được, bèn muốn giao lưu tình cảm vợ chồng, nhưng vừa mới tắt đèn đi, điện thoại lại sáng lên.
Là tin nhắn của Quý Bắc Chu: 【 Lúc em lắp thiết bị phòng, không làm cách âm à? 】
【 Cũng muộn rồi, đừng nói chuyện nữa, ngủ sớm đi.
】
“…”
Cái quỷ gì thế này!
Quý Thành Úc cực kì buồn bực, có điều ngày hôm sau Quý Bắc Chu đã về nhà bố mẹ, sau đó lại đi gặp bạn bè, cũng không làm phiền cuộc sống thường ngày của hai vợ chồng hắn nữa.
**
Bên kia
Trong đêm tết Lâm Sơ Thịnh đã phải truyền hai bình nước, hai ngày sau cô đều nghỉ ngơi ở nhà, không ra khỏi cửa.
Và cũng chỉ liên lạc với Quý Bắc Chu qua điện thoại thôi.
Đáng lẽ ra ngày mùng 3 tháng 1 cô đã phải quay lại trường, nhưng có luồng không khí lạnh bất ngờ ập đến, nhiệt độ của một số nơi trên cả nước cũng giảm xuống đột ngột.
Rất nhiều trường phải tạm cho sinh viên nghỉ học, giáo sư Du cũng thông báo lại ở trong nhóm, những sinh viên ở nơi khác cũng không cần quay về trường vội, kỳ nghỉ này của cô cũng kéo dài thêm.
Luồng không khí lạnh bất ngờ đến, Giang Đô đón một trận tuyết lớn mấy năm nay chưa từng có.
Nhà nghỉ nhỏ nhà Lâm Sơ Thịnh có dùng một hệ thống nước riêng, nhưng máy bơm nước bị đông lạnh không hoạt động, khách trọ không dùng nước được, nhà cô bèn đóng cửa nghỉ ngơi mấy ngày, bố mẹ hẹn nhóm bạn đến chơi mạt chược, Lâm Sơ Thịnh lại ngồi ở trong phòng để chỉnh sửa tài liệu ngôn ngữ lúc trước thu thập được ở Vân Nam.
Điện thoại bỗng rung lên, Triệu Thiến gọi điện đến, “Cậu chưa quay về trường đúng không?”
“Chắc mấy ngày nữa mới đi.
”
“Thế vẫn đang ở nhà à?”
“Ừm.
”
“Tớ và anh Thành vừa mới đi ăn với bạn, đi ngang qua nhà cậu, còn nghĩ hẹn cậu ra ngoài chơi, nhưng lại thấy nhà nghỉ nhà cậu đóng cửa, còn tưởng cậu đi đâu rồi, thế chúng ta đi chỗ nào ấm áp chơi được không?”
Lâm Sơ Thịnh chỉ ở trong nhà mấy ngày này, cũng khỏi cảm rồi, bèn gật đầu đồng ý.
Mặt đường bị một lớp tuyết đọng bao trùm, gió rét thổi như cắt da cắt thịt.
—
Lâm Sơ Thịnh không ngờ chỗ ấm áp trong miệng Triệu Thiến lại là tiệm xông hơi, hơn nữa bọn họ còn gọi vài người bạn nữa đến, cô không quen biết, đều là con trai cả, khi bọn họ đến phòng khách của tiệm xông hơi, mấy người đã ngồi vào bàn đánh bài rồi.
Giới thiệu lẫn nhau xong, có một thanh niên đi đến bên cạnh Quý Thành Úc.
Lén nhìn trộm về phía Lâm Sơ Thịnh, còn khẽ hỏi, “Anh Thành, cô gái này có bạn trai chưa?”
“Độc thân.
” Quý Thành Úc nhướng mày, “Thế nào? Cậu để ý đến người ta à?”
“Cậu nghĩ cô ấy có để ý đến tôi không? Cô ấy thích kiểu con trai thế nào?”
Quý Thành Úc nhíu mày, “Tôi không biết đâu.
”
Hắn tự thấy điều kiện của hắn cũng không kém, cũng phong lưu phóng khoáng, vóc dáng cao, tính tình tốt, hắn đã xuất sắc như thế rồi, mà Lâm Sơ Thịnh cũng không thèm nhìn thêm vài lần.
Chỉ có một lần cô chủ động đến tìm hắn, chính là lúc sau khi hắn bị chó cắn.
Vừa gặp mặt đã nghe cô nói một câu, “Mông cậu thế nào rồi?”
“…”
Khi ấy đối mặt với cô, Quý Thành Úc còn mặt đỏ tim đập nhanh, không ngờ lại chờ được một câu như vậy!
Hắn như muốn điên tiết lên!
Chỗ hắn bị chó cắn là ở đùi, cái tên khốn nạn nào nói cho cô biết hắn bị cắn ở mông đấy?
Khó khăn lắm mới có lần Lâm Sơ Thịnh chủ động tìm hắn, thế mà chỉ quan tâm đến mông hắn thôi.
Quý Thành Úc hoàn toàn thấy chịu với cô.
Ngoại trừ việc không thích hắn ra, những mặt khác của cô đều rất tốt, nếu không hắn cũng sẽ không theo đuổi cô nhiều năm như vậy.
Nếu như cô và bạn hắn có thể trở thành một đôi, cũng coi như nước phù sa không chảy ruộng ngoài.
Thế nên Quý Thành Úc vỗ vai bạn, “Thích thì theo đuổi đi, tôi ủng hộ cậu.
”
Có sự cổ vũ của Quý Thành Úc, thanh niên kia đi đến trước mặt Lâm Sơ Thịnh để thể hiện sự tồn tại của anh ta.
Bởi vì có phụ nữ ở đây, mấy thanh niên vốn đang đánh bài rời khỏi chỗ ngồi, đẩy Triệu Thiến và Lâm Sơ Thịnh đến ngồi vào ghế.
Quý Thành Úc ngồi xem bài giúp vợ mình, mà thanh niên kia cũng muốn âm thầm ngồi ở chỗ bên cạnh Lâm Sơ Thịnh.
Mấy người bạn mỗi ngày đều quấn lấy nhau, làm sao có thể giấu được suy nghĩ ở trước mặt đám anh em thân thiết.
Mấy người đưa mắt ra hiệu lẫn nhau, cố ý để ghế trống bên cạnh Lâm Sơ Thịnh cho anh ta.
Nhưng người kia có hơi căng thẳng, đánh xong một vòng đấu địa chủ rồi, mà anh ta vẫn chưa hành động.
Quý Thành Úc chán nản, tên này nhìn cũng khá đấy nhưng chẳng làm ăn được gì.
Mau tiến lên đi!
Gặp được cô gái mình thích, thanh niên kia cũng không dám tiến đến hấp tấp, sau khi chuẩn bị tâm lý xong, ra vẻ thoải mái kéo chiếc ghế bên cạnh Lâm Sơ Thịnh ra, còn chưa đặt mông xuống…
Bỗng nhiên có người đứng lên, vẫy tay về phía cách đó không xa, “Anh Bắc, ở chỗ này!”
Mấy người bạn qua lại thân thiết với Quý Thành Úc, sao có thể không quen biết Quý Bắc Chu được, mấy người nhao nhao lên chào hỏi anh.
Lâm Sơ Thịnh quay đầu nhìn, quý Bắc Chu đã đến gần.
“Ngại quá, tôi đến muộn.
” Quý Bắc Chu cười nói.
“Không muộn đâu, anh Bắc, anh ngồi chỗ em chơi đi.
” Có một người muốn nhường vị trí cho Quý Bắc Chu.
“Các cậu chơi đi, tôi chỉ nhìn xem thôi.
”
“Thế anh ngồi đi.
” Vài người khi đối mặt với Quý Bắc Chu, vẫn tương đối cẩn thận, lễ phép.
Quý Bắc Chu cũng không khách sáo, anh ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh Lâm Sơ Thịnh một cách tự nhiên.
Mọi người: “…”
Chơi một vòng mới, Quý Thành Úc cảm thấy da đầu run lên, anh hắn hôm nay uống nhầm thuốc rồi à, sao lại cứ nhìn hắn rồi cười thế kia, quái lạ mà.
Từ một chỗ không xa, Quý Bắc Chu đã nhìn thấy thanh niên kia đang muốn lén đến gần bên cạnh Lâm Sơ Thịnh, mà em trai anh còn…
Phất cờ cổ vũ người kia.
Giới thiệu bạn trai cho chị dâu, thằng này càng ngày càng giỏi rồi!
Hết chương 37.
Lời của tác giả:
Anh Thành: Ủa… Ánh mắt anh trai nhìn tôi sao quái quái thế.
Anh Bắc: Mông em thấy sao rồi?
Anh Thành:.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook