Gió Và Bụi
-
Chương 2: Xuyên không, thân phận mới, gương mặt mới - Nhưng mà tại sao mới xuyên là phải lấy chồng rồi a???
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ưm, sao mà nhức đầu quá vậy???
Trước mặt cô bây giờ là một mảng trắng và một làn khói trắng bao quanh khắp người. Những mảng kí ức rờ rạc xuất hiện, chạy như một đoạn phim ngắn vậy. Nhưng mà, những hình ảnh này chẳng hề liên quan gì tới cô cả. Tất cả đều xoay quanh một cô gái xinh đẹp thôi.
-"Khó hiểu lắm phải không???" một giọng nữ trầm ấm vang lên
Cô quay sang, là cô gái trong đoạn phim lúc nãy.
-"Đây là đâu??? Những đoạn phim đó là gì???" cô nhíu mày khó hiểu
-"Là kí ức của tôi. Bây giờ những đoạn kí ức đó là của cô"
-"Tại sao lại là của tôi???" thật kì lạ, chẳng phải là kí ức của cô ta hay sao??? Liên quan gì đến cô cơ chứ???
-"Cô đã trọng sinh vào thân thể của tôi. Thế giới này là thế giới tồn tại song với thế giới kia. Lúc tôi tự vẫn, vô tình nhìn thấy cô tuyệt vọng như vậy nên tôi mới đưa cô sang đây để cô sống một cuộc sống tốt hơn. Cô sẽ có một cuộc sống mới ở thế giới này. Cô sẽ có người yêu thương cô. Không phải rất tốt hay sao???" cô gái chậm rãi giải thích
-"Nói cũng phải!!! Vậy từ nay tôi sẽ sống thay cả phần cô. Từ giờ tôi sẽ là Liễu Nguyệt Y" cô cười tươi nói
Cô gái kia nghe vậy cười dịu dàng -"Cảm ơn cô" rồi biến mất trong làn khói trắng
________________________________________________________________________________________
À, mà khoan đã. Nếu cô ấy đã chết thì chẳng phải là mình nói chuyện với ma hay sao???
-"AAAAA" cô choàng tỉnh dậy
Một cô bé với vóc dáng nhỏ nhắn chạy đến -"Tiểu thư, chị sao vậy???"
-"Không có gì đâu, đừng lo" cô đã xuyên rồi thì phải nhập vai cho tốt vậy
-"Tiểu thư à, lão gia nói là muốn nhận được câu trả lời của tiểu thư đó"
-"Được rồi, ta phải thay đồ cái. Em xuống trước đi" cô đã xem qua đoạn kí ức của Liễu Nguyệt Y này rồi. Nhà họ Liễu gia thế rất lớn nhưng lại nhỏ hơn Ngự gia. Người nhà Ngự gia muốn cô đến làm dâu nhà họ. Nếu không đồng ý, gia thế họ Liễu coi như tiêu tan. Mọi chuyện đều trong chờ vào cô, nếu không đồng ý thì mọi người sẽ bị dồn đến mức đường cùng.
Liễu Nguyệt Y này vốn dĩ là muốn mọi người trong gia đình tiếp tục được sống trong phú quý, nhưng nếu đồng ý. Thì cuộc hôn nhân này chả có một chút tình yêu gì cả. Không biết nên làm sao, cô ấy quyết định tự vẫn nên bây giờ cô mới có mặt ở đây đây này.
Cô bước xuống giường, căn phòng này rất rộng. Vì kiếp trước, gia đình cô thuộc dạng thương gia giàu có nên căn phòng này rộng lớn bao nhiêu cô cũng chẳng thấy lạ gì cả.
Cô nhìn mình trong gương. Gương mặt trái xoan xinh đẹp. Mày lá liễu, đôi mắt tím huyền bí trong suốt, hàng mi dài cong cong. Chiếc mũi cao thanh tú. Đôi môi đỏ hồng, căng mộng. Gương mặt xinh đẹp, có vẻ đáng yêu của một cô gái đơn thuần, nhưng cũng có sự quyến rũ, kì bí đến lạ. Ba vòng phải nói là rất chuẩn.
Cô mỉm cười, lúc trước cảm thấy nhan sắc của mình chẳng bằng ai nên tủi thân. Nhưng bây giờ khi đã xinh đẹp rồi thì lại cảm thấy bản thân hệt như một cái bình hoa di động vậy.
Cô lấy một bộ đồ đơn giản mặc vào rồi đi xuống dưới:
Đồ của cô
Cô phải lục tung cả tủ đồ của Liễu Tuyết Y mới tìm được một bộ vừa ý mình
____________________________________________________________________________________
Cô bước xuống phòng khách xa hoa, rộng lớn.
-"Ba, mẹ" cô chạy đến bên người đàn ông trung niên nhưng vẫn giữ được vẻ tuấn tú, lịch lãm và người phụ nữ xinh đẹp, tuy là đã thuộc tuổi trung niên nhưng vẫn có nhan sắc mặn mà, quyến rũ. Nhan sắc của Liễu Tuyết Y chắc chắn là thừa hưởng từ hai người này rồi, ba mẹ đẹp thế cơ mà.
-"Sao??? Con có đồng ý không??? Nếu con không muốn ta cũng chẳng ép con phải lấy Ngự Thiên Hải " ba Liễu lên tiếng, ôm cô vào lòng
-"Con đồng ý, con không muốn gia đình ta phải chịu khổ" cô đưa mắt nhìn ba mẹ Liễu
Mẹ Liễu nước mắt rơi lả chã -"Nếu con không muốn cũng được, ta không ép con đâu. Bọn họ cũng thật quá đáng. Ngày mai là mồng một tết rồi, vậy mà còn muốn con chuyển đến đó. Đúng là hiếp người "
Cô ôm mẹ Liễu -"Không sao đâu mà mẹ"
Đột nhiên có một cô gái đáng yêu đi xuống. Ả ta là Liễu Tuyết Chi, em gái cùng cha khác mẹ với cô. Ả có gương mặt đáng yêu chuẩn loli. Mày cong , mắt màu xanh dương long lanh, hàng mi dài cong vút. Chiếc mũi nhỏ xinh xắn. Đôi môi hồng nhỏ nhắn như quả cheri.
-"Ba, mẹ, chị, chào buổi sáng"
Ba mẹ Liễu ừ cho có lệ. Ả ta giả vờ quan tâm cô, nhưng trong mắt đầy tia chán ghét. Cô có thể thấy rõ ả ta chỉ toàn giả tạo
-"Chị à, chị có đồng ý lấy Ngự thiếu gia không??? Nếu chị không muốn cũng không sao, em chấp nhận lấy anh ấy thay chị mà"
-"Không cần đâu em gái, chị chấp nhận lấy anh ta rồi. Hình như em rất muốn làm thiếu phu nhân nhà họ Ngự thì phải??? Nếu muốn chị sẽ nói với họ để em lấy anh ta" ngữ khí của cô đầy châm chọc
-"Em, em không có ý đó" chưa gì hết mà nước mắt ả ta đã ứa ra.
Nhìn ả hệt như người bạn thân đã cướp người cô yêu ở kiếp trước càng khiến cô chán ghét ả hơn nữa
-"Dẹp ngay cái màn nước mắt đầm đìa đó đi. Chị đây chưa hề đánh đập gì em cả tại sao phải khóc???"
-"Em, em" ả không biết phải trả lời thế nào nên cứ ấp a, ấp úng
Cô không thèm nhìn ả, quay bước bỏ lên phòng.
_____________________________________________________________________________________
Đúng là mệt mỏi mà, ngày mai là mồng một tết rồi còn đâu.
Vừa mới xuyên qua đã phải lấy chồng rồi. Thiệt cẩu huyết a, chị đây chưa chơi đã mà
_____________________________________________________________________________________
( Tg: HAPPY NEW YEAR ^O^)
Ưm, sao mà nhức đầu quá vậy???
Trước mặt cô bây giờ là một mảng trắng và một làn khói trắng bao quanh khắp người. Những mảng kí ức rờ rạc xuất hiện, chạy như một đoạn phim ngắn vậy. Nhưng mà, những hình ảnh này chẳng hề liên quan gì tới cô cả. Tất cả đều xoay quanh một cô gái xinh đẹp thôi.
-"Khó hiểu lắm phải không???" một giọng nữ trầm ấm vang lên
Cô quay sang, là cô gái trong đoạn phim lúc nãy.
-"Đây là đâu??? Những đoạn phim đó là gì???" cô nhíu mày khó hiểu
-"Là kí ức của tôi. Bây giờ những đoạn kí ức đó là của cô"
-"Tại sao lại là của tôi???" thật kì lạ, chẳng phải là kí ức của cô ta hay sao??? Liên quan gì đến cô cơ chứ???
-"Cô đã trọng sinh vào thân thể của tôi. Thế giới này là thế giới tồn tại song với thế giới kia. Lúc tôi tự vẫn, vô tình nhìn thấy cô tuyệt vọng như vậy nên tôi mới đưa cô sang đây để cô sống một cuộc sống tốt hơn. Cô sẽ có một cuộc sống mới ở thế giới này. Cô sẽ có người yêu thương cô. Không phải rất tốt hay sao???" cô gái chậm rãi giải thích
-"Nói cũng phải!!! Vậy từ nay tôi sẽ sống thay cả phần cô. Từ giờ tôi sẽ là Liễu Nguyệt Y" cô cười tươi nói
Cô gái kia nghe vậy cười dịu dàng -"Cảm ơn cô" rồi biến mất trong làn khói trắng
________________________________________________________________________________________
À, mà khoan đã. Nếu cô ấy đã chết thì chẳng phải là mình nói chuyện với ma hay sao???
-"AAAAA" cô choàng tỉnh dậy
Một cô bé với vóc dáng nhỏ nhắn chạy đến -"Tiểu thư, chị sao vậy???"
-"Không có gì đâu, đừng lo" cô đã xuyên rồi thì phải nhập vai cho tốt vậy
-"Tiểu thư à, lão gia nói là muốn nhận được câu trả lời của tiểu thư đó"
-"Được rồi, ta phải thay đồ cái. Em xuống trước đi" cô đã xem qua đoạn kí ức của Liễu Nguyệt Y này rồi. Nhà họ Liễu gia thế rất lớn nhưng lại nhỏ hơn Ngự gia. Người nhà Ngự gia muốn cô đến làm dâu nhà họ. Nếu không đồng ý, gia thế họ Liễu coi như tiêu tan. Mọi chuyện đều trong chờ vào cô, nếu không đồng ý thì mọi người sẽ bị dồn đến mức đường cùng.
Liễu Nguyệt Y này vốn dĩ là muốn mọi người trong gia đình tiếp tục được sống trong phú quý, nhưng nếu đồng ý. Thì cuộc hôn nhân này chả có một chút tình yêu gì cả. Không biết nên làm sao, cô ấy quyết định tự vẫn nên bây giờ cô mới có mặt ở đây đây này.
Cô bước xuống giường, căn phòng này rất rộng. Vì kiếp trước, gia đình cô thuộc dạng thương gia giàu có nên căn phòng này rộng lớn bao nhiêu cô cũng chẳng thấy lạ gì cả.
Cô nhìn mình trong gương. Gương mặt trái xoan xinh đẹp. Mày lá liễu, đôi mắt tím huyền bí trong suốt, hàng mi dài cong cong. Chiếc mũi cao thanh tú. Đôi môi đỏ hồng, căng mộng. Gương mặt xinh đẹp, có vẻ đáng yêu của một cô gái đơn thuần, nhưng cũng có sự quyến rũ, kì bí đến lạ. Ba vòng phải nói là rất chuẩn.
Cô mỉm cười, lúc trước cảm thấy nhan sắc của mình chẳng bằng ai nên tủi thân. Nhưng bây giờ khi đã xinh đẹp rồi thì lại cảm thấy bản thân hệt như một cái bình hoa di động vậy.
Cô lấy một bộ đồ đơn giản mặc vào rồi đi xuống dưới:
Đồ của cô
Cô phải lục tung cả tủ đồ của Liễu Tuyết Y mới tìm được một bộ vừa ý mình
____________________________________________________________________________________
Cô bước xuống phòng khách xa hoa, rộng lớn.
-"Ba, mẹ" cô chạy đến bên người đàn ông trung niên nhưng vẫn giữ được vẻ tuấn tú, lịch lãm và người phụ nữ xinh đẹp, tuy là đã thuộc tuổi trung niên nhưng vẫn có nhan sắc mặn mà, quyến rũ. Nhan sắc của Liễu Tuyết Y chắc chắn là thừa hưởng từ hai người này rồi, ba mẹ đẹp thế cơ mà.
-"Sao??? Con có đồng ý không??? Nếu con không muốn ta cũng chẳng ép con phải lấy Ngự Thiên Hải " ba Liễu lên tiếng, ôm cô vào lòng
-"Con đồng ý, con không muốn gia đình ta phải chịu khổ" cô đưa mắt nhìn ba mẹ Liễu
Mẹ Liễu nước mắt rơi lả chã -"Nếu con không muốn cũng được, ta không ép con đâu. Bọn họ cũng thật quá đáng. Ngày mai là mồng một tết rồi, vậy mà còn muốn con chuyển đến đó. Đúng là hiếp người "
Cô ôm mẹ Liễu -"Không sao đâu mà mẹ"
Đột nhiên có một cô gái đáng yêu đi xuống. Ả ta là Liễu Tuyết Chi, em gái cùng cha khác mẹ với cô. Ả có gương mặt đáng yêu chuẩn loli. Mày cong , mắt màu xanh dương long lanh, hàng mi dài cong vút. Chiếc mũi nhỏ xinh xắn. Đôi môi hồng nhỏ nhắn như quả cheri.
-"Ba, mẹ, chị, chào buổi sáng"
Ba mẹ Liễu ừ cho có lệ. Ả ta giả vờ quan tâm cô, nhưng trong mắt đầy tia chán ghét. Cô có thể thấy rõ ả ta chỉ toàn giả tạo
-"Chị à, chị có đồng ý lấy Ngự thiếu gia không??? Nếu chị không muốn cũng không sao, em chấp nhận lấy anh ấy thay chị mà"
-"Không cần đâu em gái, chị chấp nhận lấy anh ta rồi. Hình như em rất muốn làm thiếu phu nhân nhà họ Ngự thì phải??? Nếu muốn chị sẽ nói với họ để em lấy anh ta" ngữ khí của cô đầy châm chọc
-"Em, em không có ý đó" chưa gì hết mà nước mắt ả ta đã ứa ra.
Nhìn ả hệt như người bạn thân đã cướp người cô yêu ở kiếp trước càng khiến cô chán ghét ả hơn nữa
-"Dẹp ngay cái màn nước mắt đầm đìa đó đi. Chị đây chưa hề đánh đập gì em cả tại sao phải khóc???"
-"Em, em" ả không biết phải trả lời thế nào nên cứ ấp a, ấp úng
Cô không thèm nhìn ả, quay bước bỏ lên phòng.
_____________________________________________________________________________________
Đúng là mệt mỏi mà, ngày mai là mồng một tết rồi còn đâu.
Vừa mới xuyên qua đã phải lấy chồng rồi. Thiệt cẩu huyết a, chị đây chưa chơi đã mà
_____________________________________________________________________________________
( Tg: HAPPY NEW YEAR ^O^)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook