Lúc Hạ Lãng Nguyệt học đại học thật ra đã đi làm không ít công việc làm thêm, từ gia sư tới người phục vụ thậm chí là làm công nhân dọn gạch trên công trường, không sai, chính là dọn gạch ý trên mặt chữ, nói tốt đẹp là đi trải nghiệm cuộc sống, phong phú cuộc đời.

Có trải nghiệm được sự phong phú hay không thì còn chưa biết nhưng người thi đen đi vài tông.
Nghỉ hè đại học năm ba Hạ Lãng Nguyệt và bạn cùng phòng đi du lịch tự túc, tuy rằng ngay ngày tới nơi vì ăn uống thả cửa mà bị viêm dạ dày cấp tính dẫn tới mấy người cùng nhau đóng gói chạy vào bệnh viện, mà cũng ở nơi đó, Hạ Lãng Nguyệt gặp Chúc Thanh Phong.
Sau đó khó có được mà căng chặt thần kinh ứng phó chuyện thực tập và thất thiết, an ổn kết thúc đời sinh viên.

Phải cảm ơn Hạ Phồn Tinh đã sinh ra trước vài phút mà Hạ Lãng Nguyệt không phải vì tiếp nhận công ti mà học mấy cái tài chính gì đó, cũng không cần phải vì tìm một công việc tốt mà thi thẳng lên trên.

Cứ sống tùy tâm sở dục như thế mấy năm, cũng có gây dựng ít chuyện nho nhỏ với đám bạn ăn chơi chác táng, cũng coi như kiếm được một chút tiền trinh, càng nhiều thời gian vẫn là online trên internet trêu chọc bạn nhỏ, thông qua đủ thoại phương thức để xoát độ hảo cảm từ chỗ Chúc Thanh Phong.
Thẳng đến năm 25 tuổi chân chính xác nhận tâm ý của mình với Chúc Thanh Phong, mắt thấy anh trai ruột hai tay có sự nghiệp và gia đình, còn có cả hai đứa con rồi, lúc này Hạ Lãng Nguyệt mới đột nhiên sinh ra chút cảm giác gấp gáp.
Tự mình gây dựng sự nghiệp cũng không có dễ dàng như trong tiểu thuyết viết.

Chuyện kiếm chút tiền nhỏ thì chỉ cần có chút tiền có chút quan hệ cộng thêm ánh mắt tốt là có thể làm được.

Nhưng nếu thật sự muốn chạy theo hướng sự nghiệp mà muốn thành công thì không phải chuyện mấy tên phú nhị đại đấm đá lung tung là có thể thành công trong thời gian ngắn được.

Cho dù là kẻ có đầu óc thương nghiệp hơn nữa từ nhỏ đã trầm tĩnh như Hạ Phồn Tinh cũng là tiếp nhận công ty từ tay cha mẹ rồi lại được cha mẹ cầm tay dạy dỗ mấy năm mới có được sự thành thạo như hôm nay.


Tất nhiên đầu óc Hạ Lãng Nguyệt không kém nhưng chung quy cũng không phải nam chính tự mang bàn tay vàng.
Cuối cùng Hạ Lãng Nguyệt vẫn trở về công ty của nhà mình tìm một chức vị thích hợp, vừa chọn chức không quá cao để tránh vì mấy cái hạng mục mà phải chạy trời nam biển bắc bận bịu tới chân không chạm đất như Hạ tổng Hạ Phồn Tinh.

Cũng không chọn quá thấp, không nói tiền lương viên chức nhỏ không cao, người đi làm công sao có thể có thời gian tự do chứ.
Thân thể Chúc Thanh Phong không tốt, bởi vậy Hạ Lãng Nguyệt cảm thấy nên xuy xét việc mình có bao nhiêu quyền hạn tùy thời xin nghỉ để chăm sóc cho Chúc Thanh Phong.

Cũng may là công ty nhà mình, điều kiện khắc nghiệt như thế anh vẫn có thể tìm cho mình một chức vị phù hợp.

Ngày bình thường sáng đi chiều về, ngày nghỉ lễ đầy đủ, tạm thời xin nghỉ cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn với những đồng nghiệp khác.

Tiền lương thật ra chỉ là thứ yếu, dù sao thì khi hai anh em trưởng thành cha mẹ Hạ đã chia cho bọn họ một số cổ phần.
Đến phiên Chúc Thanh Phong đi tìm công việc đương nhiên không được nhẹ nhàng như Hạ Lãng Nguyệt.
Chúc Thanh Phong thi vào chuyên ngành chỉ mà một chuyện, đại học thành phố Ninh còn chưa cao bằng 985, 211.

Nhưng mà làm lứa nghiên cứu sinh chuyên nghiệp của đại học thành phố Ninh, mà thành phố Ninh cũng là một thành phố loại 3 thiếu chút nữa được lên loại 2, bởi vì chính sách tiến cử nhân tài, Chúc Thanh Phong rất thuận lợi lấy được hộ khẩu ở đây.
Tìm công việc cũng không phải dựa vào sự chuyên nghiệp trên mặt bằng cấp, lại chẳng phải đô thị cấp 1 gì, bằng tốt nghiệp chính quy và một tấm bằng nghiên cứu sinh cũng ổn, mà nghiên cứu sinh không biết nói chuyện là một việc quá mức bình thường.

Thật sự là Chúc Thanh Phong quá mức quái gở ít nói, đã thế lại còn chỉ biết ăn ngay nói thật.

Cứ việc tâm lý học ngày càng được phổ cập thêm, phần lớn mọi người lý giải hướng nội hướng ngoại chỉ là tính cách của một người chứ cũng không phân ra loại nào thì tốt hơn.

Nhưng hiện thực là bên tuyển dụng chỉ thích những người hoạt bát hướng ngoại biết xử sự, người chỉ biết thành thật kiên định làm việc lại không tự thổi phồng mình lên trong cuộc sống sinh hoạt tiết tấu nhanh chóng bây giờ làm gì có ai sẽ đi tìm hiểu anh có bao nhiêu năng lực chứ? Người phỏng vấn chỉ biết hỏi anh cái này, không biết, hỏi anh cái kia, cũng không biết.

Cho dù là cậu biết nói những lời đó chỉ để cho dễ nghe, dù sao thì phần lớn mọi người cũng không đi tìm công việc nói chuyện chuyên nghiệp, nhưng bên tuyển dụng cũng không muốn nghe anh nói thật, chỉ muốn nghe anh nói dẫn dắt anh sẽ không phải bận tâm.
Mới đầu Hạ Lãng Nguyệt biết Chúc Thanh Phong đi phỏng vấn không ngừng gặp phải trắc trở còn rất ngạc nhiên, dù sao thì anh cũng rõ ràng hơn bất cứ kẻ nào là thành tích học tập của cậu giỏi như thế nào, năng lực học tập mạnh mẽ bao nhiêu, những đơn phiên dịch lúc trước cậu hoàn thành còn xuất sắc hơn cả bản thân anh.

Kết quả vừa thấy sơ yếu lý lịch tự viết của Chúc Thanh Phong là hiểu hơn phân nửa, sơ yếu lý lịch vừa giản dị vừa không làm ra vẻ như thế, quả nhiên chỉ có thể từ tay bạn nhỏ không biết nói dối mà ra.

Lại hỏi thêm quá trình phỏng vấn, được, đã hoàn toàn phá được án.
Nhưng Hạ Lãng Nguyệt cũng không muốn thay đổi gì ở Chúc Thanh Phong.

Thành thật, từ trước tới nay không phải là sai lầm.

Huống chi còn có anh ở đây, nào còn cần Chúc Thanh Phong phải đi ủy khuất cầu toàn?
Chúc Thanh Phong hoàn toàn không có hứng thú gì với phương diện tài chính thương nghiệp, mà Hạ Lãng Nguyệt cũng không nỡ để bạn nhỏ sạch sẽ trong sáng dính lên mùi tiền.


Thu ngân hay những công việc tiêu thụ thực phẩm hay làm phục vụ các ngành khác cũng càng không được, không nói tới tính cách Chúc Thanh Phong không thích hợp, chỉ với hai chữ phục vụ đã có thể nghĩ tới tại hoàn cảnh chung khắc nghiệt này sẽ phải mỏi mệt và bận rộn như thế nào.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Say Tình
2.

Tình Một Đêm Cùng Anh Rể
3.

Tui - Người Cá, Siêu Hung
4.

Trăng Rơi Bên Thềm
=====================================
Nghĩ tới nghĩ lui đi mấy cơ sở giáo dục làm giáo viên dạy thêm cũng xem như không tồi.

Đến nỗi tới trường học làm giáo viên, đương nhiên là trình độ Chúc Thanh Phong không đủ, chứng chỉ làm nghề giáo đương nhiên có thể thi, nhưng dù sao thì thời đại cũng đã thay đổi.
Mấy chức vụ như bác sĩ giáo viên linh tinh, đã sớm không phải chén vàng trong miệng thế hệ trước.


Không nói nhiều năm như vậy trôi qua tiền lương tăng lên với tốc độ như ốc sên bò, không nói tới mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, quan hệ thầy trò, mâu thuẫn giữa giáo viên và phụ huynh học sinh, sớm đã không còn đơn thuần như ở 20 năm trước.
Như vậy thì giáo viên dạy thêm cao quý hơn giáo viên chính quy ư? Cao quý hay không thì không biết, tiền lương thì khẳng định là cao hơn.

Vì có nghỉ đông và nghỉ hè nên nghe có vẻ nghề làm giáo rất sung sướng nhưng trên thực tế bởi vì có đủ loại chính sách đè đầu, nói trường học không cho phép dạy thêm, thực tế lại mở đủ lớp học thêm, càng không cần phải nói tới các giáo viên đào tạo từ từ.

Đương nhiên, giáo viên cũng không có tốt đẹp như các cụ ngày xưa hay nói.
Mà tới các cơ sở giáo dục làm giáo viên dạy thêm ư, đương nhiên cũng không có nhẹ nhàng bớt đi bao nhiêu, rốt cuộc bất kỳ công việc lương cao nào đều móc nối với hiệu suất.

Thầy dạy thêm vì để phụ huynh mua thêm càng nhiều khóa học, trình độ nào đó nói lên cũng coi như một nửa của 1 nhân viên tiêu thụ.
Nhưng mà, Hạ Lãng Nguyệt là ai? Phú nhị đại.

Phú nhị đại có nghĩa là gì? Anh có tiền.

Sang tên một cái công ty lớn hay quyên góp cho một trường học là mức phí lớn kinh người, nhưng nhập cổ phần vào một cái cơ sở giáo dục nho nhỏ chẳng lẽ không được sao? Đương nhiên, cái loại quy mô như Cung Thiếu Niên này có thể không được tốt lắm.
Cơ cấu giáo dục trong thành phố hạng 3 không thể lấy bằng cấp nghiên cứu sinh hay thậm chí bằng cấp cao hơn làm tiêu chuẩn như ở các thành phố hạng 1, trong đó thậm chí có rất nhiều sinh viên bình thường ra phỏng vấn, Chúc Thanh Phong là sinh viên chuyên đại học chính quy, cho dù cậu có hơi quái gở và hướng nội một chút thì có tới cũng không ai từ chối.
Cho nên Chúc Thanh Phong rất thuận lợi thông qua được phỏng vấn và thực tập, ngay sau đó Hạ Lãng Nguyệt mang hợp đồng tài chính tới tìm hiệu trưởng nơi đây, hết thảy đều rất thuận lợi.
Nếu bảo Chúc Thanh Phong mang lớp lá 2- 30 người thật sự cậu vẫn có hơi sợ, nhưng chỉ là lớp nhỏ 1 tới ba người thì cũng hoàn toàn có thể chấp nhận.

Mà trình độ dạy học của Chúc Thanh Phong cũng cực kỳ tốt, không cần cậu chủ động đẩy mạnh tiêu thụ phụ huynh học sinh đã bắt đầu đi tuyên truyền cho cậu, Hạ Lãng Nguyệt vì lo lắng sợ Chúc Thanh Phong phát sầu vì doanh thu mà đi nhập cổ phần có vẻ như làm điều thừa..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương