Giết Tôi Sớm Một Chút Không Được Sao?!
-
Chương 1: Tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết
Trong căn nhà rộng lớn đầy ắp những tiếng hỗn loạn. Một chàng trai có dáng người nhỏ nhắn, mái tóc nâu thẫm cùng làn da trắng toát lên sức hút mê người bước vào
- Thiên Phong, con về rồi sao, lại đây mẹ bảo.
Người đàn bà lộ rõ vẻ bối rối, không biết lại sắp có chuyện gì xảy ra nữa đây.
- Con đây, mẹ nói đi.
- Con trai, e...em gái con giết...giết người rồi...giết...giết vợ sắp cưới của Trịnh...Hy...con biết gia thế nhà họ mà...chỉ cần búng tay một cái tập đoàn nhà ta cũng có thể sụp đổ...em con còn trẻ cả tiền đồ ở phía trước...con có...thể thay e...em nhận tội không???
Thì ra, mẹ là muốn cậu nhận tội thay em, phải thôi vì một đứa con nuôi như cậu làm gì có thể sánh bằng đương kim tiểu thư danh giá.
- Mẹ...mẹ con biết rồi!?
- Thật sao cảm ơn con.
Cậu vội lao lên phòng, ngồi trong 1 góc mà khóc nức nở, cậu vốn chẳng có ruột thịt gì với họ, họ cưu mang cậu, giờ là lúc cậu trả ơn cậu phải đến tìm hắn - Trịnh Hy.
Trong một căn phòng khác, Trịnh Hy đang ôm bức ảnh người phụ nữ có mẫu tóc bồng bềnh đang cười tươi trong nắng. Hắn đau đớn nhìn người mình yêu ra đi, hắn quyết phải tìm ra hung thủ giết cô. Bỗng có tiếng chuông cửa "Ting Ting" vang lên, hắn vội cất tấm ảnh chạy xuống mở cửa. Trước mặt là một chàng trai nhưng mang một sức hút kì lạ, hân trấn tĩnh một chút, dò hỏi:
- Xin chào, tôi là Từ Thiên Phong, con trai của tập đoàn Từ thị
- Anh tìm tôi có việc gì??
Gương mặt của Thiên Phong bắt đầu biến sắc, cố giữ lại vẻ bình tĩnh bắt đầu nói.
- Trong tiệc...t..tiệc đính hôn của anh....là tôi bắn...b..b.bb...bắn..bắn chết cô...ấy, tôi muốn xin lỗi anh...xi...xin.lỗi... tôi...sẽ đi đầu thú ngay....
Cậu cố gắng lắp ghép những từ vừa nói cho liền mạch mà quên để ý gương mặt Trịnh Hy lúc này đã ngập tràn giận dữ, hắn ta như con sói nhanh tay nắm lấy cổ cậu ép vào tường, gân guốc nổi lên như muốn bóp chết con người trước mặt.
- M....mày...mày là thằng khốn...thằng khốn...c..cô ấy đã làm gì mày....tao...sẽ..để sống không bằng chết....mày...mày phải sống thay phần...cô ấy cho tao...oo..m....không phải đi đâu cả....chính...tay tao sẽ trừng phạt mày....m...mày phải sống ở đây...suốt phần đời...còn lại...haha...thằng khốn nạn.
Sự tức giận của hắn khiến Thiên Phong cả thân thể run rẩy cậu ôm lấy cổ mình, những vết hằn đỏ ửng và cả máu đang chảy xuống, cậu khuỵu xuống ngất đi trong lòng hắn
- Thiên Phong, con về rồi sao, lại đây mẹ bảo.
Người đàn bà lộ rõ vẻ bối rối, không biết lại sắp có chuyện gì xảy ra nữa đây.
- Con đây, mẹ nói đi.
- Con trai, e...em gái con giết...giết người rồi...giết...giết vợ sắp cưới của Trịnh...Hy...con biết gia thế nhà họ mà...chỉ cần búng tay một cái tập đoàn nhà ta cũng có thể sụp đổ...em con còn trẻ cả tiền đồ ở phía trước...con có...thể thay e...em nhận tội không???
Thì ra, mẹ là muốn cậu nhận tội thay em, phải thôi vì một đứa con nuôi như cậu làm gì có thể sánh bằng đương kim tiểu thư danh giá.
- Mẹ...mẹ con biết rồi!?
- Thật sao cảm ơn con.
Cậu vội lao lên phòng, ngồi trong 1 góc mà khóc nức nở, cậu vốn chẳng có ruột thịt gì với họ, họ cưu mang cậu, giờ là lúc cậu trả ơn cậu phải đến tìm hắn - Trịnh Hy.
Trong một căn phòng khác, Trịnh Hy đang ôm bức ảnh người phụ nữ có mẫu tóc bồng bềnh đang cười tươi trong nắng. Hắn đau đớn nhìn người mình yêu ra đi, hắn quyết phải tìm ra hung thủ giết cô. Bỗng có tiếng chuông cửa "Ting Ting" vang lên, hắn vội cất tấm ảnh chạy xuống mở cửa. Trước mặt là một chàng trai nhưng mang một sức hút kì lạ, hân trấn tĩnh một chút, dò hỏi:
- Xin chào, tôi là Từ Thiên Phong, con trai của tập đoàn Từ thị
- Anh tìm tôi có việc gì??
Gương mặt của Thiên Phong bắt đầu biến sắc, cố giữ lại vẻ bình tĩnh bắt đầu nói.
- Trong tiệc...t..tiệc đính hôn của anh....là tôi bắn...b..b.bb...bắn..bắn chết cô...ấy, tôi muốn xin lỗi anh...xi...xin.lỗi... tôi...sẽ đi đầu thú ngay....
Cậu cố gắng lắp ghép những từ vừa nói cho liền mạch mà quên để ý gương mặt Trịnh Hy lúc này đã ngập tràn giận dữ, hắn ta như con sói nhanh tay nắm lấy cổ cậu ép vào tường, gân guốc nổi lên như muốn bóp chết con người trước mặt.
- M....mày...mày là thằng khốn...thằng khốn...c..cô ấy đã làm gì mày....tao...sẽ..để sống không bằng chết....mày...mày phải sống thay phần...cô ấy cho tao...oo..m....không phải đi đâu cả....chính...tay tao sẽ trừng phạt mày....m...mày phải sống ở đây...suốt phần đời...còn lại...haha...thằng khốn nạn.
Sự tức giận của hắn khiến Thiên Phong cả thân thể run rẩy cậu ôm lấy cổ mình, những vết hằn đỏ ửng và cả máu đang chảy xuống, cậu khuỵu xuống ngất đi trong lòng hắn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook