Giết Chết Thần Tượng
-
Chương 20
Phần 20
Mười ngày dĩ nhiên là không đủ để Kha Nghiêu trở nên thông minh như Kha Vũ, nhưng so với trước đây thì tốt hơn gấp mấy lần.
Hắn sẽ ân cần hỏi han Trương Dương, sẽ dậy vào buổi sáng để chuẩn bị bữa sáng cho cô, và đưa một ly nước khi cô đi làm về, thậm chí cả đời sống tình dục cũng hài hòa hơn rất nhiều.
Cách nhìn nhận của Trương Dương rất là mâu thuẫn. Cô từ lâu đã không có hy vọng xa vời rằng Kha Nghiêu sẽ trở thành một người bạn trai bình thường, mà chỉ cần trở thành một người bình thường thôi là đã đủ rồi, hiện tại hắn đã tiến bộ rất nhiều, nhưng cô thực sự lại không thể cảm thấy niềm hạnh phúc chân chính khi mà giữa hai người có một tầng mây đen được gọi là Mina, nhưng chỉ có bản thân cô là bị che khuất tầm mắt mà thôi.
Tối hôm đó, Trương Dương đang cúi đầu nghịch điện thoại thì chợt nghe thấy một tiếng hát quen thuộc, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Anh đang hát…”
“Đúng vậy, là bài hát của Thịnh Thế.” Kha Nghiêu cười nói, “Giọng của anh cũng giống anh ta, cho nên anh cũng sẽ hát hay như anh ta, đúng không?”
“Ừ.” Trương Dương có chút chờ mong nhìn hắn, “Hát tiếp đi.”
Kha Nghiêu tiếp tục hát lên, hiển nhiên là đã luyện tập nhiều lần nên không cần nhìn lời bài hát, âm vực của hắn chìm xuống, giọng nói hết sức quyến rũ, thỉnh thoảng sẽ mang theo một chút rung động khiến cả người người ta tê dại. Trương Dương không khỏi nhắm mắt lại, không có kỹ năng cũng không có sửa chữa âm thanh, đây chính là giọng ca nguyên bản của Thịnh Thế, thật tinh khiết và bằng phẳng, từng nốt nhạc vang lên cũng đủ lay động lòng người.
Nghe xong một bài hát, lòng Trương Dương cũng trở nên mềm mại, cô cười chúm chím nhìn Kha Nghiêu, đột nhiên cảm thấy như Thịnh Thế đang ở ngay trước mắt mình – đã lâu rồi cô cũng không tưởng tượng Kha Nghiêu thành Thịnh Thế.
Kha Nghiêu nắm lấy tay Trương Dương lắc lắc, tranh công nói: “Nghe hay không? Có giống Thịnh Thế không?”
“Hay lắm, rất giống. Khi em nhắm mắt lại, giống như Ca Ca đang hát bên tai.”
“Quá tốt, anh muốn học từng bài hát của Thịnh Thế và hát cho em nghe mỗi ngày.”
Trương Dương vui vẻ vòng tay qua cổ Kha Nghiêu: “Anh phải học từng bài một nha, vậy có có biết anh ấy đang hát cái gì không?”
“Anh đang học.” Kha Nghiêu nghiêm túc nói, “Anh biết rất nhiều chữ.”
“Ừ, thật ngoan, mỗi ngày đều phải chăm chỉ học tập cho giỏi nha.”
“Phi Dương, Kha Thuấn và Kha Vũ đang ở đâu vậy?” Kha Nghiêu nhìn chằm chằm vào mắt Trương Dương, tròng mắt thâm thúy lại sáng ngời.
Nhắc tới Kha Vũ, trái tim thật vất vả mới nguội xuống được mấy ngày nay của Trương Dương lại lăn lộn trong chảo dầu, trên mặt lập tức hiện lên vẻ buồn bã: “Đều ở nhà chủ nhân mới.”
“Đang ở đâu vậy?”
“Kha Vũ sống trong một biệt thự lớn, Kha Thuấn, em chưa gặp anh ta, nhưng hẳn là đang ở trong một trang viên còn lớn hơn.”
“Đó là đâu vậy?” Kha Nghiêu hỏi giống như kiểu một đứa trẻ phun ra một ngàn câu hỏi “vì sao”.
Trương Dương không biết nên giải thích như thế nào: “Em cũng không nói rõ được.”
“Vậy em có thể dẫn anh đi gặp họ không?”
Trương Dương cười khổ: “Không được, em cũng chưa chắc có thể gặp lại được họ nữa.”
Kha Nghiêu thất vọng nói: “Nhưng anh rất nhớ em trai mình.”
Trương Dương vuốt ve tóc Kha Nghiêu: “Em cũng nhớ Kha Vũ, rất nhớ rất nhớ, nhưng mà… Em hứa với anh, nếu có thể gặp lại họ, em sẽ giúp anh gửi tin cho họ.”
Trái tim của Trương Dương bị kéo vào trong một chỗ, rất đau rất đau. Chưa tới nửa tháng nữa thôi, nơi đó sẽ lại tổ chức tiệc tiếp, Kha Vũ sẽ lại gặp phải cái gì? Cô còn có thể làm gì ngoại trừ việc âm thầm căm giận đây?
Cái gì cô cũng không thể làm được.
Kha Nghiêu càng ngày càng chú ý Thịnh Thế. Học Thịnh Thế hát chỉ là bước đầu mà thôi, hắn xem hết các bộ phim truyền hình, điện ảnh, chương trình tạp kỹ, phỏng vấn và những tin tức của Thịnh Thế ở trên mạng, dần dần đã sắp có thể giống như một fan của Thịnh Thế mà cùng trò chuyện với Trương Dương.
Kiểu “học tập” như vậy khiến Kha Nghiêu tiến bộ gần như mỗi ngày. Trương Dương nhớ tới trong sách hướng dẫn về sản phẩm tùy chỉnh có nói qua là khi kiến thức về sản phẩm tùy chỉnh đạt đến một trình độ nhất định thì sẽ có một bước nhảy vọt từ định lượng sang chất lượng và sẽ trải qua ” thời kỳ hỗn loạn”. Trước kia Trương Dương còn không tin, nhưng bây giờ thì rốt cuộc cũng đã nhìn thấy hy vọng. Nếu như lúc mới tới nhà cô Kha Nghiêu mới chỉ có kiến thức dự trữ khoảng ba đến năm tuổi, thì bây giờ ít nhất hắn đã là học sinh tiểu học.
Tuy nhiên, sự “trưởng thành” của Kha Nghiêu tất nhiên cũng kèm theo sự thức tỉnh của ý thức bản thân, hắn bắt đầu có những chủ kiến của riêng mình, cũng thử nghiệm đối đầu nhẹ với Trương Dương.
Chẳng hạn như trước kia khi ăn xong thì Kha Nghiêu sẽ ngoan ngoãn đi rửa bát, nhưng bây giờ hắn lại nói: “Ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi sẽ đi”, sau đó nằm ì trên sofa nghịch điện thoại di động. Hắn sẽ đề xuất những gì mình muốn ăn hôm nay và những gì không muốn ăn vào ngày mai, hắn cũng sẽ mặc cả khi Trương Dương yêu cầu hắn tập thể dục.
Những cuộc đối đầu này thu hút sự chú ý của Trương Dương, nhưng chúng không uy hiếp được đến uy quyền của cô, cho nên cô cũng không coi trọng lắm, so với Kha Nghiêu trước đây ngoan ngoãn như người máy thì chắc chắn là cô muốn hắn càng giống người hơn như bây giờ.
Khoảng thời gian này, vì để khiến bản thân bớt bị đắm chìm trong cái bóng của Kha Vũ mà Trương Dương đã dành nhiều sức lực hơn cho Thịnh Thế. Thịnh Thế mới đây đã có thông báo xác nhận chính thức đại ngôn mới, đây là dòng sữa ăn sáng hoàn toàn mới do Tiên Nhũ Dịch – một trong những công ty sản xuất sữa hàng đầu trong nước cho ra mắt, được ký kết trước khi vụ lùm xùm của Thịnh Thế xảy ra, sau khi xảy ra chuyện Tiên Nhũ Dịch cũng không từ bỏ Thịnh Thế khiến fan rất là cảm động, để đạt được một doanh số tiêu thụ mãn nhãn, ai ai cũng háo hức quảng bá, làm số liệu, cũng chờ ngày ra mắt sản phẩm để đẩy mạnh tiêu thụ.
Vào ngày mở bán chính thức, Đại fan trong nhóm bàn tán xôn xao ngất trời, dự đoán làn sóng bán hàng trả đũa này sẽ khủng khiếp đến mức nào, đồng thời tát thẳng vào mặt những kẻ trước kia nói Thịnh Thế sẽ suy sụp.
Nấm bắt đầu đặt cược: Các cô đoán xem lần này loại sữa nào sẽ bán chạy hơn? Tôi đặt cược vào yến mạch.
Đại fan A: Yến mạch được đẩy lên làm sản phẩm chính thức, nhưng doanh số bán hỗn hợp chắc chắn là tốt nhất đó.
Đại fan B: Hahahaha, vẫn cược lông mình nhé, khẳng định đầu tiên là loại hỗn hợp, thứ hai là yến mạch.
Đại fan C: Chưa chắc, mị thì nghĩ sữa táo đỏ là uống ngon nhất, dù sao thì sữa óc chó chắc chắn sẽ đội sổ.
Đại fan D: Ai nói sữa óc chó sẽ đội sổ hả? Óc chó vẫn là loại được ưa chuộng phần lớn đấy, việt quất mới đội sổ ý.
Trương Dương: Tôi thích việt quất, dựa vào cái gì mà việt quất phải đội sổ chứ hả? Tôi cũng nghĩ óc chó sẽ đội sổ, nhiều người không thể chịu được vị của quả óc chó.
Nấm: Nói đến việt quất, các cô có biết là ban đầu vốn là định để việt quất lên làm quảng bá không, không phải việt quất cho cảm giác rất là sang choảnh sao?
Đại fan B: Thiệt hay giả vợi? Việt quất cũng không tệ, nếu so sánh thì cả 4 loại này đều khá có phẩm cách.
Đại fan D: Vậy tại sao lại biến thành yến mạch?
Nấm: Vì Ca Ca bị dị ứng việt quất đó.
Đại fan A: Hahahahaha—
Trên màn hình hiện một chuỗi Hahahahaha—
Đại fan C: Thiệt hay giả thế? Ca Ca bị dị ứng việt quất á?
Nấm: Thật đấy, chị trong studio nói là nếu sản phẩm chính là việt quất thì phải uống việt quất luôn, nội bộ Tiên Nhũ Dịch đang tranh cãi, nói là việt quất thì cao cấp và kiểu tây hơn, còn yến mạch thì tốt cho sức khỏe và thân thiện với người dân hơn nên mới đổi sang yến mạch.
Trương Dương không khỏi nhếch miệng: Lại phát hiện thêm một sự moe moe của Ca Ca.
Đại fan C: Ư ư ư Ca Ca moe quá ư ư, vừa nghĩ tới một anh zai cao lớn như vậy mà lại bị một quả việt quất nhỏ đánh bại, moe đến muốn ngất đây nè.
Đại fan A: Muốn vẽ fan art quớ.
Nấm: Nooo, chớ có nói điều này ra bên ngoài, mặc dù nó không phải là chuyện ghê gớm gì nhưng bây giờ không thể để xảy ra một chút ngoài ý muốn nào nữa.
Đại fan A: Mị biết mà, đùa chút hoy.
Trương Dương căng thẳng nhìn chằm chằm vào điện thoại: Sắp đến giờ rồi, mọi người chuẩn bị xong chưa?
Sữa ăn sáng sắp được lên kệ trên các nền tảng thương mại điện tử lớn, phía Trương Dương phụ trách quảng bá cho cửa hàng hàng đầu Tmall. Cô dự định sẽ tiêu đơn hàng hai vạn tệ, tiền lương vừa mới được phát, cô còn phải trả tiền sửa sang lại cho chủ nhà nên không còn dư bao nhiêu để tiêu, nhưng là một Đại fan thì cô nhất định phải đi đầu đặt hàng.
Thời gian vừa mới đến, Trương Dương thần tốc đặt hàng, quay đầu nhìn lại thì đã thấy 200.000 phần đã bị mua hết không còn một mống, Trương Dương đập bàn cười to, chuyển sang chat nhóm thì thấy tin chiến thắng liên tiếp tràn về. Hầu hết tất cả các nền tảng thương mại điện tử đều bán hết chỉ trong giây lát và doanh số bán hàng đã tăng đột biến lên hơn mười triệu NDT, các cô đã có một cú chuyển mình đáng tự hào!
Trương Dương lập tức đăng đơn đặt hàng của mình lên, fan cũng rối rít theo dõi bình luận vào, từ hàng chục đến hàng nghìn NDT đều có. Thời điểm rút lui Trương Dương cũng có chút chột dạ, mà lúc này cũng hết đơn hàng chạy hết đơn hàng này đến đơn hàng khác đều chạy ra, hay là cô vẫn nên đặt mua thêm một thùng đi, dù nghèo đến đâu thì cô cũng phải ủng hộ Thịnh Thế, bởi vì bây giờ Thịnh Thế chắc chắn còn khó khăn hơn cả cô, mà bảo vệ anh ấy chính là sứ mệnh của các cô.
Lướt trên Weibo cũng thấy Mina khoe ra đơn hàng, giá tổng cộng là hơn ba mươi nghìn NDT, trong bình luận có một nhóm người kêu lên “Chị ơi cưới em đi.”
Trương Dương nhấp vào trang chủ của Mina, phát hiện đã có hơn hai trăm nghìn người theo dõi, tốc độ hot của cô nàng thật đáng kinh ngạc. Có lẽ một khoảng thời gian nữa thôi là Mina cũng có thể vượt qua chính cô, trong lòng cô rất phức tạp, cô cảm thấy rằng mọi thứ về Mina đều thật là dễ dàng, mà cô thì lại như bị bọc trong bùn lầy, dùng hết sức lực toàn thân cũng chưa chắc có thể rút được ra, chứ đừng nói đến việc tiến về phía trước.
Thật trùng hợp là lúc cô đang theo dõi Weibo của Mina, thì Mina đã gửi cho cô một tin nhắn WeChat, đó là hình ảnh của Mina và một anh chàng đẹp trai môi đỏ răng trắng đang thân mật ôm nhau.
Đó là Mạc Xuyên, không, là sản phẩm tùy chỉnh của Mạc Xuyên.
Mina hào hứng gửi một tràng: Đồ chơi mới của em đây, hihihihihihi, thật là một em trai ngoan đáng yêu, lần này em cũng chọn độ tương tự 85% đó.
Trương Dương mặt không thay đổi trả lời: Rất đẹp trai, chúc mừng em.
Mina: Em đã gửi ảnh cho Ngàn Đại rồi, bọn em hẹn cuối tuần này sẽ đến nhà nó, chị đi không?
Trương Dương hai mắt sáng lên: Đi.
Mina: Vậy em phải nói trước nhé, chị phải kiềm chế bản thân và không được thể hiện ra bất cứ điều gì bất thường đâu nhé.
Trương Dương: Tôi hiểu, yên tâm đi.
Trên đường đến nhà Ngàn Đại, Mina một lần nữa nhắc nhở Trương Dương phải chú ý biểu tình cùng lời nói của mình: “Ba em rất muốn em kết bạn với con bé đó, nhưng trước nay nó cũng chưa từng ra khỏi cửa, gần như là chả có xã giao gì, lần này ba em rất vui vẻ nói em là trừ chỉ biết ngốn tiền ra thì cuối cùng cũng có công dụng khác.” Cô nàng nói xong thì tự giễu cười một tiếng.
“Chân con bé đó bị sao vậy? Sinh ra đã bị?”
“Không phải, khi còn bé đã gặp tai nạn, vì thế mà ba nó vô cùng yêu thương nó, gần như là muốn gì được nấy. Hai sản phẩm tùy chỉnh 100%, đó không chỉ là vấn đề tiền bạc mà ba nó hẳn đã phải trả giá rất cao để công ty không thể nào từ chối được, nên mới dám mạo hiểm lớn như vậy.”
Trương Dương cau mày: “Đây dù sao cũng là hai người sống cao to, lỡ như nó chơi chán thì sao?”
Mina nhún vai: “Dù sao thì ai biết được, kinh nghiệm của em là thuê chứ không phải mua.” Cô nàng nhớ ra điều gì đó, quay đầu lại nhìn người đang ngồi lặng lẽ ở ghế sau Lý Trinh – sản phẩm tùy chỉnh của Mạc Xuyên – gửi một cái hôn gió.
Lý Trinh nở một nụ cười trong sáng.
Mina hào hứng nói: “Anh ấy thật là đáng yêu đúng không, hàng lông mi siêu dài và làn da quá là non mịn, không hề giống với kiểu của Ca Ca.”
Trương Dương cũng nhìn trộm Lý Trinh từ kính chiếu hậu, quả thực rất ưa nhìn, làn da trắng như có thể phát sáng, vẻ đẹp unisex nhưng lại không hề đẹp kiểu yểu điệu, mà đây mới chỉ là độ tương tự 85% thôi đấy, khó trách Mạc Xuyên có thể nhanh chóng trở nên nổi tiếng.
Nhà của Ngàn Đại to khủng khiếp, Trương Dương thật không thể tin được Bắc Kinh vẫn có một trang viên kiểu Anh như vậy, làm cô một lần nữa nhìn ra khoảng cách giữa người với người chênh lệch cỡ nào.
Ngàn Đại rất vui khi nhìn thấy hai người, những người giúp việc cũng rất nhiệt tình, giống như ba Mina đã nói, con bé quả thực không có bạn.
Trương Dương không có tâm tư chiêm ngưỡng ngôi biệt thự đẹp như mơ này, cô gắt gao che điện thoại di động của mình, hy vọng Ngàn Đại sẽ không lấy mất nó. Cô muốn cho Kha Nghiêu cùng Kha Thuấn có thể được video call với nhau, nếu không được thì cũng có thể lùi lại mà ghi âm, cô có mang theo máy ghi âm của Kha Nghiêu.
Sự thật chứng minh là cô đã suy nghĩ quá nhiều, không ai lấy di động của cô, cũng không có ai kiểm tra túi xách của cô.
Ngàn Đại điều khiển xe lăn điện xoay một vòng tại chỗ, nói như dâng bảo vật: “Các chị ngồi đi ngồi đi, nhắm mắt lại, bọn họ lập tức phải ra sân khấu rồi.”
Hai người nhắm mắt lại đợi một lúc lâu, rồi nghe thấy tiếng bước chân ung dung từ xa đến gần, dừng lại trước mặt bọn họ.
Trương Dương vừa mở mắt đã thấy hai anh chàng đẹp trai nổi tiếng mặc trang phục hoàng tử thời trung cổ song vai đứng cạnh nhau, từ dáng đứng cho đến biểu cảm của hai người họ đều không có một chút nào là không tinh xảo hoàn mỹ, giống như vừa bước ra từ phim vậy, tản ra ánh sáng chói lọi.
Mina rất thành thực hét lên một tiếng.
Trương Dương không nói lời nào, nhưng cô đã cảm thấy mày choáng mắt hoa rồi.
Bọn họ thật sự là sản phẩm tùy chỉnh sao? Nhìn người thật còn thấy đẹp trai và cao quý hơn cả Thịnh Thế và Nhạc Thần Quang!
Ngàn Đại tự hào nói: “Thế nào, họ thật tuyệt đúng không các chị!”
Mina khoa trương kêu lên: “Em nuôi quá tốt luôn!”
“Tất nhiên, em đã mời giáo viên về dạy nghi thức cho họ đó, còn cung cấp cho họ các chuyên gia về dinh dưỡng, trang điểm cùng huấn luyện viên thể hình. Bọn họ còn có tính kỷ luật cao hơn cả những minh tinh kia đó, ngay cả một miếng khoai tây chiên bọn họ cũng chưa từng ăn đâu.”
Trương Dương nóng mặt, những món khoái khẩu như khoai tây chiên và mì gói tuy là hàng rẻ tiền nhưng có thể thỏa mãn ham muốn ăn vặt và là mặt hàng thường thấy ở nhà, Kha Nghiêu cũng rất thích ăn, hắn thường xuyên ăn những đồ ăn nhiều calo và lười vận động nên việc tăng cân là điều không thể tránh khỏi. Chỉ sau khi nuôi dạy Kha Nghiêu thì cô mới biết rằng cho dù tài năng của họ có vượt trội đến đâu thì họ cũng sẽ trở thành người phàm nếu không duy trì nó bằng sự kiên trì phi thường.
Mina thở dài nói: “Thật lợi hại, em thực sự là người mà chị thấy nuôi dạy sản phẩm tùy chỉnh tốt nhất đấy.”
Ngàn Đại ôm mặt cười hì hì: “Không bảo dưỡng cẩn thận thì sẽ biến dạng đấy ạ, người bình thường cũng không có tự chủ mạnh mẽ như vậy đâu. À, nói cho các chị một bí mật nè, Phùng Ba, các chị biết không?”
Phùng Ba là một nam diễn viên nổi tiếng ở trong nước, đã nhận được ba giải ảnh đế, sự đẹp trai phi thường khi còn trẻ đã nổi tiếng khắp cả nước ngay từ thời kỳ tiền internet, đến nay đã gần năm mươi tuổi rồi, tuy rằng đã rút lui khỏi màn ảnh nhưng mạng lưới giao thiệp vẫn rất là lớn, địa vị vẫn có thể làm điên đảo trong giới giải trí. Điều mà y được nhắc đến nhiều nhất trong những năm gần đây chính là khuôn mặt và vóc dáng vẫn được giữ nguyên, trông y vẫn như một người đàn ông trưởng thành ở độ tuổi ba mươi.
Giọng điệu khi Ngàn Đại nhắc tới Phùng Ba khiến Trương Dương có một phỏng đoán đáng sợ.
Ngàn Đại gật đầu: “Yeap, đó chính là những gì các chị nghĩ đó, mấy năm trước Phùng Ba đã đào tạo sản phẩm tùy chỉnh của ông ta tốt lắm, bây giờ thể hiện trước sân khấu đều là sản phẩm tùy chỉnh của ông ta đó, còn ông ta đã béo như một con lợn rồi.”
“Trời ạ, khó trách ông ta không đóng phim nữa.” Mina ngạc nhiên nói.
“Yeap, tham gia chương trình, đi sự kiện và quay quảng cáo thì còn tạm được chứ nếu diễn phim thì chắc chắn sẽ bị lộ ngay, dù sao thì có thể hốt được tiền là được.” Ngàn Đại bĩu môi, “Khoảng thời gian trước ba em từng gặp ông ta, eo ơi, thật sự là béo đến biến dạng luôn, ông ta nói là mình rất sướng, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, cũng không cần phải tập thể dục nữa, cũng không cần để ý đến gì, còn có thể chơi một cách thoải mái, ông ta nói rằng bây giờ ông ta chính là đang hưởng thụ cuộc sống.”
Trương Dương đột nhiên cảm thấy sống lưng ớn lạnh. Sản phẩm tùy chỉnh, thực sự có thể thay thế nguyên bản?
Mười ngày dĩ nhiên là không đủ để Kha Nghiêu trở nên thông minh như Kha Vũ, nhưng so với trước đây thì tốt hơn gấp mấy lần.
Hắn sẽ ân cần hỏi han Trương Dương, sẽ dậy vào buổi sáng để chuẩn bị bữa sáng cho cô, và đưa một ly nước khi cô đi làm về, thậm chí cả đời sống tình dục cũng hài hòa hơn rất nhiều.
Cách nhìn nhận của Trương Dương rất là mâu thuẫn. Cô từ lâu đã không có hy vọng xa vời rằng Kha Nghiêu sẽ trở thành một người bạn trai bình thường, mà chỉ cần trở thành một người bình thường thôi là đã đủ rồi, hiện tại hắn đã tiến bộ rất nhiều, nhưng cô thực sự lại không thể cảm thấy niềm hạnh phúc chân chính khi mà giữa hai người có một tầng mây đen được gọi là Mina, nhưng chỉ có bản thân cô là bị che khuất tầm mắt mà thôi.
Tối hôm đó, Trương Dương đang cúi đầu nghịch điện thoại thì chợt nghe thấy một tiếng hát quen thuộc, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Anh đang hát…”
“Đúng vậy, là bài hát của Thịnh Thế.” Kha Nghiêu cười nói, “Giọng của anh cũng giống anh ta, cho nên anh cũng sẽ hát hay như anh ta, đúng không?”
“Ừ.” Trương Dương có chút chờ mong nhìn hắn, “Hát tiếp đi.”
Kha Nghiêu tiếp tục hát lên, hiển nhiên là đã luyện tập nhiều lần nên không cần nhìn lời bài hát, âm vực của hắn chìm xuống, giọng nói hết sức quyến rũ, thỉnh thoảng sẽ mang theo một chút rung động khiến cả người người ta tê dại. Trương Dương không khỏi nhắm mắt lại, không có kỹ năng cũng không có sửa chữa âm thanh, đây chính là giọng ca nguyên bản của Thịnh Thế, thật tinh khiết và bằng phẳng, từng nốt nhạc vang lên cũng đủ lay động lòng người.
Nghe xong một bài hát, lòng Trương Dương cũng trở nên mềm mại, cô cười chúm chím nhìn Kha Nghiêu, đột nhiên cảm thấy như Thịnh Thế đang ở ngay trước mắt mình – đã lâu rồi cô cũng không tưởng tượng Kha Nghiêu thành Thịnh Thế.
Kha Nghiêu nắm lấy tay Trương Dương lắc lắc, tranh công nói: “Nghe hay không? Có giống Thịnh Thế không?”
“Hay lắm, rất giống. Khi em nhắm mắt lại, giống như Ca Ca đang hát bên tai.”
“Quá tốt, anh muốn học từng bài hát của Thịnh Thế và hát cho em nghe mỗi ngày.”
Trương Dương vui vẻ vòng tay qua cổ Kha Nghiêu: “Anh phải học từng bài một nha, vậy có có biết anh ấy đang hát cái gì không?”
“Anh đang học.” Kha Nghiêu nghiêm túc nói, “Anh biết rất nhiều chữ.”
“Ừ, thật ngoan, mỗi ngày đều phải chăm chỉ học tập cho giỏi nha.”
“Phi Dương, Kha Thuấn và Kha Vũ đang ở đâu vậy?” Kha Nghiêu nhìn chằm chằm vào mắt Trương Dương, tròng mắt thâm thúy lại sáng ngời.
Nhắc tới Kha Vũ, trái tim thật vất vả mới nguội xuống được mấy ngày nay của Trương Dương lại lăn lộn trong chảo dầu, trên mặt lập tức hiện lên vẻ buồn bã: “Đều ở nhà chủ nhân mới.”
“Đang ở đâu vậy?”
“Kha Vũ sống trong một biệt thự lớn, Kha Thuấn, em chưa gặp anh ta, nhưng hẳn là đang ở trong một trang viên còn lớn hơn.”
“Đó là đâu vậy?” Kha Nghiêu hỏi giống như kiểu một đứa trẻ phun ra một ngàn câu hỏi “vì sao”.
Trương Dương không biết nên giải thích như thế nào: “Em cũng không nói rõ được.”
“Vậy em có thể dẫn anh đi gặp họ không?”
Trương Dương cười khổ: “Không được, em cũng chưa chắc có thể gặp lại được họ nữa.”
Kha Nghiêu thất vọng nói: “Nhưng anh rất nhớ em trai mình.”
Trương Dương vuốt ve tóc Kha Nghiêu: “Em cũng nhớ Kha Vũ, rất nhớ rất nhớ, nhưng mà… Em hứa với anh, nếu có thể gặp lại họ, em sẽ giúp anh gửi tin cho họ.”
Trái tim của Trương Dương bị kéo vào trong một chỗ, rất đau rất đau. Chưa tới nửa tháng nữa thôi, nơi đó sẽ lại tổ chức tiệc tiếp, Kha Vũ sẽ lại gặp phải cái gì? Cô còn có thể làm gì ngoại trừ việc âm thầm căm giận đây?
Cái gì cô cũng không thể làm được.
Kha Nghiêu càng ngày càng chú ý Thịnh Thế. Học Thịnh Thế hát chỉ là bước đầu mà thôi, hắn xem hết các bộ phim truyền hình, điện ảnh, chương trình tạp kỹ, phỏng vấn và những tin tức của Thịnh Thế ở trên mạng, dần dần đã sắp có thể giống như một fan của Thịnh Thế mà cùng trò chuyện với Trương Dương.
Kiểu “học tập” như vậy khiến Kha Nghiêu tiến bộ gần như mỗi ngày. Trương Dương nhớ tới trong sách hướng dẫn về sản phẩm tùy chỉnh có nói qua là khi kiến thức về sản phẩm tùy chỉnh đạt đến một trình độ nhất định thì sẽ có một bước nhảy vọt từ định lượng sang chất lượng và sẽ trải qua ” thời kỳ hỗn loạn”. Trước kia Trương Dương còn không tin, nhưng bây giờ thì rốt cuộc cũng đã nhìn thấy hy vọng. Nếu như lúc mới tới nhà cô Kha Nghiêu mới chỉ có kiến thức dự trữ khoảng ba đến năm tuổi, thì bây giờ ít nhất hắn đã là học sinh tiểu học.
Tuy nhiên, sự “trưởng thành” của Kha Nghiêu tất nhiên cũng kèm theo sự thức tỉnh của ý thức bản thân, hắn bắt đầu có những chủ kiến của riêng mình, cũng thử nghiệm đối đầu nhẹ với Trương Dương.
Chẳng hạn như trước kia khi ăn xong thì Kha Nghiêu sẽ ngoan ngoãn đi rửa bát, nhưng bây giờ hắn lại nói: “Ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi sẽ đi”, sau đó nằm ì trên sofa nghịch điện thoại di động. Hắn sẽ đề xuất những gì mình muốn ăn hôm nay và những gì không muốn ăn vào ngày mai, hắn cũng sẽ mặc cả khi Trương Dương yêu cầu hắn tập thể dục.
Những cuộc đối đầu này thu hút sự chú ý của Trương Dương, nhưng chúng không uy hiếp được đến uy quyền của cô, cho nên cô cũng không coi trọng lắm, so với Kha Nghiêu trước đây ngoan ngoãn như người máy thì chắc chắn là cô muốn hắn càng giống người hơn như bây giờ.
Khoảng thời gian này, vì để khiến bản thân bớt bị đắm chìm trong cái bóng của Kha Vũ mà Trương Dương đã dành nhiều sức lực hơn cho Thịnh Thế. Thịnh Thế mới đây đã có thông báo xác nhận chính thức đại ngôn mới, đây là dòng sữa ăn sáng hoàn toàn mới do Tiên Nhũ Dịch – một trong những công ty sản xuất sữa hàng đầu trong nước cho ra mắt, được ký kết trước khi vụ lùm xùm của Thịnh Thế xảy ra, sau khi xảy ra chuyện Tiên Nhũ Dịch cũng không từ bỏ Thịnh Thế khiến fan rất là cảm động, để đạt được một doanh số tiêu thụ mãn nhãn, ai ai cũng háo hức quảng bá, làm số liệu, cũng chờ ngày ra mắt sản phẩm để đẩy mạnh tiêu thụ.
Vào ngày mở bán chính thức, Đại fan trong nhóm bàn tán xôn xao ngất trời, dự đoán làn sóng bán hàng trả đũa này sẽ khủng khiếp đến mức nào, đồng thời tát thẳng vào mặt những kẻ trước kia nói Thịnh Thế sẽ suy sụp.
Nấm bắt đầu đặt cược: Các cô đoán xem lần này loại sữa nào sẽ bán chạy hơn? Tôi đặt cược vào yến mạch.
Đại fan A: Yến mạch được đẩy lên làm sản phẩm chính thức, nhưng doanh số bán hỗn hợp chắc chắn là tốt nhất đó.
Đại fan B: Hahahaha, vẫn cược lông mình nhé, khẳng định đầu tiên là loại hỗn hợp, thứ hai là yến mạch.
Đại fan C: Chưa chắc, mị thì nghĩ sữa táo đỏ là uống ngon nhất, dù sao thì sữa óc chó chắc chắn sẽ đội sổ.
Đại fan D: Ai nói sữa óc chó sẽ đội sổ hả? Óc chó vẫn là loại được ưa chuộng phần lớn đấy, việt quất mới đội sổ ý.
Trương Dương: Tôi thích việt quất, dựa vào cái gì mà việt quất phải đội sổ chứ hả? Tôi cũng nghĩ óc chó sẽ đội sổ, nhiều người không thể chịu được vị của quả óc chó.
Nấm: Nói đến việt quất, các cô có biết là ban đầu vốn là định để việt quất lên làm quảng bá không, không phải việt quất cho cảm giác rất là sang choảnh sao?
Đại fan B: Thiệt hay giả vợi? Việt quất cũng không tệ, nếu so sánh thì cả 4 loại này đều khá có phẩm cách.
Đại fan D: Vậy tại sao lại biến thành yến mạch?
Nấm: Vì Ca Ca bị dị ứng việt quất đó.
Đại fan A: Hahahahaha—
Trên màn hình hiện một chuỗi Hahahahaha—
Đại fan C: Thiệt hay giả thế? Ca Ca bị dị ứng việt quất á?
Nấm: Thật đấy, chị trong studio nói là nếu sản phẩm chính là việt quất thì phải uống việt quất luôn, nội bộ Tiên Nhũ Dịch đang tranh cãi, nói là việt quất thì cao cấp và kiểu tây hơn, còn yến mạch thì tốt cho sức khỏe và thân thiện với người dân hơn nên mới đổi sang yến mạch.
Trương Dương không khỏi nhếch miệng: Lại phát hiện thêm một sự moe moe của Ca Ca.
Đại fan C: Ư ư ư Ca Ca moe quá ư ư, vừa nghĩ tới một anh zai cao lớn như vậy mà lại bị một quả việt quất nhỏ đánh bại, moe đến muốn ngất đây nè.
Đại fan A: Muốn vẽ fan art quớ.
Nấm: Nooo, chớ có nói điều này ra bên ngoài, mặc dù nó không phải là chuyện ghê gớm gì nhưng bây giờ không thể để xảy ra một chút ngoài ý muốn nào nữa.
Đại fan A: Mị biết mà, đùa chút hoy.
Trương Dương căng thẳng nhìn chằm chằm vào điện thoại: Sắp đến giờ rồi, mọi người chuẩn bị xong chưa?
Sữa ăn sáng sắp được lên kệ trên các nền tảng thương mại điện tử lớn, phía Trương Dương phụ trách quảng bá cho cửa hàng hàng đầu Tmall. Cô dự định sẽ tiêu đơn hàng hai vạn tệ, tiền lương vừa mới được phát, cô còn phải trả tiền sửa sang lại cho chủ nhà nên không còn dư bao nhiêu để tiêu, nhưng là một Đại fan thì cô nhất định phải đi đầu đặt hàng.
Thời gian vừa mới đến, Trương Dương thần tốc đặt hàng, quay đầu nhìn lại thì đã thấy 200.000 phần đã bị mua hết không còn một mống, Trương Dương đập bàn cười to, chuyển sang chat nhóm thì thấy tin chiến thắng liên tiếp tràn về. Hầu hết tất cả các nền tảng thương mại điện tử đều bán hết chỉ trong giây lát và doanh số bán hàng đã tăng đột biến lên hơn mười triệu NDT, các cô đã có một cú chuyển mình đáng tự hào!
Trương Dương lập tức đăng đơn đặt hàng của mình lên, fan cũng rối rít theo dõi bình luận vào, từ hàng chục đến hàng nghìn NDT đều có. Thời điểm rút lui Trương Dương cũng có chút chột dạ, mà lúc này cũng hết đơn hàng chạy hết đơn hàng này đến đơn hàng khác đều chạy ra, hay là cô vẫn nên đặt mua thêm một thùng đi, dù nghèo đến đâu thì cô cũng phải ủng hộ Thịnh Thế, bởi vì bây giờ Thịnh Thế chắc chắn còn khó khăn hơn cả cô, mà bảo vệ anh ấy chính là sứ mệnh của các cô.
Lướt trên Weibo cũng thấy Mina khoe ra đơn hàng, giá tổng cộng là hơn ba mươi nghìn NDT, trong bình luận có một nhóm người kêu lên “Chị ơi cưới em đi.”
Trương Dương nhấp vào trang chủ của Mina, phát hiện đã có hơn hai trăm nghìn người theo dõi, tốc độ hot của cô nàng thật đáng kinh ngạc. Có lẽ một khoảng thời gian nữa thôi là Mina cũng có thể vượt qua chính cô, trong lòng cô rất phức tạp, cô cảm thấy rằng mọi thứ về Mina đều thật là dễ dàng, mà cô thì lại như bị bọc trong bùn lầy, dùng hết sức lực toàn thân cũng chưa chắc có thể rút được ra, chứ đừng nói đến việc tiến về phía trước.
Thật trùng hợp là lúc cô đang theo dõi Weibo của Mina, thì Mina đã gửi cho cô một tin nhắn WeChat, đó là hình ảnh của Mina và một anh chàng đẹp trai môi đỏ răng trắng đang thân mật ôm nhau.
Đó là Mạc Xuyên, không, là sản phẩm tùy chỉnh của Mạc Xuyên.
Mina hào hứng gửi một tràng: Đồ chơi mới của em đây, hihihihihihi, thật là một em trai ngoan đáng yêu, lần này em cũng chọn độ tương tự 85% đó.
Trương Dương mặt không thay đổi trả lời: Rất đẹp trai, chúc mừng em.
Mina: Em đã gửi ảnh cho Ngàn Đại rồi, bọn em hẹn cuối tuần này sẽ đến nhà nó, chị đi không?
Trương Dương hai mắt sáng lên: Đi.
Mina: Vậy em phải nói trước nhé, chị phải kiềm chế bản thân và không được thể hiện ra bất cứ điều gì bất thường đâu nhé.
Trương Dương: Tôi hiểu, yên tâm đi.
Trên đường đến nhà Ngàn Đại, Mina một lần nữa nhắc nhở Trương Dương phải chú ý biểu tình cùng lời nói của mình: “Ba em rất muốn em kết bạn với con bé đó, nhưng trước nay nó cũng chưa từng ra khỏi cửa, gần như là chả có xã giao gì, lần này ba em rất vui vẻ nói em là trừ chỉ biết ngốn tiền ra thì cuối cùng cũng có công dụng khác.” Cô nàng nói xong thì tự giễu cười một tiếng.
“Chân con bé đó bị sao vậy? Sinh ra đã bị?”
“Không phải, khi còn bé đã gặp tai nạn, vì thế mà ba nó vô cùng yêu thương nó, gần như là muốn gì được nấy. Hai sản phẩm tùy chỉnh 100%, đó không chỉ là vấn đề tiền bạc mà ba nó hẳn đã phải trả giá rất cao để công ty không thể nào từ chối được, nên mới dám mạo hiểm lớn như vậy.”
Trương Dương cau mày: “Đây dù sao cũng là hai người sống cao to, lỡ như nó chơi chán thì sao?”
Mina nhún vai: “Dù sao thì ai biết được, kinh nghiệm của em là thuê chứ không phải mua.” Cô nàng nhớ ra điều gì đó, quay đầu lại nhìn người đang ngồi lặng lẽ ở ghế sau Lý Trinh – sản phẩm tùy chỉnh của Mạc Xuyên – gửi một cái hôn gió.
Lý Trinh nở một nụ cười trong sáng.
Mina hào hứng nói: “Anh ấy thật là đáng yêu đúng không, hàng lông mi siêu dài và làn da quá là non mịn, không hề giống với kiểu của Ca Ca.”
Trương Dương cũng nhìn trộm Lý Trinh từ kính chiếu hậu, quả thực rất ưa nhìn, làn da trắng như có thể phát sáng, vẻ đẹp unisex nhưng lại không hề đẹp kiểu yểu điệu, mà đây mới chỉ là độ tương tự 85% thôi đấy, khó trách Mạc Xuyên có thể nhanh chóng trở nên nổi tiếng.
Nhà của Ngàn Đại to khủng khiếp, Trương Dương thật không thể tin được Bắc Kinh vẫn có một trang viên kiểu Anh như vậy, làm cô một lần nữa nhìn ra khoảng cách giữa người với người chênh lệch cỡ nào.
Ngàn Đại rất vui khi nhìn thấy hai người, những người giúp việc cũng rất nhiệt tình, giống như ba Mina đã nói, con bé quả thực không có bạn.
Trương Dương không có tâm tư chiêm ngưỡng ngôi biệt thự đẹp như mơ này, cô gắt gao che điện thoại di động của mình, hy vọng Ngàn Đại sẽ không lấy mất nó. Cô muốn cho Kha Nghiêu cùng Kha Thuấn có thể được video call với nhau, nếu không được thì cũng có thể lùi lại mà ghi âm, cô có mang theo máy ghi âm của Kha Nghiêu.
Sự thật chứng minh là cô đã suy nghĩ quá nhiều, không ai lấy di động của cô, cũng không có ai kiểm tra túi xách của cô.
Ngàn Đại điều khiển xe lăn điện xoay một vòng tại chỗ, nói như dâng bảo vật: “Các chị ngồi đi ngồi đi, nhắm mắt lại, bọn họ lập tức phải ra sân khấu rồi.”
Hai người nhắm mắt lại đợi một lúc lâu, rồi nghe thấy tiếng bước chân ung dung từ xa đến gần, dừng lại trước mặt bọn họ.
Trương Dương vừa mở mắt đã thấy hai anh chàng đẹp trai nổi tiếng mặc trang phục hoàng tử thời trung cổ song vai đứng cạnh nhau, từ dáng đứng cho đến biểu cảm của hai người họ đều không có một chút nào là không tinh xảo hoàn mỹ, giống như vừa bước ra từ phim vậy, tản ra ánh sáng chói lọi.
Mina rất thành thực hét lên một tiếng.
Trương Dương không nói lời nào, nhưng cô đã cảm thấy mày choáng mắt hoa rồi.
Bọn họ thật sự là sản phẩm tùy chỉnh sao? Nhìn người thật còn thấy đẹp trai và cao quý hơn cả Thịnh Thế và Nhạc Thần Quang!
Ngàn Đại tự hào nói: “Thế nào, họ thật tuyệt đúng không các chị!”
Mina khoa trương kêu lên: “Em nuôi quá tốt luôn!”
“Tất nhiên, em đã mời giáo viên về dạy nghi thức cho họ đó, còn cung cấp cho họ các chuyên gia về dinh dưỡng, trang điểm cùng huấn luyện viên thể hình. Bọn họ còn có tính kỷ luật cao hơn cả những minh tinh kia đó, ngay cả một miếng khoai tây chiên bọn họ cũng chưa từng ăn đâu.”
Trương Dương nóng mặt, những món khoái khẩu như khoai tây chiên và mì gói tuy là hàng rẻ tiền nhưng có thể thỏa mãn ham muốn ăn vặt và là mặt hàng thường thấy ở nhà, Kha Nghiêu cũng rất thích ăn, hắn thường xuyên ăn những đồ ăn nhiều calo và lười vận động nên việc tăng cân là điều không thể tránh khỏi. Chỉ sau khi nuôi dạy Kha Nghiêu thì cô mới biết rằng cho dù tài năng của họ có vượt trội đến đâu thì họ cũng sẽ trở thành người phàm nếu không duy trì nó bằng sự kiên trì phi thường.
Mina thở dài nói: “Thật lợi hại, em thực sự là người mà chị thấy nuôi dạy sản phẩm tùy chỉnh tốt nhất đấy.”
Ngàn Đại ôm mặt cười hì hì: “Không bảo dưỡng cẩn thận thì sẽ biến dạng đấy ạ, người bình thường cũng không có tự chủ mạnh mẽ như vậy đâu. À, nói cho các chị một bí mật nè, Phùng Ba, các chị biết không?”
Phùng Ba là một nam diễn viên nổi tiếng ở trong nước, đã nhận được ba giải ảnh đế, sự đẹp trai phi thường khi còn trẻ đã nổi tiếng khắp cả nước ngay từ thời kỳ tiền internet, đến nay đã gần năm mươi tuổi rồi, tuy rằng đã rút lui khỏi màn ảnh nhưng mạng lưới giao thiệp vẫn rất là lớn, địa vị vẫn có thể làm điên đảo trong giới giải trí. Điều mà y được nhắc đến nhiều nhất trong những năm gần đây chính là khuôn mặt và vóc dáng vẫn được giữ nguyên, trông y vẫn như một người đàn ông trưởng thành ở độ tuổi ba mươi.
Giọng điệu khi Ngàn Đại nhắc tới Phùng Ba khiến Trương Dương có một phỏng đoán đáng sợ.
Ngàn Đại gật đầu: “Yeap, đó chính là những gì các chị nghĩ đó, mấy năm trước Phùng Ba đã đào tạo sản phẩm tùy chỉnh của ông ta tốt lắm, bây giờ thể hiện trước sân khấu đều là sản phẩm tùy chỉnh của ông ta đó, còn ông ta đã béo như một con lợn rồi.”
“Trời ạ, khó trách ông ta không đóng phim nữa.” Mina ngạc nhiên nói.
“Yeap, tham gia chương trình, đi sự kiện và quay quảng cáo thì còn tạm được chứ nếu diễn phim thì chắc chắn sẽ bị lộ ngay, dù sao thì có thể hốt được tiền là được.” Ngàn Đại bĩu môi, “Khoảng thời gian trước ba em từng gặp ông ta, eo ơi, thật sự là béo đến biến dạng luôn, ông ta nói là mình rất sướng, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, cũng không cần phải tập thể dục nữa, cũng không cần để ý đến gì, còn có thể chơi một cách thoải mái, ông ta nói rằng bây giờ ông ta chính là đang hưởng thụ cuộc sống.”
Trương Dương đột nhiên cảm thấy sống lưng ớn lạnh. Sản phẩm tùy chỉnh, thực sự có thể thay thế nguyên bản?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook