Nhưng loại vấn đề bất lực hay không này Lâm Nhiễm đương nhiên không dám hỏi, vì thế hắn đành phải ngồi trước bàn nhìn chằm chằm cuốn Phòng trung thuật căn bản không thể đọc hiểu này, mà Cơ Vô Tà vẫn không nhúc nhích ngồi đối diện hắn giám sát, mỗi lần Lâm Nhiễm kiềm chế không được ngẩng đầu thì sẽ thấy Cơ Vô Tà dịu dàng thắm thiết ngắm mình.

Suốt một canh giờ.

Lâm Nhiễm nguyên con muốn hỏng luôn rồi.

Cơ Vô Tà: Vợ mười tám, sao ngươi còn chưa lật trang, vi phu cũng đọc xong rồi xong rồi.

Lâm Nhiễm khóc hức hức: Ta đọc sách chậm.

Cơ Vô Tà gật đầu: Chậm nhưng tinh14, cũng tốt.

Lâm Nhiễm: Tướng công nói rất đúng.

Cơ Vô Tà cười ái muội: Phu nhân thích tư thế này sao?

Lâm Nhiễm trừng mắt muốn nhìn ra được cái trang này rốt cuộc là miêu tả cái tư thế gì, nhưng nhìn một lúc thật sự vẫn không hiểu, đành phải chiếu lệ nói: Đại khái… cũng thích…

Cơ Vô Tà gật đầu: Vi phu cũng thích, tối nay dùng tư thế này luôn.

Lâm Nhiễm vẻ mặt cầu xin: Éc.

Cơ Vô Tà lo lắng: Nhưng mà có hơi khó đó, không biết phu nhân ngươi có chịu được không?

Lâm Nhiễm: Ta, ta cũng không biết.

Má nó! Rốt cuộc là cái tư thế gì! Là đèn treo Italy hay sao! Là tháp nghiêng Pisa hay sao!15

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương