Sáng hôm sau...
Băng dậy bình thường để đi học nhưng ánh mắt mấy bạn học hôm nay nhìn cô rất khác.

Băng nắm hai tay vào dây ba lô đi đến phòng học.
Đi đến lớp mọi người đang bàn tán xôn xao thấy Băng liền bàn tán nhỏ hơn.

Băng mím môi đi về phía bàn của mình ngồi.
Một lúc sau Mộng Khiết chạy vội vào, Băng hơi khó hiểu...
- Băng chưa đọc tin sáng nay trên diễn đàn trường sao?- Mộng Khiết đi đến hỏi.
- Em...không có đọc.- Băng lắc đầu không hiểu gì.
- Lại đây đi với mình.- Mộng Khiết cầm tay Băng kéo đi.
Bảng tin của trường vô cùng đông, họ thấy Băng đến liền che miệng nói nhỏ.
Mộng Khiết lách qua đám đông để đứng ở chính giữa bảng tin.
Đập vào mắt Băng là rất nhiều hình ảnh cô tối hôm qua nói chuyện với Thiên Vũ và Mạc Hạ Lãng, còn đụng chạm vào người Thiên Vũ.
Băng nhìn những hình ảnh đó rồi nhìn lại mọi người, ánh mắt họ đang xỉa xói cô.


Băng nắm lấy gấu áo, mím môi, mắt cô không tự chủ được mà khóc.
Mộng Khiết đang định dỗ Băng thì Băng chạy nhanh khỏi đám đông.
Băng chạy không biết nhìn đường lại đâm chúng một người.
Mạc Hạ Nhiên...
- Ui, ai đi không có mắt vậy?- Mạc Hạ Nhiên bị đụng trúng người hơi khó chịu.
- Em...em xin lỗi chị.

Em không...để ý đường.- Băng lật đật xin lỗi.
- Ra là mày, cái con mà khiến cả anh tao và anh Thiên Vũ phải dính đạn.

Mày mê hoặc hai anh ấy đúng không?- Mạc Hạ Nhiên nhìn rõ được mặt Băng khi cô ngẩng lên liền nắm chặt hai vai Băng lay.
- E-em không có ạ.- Băng rớt nước mắt không dám phản kháng.
- Đủ rồi đấy, Mạc Hạ Nhiên.

- Mạc Hạ Lãng đi đến nói.
- Anh bị con nhỏ này mê hoặc rồi đúng không?- Mạc Hạ Nhiên bức xúc nói.
- Ờ, phải rồi.- Mạc Hạ Lãng gật đầu cười.
Băng nghe như vậy không biết nói sao.

Mạc Hạ Nhiên càng tức giận hơn.
- Được rồi bỏ em ấy ra đi.

Anh nói đùa thôi mà.- Mạc Hạ Lãng thấy Băng nhìn anh với ánh mặt đọng nước như vậy đành nói.
- Nó làm xấu mặt anh với anh Thiên Vũ như vậy, ai mà chịu được.

Em phải thay mặt anh Thiên Vũ với anh trừng trị con nhỏ hỗn láo này.- Mạc Hạ Nhiên còn định ra tay đánh Băng thì Mạc Hạ Lãng giữa tay lại.
- Anh thì không cần, còn anh Thiên Vũ em đã hỏi anh ấy xem anh ấy có cần em ra tay hộ anh ấy chưa.


Hơn nữa, tiểu thư họ Mạc sẽ không hành xử như này đâu.
- Em...
Mạc Hạ Nhiên không biết nói gì.
Băng được thả ra, đi về lớp.
Thiên Vũ cũng vừa từ phòng Hội trưởng về.
Hai người đụng mặt nhau không biết nói gì.

Băng hơi khó xử nhưng vẫn cúi đầu chào anh.
- Học...trưởng.
Băng nói xong liền đi vào ngay, tạo khoảng cách đúng mực với Thiên Vũ.
- Băng, có biết mình lo lắm không? Băng chạy nhanh quá mình còn không biết đi đường nào.- Mộng Khiết thấy Băng liền nhào đến hỏi.
- Em xin lỗi.- Băng nhìn Mộng Khiết mà đôi mắt rưng rưng muốn khóc lần nữa.
- Có gì đâu, về chỗ ngồi đi.- Mộng Khiết kéo Băng về chỗ ngồi.
Vừa ngồi vào bàn Mộng Khiết đã quay xuống hỏi Thiên Vũ...
- Anh, anh định xử lí vụ này ra sao?
- Mặc kệ.- Thiên Vũ lạnh lùng nói.
- Kệ là kệ thế nào.

Làm tin đồn thất thiệt về mình mà anh nói kệ.

- Không phải họ nói ba người gặp mặt sao, thì đúng là như vậy còn gì.
Băng nghe vậy liền quay lại nhìn Thiên Vũ, thật đúng lúc anh cũng đang nhìn Băng.
- Học trưởng...!thật sự xin lỗi.

Là do em làm ảnh hưởng đến hai người.
- Không phải lỗi của cô.- Thiên Vũ nhìn Băng một lúc mới nói.
Thật sự là khi đấy Thiên Vũ ra ngoài cho yên tĩnh thì nhìn thấy Băng đang ngồi ở xích đu ngắm bầu trời.

Chân anh lại không tự chủ được mà đi đến phía Băng.

Nếu nói đúng hơn là anh đến tiếp cận Băng chứ không phải Băng đến tiếp cận anh như lời đồn thổi.
....
Dù mọi người không có bắt nạt hay làm gì Băng nhưng mà nhìn ánh mắt mọi người xăm xoi nhìn vào mình, Băng cũng rất khó chịu.

Cô không thể nói ra với ai, im lặng để chịu đựng một mình..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương