Học kỳ mùa thu tại trường Duchesne luôn bắt đầu cùng bằng 1 truyền thống, không bao giờ dao động từ một lịch trình của các hoạt động đã được ấn định từ một trăm năm trước đây, hoặc có vẻ như những sinh viên đã truyền bá giai điệu nhẹ nhàng vào cuộc sống trường học êm ái này. Nó bắt đầu với tuần cuối tháng Tám của định hướng đầu năm, khi các tân sinh viên bị bắt nạt bởi những kẻ hành hạ năm cuối với bánh kem-cạo-râu trong cuộc thi ném bánh, cuộc chiến bong bóng nước ở ban công, và 1 trò chơi game sử thi Murderer.

Vào ngày định hướng cuối cùng, có một bài thuyết trình long trọng của các nhóm lớp vá hát những bài hát về trường học, lên tới đỉnh điểm của buổi ngoại khóa là bữa tiệc sau giờ trên mái của ngôi nhà 1 cậu chàng cầm đầu, khi những mối tình lãng mạn đầu tiên của Tháng Năm - Mười Hai sẽ nở hpa, thường là giữa một nữ sinh lớn (trường gọi là nữ cao niên) với 1 tân nam sinh, và không như những gì người ta nghĩ, the other way around.

Bliss bước vào tòa nhà chính, gật đầu với 1 vài gương mặt quen thuộc. Mọi người vẫn còn chút ít rám nắng vì mùa hè ở Hamptons hay ở Nantucket, các nữ sinh không hoàn toàn sẵn sàng để từ bỏ những chiếc váy mùa hè và những đôi xăng đan thay cho áo choàng len sọc vuông, trong khi các nam sinh thì mặc sơ mi bằng vải pô-pơ-lin bỏ ngoài quần và đeo cà vạt lệch, vắt áo khoác lên vai 1 cách ngông nghênh.

Bliss đã nghe cặp sinh đôi nhà Force cũng đã trở lại trường. Cô sẽ phải cố gắng liên lạc với họ càng sớm càng tốt. Mimi và Jack sẽ giúp cô.

Khi cô bước vào phòng thay đồ, để ý đến những cái tên được khắc trên mỗi tấm kim loại, cô thấy tên của Schuyler và Oliver đã biến mất. Đối mặt với sự thật là họ vắng mặt khiến cô buồn. Cuối cùng cô đã phát hiện ra chuyện xảy ra với họ, chuyện gì đó về Hội đồng nghi ngờ phiên bản sự việc của Schuyler quanh cái chết của Lawrence, và 2 thiếu niên đã quyết định trốn chạy khỏi Venator còn hơn là phải đối mặt với bản án.

Nhưng bằng cách nào đó cô không thực sự tin rằng họ đã ra đi. Trong suốt 1 ngày cô nửa mong ngóng được nhìn thấy Oliver ngồi bên cạnh lò sưởi trong lớp học Lịch Sử Châu Âu AP của cô, hoặc là Schuyler sẽ ngước lên từ chậu đất sét của mình trong lớp Nghệ Thuật Sáng Tạo. Bliss đi đến lớp học thứ ba của cô trước thời gian ăn trưa, lớp Nền văn minh cổ đại và Buổi Đầu của Phương Tây. Tuần đầu tiên trong học kì là thời gian chọn lựa, khi sinh viên nhảy từ lớp này đến lớp khác cho đến khi quyết định sẽ đăng ký môn học nào. Khóa học nghe có vẻ hấp dẫn là việc pha trộn giữa lịch sử và triết học, nghiên cứu người Hy Lạp, La Mã, và Ai Cập. Cô kiếm 1 chỗ ngồi ở hàng giữa, bên cạnh Carter Tuckerman, người luôn có mùi như bánh mì kẹp trứng mà cậu chàng ăn trong bữa sáng.

Giáo viên là người mới, 1 cung cách khác hẳn so với các giảng viên thông thường của trường Duchesne. Hầu hết các giáo viên mãi mãi dạy tại trường. Cô Madame Fraley dạy tiếng Pháp, và các sinh viên đã tin chắc là bà đã dạy ở đây từ những năm 1880. (Có lẽ bà có thể, nếu bà là 1 Máu Xanh) Hoặc là giáo viên là những sinh viên mới tốt nghiệp, bằng cách nào đó đã làm hỏng bài giảng của họ vì những ứng dụng Mỹ và bị mắc kẹt với một loạt những đứa trẻ quấy phá thay vì những trường hợp khó khăn túng thiếu. Cố giáo này rất khác. Cô Jane Murray là 1 người phụ nữ khỏe mạnh với gò má hồng hào so với độ tuổi trung niên, với mái tóc màu đỏ sáng và làn da hồng hào của người Ailen. Cô mặc một chiếc váy kẻ sọc và áo sơ mi màu vàng với một chiếc áo vest có họa tiết ca rô. Tóc cô được cắt theo kiểu con trai và đôi mắt xanh của cô luôn nháy khi cô nói.

Cô Murray (cô đã viết tên lên bảng, và nó rõ ràng là cô chứ không phải bà, và trong tâm trí cô một phụ nữ thì không nên bị gọi bằng âm thanh ù ù) không giống như cô ở trong thời kỳ khủng long, cũng như cô không có ánh mắt sợ hãi của người sau đại học.

- Đây là một lớp học hỗn hợp tự chọn, mang phong cách chuyên đề nghiên cứu, có nghĩa là cô mong những sinh viên của mình tham gia vào các cuộc thảo luận mà không phải ngủ gật hoặc kiểm tra lẫn nhau. Cô không cam đoan sẽ không làm phiền đến các em, nhưng các em có thể làm phiền lẫn nhau nếu như các em không đem tới những suy nghĩ và ý tưởng của chính mình đặt lên bàn. - Cô nói với vẻ tươi rói, nhìn xung quanh với một nụ cười vui vẻ.

Khi bảng đăng ký được chuyền tới, Bliss quyết định đang ký tên mình vào danh sách, nhận thấy rằng hầu như tất cả mọi người trong lớp đều làm như vậy. Bliss có thể đọc được phản ứng của cả lớp : cô Murray sẽ là sức thu hút mới mẻ thêm vào trong cuộc sống ở trường Duchesne.

Tiếng chuông vang lên, và khi Bliss lượm lặt đồ dùng của mình, cô nghe 2 nữ sinh nói chuyện sôi nổi khi họ chen lấn nhau ra khỏi cửa lớp.

- Ôi trời ơi, năm cuối cấp của tụi mình sẽ rất khó khăn đây! - Ava Breton nói.

- Đồng ý! - Haley Walsh ré lên. - Tuyệt vời!

Năm cuối cấp sẽ rất khó khăn. Ý kiến hài hước làm sao, Bliss nghĩ khi cô đi theo họ ra khỏi phòng. Đây là những năm tháng đẹp nhất trong cuộc đời họ. Rất tốt, hy vọng đó không phải sự thật.

Cho đến nay, thời niên thiếu của Bliss, thẳng thắn và theo nghĩa đen, thì là tệ hại. Cô đã chuyển đến một thành phố mới, phát hiện ra mình là ma cà rồng, đã yêu và mất người yêu, tất cả trong một năm điên rồ. Và bây giờ, cô trải qua năm cuối cấp bị 1 con quỷ chiếm hữu, người mà, theo 1 cách nào đó, cũng là cha cô, tuy nhiên về việc này, cô chẳng biết gì cả.

Người Khách đã bỏ đi vào hầu hết những ngày trong tuần. Và sau khi Bliss thoáng nhìn thấy lỗ hổng địa ngục trong tâm trí ông ta, cô rất vui vì hắn đã ra đi. Những ảo ảnh của hắn đã đem đến cho cô những cơn ác mộng.

Cô hầu như không thể ngủ mà không nghĩ về những gì cô đã nhìn thấy. Tồi tệ hơn, Dylan đã không trở lại sau cái ngày định mệnh đó. Cô vẫn hy vọng anh sẽ đột nhiên xuất hiện một nơi nào đó hoặc đưa cô trở lại Cloisters nhưng chẳng có gì ngoại trừ sự im lặng. Như thể cô lại ở 1 mình trong đầu mình 1 lần nữa, và cô biết rằng không phải như thế.

Cuối cùng trường cũng tan học lúc 3h, và Bliss về nhà. Cô bước vào căn hộ và thấy Forsyth nằm bò tại bàn trong nhà bếp, xung quanh là những chai rượu rỗng, và 1 người phụ nữ trong tình trạng mụ mẫm vắt trên ghế dài. Ông thường làm việc kín đáo hơn với Thần Linh Quen Thuộc của mình, và Bliss ngoảnh mặt đi.

Ông giật mình khi cô bước vào, và mặt ông trông tái mét. Ông nhìn cô sợ hãi.

- Có chuyện gì vậy? - cô hỏi. - Chuyện gì đã xảy ra?

Ngay sau khi cô nói, trông ông có vẻ bớt lo lắng.

- Oh, thì ra chỉ là con - ông nói.

Sau đó ông rót nửa lít rượu whisky trong một ly bia rồi nốc 1 hơi hết sạch. Đối với một ma cà rồng, thật lạ là ông bị ảnh hưởng bởi rượu.

Bliss nhìn ông, sau đó đi về phòng cô và đóng cửa lại. Cô có bài tập về nhà phải làm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương