Giả Quan Huyện Đấu Địa Chủ
-
Chương 3: Thăng đường thẩm án 1
Tẩu tẩu Trương thị của Tiếu Sắc vừa nhìn thấy tiểu cô nhà mình mang về
một tiểu khất cái bẩn thỉu, thoáng nhíu mày. Vốn dĩ trong nhà không đủ
thu chi, hiện tại thêm một người, có thể tốt được sao?
Tiểu khất cái biết nhìn sắc mặt người khác, vừa thấy phu nhân nhíu mày, lập tức mở miệng nói: “Phu nhân, Tiểu Ngũ ăn rất ít, sẽ cố gắng làm việc, tuyệt đối không lừa dối! Ta, ta còn biết một chút công phu, có thể làm hộ vệ cho ngài!” Vừa nói chuyện vừa duỗi cánh tay tráng kiện. Tiểu khất cái sợ phu nhân đuổi mình đi.
Trương thị nhìn tiểu khất cái đáng thương, vẻ mặt mong đợi nhìn mình, trong lòng mềm xuống. Tiểu khất cái này mới hơn mười tuổi, quần áo trên người đơn bạc, nhìn trời càng ngày càng lạnh, đuổi hài tử còn nhỏ như vậy đi, không bị lạnh chết thì cũng đói chết.
Người ta nói gieo nhân nào gặt quả ấy. Hy vọng mình thu nhận đứa nhỏ này, có thể tích chút phúc cho trượng phu và người nhà, sau này có thể sinh cho tướng công một nhi tử nối dõi tông đường.
“Nếu vậy thì ở lại đi! Trương thẩm bà dẫn hắn đi tắm rửa, sau đó mang y phục cũ trước đây của tướng công sửa cho Tiểu Ngũ mặc. Tạm thời cứ ở sương phòng cạnh đại môn!” Tẩu tử Trương thị thở dài một hơi, mở miệng nói.
“Phu nhân, nô tỳ liền đi an bài.” Trương thẩm đáp.
“Tạ ơn phu nhân, tạ ơn công tử!” Vẻ mặt tiểu khất cái hưng phấn đi theo Trương thẩm ra ngoài.
“Tẩu tẩu, mỗi ngày tẩu cùng Trương thẩm, Trương bá làm đậu hủ, luôn lo lắng bán không hết sẽ hư mất, không bằng đem đậu hủ làm thành đậu khô và đậu hủ thúi. Chúng ta có thể làm để Trương bá bán ở huyện nha gần đây, gần cổng thành. Như vậy đỡ phải sau này thời tiết ngày càng lạnh, Trương bá vất vả đẩy xe rao hàng trên phố.
Khi mùa đông thiếu đồ ăn, chúng ta có thể làm thêm ít giá đậu. Làm nhiều như vậy mình Trương bá không mang đi được.” Tiếu Sắc làm sao không nhận ra được tẩu tử nhà mình buồn rầu.
Tẩu tử Trương thị nghe xong hai mắt sáng lên. Đúng vậy, hiện tại có thêm Tiểu Ngũ, có thể cùng giúp Trương bá. Hai người bán trên phố cũng không tồi. Trước đây trong nhà một mình Trương bá lo liệu tất cả mọi việc. Hiện tại có thêm một tiểu khất cái, chẳng phải có thêm một người giúp đỡ đấy sao!
“Tiểu cô, không nghĩ tới muội suy nghĩ thấu đáo như vậy. Được rồi, liền nghe theo muội. Tẩu vẫn còn ít ngân lượng, hay là muội cầm đi thuê cửa tiệm, lát nữa bảo Trương bá mang theo Tiểu Ngũ làm.” Tẩu tử Trương thị nhìn tiểu cô nhà mình, vẻ mặt hưng phấn nói.
“Tẩu tử, thuê cửa tiệm tẩu không cần lo, tốt xấu gì ta cũng là quan phụ mẫu, thuê cửa tiệm dễ như trở bàn tay.” Tiếu Sắc nghĩ thầm làm Huyện lệnh cũng không tồi, ít nhất vẫn có thể mượn.
___
Chuyển sang ngày khác, Tiếu thái gia mang theo ba nha dịch bắt đầu thăng đường thẩm án. Đầu tức phụ địa chủ Vương đã được Lý bộ đầu mang theo người tìm trở về. Hóa ra đầu người bị ném vào trong một cái giếng cạn.
Biết được việc này là do buổi tối tiểu khất cái trèo tường vào nhà địa chủ Vương nghe được. Vì lưu lại ấn tượng tốt cho gia chủ, tiểu khất cái biểu hiện khả năng của mình, chứng minh mình là người hữu dụng. Võ công của tiểu khất cái không tồi, phi thân một cái liền nhảy tới tường nhà địa chủ Vương, xoay người nhảy vào.
Qùy trên công đường là địa chủ Vương và lão bà địa chủ Vương, nhi tử địa chủ Vương cùng với tiểu thiếp. Tiếu Sắc nhìn lướt qua dưới công đường, lúc này mới mở miệng nói: “Mấy người dưới công đường, đọc cho lão gia ta nghe khẩu hiệu hai bên đại đường trước đã.”
Địa chủ Vương vừa nghe liền không làm, mình rõ ràng là khố chủ (người bị nạn), khi nào thì biến thành nghi phạm rồi? “Lão gia, ngài có lầm hay không? Chúng ta là nguyên cáo, sáng sớm hôm nay lão gia không phân biệt trắng đen mang một nhà chúng ta tới đây, đạo lý gì vậy?
Trên đường tới, lão gia không nói hai lời, bắt chúng ta nói khẩu hiệu, quả thực là khinh người quá đáng! Ta đã bỏ vào rương công lý mười lượng bạc rồi đấy!”
Tiếu Sắc nhìn vẻ mặt không phục của địa chủ Vương, cười lạnh nói: “Địa chủ Vương, đây là quy định mới của bổn thái gia, phàm là người đến công đường đều phải đọc khẩu hiệu. Thế nào? Ngươi dám cãi mệnh lệnh của bổn thái gia sao?” Lúc nói mấy câu đó, trong lòng Tiếu Sắc vui vẻ, ha ha, rốt cuộc có thể trải nghiệm một phen thẩm vấn phạm nhân.
Địa chủ Vương thấy Huyện thái gia cương quyết, tuy trong lòng không muốn, nhưng ông ta cũng biết quan huyện không quản trong nhà mình có bà con thân thích làm quan ở triều, nước này không thể uống, ông ta không tình nguyện thì thầm: “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!”
Sau đó lão bà địa chủ Vương, nhi tử, tiểu thiếp của nhi tử từng người đọc “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!”
“Địa chủ Vương, Vương phu nhân, Vương công tử và vị tiểu nương tử kia nữa, các ngươi từng người một nói rõ ràng mọi chuyện? Hay là bổn thái gia cho bọn nha dịch đánh một trận rồi mới nói? Như vậy các ngươi mới có thể hiểu mười chữ này có nghĩa là gì.
Bổn thái gia nói cho các ngươi biết, nếu thẳng thắn nói ra, bổn thái gia không làm các ngươi đau đớn da thịt. Nếu cự tuyệt, lát nữa bị trượng đánh đừng có mà kêu đau.” Tiếu Sắc nhìn mấy người quỳ trên công đường mở miệng nói.
“Lão gia, chúng ta không có gì để nói, nếu lão gia có thể tìm được đầu người, như vậy người có thể tìm được hung thủ. Ngài muốn khổ chủ chúng ta nói cái gì?” Nhi tử địa chủ Vương nói.
Tiếu Sắc nhìn thoáng qua nhi tử của địa chủ Vương, cười lạnh nói: “Được, thái gia đã cho các ngươi cơ hội nhưng các ngươi không nói, như vậy để bốn thái gia thay các ngươi nói.” Lúc này dân chúng bên ngoài đến xem náo nhiệt hai mắt mở to, vểnh tai lên nghe.
“Vương công tử, lúc thê tử ngươi bị chính phụ thân ngươi khí dễ, ngươi làm cái gì? Ngươi có từng vì nàng ấy lấy lại công đạo hay không? Ngươi có cố gắng bảo vệ nàng ấy hay không? Nàng chính là mẫu thân sinh ra nhi tử ngươi. Nhi tử ba tuổi của ngươi vô cớ mất tích, ngươi có từng phái người đi tìm hay không?
Địa chủ Vương, ngươi là công công (ba chồng) nhiều lần xâm phạm tức phụ, ngươi có biết chữ thẹn viết như thế nào không?
Đại Lưu thị, ngươi không quản được nửa dưới của nam nhân nhà mình, cho nên tra tấn tức phụ đáng thương kia, trong lòng ngươi cảm thấy thoải mái không?
Tiểu Lưu thị, ngươi vì muốn làm thiếp, châm ngòi thổi gió tìm người giết người, hãm hại làm nhục chủ mẫu và con vợ cả, trong lòng ngươi còn vương pháp hay không?” Tiếu Sắc dứt lời, mộc Kim Đường “Bang” một tiếng vỗ lên bàn.
Mọi người quỳ dưới công đường ngây ngẩn cả người, ngay cả dân chúng xem náo nhiệt cũng không tránh khỏi khiếp sợ. Trong ngoài công đường im ắng lạnh ngắt như tờ!
Tiểu khất cái biết nhìn sắc mặt người khác, vừa thấy phu nhân nhíu mày, lập tức mở miệng nói: “Phu nhân, Tiểu Ngũ ăn rất ít, sẽ cố gắng làm việc, tuyệt đối không lừa dối! Ta, ta còn biết một chút công phu, có thể làm hộ vệ cho ngài!” Vừa nói chuyện vừa duỗi cánh tay tráng kiện. Tiểu khất cái sợ phu nhân đuổi mình đi.
Trương thị nhìn tiểu khất cái đáng thương, vẻ mặt mong đợi nhìn mình, trong lòng mềm xuống. Tiểu khất cái này mới hơn mười tuổi, quần áo trên người đơn bạc, nhìn trời càng ngày càng lạnh, đuổi hài tử còn nhỏ như vậy đi, không bị lạnh chết thì cũng đói chết.
Người ta nói gieo nhân nào gặt quả ấy. Hy vọng mình thu nhận đứa nhỏ này, có thể tích chút phúc cho trượng phu và người nhà, sau này có thể sinh cho tướng công một nhi tử nối dõi tông đường.
“Nếu vậy thì ở lại đi! Trương thẩm bà dẫn hắn đi tắm rửa, sau đó mang y phục cũ trước đây của tướng công sửa cho Tiểu Ngũ mặc. Tạm thời cứ ở sương phòng cạnh đại môn!” Tẩu tử Trương thị thở dài một hơi, mở miệng nói.
“Phu nhân, nô tỳ liền đi an bài.” Trương thẩm đáp.
“Tạ ơn phu nhân, tạ ơn công tử!” Vẻ mặt tiểu khất cái hưng phấn đi theo Trương thẩm ra ngoài.
“Tẩu tẩu, mỗi ngày tẩu cùng Trương thẩm, Trương bá làm đậu hủ, luôn lo lắng bán không hết sẽ hư mất, không bằng đem đậu hủ làm thành đậu khô và đậu hủ thúi. Chúng ta có thể làm để Trương bá bán ở huyện nha gần đây, gần cổng thành. Như vậy đỡ phải sau này thời tiết ngày càng lạnh, Trương bá vất vả đẩy xe rao hàng trên phố.
Khi mùa đông thiếu đồ ăn, chúng ta có thể làm thêm ít giá đậu. Làm nhiều như vậy mình Trương bá không mang đi được.” Tiếu Sắc làm sao không nhận ra được tẩu tử nhà mình buồn rầu.
Tẩu tử Trương thị nghe xong hai mắt sáng lên. Đúng vậy, hiện tại có thêm Tiểu Ngũ, có thể cùng giúp Trương bá. Hai người bán trên phố cũng không tồi. Trước đây trong nhà một mình Trương bá lo liệu tất cả mọi việc. Hiện tại có thêm một tiểu khất cái, chẳng phải có thêm một người giúp đỡ đấy sao!
“Tiểu cô, không nghĩ tới muội suy nghĩ thấu đáo như vậy. Được rồi, liền nghe theo muội. Tẩu vẫn còn ít ngân lượng, hay là muội cầm đi thuê cửa tiệm, lát nữa bảo Trương bá mang theo Tiểu Ngũ làm.” Tẩu tử Trương thị nhìn tiểu cô nhà mình, vẻ mặt hưng phấn nói.
“Tẩu tử, thuê cửa tiệm tẩu không cần lo, tốt xấu gì ta cũng là quan phụ mẫu, thuê cửa tiệm dễ như trở bàn tay.” Tiếu Sắc nghĩ thầm làm Huyện lệnh cũng không tồi, ít nhất vẫn có thể mượn.
___
Chuyển sang ngày khác, Tiếu thái gia mang theo ba nha dịch bắt đầu thăng đường thẩm án. Đầu tức phụ địa chủ Vương đã được Lý bộ đầu mang theo người tìm trở về. Hóa ra đầu người bị ném vào trong một cái giếng cạn.
Biết được việc này là do buổi tối tiểu khất cái trèo tường vào nhà địa chủ Vương nghe được. Vì lưu lại ấn tượng tốt cho gia chủ, tiểu khất cái biểu hiện khả năng của mình, chứng minh mình là người hữu dụng. Võ công của tiểu khất cái không tồi, phi thân một cái liền nhảy tới tường nhà địa chủ Vương, xoay người nhảy vào.
Qùy trên công đường là địa chủ Vương và lão bà địa chủ Vương, nhi tử địa chủ Vương cùng với tiểu thiếp. Tiếu Sắc nhìn lướt qua dưới công đường, lúc này mới mở miệng nói: “Mấy người dưới công đường, đọc cho lão gia ta nghe khẩu hiệu hai bên đại đường trước đã.”
Địa chủ Vương vừa nghe liền không làm, mình rõ ràng là khố chủ (người bị nạn), khi nào thì biến thành nghi phạm rồi? “Lão gia, ngài có lầm hay không? Chúng ta là nguyên cáo, sáng sớm hôm nay lão gia không phân biệt trắng đen mang một nhà chúng ta tới đây, đạo lý gì vậy?
Trên đường tới, lão gia không nói hai lời, bắt chúng ta nói khẩu hiệu, quả thực là khinh người quá đáng! Ta đã bỏ vào rương công lý mười lượng bạc rồi đấy!”
Tiếu Sắc nhìn vẻ mặt không phục của địa chủ Vương, cười lạnh nói: “Địa chủ Vương, đây là quy định mới của bổn thái gia, phàm là người đến công đường đều phải đọc khẩu hiệu. Thế nào? Ngươi dám cãi mệnh lệnh của bổn thái gia sao?” Lúc nói mấy câu đó, trong lòng Tiếu Sắc vui vẻ, ha ha, rốt cuộc có thể trải nghiệm một phen thẩm vấn phạm nhân.
Địa chủ Vương thấy Huyện thái gia cương quyết, tuy trong lòng không muốn, nhưng ông ta cũng biết quan huyện không quản trong nhà mình có bà con thân thích làm quan ở triều, nước này không thể uống, ông ta không tình nguyện thì thầm: “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!”
Sau đó lão bà địa chủ Vương, nhi tử, tiểu thiếp của nhi tử từng người đọc “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!”
“Địa chủ Vương, Vương phu nhân, Vương công tử và vị tiểu nương tử kia nữa, các ngươi từng người một nói rõ ràng mọi chuyện? Hay là bổn thái gia cho bọn nha dịch đánh một trận rồi mới nói? Như vậy các ngươi mới có thể hiểu mười chữ này có nghĩa là gì.
Bổn thái gia nói cho các ngươi biết, nếu thẳng thắn nói ra, bổn thái gia không làm các ngươi đau đớn da thịt. Nếu cự tuyệt, lát nữa bị trượng đánh đừng có mà kêu đau.” Tiếu Sắc nhìn mấy người quỳ trên công đường mở miệng nói.
“Lão gia, chúng ta không có gì để nói, nếu lão gia có thể tìm được đầu người, như vậy người có thể tìm được hung thủ. Ngài muốn khổ chủ chúng ta nói cái gì?” Nhi tử địa chủ Vương nói.
Tiếu Sắc nhìn thoáng qua nhi tử của địa chủ Vương, cười lạnh nói: “Được, thái gia đã cho các ngươi cơ hội nhưng các ngươi không nói, như vậy để bốn thái gia thay các ngươi nói.” Lúc này dân chúng bên ngoài đến xem náo nhiệt hai mắt mở to, vểnh tai lên nghe.
“Vương công tử, lúc thê tử ngươi bị chính phụ thân ngươi khí dễ, ngươi làm cái gì? Ngươi có từng vì nàng ấy lấy lại công đạo hay không? Ngươi có cố gắng bảo vệ nàng ấy hay không? Nàng chính là mẫu thân sinh ra nhi tử ngươi. Nhi tử ba tuổi của ngươi vô cớ mất tích, ngươi có từng phái người đi tìm hay không?
Địa chủ Vương, ngươi là công công (ba chồng) nhiều lần xâm phạm tức phụ, ngươi có biết chữ thẹn viết như thế nào không?
Đại Lưu thị, ngươi không quản được nửa dưới của nam nhân nhà mình, cho nên tra tấn tức phụ đáng thương kia, trong lòng ngươi cảm thấy thoải mái không?
Tiểu Lưu thị, ngươi vì muốn làm thiếp, châm ngòi thổi gió tìm người giết người, hãm hại làm nhục chủ mẫu và con vợ cả, trong lòng ngươi còn vương pháp hay không?” Tiếu Sắc dứt lời, mộc Kim Đường “Bang” một tiếng vỗ lên bàn.
Mọi người quỳ dưới công đường ngây ngẩn cả người, ngay cả dân chúng xem náo nhiệt cũng không tránh khỏi khiếp sợ. Trong ngoài công đường im ắng lạnh ngắt như tờ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook