Hai người một đường từ phòng học tới phòng ngủ đều không nói gì. Khi cả hai vào phòng ngủ, Tề Huy đang ngồi trên giường ăn. Tề Huy thấy bọn họ có chút không thích hợp, cái gì cũng không hỏi thức thời lượn đi.

Cửa phòng đóng sập một tiếng, Tiểu Tiện toàn thân run lên, sợ hãi nhìn Đỗ Hàng, căn căn môi ko dám nói một câu.

Đỗ Hàng đặt mông ngồi trên giường, sau đó nhấc chân ngoắc ngoắc ngón tay: “Tới.”

Tiểu Tiện chậm rãi đi qua, cúi đầu đứng trước mặt Đỗ Hàng, lấy tay vặn vẹo góc áo, chính là không dám lên tiếng. Cậu nghĩ Đỗ Hàng với khí tràng cường đại kia đã trở về. Đối phương chỉ lẳng lặng ngồi đó đều có thể khiến cậu cảm giác được một cỗ áp lực vô hình, ép tới liền hô hấp cũng rất cố sức.

“Ngươi câm điếc sao? Ta không hỏi, ngươi không dự định nói? Cho ta một lời giải thích?”

Thanh âm trầm thấp vang lên trong phòng, ngữ điệu bình thản như nước không gợn sóng, làm cho nghe ko ra tâm tình.

Tiểu Tiện nhanh chóng giải thích, “Học trưởng, em không biết người kia, thực sự! Hắn đột nhiên đem em ngăn ngoài cửa, thổ … thổ lộ với em, em đã cự tuyệt rồi! Nhưng hắn không cho em đi … Em thề, em chưa làm chuyện gì xin lỗi anh!”

“Nga? Bị biểu lộ a?” Đỗ Hàng đạm đạm nhất tiếu

Tiểu Tiện nghĩ nụ cười này thật kinh khủng, hai chân ko khỏi nhũn ra, thiếu chút nữa té trên mặt đất. Đỗ Hàng chính cười cười, trực tiếp nằm trên giường, trong miệng phân phó: “Cởi quần áo trèo lên đây.”

“Nga.” Tiểu Tiện nào dám cãi lời, hai ba nhát liền lột sạch trơn, sau đó bò lên giường.

Đỗ Hàng xoay người đặt cậu dưới thân, mạnh mở hai chân cậu, từ dưới gối đầu lấy ra thuốc bôi trơn, lấy một khối bôi lên trên mông cậu, cấp tốc cởi quần mình trực tiếp đem ngoạn ý kia đĩnh vào. Tiểu Tiện chưa từng thấy qua Đỗ Hàng thô lỗ bá đạo như vậy, hậu huyệt không qua mở rộng đột nhiên bị dị vật xâm nhập khiến cậu thấy không khỏe, nhưng cũng không giãy dụa. Cậu nghĩ Đỗ Hàng là vì đố kỵ mới làm ra chuyện điên cuồng như vậy, ngực không khỏi có chút lâng lâng.

Ôi, học trưởng! Không nghĩ tới anh yêu em như vậy a!!! ~(≧▽≦)/~

Tiểu Tiện vươn tay ôm cổ Đỗ Hàng, vui sướng hài lòng hỏi: “Học trưởng, anh ghen đúng không?”

Đỗ Hàng nheo mắt hỏi ngược lại: “Ngươi nghĩ sao?” Trong giọng nói mang theo vài phần khí tức nguy hiểm.

Đáng tiếc Tiểu Tiện không phát giác ra, cậu đem chân cuốn lấy lưng Đỗ Hàng, hướng cái mông về phía trước, sau đó nhìn đối phương, vẻ mặt dạt dào đắc ý, “Tấm tắc, anh khẳng định đang ghen! Bình thường một câu ‘tôi yêu em’ anh đều luyến tiếc nói, hiện tại có người theo đuổi em, liền thiếu kiên nhẫn ba? Vừa rồi người kia là Lưu Hi, hình như là người trong hội học sinh, hắn nói sẽ theo đuổi em, anh cần xem em chặt chút nha!”

“Liền tên hắn cậu cũng nhớ.” Đỗ Hàng mạnh sáp hai cái, cúi đầu ngậm lấy môi cậu một trận cuồng mút, tái ngẩng đầu thấy môi cậu hồng sắp thấy máu, “Cậu còn ngại ít chọc tôi? Hiện tại liền trêu chọc người khác? Xem tôi thế nào giết chết cậu!”

Sớm nói qua, con người luôn có thời gian đắc ý vênh váo. Tiểu Tiện thấy Đỗ Hàng ghen mù đầu, cậu lâng lâng tự nhiên có chút quên hết tất cả, nói cũng không suy nghĩ. Đương nhiên câu nói kia kích thích tới Đỗ Hàng rồi, khiến lý trí hắn trong nháy mắt sụp đổ, hắn đem Tiểu Tiện đặt trên giường làm tới hai ba lần, bữa trưa của hai người là ở trên giường vượt qua.

Xong việc, Tiểu Tiện liều mạng đánh vào ngực Đỗ Hàng, trong miệng còn ô ô kêu thảm, “Đáng ghét đáng ghét đáng ghét! Em hận chết anh! Khóa học chiều phải điểm danh! Xong! Em trốn khóa! Trốn khóa sẽ không có điểm cũng bị nhớ qua! Còn bị mời phụ huynh! Anh thực sự là hại chết em rồi!”

Đỗ Hàng khóe miệng co quắp, vẫn không nhúc nhích tùy cậu đánh: ghi tội? Mời phụ huynh? -_-||| cậu cho là cậu bây giờ còn học cao trung a!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương